Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(1)

"Chuyến tàu 3010 sắp khởi hành, quý khách vui lòng kiểm tra lại hành lí và ngồi vào vị trí"

Tiếng thông báo vang lên, Ratio nhanh chóng kéo chiếc vali màu bạc bước qua cửa tàu. Chỉ vài phút nữa thôi, anh sẽ được gặp lại người mà anh mong mỏi suốt bao năm qua, người mà anh dành cả thanh xuân để yêu..

Con tàu bắt đầu khởi hành, mang theo biết bao ước mơ, sự mong nhớ, chờ đợi của những hành khách trên tàu.

-------------------------------------------------------------

CHƯƠNG 1: BỒ CÂU ĐƯA THƯ

Mùa xuân, một mùa xuân mới lại đến, đi cùng với đó là những cơn gió xuân. Gió xuân là mùa gió dịu nhẹ và ấm áp, chúng thường mang lại cảm giác tươi mát sau mùa đông lạnh giá. Chắc có lẽ vì thời tiết đã trở nên dễ chịu hơn khiến tâm trạng của Ratio lúc này rất tốt, anh thư thả ngồi đọc sách trong lớp, vì chân đang bị đau nên anh không thể tham gia tiết học thể dục. Bầu không khí yên tĩnh khiến anh thấy cực kì thoải mái.

Nhưng Ratio biết anh sẽ chẳng được yên bình như này mãi, vì con chim nào đó sắp bay đến và làm phiền anh mấy câu đại loại như..

-Ve~ri~tas, hôm nay anh lại có thư nè~

Đúng là chưa yên bình nổi năm phút. Trên cửa sổ, không biết từ bao giờ đã có người ngồi ở trên đó, tay cầm vài lá thư được trang trí rất xinh xắn.

-Cậu ngồi đấy được bao lâu rồi, Aventurine?

Aventurine quơ quơ lá thư trong tay, mỉm cười nhìn Ratio, cậu chính là con chim mà Ratio nhắc đến, một "con chim bồ câu đưa thư". Sở dĩ Ratio gọi cậu như vậy là vì mỗi lần cậu xuất hiện, trong tay hay túi áo đều sẽ có vài lá thư, tất nhiên không phải của cậu, mà là của những người yêu thích Ratio gửi cho anh. Họ không dám đưa trực tiếp cho anh vì anh luôn rất lạnh lùng, ít khi nào để ý đến họ, nên họ đành phải nhờ đến sự trợ giúp của tên đầu vàng hay loanh quanh bên cạnh Ratio. Aventurine sẵn sàng giúp đỡ họ nhưng cậu không chắc chắn là Ratio sẽ đọc hết những lá thư ấy. Thì sự thật là vậy, Ratio chỉ nhận chúng từ Aventurine và cất vào một cái hộp nhỏ và chẳng bao giờ đụng đến.

-Ngồi ngắm anh được một lúc rồi, nay có tận bốn lá thư đấy. Coi bộ Veritas thân yêu của tôi được nhiều người thích nhỉ?

Ratio đưa tay nhận lấy bốn lá thư, như mọi lần, anh cất chúng vào hộp, không quên đặt lại vào tay Aventurine vài chiếc kẹo vị chanh. Đây giống như một cuộc giao dịch nhỏ vậy, cậu nhận thư giúp anh, anh trả công bằng kẹo. Aventurine vui vẻ nhảy xuống khỏi bệ cửa sổ, đi về phía anh, kéo ghế ngồi cạnh anh. Ratio đã quen với việc này, mặc kệ Aventurine muốn làm gì thì làm, anh lại tiếp tục đọc sách. Aventurine ngồi bên cạnh, huyên thuyên kể về đủ thứ cậu ta nghe ngóng được, Ratio thi thoảng lại liếc qua chỗ cậu, gật gù tỏ ý đang nghe.

Aventurine bóc thêm vài cái kẹo rồi kéo Ratio lại, đưa kẹo cho Ratio bằng miệng. Dù đây không phải lần đầu cả hai có những hành động như vậy nhưng Ratio vẫn ngại đến đỏ cả mặt, đẩy vội Aventurine ra, còn Aventurine thì ngồi cười, trêu chọc Ratio cho đến khi anh tức giận ném sách thì cậu lại nhảy qua cửa sổ chuồn mất, trước khi đi không quên hôn lên môi người kia một cái.

                                                                                ***

________________________________________________

(còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top