Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ata...cậu là đồ thất hứa...

Nếu như bây giờ ta quay ngược thời gian, nếu như ngày đó em ra đi không phải em thì mọi chuyện sẽ như thế nào?

Học viện Carano cứ thế trải qua mùa hè đầy oi bức khó chịu, mùa thu mát mẻ thoải mái. Bây giờ các học viên sẽ phải trải qua cái lạnh xuyên da cắt thịt, cái lạnh thấu xương ở nơi đây. Thú nhân và các đại pháp sư thì không nói vì sức chịu đựng của họ khá cao nhưng một vài học viên thì không thể nào chịu được cái lạnh này

Đương nhiên việc họ tìm đến bạn bè để hẹn gặp 1 buổi trà chiều hay coffee ( ở ngay trong khuôn viên trường ) hay tìm đến nửa còn lại của mình để sưởi ấm là điều bình thường. Cho dù là vậy thì vẫn có những cặp đôi sưởi ấm cho nhau bằng những cách không bình thường cho lắm...

" A...Ata...dừng lại đi tớ...ngày mai...có..."

" Hửm? Cậu nói gì cơ Yan?

" Ngày....mai tớ có tiế--ứ..."

Yan bây giờ đã lộ rõ làn da mịn màng non mềm, trên người chỉ còn 1 cái áo che đi những vết gặm nhấm từ đêm qua đang cố gắng cầu xin Ata dừng lại. Nhưng có vẻ không có tác dụng cho lắm khi chỉ vừa cất lời, từ ngữ còn đang lộn xộn rời rạc chưa ghép thành câu hoàn chỉnh thì não bộ đã bị bên dưới truyền đến cảm giác đau đớn kèm theo đó là sự khoái cảm tột cùng làm cho tê dại

Bàn tay nhỏ nhắn chỉ có thể bấu víu chặt lấy tấm lưng rắn chắc trước mặt kia mà nức nở xin tha, đến khi khản cả tiếng kêu không được mà rên cũng không xong Yan mới cảm thấy người kia có dấu hiệu tha cho mình. Em quá mệt để giữ cho bản thân tỉnh táo, bàn tay vô lực buông ra không bám vào lưng Ata nữa. Ata cũng có vẻ nhanh nhạy mà đưa tay đỡ lấy tấm lưng gầy gò nhỏ bé kia, nhìn vẻ mặt bị làm đến phát hoảng rồi ngất đi của em thực sự rất có sức hút...

Nhìn ngắm Yan và những dấu ấn mình để lại trên người em một lúc, Ata đem Yan đi tắm rửa lại sạch sẽ vì cậu biết thứ đó ở trong cơ thể có thể gây khó chịu và đau bụng. Đương nhiên Ata không muốn bé con của mình bị đau bụng đâu, 1 lần bé con bị người ta hạ độc vào thức ăn đau bụng không thôi. Tuy là độc dược loại nhẹ, Annette cũng có thể giải được nhưng khi ấy nhìn Yan đáng thương nằm bẹp 1 chỗ, ăn không ăn, ngủ cũng khó mà ngủ vì cơn đau. Nhìn mà xót xa, nên Ata không muốn bé con của mình bị đau nữa, nhưng trong trường hợp Ata tự mần thịt bé thì dc ( ủa dì dọ? )

Còn Yan cứ vậy mà ngủ một mạch đến sáng hôm sau. Trong lúc ngủ có thể có chút ngứa ngáy khó chịu, nhưng cơn mệt mỏi cứ ập đến. Chỉ kịp sờ thấy 1 cái đuôi mềm mềm, chắc là đuôi của Ata rồi. Cứ vậy Yan ôm lấy cái đuôi mềm mại rồi thiếp đi tiếp

Sáng hôm sau, nhận được tin do đêm qua xảy ra bão tuyết nên các học viên được nghỉ tiết đầu. Ata tuy không phải người có thói quen dậy sớm nhưng từ khi có thêm Yan, 1 người còn ngủ nhiều hơn cả cậu nên Ata đã phải rèn thói quen dậy sớm hơn đủ để cả 2 không muộn học

Nhưng vừa mở mắt, vệ sinh cá nhân. Quay lại định gọi bé con của mình dậy, Ata lập tức giật mình. Nhanh chóng lay người Yan dậy, Yan tay vẫn còn ôm lấy 1 cái đuôi to tròn và khá dài mơ mơ màng màng tình dậy. Nửa thân dưới vẫn còn ê ẩm nên thật sự chưa bật dậy được....

Nhìn Ata mới sáng nhìn đã hoang mang hoảng hốt, Yan tự hỏi hôm nay sẽ nắng to sao mà có ngày Ata lại nhìn mắc cười thế này. Chưa nghĩ được đáp án thì cơ thể đã được nhấc lên, đến trước cái gương toàn thân hình dạng hơi kì cục, Yan lúc này cũng phát hoảng theo Ata rồi....

Ngồi lại về giường, Ata vừa xem thời khóa biểu để soạn sách giáo trình vừa chất ngạt trong bầu không khí hoang mang do Yan tạo ra. Ata còn phát hiện Yan có thói quen tự cào cấu đầu ngón tay của mình mỗi khi hoang mang hay căng thẳng ( này là thói quen cụa toi nhma lười nghĩ nên lôi đỡ vào th:) ). Để tránh cho bàn tay ham vẽ nhưng cũng ham tự hủy tự làm bản thân mình bị thương, Ata đã rất cố gắng và nỗ lực bắt lấy tay Yan mỗi lần em có ý định tự cào cấu đầu ngón tay mình

Đến cuối cùng, Yan bất đắc dĩ phải mang cái bộ dạng kia đi học...

" Tại sao tớ lại trở thành cái dạng này...giống cậu quá Ata..."

" Đừng hiểu nhầm tớ và cậu nào Yan, cậu là giống mèo Manul còn tớ là giống mèo mướp*"

*Vì sao tớ cho Ata là mèo mướp vì lông cậu ta vằn vằn giống mèo mướp mà:)))


By: Nhím

Artist bìa: Bơ Đậu Phộng ( Arisu )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top