Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 1: Otome no yoru -乙女の夜 - chương kết


Chương Kết:

Laura đã quen với cuộc sống của một học sinh tiểu học, mỗi ngày cắp sách đến trường, thỉnh thoảng Kana-nee sẽ dắt cô bé cùng Haru-chan và Chi-chan đi đâu đi ăn vặt sau khi tan trường, đôi lúc mọi người cùng đến nhà của Kana-nee và Mea-nee để phiêu lưu cùng đống game của chị ấy. Tuy nhiên, nhiều lần Mea-nee trở về và bắt gặp mọi người đang cắm cúi chơi game lại khiến chị ấy nổi giận là mắng Kana-nee.

"Chơi một lát thì được, nhưng lúc này thì lâu quá rồi đấy!" hay "Em đã dặn chị là không nên để tụi nhỏ dán mắt vào mấy cái máy rồi kia mà...", "Thật là...nếu cứ ăn vặt như thế này thì sao mấy đứa có thể ăn tối nữa hả?!",...

Lần này cũng không ngoại lệ, khi Laura cùng Chi-chan và Haru-chan đang bị Mea-nee la vì đã ăn quá nhiều Taiyaki mà suýt bỏ cơm tối, trong khi Kana-nee thì đã trốn mất tăm để lại cả ba phải ngồi nghe Mea thuyết giảng.

"Chị đã nhắc nhiều lần rồi phải không? Cả ba đứa, ăn vặt chỉ là thứ thỉnh thoảng ăn để tránh buồn chán thôi, còn bữa cơm thì tuyệt đối không được bỏ, mấy đứa sẽ kiệ quệ vào sáng hôm sau mất,..."

"Nhưng Kana-nee nói là không sao đâu mà... rồi chị ấy cùng Taka-nee mua thật nhiều đồ ăn, hai chị nói rằng nếu như không ai ăn thì mấy món đó sẽ bị vứt đi mất..."

'Thì ra là chuyện tốt của chị và nhỏ hầu gái kia nhỉ Kana-chan!?'

"Cấm cãi... dù cho mấy món đó có bị vứt đi thì mấy đứa cũng nên mặc kệ đi... đúng rồi, nếu mấy đứa ăn nhiều thì sẽ trở thành con bò mập đó, hiểu chưa?"

"Vậy thì tụi em sẽ không ăn nữa, nhưng Kana-nee sẽ buồn lắm..." Chisaki lùi bước khi nghe Mea nói rằng cả ba sẽ trở nên mập mạp nếu họ còn tiếp tục ăn vặt như vậy.

"Em không cần phải lo cho chị ấy đâu Chi-chan,... dù sao đi nữa thì cả ba đứa từ nay không nên nghe theo mấy trò xúi giục của Kana nữa. Chị không muốn mấy đứa trở nên lông bông giống chị ta đâu!"

Mea hướng sự đe dọa của mình về phía ba đứa trẻ, bọn chúng sợ hãi chỉ biết gật đầu sau đó.

"Nào! Giờ thì chị đã điện thoại xin phép gia đình của ba đứa rồi, mấy đứa sẽ ăn tối tại đây, sau đó chị sẽ đưa mấy đứa về, hôm nay chị có thời gian nên sẽ vào bếp, mấy đứa cứ trông đợi đi..."

Mea tự tin đeo chiếc tạp dề lên khi nói vậy. Bọn trẻ vui mừng khi được ăn tối cùng nhau hôm nay, và đặc biệt hơn, người nấu sẽ là Mea-sensei chủ nhiệm của chúng lức này đang trong trạng thái Onee-chan chăm lo cho những đứa em nhỏ của mình.

"Ta da, ai biết món này tên gì không?"

Mea bê một chiếc dĩa đạt xuống bàn vẫn còn nghi ngút khói, hương thơm tỏa ra trong món ăn khiến bọn trẻ chú tâm đến nó.

"A, em biết! Là Paella phải không?"

"Giỏi lắm Haru-chan. Đúng là nó rồi đấy. Mấy đứa ăn đi!"

"Itadakimasu!"

Cả ba bắt đầu dùng bữa, Kana theo mùi thơm của món ăn cũng chịu ra mặt.

"Của chị đâu? Mea-chan..."

Đôi mắt cô ánh lên hy vọng khi nhìn về phía Mea

"Của chị đây, Kana-chan..."

Trên chiếc dĩa không khác nào là cái bánh taiyaki còn lại sau khi cô mua quá nhiều ban nãy.

"Ơ..."

"Nếu chị không ăn, em sẽ vứt nó đi đó!"

"Còn paella...?"

"Không có!"

Lời đáp tàn nhẫn kia khiến Kana chỉ còn biết ngậm ngùi ăn chiếc bánh trên dĩa, đây là hình phạt dành cho cô khi để bọn trẻ ăn vặt quá mức vào buổi tối.

Sau khi hoàn thành xong được hai bộ phận đã hỏng, Rei có thể tiếp tục trở lại trường, cô nhận được sự đồng thuận từ phía Kana cùng gia đình của Laura, họ đã đồng ý để Rei tiếp tục chơi cùng con bé.

Hôm nay cô sẽ đến để cùng Kana đưa con bé đến trường.

"Ara! Bình phục rồi sao Rei-chan, xin lỗi vì lần đó nhé!"

Kana chắp tay nháy mắt xin lỗi Rei, trông có vẻ lời xin lỗi đó không mấy thành khẩn chút nào cả.

"Arara, còn tưởng là ai, hóa ra là quý cô lông bông đây mà, sáng sớm cô bị đứt một cái đuôi nào đó hay sao mà lại lang thang ở đây, có cần tôi tìm giúp không?"

"Không. Không. Chúng vẫn còn khỏe mạnh chán ra ấy, nó vẫn còn dư sức để đập nát một hay hai con búp bê cũ kỹ ra thành từng mảnh được mà..."

Trận đấu khẩu diễn ra ngay khi cả hai gặp nhau, Rei vốn chẳng ưa gì Kana và Kana cũng vậy. Tuy nhiên, vì là người chịu trách nhiệp phá vỡ giao ước do chính cô đã đặt ra khiến cô nợ nhà Hall một lần và qua đó cô cũng biết được rằng bọn họ không có can hệ gì đến đám việ nguyên lão trong giới pháp sư. Thậm chí họ còn muốn tránh giao thiệp với các pháp sư khác nhiều nhất có thể nên cô và Lena có thể an tâm mà giữ bí mật mọi chuyện khi hai cô hầu gái Sena và Shion gặp mặt Lena.

"Đồ khôn lỏi, trả tiền cho một bữa thịt nướng là xong chuyện à?!"

"Con nhỏ nhỏ mọn này, chuyện gì đã qua thì cho nó đi qua luôn đi chứ!"

Laura được nhà Hall xem như con gái ruột của Lena trong khi không biết một chút thông tin nào về dự án Homunculus mà cô đã từng tham gia. Trong khi đó nhà Hall lại đang xem xét đến khả năng cô bé này là người mà bọn họ đang tìm kiếm.

"A, Rei-nee, chị hết bệnh rồi sao?"

Tiếng gọi của một cô bé mang thanh âm trong trẻo khiến cả hai dừng lại sau đó.

"Ừ, chị hết bệnh rồi. Chị nghe rằng em đã có nhiều bạn trên lớp phải không Laura-chan?"

"Nnn. Chi-chan và Haru-chan, rồi con nhiều bạn khác nữa..."

Cô bé vui vẻ kể về những người bạn của mình trong khi đi giữ Kana và Rei với vẻ mặt tươi cười. song, hình như cô bé đã để ý đến điều gì đó.

"Mn. Rei-nee. Chị cao lên hả?"

Con bé đã để ý tới chiều cao của Rei khi nhớ lại lần cuối cả hai còn gặp nhau.

"Ừ... chắc vậy..."

"Mn, chiều nay em muốn đến nhà chị nữa không Laura, Mea sẽ nấu món mới nên em ấy dặn chị gọi em và mấy bạn đến chơi luôn."

Không chịu thua khi Laura bắt đầu bơ đi mình và mãi lo nói chuyện với người bạn lâu ngày không gặp, Kana chuyển chủ đề để khiến con bé hướng về mình

"Mn... vâng ạ, để em gọi Chi-chan và Haru-chan... chị sẽ đến nữa chứ, Rei-nee!?"

"Ừ thì... nếu như Kana-san không phiền..."

"Được mà..."

Giọng của Kana có chút uể oải khi trả lời. Cả hai người không ưa gì nhau nhưng nếu như cô bé này yêu cầu, cả hai sẽ có gắn làm hòa, ít nhất là trước mặt con bé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top