Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em xin lỗi bé. Nào bé ngoan không khóc, lỗi em vì lớn tiếng với bé. Ngoan ha em bế bé lên phòng nhé, dưới này lạnh lắm."

Thấy để anh dưới này không tốt lắm nên cậu liền dỗ dành cho anh không khóc nữa. Rồi bản thân cứ thế mà ôm anh vào lòng mà đưa anh về phòng ngủ của cả hai.

"Giải tán đi mai tôi nói chuyện sau."

Cạch

Đưa anh về phòng, cậu nhanh chóng đóng cửa rồi đặt anh bé trên giường. Thấy anh ngồi ngoan không khóc nữa Thành An nhanh chóng vào nhà vệ sinh lấy khăn bông mềm nhúng qua nước ấm để lau mặt cho anh.

Xong xuôi cậu ngồi lên giường, bế anh đặt vào lòng mà xoa lưng rồi nhẹ giọng hỏi.

"Bé đẹp của em ơi! Anh có chuyện gì uất ức kể cho em nghe em nhất định đòi lại công bằng cho anh mà. Đừng khóc em xót lắm."

Nghe Thành An nhẹ giọng hỏi mình khiến cho Tuấn Tài nãy giờ ngồi im lặng trong lòng cậu từ từ ngẩng mặt lên nhìn. Anh lí nhí mở lời.

"Anh...anh muốn ra ngoài đi làm. Anh biết là em nhiều tiền nhưng mà đấy là tiền của em, anh không thể cứ thế mà dựa vào em được."

"Với cả em bận lắm, anh ở nhà chán không có gì để làm cả. Còn nữa, dạo này em hay về muộn, anh biết em bận nhưng...bình thường có bận mấy em cũng sẽ nhắn tin hay gọi điện cho anh. Mà mấy hôm em không gọi hay nhắn tin gì cả."

"Nếu em thật sự chán rồi em có thể nào nói để anh biết điều tự rời đi. Anh không muốn bản thân mình cứ mãi nghĩ..."

Không để anh nói nốt, Thành An nhanh chóng áp môi mình lên đôi môi mỏng hình trái tim kia. Dây dưa môi lưỡi một lúc cậu liền dứt ra kéo theo sợi chỉ bạc.

"Hôn suốt mà anh vẫn chưa quen cách lấy hơi vậy? Em xin lỗi tình yêu nhỏ của em nhé. Là em vô tâm khiến cho bé yêu của em cảm thấy tủi thân, em từng hứa sẽ không để anh khóc vì buồn mà lại thất hứa. Nhưng anh yên tâm, em yêu anh mãi mãi chỉ là anh, không có chuyện em chán ghét mối quan hệ này đâu."

"Vậy em có thể cho anh đi làm được không ở nhà chán lắm. Đi mà nha nha."

Thấy cậu dỗ dành mình như vậy anh nhanh chóng nắm lấy cơ hội làm nũng để Thành An đồng ý cho mình đi làm. Nói thật là anh ở nhà mãi cũng biết chán chứ bộ.

"Cũng được em đồng ý cho bé đi làm nhưng phải có điều kiện đi kèm."

"Em nói đi anh nhất định sẽ làm."

"Được. Thứ nhất, mọi hợp đồng anh nhận sau khi đi làm đều phải thông qua em mới được nhận. Thứ hai, anh đi làm bắt buộc phải do tài xế của em đưa đón và luôn có vệ sĩ đi theo. Thứ ba, không được phép có hành động quá thân thiết với người yêu lạ và đặc biệt là trợ lý của anh sẽ do em chọn. Nếu anh đồng ý thì em để anh đi làm."

Nghe cậu nói xong anh có phần lưỡng lự, đi làm mà có vệ sĩ với tài xế riêng có phải lố quá không vậy? Lỡ người ta nói ra nói vào thì sao.

"Mấy cái điều kiện kia anh đáp ứng được nhưng mà đi làm anh bắt grab được rồi. Chứ ngồi xe của em với có vệ sĩ riêng đi theo anh cứ thấy nó bị phô trương quá sợ người ta nói lắm."

"Ai dám nói người của Đặng Thành An này em nhất định không tha. Anh cứ mặc kệ đi, mọi việc cứ vậy mà làm. Còn giờ có việc khác quan trọng hơn."

"Việc quan trọng gì...ah...ưm."

Chưa để anh nói hết câu Thành An nhanh chóng cúi xuống cắn mút lên chiếc cổ trắng để lại dấu đỏ như khẳng định chủ quyền của mình. Lúc này mặc kệ ngoài kia xảy ra chuyện gì thì trong căn phòng này hai thân ảnh ấy cứ thế quấn quýt lấy nhau mà đắm chìm trong bể tình cùng khoái cảm của dục vọng.
___________

Nhiều người luôn muốn ngắm nhìn cảnh Sài Gòn về đêm ở trên cao không phải vì nó đẹp mà bởi ở trên cao nhìn xuống cảm giác bản thân là người có địa vị, có tiền tài. Bùi Anh Tú cũng vậy, hắn cũng thích ngắm nhìn toàn cảnh thành phố tại căn penthhouse của mình. Nhưng không phải vì hắn muốn cảm giác mình là người quyền lực mà bởi vì đây là kí ức đẹp nhất của hắn và tình yêu bé nhỏ của hắn.

Bùi Anh Tú trước khi trở thành người đứng đầu của Devil Royal đã từng có một tình yêu đẹp biết bao người ngưỡng mộ. Hắn có một bạn nhỏ với nụ cười thật tươi luôn bày trò bên cạnh chỉ để xua đi những muộn phiền. Nhưng hắn lại đánh mất em. Hắn vì tham vọng của quyền lực, muốn trở thành người mà ai nghe đến cũng phải nể sợ mà phải trả một cái giá rất đắt.

Cái giá ấy hắn phải đánh đổi bằng chính mạng sống của người mà hắn yêu nhất. Ngày Bùi Anh Tú trở thành người đứng đầu thế giới ngầm cũng là ngày hắn tận mắt chứng kiến em nhỏ của hắn vì mình mà mất mạng. Chỉ vì hắn trở thành boss khiến cho đối thủ không cam tâm nên sai sát thủ ám sát nhưng hắn phước lớn mạng lớn không bị thương. Ngược lại là người thương của hắn đã đỡ cho hắn viên đạn ấy.

Sự việc ấy luôn là điều khiến hắn không thể nào quên được. Mỗi khi nhớ lại nó khiến Atus như phát điên lên. Nhìn xem hắn đang ở vị trí cao nhất nhưng mà phải đơn độc.

3 năm trước

"Chúc mừng boss kế nhiệm quyền lực nhất của em nhé."

Hắn sau khi thành công hoàn thành nhiệm vụ mà bố nuôi đưa ra thì chính thức được công nhận là boss kế vị. Sau khi nhận được lời chúc mừng của anh em thì hắn nhanh chóng tiến lại chỗ người thương. Thấy hắn, em cũng nhanh chóng  chạy lại mà chúc mừng.

"Em chỉ chúc mừng suông thôi hả?"

"Vậy anh muốn em tặng gì?"

Thấy em hỏi như vậy hắn liền cười thầm, em nhỏ của hắn dễ dụ quá đi thôi. Vòng tay qua ôm lấy eo em rồi đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ nhàng, hắn cất tiếng.

"Anh muốn em, Nguyễn Anh Tú kết hôn với Bùi Anh Tú. Anh muốn em trở thành chồng nhỏ hợp pháp của anh, trở thành thiếu chủ của Bùi gia."

Từ trong túi áo vest, hắn lấy ra hộp nhung màu đen mà từ từ quỳ gối xuống. Mở chiếc hộp ấy ra để đưa chiếc nhẫn cầu hôn được Bùi Anh Tú tỉ mỉ tự tay thiết kế để có thể cầu hôn Nguyễn Anh Tú của hắn.

Em thấy hắn cầu hôn mình liền rơi nước mắt. Anh Tú chưa từng nghĩ người em yêu sẽ cầu hôn mình trước mặt nhiều người trong dịp quan trọng của hắn như vậy. Em gật đầu đưa tay đỡ để hắn đeo nhẫn cho mình rồi nhanh chóng đỡ hắn lên ôm chặt lấy hắn.

Chưa kịp trọn vẹn niềm vui ấy thì đàn em của hắn đã hốt hoảng chạy lại báo phải nhanh chóng di chuyển đến nơi an toàn vì có kẻ thuê sát thủ muốn ám sát hắn.

"Mẹ kiếp! Kêu mọi người tập hợp lực lượng rồi nhanh chóng rút về tổ chức.

"Anh ơi..."

Thấy em lo lắng như vậy Atus liền an ủi em để em đỡ căng thẳng. Đợi hắn về đến tổ chức nhất định sẽ khiến cho kẻ đó phải trả giá đắt vì dám phá hỏng niềm vui của người thương hắn.

"Không sao cả, em yên tâm có anh ở đây rồi. Bây giờ chúng ta phải nhanh chóng trở về trụ sở không thể ở đây thêm giây nào nữa."

"CẨN THẬN!"

Pằng...

Tiếng súng vang lên khiến mọi người dường như chết lặng. Viên đạn ấy được nhắm đến hắn nhưng em đã kịp phản ứng mà xoay người lại lấy thân mình đỡ cho anh.

"Đội bắn tỉa, nhắm bắn lên tòa nhà đối diện. Bắn thương không được để hắn chết." Song Luân ra lệnh.

Phía hắn lúc này dường như không dám tin vào việc vừa xảy ra. Em nhỏ của hắn...

"Em bé, Tú nhìn anh. Em nhất định không được nhắm mắt đâu đấy."

"MẸ KIẾP! CHÚNG MÀY CÒN ĐỨNG ĐẤY MAU LẤY XE ĐƯA EM ẤY ĐẾN BỆNH VIỆN NHANH LÊN."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top