Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 4: VỤ ÁN BẮT CÓC TỐNG TIỀN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất cả đều bắt đầu từ đêm Trang Nguyện nhận được cú điện thoại kia. Xế chiều hôm đó Đòan Tân Tân nói qua msn với cậu rằng buổi tối muốn đi ra ngoài gặp gỡ các bạn gái khác, bảo buổi tối cậu ăn cơm ở công ty xong rồi hả trở về nhà. Sau khi Trang Nguyện cơm nước xong vẫn còn ở công ty chơi game một lúc, đến mười giờ tối, cậu gọi một cú điện thoại cho Đoàn Tân Tân, hỏi cô có cần cậu qua đón về hay không, nhưng cô lại nói chơi với mọi người rất vui vẻ, phải một lúc nữa mới về nhà. Bởi vì Đoàn Tân Tân nói cuộc gặp gỡ này toàn là các cô gái, cho nên Trang Nguyện cũng yên lòng, một mình về trước.

Ở nhà đợi đến mười hai giờ rưỡi, vợ cậu vẫn chưa về nhà, cậu sốt ruột, tiếp tục gọi điện thoại di động cho cô, lại nghe tín hiệu khóa máy, mới đầu còn tưởng rằng điện thoại hết pin. Nên cậu ngồi ở trên ghế sa lon vừa đợi cô vừa xem ti vi, ai biết mãi cho đến hơn hai giờ khuya vợ của cậu vẫn không trở lại. Sáng sớm hôm sau, tiếng điện thoại gắt gỏng vang lên, giọng nói của một người đàn ông nói cho cậu biết Đoàn Tân Tân đang ở trong tay của hắn ta, bảo cậu phải giao cho hắn năm vạn tiền mới có thể chuộc người, cũng cho cậu số thẻ và tên người nhận, bảo cậu gửi tiền vào đó. Trang Nguyện dưới sự yêu cầu, cậu còn thính tai nghe thấy tiếng cầu cứu của Đoàn Tân Tân. Vì vậy sáng sớm, ngân hàng vừa mở cửa, cậu vội vội vàng vàng lấy tất cả tiền để dành trong nhà ra, chính mình còn đi mượn mẹ hơn hai vạn tiền, gửi tất cả vào tài khoản đã chỉ định. Bởi vì số tiền bọn cướp yêu cầu cũng không nhiều, hơn nữa cậu ngoan ngoãn giao tiền chuộc, không muốn xuất hiện chuyện ác kiểu như giết hại con tin. Lúc Chương Hàn Dương gọi điện thoại cho cậu, cậu đang chờ bọn cướp thông báo tin tức sẽ thả vợ cậu ở đâu, không ngờ tin đưa đến lại là tin dữ.

"Vậy cô ấy gặp nhóm người kia ở đâu?"

"Tôi cũng không hỏi cô ấy kỹ càng, chỉ biết tất cả bạn bè đều là nữ, cô ấy rất thích náo nhiệt. Sau khi cô ấy gặp chuyện không may tôi cũng chưa từng gọi điện thoại của bạn bè của cô ấy, bình thường cô ấy chỉ đi gặp gỡ các bạn học nữ hay các đồng nghiệp nữ mà thôi, họ đều nói gần đây chưa từng hẹn gặp mặt cô."

"Nói như vậy, là có nghi phạm bên trong, hẳn phải có một đồng bọn là nữ. . . . . . Vậy cậu có nghĩ đến việc sẽ có người nào đó nổi lên ý đồ xấu xa với cô ấy hay không?"

"Không có đâu, những người mà chúng tôi thường qua lại đều rất bình thường, không phải bạn học thì là đồng nghiệp. Cô ấy là người rất nhiệt tình, luôn quan tâm săn sóc những người khác, tôi không nghĩ ra ai sẽ đối xử với cô ấy như vậy. Lại nói gia cảnh nhà chúng tôi vô cùng đơn giản, không nghĩ tới bây giờ người bình thường cũng trở thành đối tượng của bọn bắt cóc tống tiền."

Mặc dù biết câu kia đối với người thân của người bị bắt cóc mà nói, nói ra rất vô dụng, nhưng Chương Hàn Dương vẫn nhịn không được hỏi: "Tại sao đến bây giờ cậu mới chịu nói cho cảnh sát nghe?"

"Tôi sợ cô ấy phải chịu tổn thương. Đều là tôi không tốt, nghĩ mọi chuyện quá đơn giản."

Việc đã đến nước này, tiến hành giáo dục về an toàn tính mạng cũng phí công, lại nói giờ phút này trong lòng người ta cũng không dễ chịu. Vì vậy Chương Hàn Dương để cho Trang Nguyện về nhà nghỉ ngơi sớm. Trước khi đi dặn dò cậu khi về nhà hãy ghi lại số điện thoại tên lưu manh dùng gọi cho cậu, mã số thẻ và tên chủ khoản mà tên kia yêu cầu cậu chuyển tiền, sau đó gọi điện thoại báo cho anh. Chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có bọn cướp ngu ngốc như vậy, dám dùng tên của mình mở tài khoản bảo người nhà con tin chuyển tiền vào, hơn nữa chỉ muốn năm vạn khối?

Tòng Trang Nguyện gọi điện thoại tới, lấy được số điện thoại tên bắt cóc và tên họ số tài khoản, điện thoại được gọi đến từ Thần Châu, mà không phải là buồng điện thoại công cộng như trong suy nghĩ. Nhưng mà điều này cũng khó trách, hiện nay điện thoại di động ngày càng thông dụng, vốn là tùy ý cũng có thể mua được nên phòng điện thoại càng ngày càng ít. Theo thông tin tra được thì đây là điện thoại trả trước không cần đăng ký, bất luận kẻ nào cũng có thể sử dụng. Chỉ là có thể lần mò theo dấu vết tên trên tài khoản ngân hàng. Khi Trang Nguyện chuyển tiền ngày đó, tiền lấp tức bị rút ra, bọn cướp thật là to gan lớn mật, còn là người chí lớn nhưng tài mọn?

Vậy mà hi vọng rất nhanh bị tan vỡ, chủ nhân cái tài khoản này là cô gái họ Đồng, trong lúc này đang bị cơ quan nhà nước cử đến Morocco, hơn nữa sẽ ở bên kia phục vụ hơn nửa năm, cô không thể nào là người liên quan đến vụ án này. Hơn nữa thông qua điện thoại đường dài tiến hành hỏi han cô Đồng, phát hiện thật ra trước khi ra nước ngoài thì thẻ căn cước của cô đã mất mới đăng ký lại lần nữa. Chắc hẳn có người đã lấy được thẻ căn cước của cô, và dùng nó mở tài khoản. Vào lúc này cũng không cách nào điều tra camera theo dõi của ngân hàng, bởi vì không gian phần cứng (hard disk) hạn chế, hệ thống camera theo dõi bình thường chỉ có thể cất giữ hình ảnh ghi nhận trong vòng ba ngày, nếu như ổ cứng đã ghi nhận đầy, sẽ tự động làm trống bộ nhớ. Theo như thông tin điều tra được thì tài khoản này đã mở hơn một tháng, cho nên không cách nào truy tìm. Mà lấy ghi nhận thu được từ ngày rút tiền để xem, đó là một cô gái cao gầy, đeo khẩu trang che mũi và miệng, còn có chiếc khăn quàng cổ, căn bản không thể nhìn rõ hình dáng, nhân viên quầy thu ngân cũng không cách nào mô tả ra được hình dáng chuẩn xác của người đó, manh mối này đã bị chặt đứt.

Đúng vào lúc này, từ phòng vật chứng truyền tới một tin tức làm người ta kinh ngạc: Vũng máu lớn phát hiện ở hiện trường, trên thực tế nó không đến từ cơ thể con người, mà là máu gà! Cũng có nghĩa là căn bản không tồn tại cổ thi thể thứ hai trong chuyện này. Cái tin tức không thể tưởng tượng nổi này sự thật khiến Chương Hàn Dương hoang mang. Tại sao hiện trường giết người lại xuất hiện máu gà? Kẻ giết người kia giết xong mới đưa đến hiện trường hay như thế nào? Cái này có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ nó là nghi lễ tôn giáo hay mê tín dị đoan nào đó?

ȭ���m�^psQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top