Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chứng nào tật nấy

“Tôi tò mò, Kageyama-kun. Ba người đã lên giường lâu chưa? " Kuroo kéo ngay bên tai.

"Hey hey Hey" Bokuto cũng bất ngờ xuất hiện trước mặt Tobio, thể hiện một vẻ mặt nghiêm túc khi anh vỗ cả hai tay qua vai Tobio và nhìn thẳng vào mắt cậu. "Hãy nhớ luôn sử dụng biện pháp bảo vệ"

Tobio hầu như không ghi lại những tiếng la hét đầy tai tiếng xung quanh vì tiếng sấm của chính trái tim mình và máu đổ dồn lên đầu.

"Tetsu-chan, đừng quấy rối Tobio-chan!" Tooru hét lên từ cách đó vài mét. Anh xoay người ra khỏi vòng tay của Iwaizumi và bắt đầu bước tới chỗ họ.

"Bokkun, bỏ tay ra khỏi Tobio-kun!" Atsumu hét lên, cố gắng thoát ra khỏi chỗ bị kìm hãm bởi Osamu đã đưa anh ta vào. "Ow, 'Samu, buông tôi ra, tôi hiểu rồi,' kay?"

“Chắc chắn rồi,” Osamu nhìn Tsumu với vẻ ngờ vực, mặc dù anh đã rút tay lại.

Cả hai người bạn trai của Tobio đều tiếp cận cậu bé cùng lúc, đẩy Kuroo và Bokuto ra xa.

“Không ai trong số các người được chạm vào Tobio-kun của tôi” Atsumu tuyên bố với tất cả bạn bè của họ, và Tooru khịt mũi từ bên cạnh.

“Tôi cũng ở đây, bạn biết đấy. Và bạn có ý gì khi nói 'Tobio-kun của tôi ?' Tôi đã biết em ấy lâu hơn cậu, vì vậy em ấy nên là Tobio- chan của tôi  ”

"Chỉ vì bạn đã biết em ấy lâu hơn không có nghĩa là Tobio thích bạn nhiều hơn."

“Rõ ràng là Tobio-chan sẽ như vậy, vì Tobio-chan ấn tượng với những cú giao bóng của tôi hơn bạn.”

"Ya chỉ nhận được một lần phục vụ đó và ngoài ra, ya bạn từ chối dạy nó cho em ấy!"

“Dù sao thì ẻm vẫn học được! Và tôi là người mà Tobio-chan muốn đánh bại nhất, vì vậy tôi là mục tiêu cuối cùng của em ấy ”.

“Chà, một khi Tobio-kun đánh bại bạn, ẻm sẽ không cần phải nhìn vào bạn nữa. Tôi sẽ dạy cho em ấy bất cứ điều gì mà ẻm muốn. "

"Tôi cũng vậy!"

Những người bạn còn lại thở dài bực bội khi thấy họ lại bắt đầu cãi nhau. Nhưng sau đó một giọng nói rõ ràng vang lên "Chờ đã."

Mọi người im lặng khi Hinata bước đến bên cạnh Tobio để đối mặt với họ. "Tôi có vài điều muốn nói."

"Chuyện gì vậy, Shoyo-kun?"

"Có phải Chibi-chan cũng sẽ nói chuyện với chúng ta không?"

Cả Tooru và Atsumu trông mơ hồ thích thú, cũng như những người bạn còn lại đang tụ tập của họ, nhưng Tobio vô tình cảm thấy rùng mình dọc sống lưng khi nhìn thấy đôi mắt của Hinata. Đó cũng là đôi mắt trống rỗng nhưng đầy đe dọa đã từng nói với cậu ấy “Tôi là một trong những cầu thủ” khi họ gặp nhau lần đầu tiên. Đôi mắt chỉ tập trung vào quả bóng mà Tobio đã đặt, như thể đó là thứ duy nhất tồn tại ở thế giới trong khoảnh khắc đó. Đôi mắt đã thách thức Ushijima với Date Tech và vào lúc đội chiến thắng.

Tobio có thể cảm nhận được khoảnh khắc những người bạn trai của mình nhận ra rằng Hinata đang định nói một điều gì đó nghiêm trọng, bởi vẻ mặt hoảng hốt và lo lắng đã hiện trên khuôn mặt của họ.

“Các bạn có thể chiến đấu với tất cả những gì mình muốn. Bạn có thể nổi giận với nhau, bạn có thể làm buồn lòng nhau, bạn có thể trêu chọc nhau, và bạn có thể mắc sai lầm”Hinata chậm rãi nói. "Bởi vì đó là những gì các cặp đôi bình thường sẽ làm."

Tooru và Atsumu đều là những người có biểu hiện trung tính cẩn thận, nhưng Tobio để ý thấy quả táo Adam của họ, khi họ nuốt nước bọt. Tobio cảm thấy có lỗi với bạn trai của mình.

“Bạn có thể làm tất cả những điều đó. Nhưng ”Hinata nắm chặt tay. “Nếu bạn làm tổn thương Bakageyama vì mục đích nào đó, nếu bạn buộc cậu ta phải làm bất cứ điều gì cậu ta không muốn, nếu bạn thể hiện các cảm xúc tiêu cực của mình đối với cậu ta...”

Khoảng sân mà họ đang ở đủ yên tĩnh để nghe thấy tiếng pin rơi.

"... Tôi sẽ làm cho 2 bạn phải thấy hối tiếc."

Sự im lặng dai dẳng theo sau những lời đáng ngại của Hinata cảm thấy đủ dày để cắt ra, nhưng sau đó bị phân tán khi có người bắt đầu vỗ tay.

“H-hả? Cái-? ” Hinata quay xung quanh để tìm nguồn gốc của tiếng vỗ tay đã lan truyền đến hầu hết bạn bè của họ bây giờ, một số thậm chí còn phát ra vài tiếng huýt sáo. Tobio âu yếm nhìn khuôn mặt người bạn thân nhất của mình tối sầm lại vì xấu hổ và cười toe toét trước sự tấn công dữ dội của những trò trêu chọc vui vẻ xảy ra sau đó.

"Oho, Chibi-chan nhỏ sẽ khiến họ hối hận , phải không?" Kuroo dùng cả hai tay chống nạnh để nâng cao hết chiều cao của mình.

“Chà, anh không biết cậu có nó trong người, Hinata! Đúng là cậu bé của chúng tôi!" Suga quạ quạ, trong khi ngay cả Daichi cũng cố nén tiếng cười vào cánh tay của mình.

“Shoyoooo,” Bokuto rên rỉ khi anh lao đến để lay vai Hinata. “Đó quả là một bài phát biểu hay! Bạn sẽ làm cho tôi khóc. "

“Thật là nam tính, anh bạn.” Tanaka chạy đến vò tóc Hinata, nước mắt chảy dài trên má.

“Thực sự là một bài phát biểu nam tính,” Yamamoto đồng ý, những dòng nước mắt giống hệt nhau tuôn rơi trên khuôn mặt anh.

"Tất cả chúng tôi ca ngợi các mối quan hệ nam tính của tình bạn!" Nishinoya tuyên bố.

Khi bạn bè của họ tham gia cổ vũ hoặc chọn ngồi yên lặng bên lề để quan sát với nụ cười trên khuôn mặt của họ, Tobio cảm thấy hai bàn tay luồn vào mỗi người của mình.

Tobio nhìn lên để thấy cả Tooru và Atsumu đang mỉm cười nhẹ nhàng với cậu.

“Em thực sự quan trọng đối với Shoyo-kun,” Atsumu quan sát, đan các ngón tay vào nhau. "Anh không nghĩ rằng anh đã từng sợ hãi hơn như lúc nãy trong cuộc đời mình."

“Anh cũng thấy vậy. Chibi-chan giống Iwa-chan ở một thời điểm nhất định ”Tooru chỉ ra, vung hai bàn tay đang nắm chặt về phía họ.

Tobio mỉm cười với chính mình, với tiếng cười trong gió và hơi ấm của những người bạn trai bên cạnh, 'tôi nghĩ, mình không thể hạnh phúc hơn được nữa.'

Hóa ra, Tobio có thể hạnh phúc hơn một chút so với hiện tại.

Tobio thở dài lần thứ mười hai khi bạn trai của cậu lại gây ra một cuộc cãi vã khác.

“Tại sao chúng ta lại ăn ngũ cốc vào bữa sáng? Sữa là lựa chọn tốt hơn. ”

"Chà, ai đó  đã quên mua chúng khi họ được giao cho nhiệm vụ vậy nhề!"

-Và một lần nữa-

“Chúng ta có thể không xem lại những bộ phim về người ngoài hành tinh chết tiệt không-”

“Ít nhất thì chúng tốt hơn bất cứ thứ gì ngu ngốc rom-com mà bạn luôn đưa vào-”

-Và một lần nữa-

"Đến lượt tôi chọn nơi chúng ta nên hẹn hò, bạn đã chọn lần trước rồi!"

"Ừ, và nó không tệ, vì vậy bạn nên để tôi phụ trách-"

-cho đến khi Tobio quyết định rằng anh ấy đã có đủ rắc rối và gọi cho Iwaizumi lần đầu tiên vào cuối tuần.

"Xin chào?"

"Xin chào, Iwaizumi-san."

“À, Kageyama” Iwaizumi chào, rồi dừng lại một lúc “Chờ đã, có phải Tooru đang hét trong đó không?”

“Đúng vậy ạ” Tobio trả lời, ngay khi Atsumu xông xuống cầu thang để bảo bạn trai đang la hét của họ im lặng.

Họ ngay lập tức bắt đầu cãi nhau và Tobio nghe thấy tiếng thở dài của Iwaizumi qua điện thoại. 

“Được rồi, chúng ta hãy gặp nhau trước nhà ga như thường lệ. Nửa giờ nữa anh sẽ đến ”.

“Được rồi” Tobio sáng lên ngay lập tức. "Hẹn gặp lại anh sau, Iwaizumi-san."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top