Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1021 - 1025

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1021: Anh đang theo đuổi em (2)

Hạ Úc Huân: "..."

Có cần ngắn gọn tới vậy không?

"Còn có PS đâu! Không cho anh chơi trò lừa gạt!" Hạ Úc Huân một mặt không yên tâm nhìn chằm chằm anh.

Lãnh Tư Thần: "Không giở trò lừa bịp."

"Nếu tôi lừa gạt cả đời không ngóc đầu được! Lãnh Tư Thần tiên sinh, xin lặp lại theo tôi!" Hạ Úc Huân cà lơ phất phơ mà nhìn anh, ý muốn nói "Nếu anh không tin tôi, lão nương đây cũng không tin anh."

Mặt Lãnh Tư Thần hóa đen, gằn từng chữ, "Nếu lừa gạt... Cả đời không ngóc đầu được. Hài lòng chưa?"

Hạ Úc Huân thỏa mãn gật gật đầu, "Ngoan ha! Rất tốt! Hiện tại đàm phán coi như hoàn thành! Anh nếu vẫn không yên tâm sau có thể làm thành văn bản!"

Lãnh Tư Thần liếc xéo cô, "Dù sao anh cũng không phải kẻ tiểu nhân trở mặt , về phần người nào đó thì không biết chừng..."

"Tôi đương nhiên cũng sẽ không!" Hạ Úc Huân cứng cổ cất giọng nói, sau đó bổ sung một câu, "Đúng rồi, còn có một điểm quên nói, anh cũng giống như vậy, nếu gặp được chân ái, tôi cũng có thể..."

Lãnh Tư Thần nhìn chằm chằm cô: "Em có thể tiếp tục quên!"

Hạ Úc Huân: "..."

"Đừng cố làm anh loạn tâm, anh với em cả đời này cũng sẽ không thay lòng đổi dạ!" Lãnh Tư Thần ngữ khí vô cùng chắc chắn.

"Trước đó tại quán bar, Anh không phải cùng với Bạch Thiên Ngưng cùng nói sao? Hai người mới là người trong cùng một thế giới..." Hành động dị thường của anh gần đây, còn chuyện tối hôm qua.cô tới bây giờ còn chưa làm rõ được...

"Tiểu Huân, chẳng lẽ là anh nghĩ nhiều? Em đang ghen phải không?" Lãnh Tư Thần nhíu mày.

"Là anh nghĩ nhiều." Hạ Úc Huân không chút do dự nói.

Lãnh Tư Thần thở dài, trực tiếp giải thích, "Lúc đó chỉ là lừa gạt Bạch Thiên Ngưng , em chỉ cần nhớ kĩ một điều, anh đối với em vĩnh viễn không thay lòng, còn những chuyện linh tinh khác không cần phải nghĩ loạn. Đúng rồi..."

Lãnh Tư Thần dừng một chút, sau đó mở miệng nói, "Anh có thể hỏi em một chuyện không?"

"Vấn đề gì?"

"em sao bỗng nhiên lại đưa ra quyết định như vậy, hoặc là nói, em đến cùng đã thông suốt? Là bác sĩ Tần sao? " Lãnh Tư Thần sắc mặt nghi ngờ hỏi.

"Sai rồi, là học trưởng." Hạ Úc Huân trả lời.

"Âu Minh Hiên? !" Đáp án này thật sự khiến Lãnh Tư Thần có chút kinh ngạc.

...

-

Tối ngày hôm sau, Lãnh Tư Thần hẹn Âu Minh Hiên ra uống rượu.

"Lãnh Tư Thần, tôi có nghe lầm hay không? Anh hẹn tôi? Anh thế mà chủ động hẹn tôi ra uống rượu? Anh .. anh có phải lại có ý đồ xấu xa gì không?" Âu Minh Hiên đối với hành động của anh hôm nay cực kì hoảng sợ.

"Chỉ là hẹn anh tâm sự." Lãnh Tư Thần thái độ ôn hòa khó thấy.

Âu Minh Hiên càng thêm sợ hãi , nhưng thực sự lại hiếu kỳ không chịu được, muốn biết hắn hẹn mình ra là có chuyện gì nên cuối cùng vẫn đáp ứng.

Quán bar.

"Thật là... Anh lại không uống rượu, còn hẹn ta đến quán bar!" Âu Minh Hiên khó hiểu nhìn chằm chằm vào ly nước ô mai đặt trước mặt Lãnh Tư Thần.

Hắn vĩnh viễn không quên được ánh mắt của người phục vụ khi nghe Lãnh Tư Thần kêu nước ô mai...

"Anh đến cùng là có chuyện gì? Tôi nhìn qua thấy anh.. tâm tình cũng không tệ nha? Có chuyện tốt gì sao?" Âu Minh Hiên biểu lộ có chút tiếc nuối, "Còn tưởng rằng anh có chuyện gì xui xẻo có thể khiến tôi cao hứng a!"

"Tiểu Huân đề nghị tôi cho cô ấy nửa năm để tìm chân ái, tôi đồng ý." Lãnh Tư Thần mở miệng nói một câu.

"Cái gì? Lãnh Tư Thần anh điên rồi!" Âu Minh Hiên phun ra một miệng đầy rượu, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn chằm chằm anh, giống nhìn một tên ngốc đang sống sờ sờ, "Thế mà tự cho mình đội nón xanh, Lãnh Tư Thần từ khi nào mà khẩu vị của anh nặng như vậy?"

Chương 1022:  Anh đang theo đuổi em (3)

"Bởi vì trong tay cô ấy có điểm yếu của tôi."

"Nha đầu ngốc nghếch có thể nắm được nhược điểm gì của anh chứ?" Âu Minh Hiên một mặt không tin.



"Cô ấy đương nhiên là có." Lãnh Tư Thần ngẩng lên nhìn ánh đèn trên đỉnh đầu ảm đạm trả lời.

"Đến cùng là nhược điểm gì, anh nói luôn một mạch cho xong chuyện đi được không hả?" Âu Minh Hiên sụp đổ.

"Tôi yêu cô ấy."

"A?" Âu Minh Hiên khóe miệng hơi rút, vô ý thức hỏi, "Cho nên ngươi quyết định thành toàn cho Tiểu Huân?"

"Làm sao có thể." Lãnh Tư Thần dùng ánh mắt như nhìn một thằng ngốc.

Âu Minh Hiên: "..."

Âu Minh Hiên hung hăng trừng mắt liếc anh một cái, "Cái tên này, nói với anh thêm một câu như muốn giảm thọ năm! Tán gẫu kiểu này thì vui sướng gì?"

"Cô ấy nói trong vòng nửa năm nếu như không gặp được chân ái sẽ buông xuống tất cả mà đến với tôi, nếu như tìm được, tôi sẽ buông tay." Lãnh Tư Thần cuối cùng mở lòng từ bi đem mọi chuyện nói rõ.

Âu Minh Hiên nghe vậy liền giật mình, "Trong vòng nửa năm? Thời gian ngắn như vậy tìm được chân ái? Anh làm như chân ái dễ tìm lắm vậy! Tưởng là rơi đầy đường chắc? Nhưng nếu như cô ấy tùy tiện tìm đại một người làm chân ái thì tính sao?"

Lãnh Tư Thần nghiêng người liếc hắn một cái: " Anh cho rằng tôi mù hay sao mà không nhìn ra được thật giả?"

Âu Minh Hiên: "..."

"Nếu như cô ấy lừa tôi, coi như cô ấy thua." Lãnh Tư Thần nói.

Âu Minh Hiên vuốt cằm, trầm ngâm nói, "Không đúng... Hiện tại quan hệ của hai người cũng công khai rồi, một người phụ nữ đã có chồng thì đi đâu mà tìm chân ái đây? Lại nói tên chân ái nào không có mắt mà có ý đồ với cô ấy? A!! Anh đây mà là muốn tìm người tâm sự cái quái gì, chính ra là muốn tìm tôi khoe khoang nha đầu này cơ bản đã đồng ý đi theo anh!"

Lãnh Tư Thần khóe miệng hơi nhếch.

Âu Minh Hiên biết mình nói đúng, nhịn không được lẩm bẩm, "Nói gì đi nữa, trong chuyện này phần thắng của anh khá lớn , không, là phi thường lớn, nhưng vận mệnh ấy mà khó nói lắm, như lần trước vận khí của tôi nghịch thiên tới nhặt đại trên đường cũng nhặt được nữ nhi bảo bối mà, vạn nhất nửa năm sau cô thật có thể tìm được chân ái thứ hai thì sao?"

Vừa dứt lời, Lãnh Tư Thần liếc mắt qua, lập tức gió bấc gào thét, mười dặm băng phong.

"Khụ khụ, anh làm tôi không nói, không nói nữa... Dù sao vận khí của tôi cũng là trong vạn người mới có một!" Âu Minh Hiên tranh thủ thời gian thu hồi lời của mình.

Lãnh Tư Thần nhìn đám người bấn phía náo nhiệt ồn ào, trong lòng lại không hiểu sao càng thêm tịnh mịch.

Tiểu Huân đang đánh cược, anh cũng không ngoại lệ.

Nếu như thua, nếu như thiên ý như thế, cô thật có thể gặp được người đàn ông khiến cô hạn phúc, anh sẽ buông tay...

Ngay từ đầu anh cũng biết mọi chuyện sau nửa năm nhất định phải có một kết thúc, nhưng ngay thời điểm anh thống khổ cùng mê mang nhất, cô lại dùng phương thức như vậy, buộc anh phải đưa ra quyết định.

"Lại nói... Nha đầu cứng cổ này sao tự nhiên lại thay đổi suy nghĩ ? Lãnh Tư Thần là anh bức người à!" Âu Minh Hiên hiếu kì không thôi tiến tới hỏi, bộ dáng khâm phục không thôi.

"Đây chính là chuyện tôi muốn hỏi anh ." Lãnh Tư Thần ý vị thâm trường nhìn hắn một cái.

"Hỏi tôi?" Âu Minh Hiên không hiểu gì ngạc nhiên đưa tay chỉ vào chính mình.

"Tiểu Huân nói, là anh thuyết phục cô ấy." Lãnh Tư Thần nói.

"Tôi thuyết phục? Tôi đã nói gì nhỉ? Lời cũng đã nơi nhiều như vậy..." Âu Minh Hiên một bên thì thào một bên vắt óc suy nghĩ gần đây nhất mình đã nói gì, sau đó bừng tỉnh đại ngộ reo lên, " a! Tôi nhớ ra rồi! Tôi đúng là đã khuyên được nha đầu kia! Lãnh Tư Thần! Mau bái lạy ca ca đi!"

"Anh đã nói những gì?" Lãnh Tư Thần hỏi.

Chương 1023:  Anh đang theo đuổi em (4)

"Nói đến đây tôi mới nhớ, anh gần đây có chuyện gì hả? Úc Huân nói anh hành tung quỷ dị, tôi phân tích cho cô ấy một chút, mới phát hiện ra anh có hiềm nghi làm chuyện vượt giới hạn!" Âu Minh Hiên đầy mặt cảnh giác cùng nghi ngờ nhìn anh.

"Từ hành vi của tôi mà nói, đúng là anh phân tích không sai, nhưng bất quá mọi chuyện lại không phải như vậy.



"Không phải thì tốt.. . Còn anh đến cùng đang làm gì tôi cũng không có hứng thú! Tôi biết mà, làm sao có thể chứ! Anh đối với nha đầu kia..." Âu Minh Hiên lầm bầm nhẹ nhàng thở ra, sau đó tiếp tục nói, "Hôm đó tôi cũng nói với nha đầu nên dừng lại, khuyên cũng không sai biệt mấy so với Mộng Oanh, cũng không có gì đặc biệt, chỉ là buổi tối có gọi điện nói với cô ấy một câu, hay là cứ tiêu sái buông xuống quá khứ mà tìm tình yêu đích thực, tìm không được cũng đừng vùng vẫy mà hãy cùng anh sống cho tốt, lúc ấy nha đầu kia câm như hến cái gì cũng không nói, thế mà hóa ra cũng nghe lọt được

"Chỉ có vậy?" Lãnh Tư Thần nhíu mày.

"Thì vậy thôi! Không thì còn như thế nào?" Âu Minh Hiên gãi gãi đầu, tiếp tục suy nghĩ, "A đúng, tôi còn nói một câu, coi như là vì Tiểu Bạch cũng được, tôi ở trước mặt cô ấy còn không tiếc lời khen ngợi anh đâu, nói anh đối với đứa nhỏ tốt không thể kể, rồi sau cùng cũng không có mấy làm được như anh ..."

Lãnh Tư Thần nhéo nhéo mi tâm, lập tức thần sắc có mấy phần cô đơn, "Nguyên lai là vì Tiểu Bạch..."

"Ây..." Âu Minh Hiên ho nhẹ một tiếng, vỗ vỗ vai anh, "Đừng khổ sở nha, Tiểu Bạch cũng là con trai anh, là ưu thế lớn nhất của anh bây giờ đấy!"

Lãnh Tư Thần giật giật khóe miệng, không nói gì.

Kỳ thật đối với kết quả này, trong lòng của anh cũng sớm đoán trước .

Từ thái độ cô đối đãi với Tiểu Bạch mấy ngày nay u=cũng có thể nhận ra.

Ngày đó ở trường học, Tiểu Bạch hỏi hai người họ có phải đang cãi nhau không, cô không nhẫn tâm, trả lời "Không có" . Lễ Giáng Sinh ngày ấy, Tiểu Bạch nói hi vọng bọn họ không nên ầm ĩ nên hòa hợp sống cùng nhau, cô cũng cho câu trả lời chắc chắn.

Có lẽ lúc ấy cô kỳ thật có ý định cùng với Tiểu Bạch chịu đựng sống với anh tới hết đời.
Bất quá, đây đã là kết quả tốt nhất, anh sẽ không yêu cầu xa vời quá nhiều.

Chí ít chỉ cần cô vẫn ở bên cạnh, anh liền có hi vọng, đợi đến một ngày cô một lần nữa mở lòng với mình...

-

Thời gian thoáng một cái đã qua, ngoài cửa sổ băng tuyết sơ tan, đảo mắt đã là mùa xuân.

Đã hai tháng trôi qua kể từ ngày cô cùng Lãnh Tư Thần lập ước định đó, trong khoảng thời gian này, cô cùng Lãnh Tư Thần theo thường lệ vẫn đóng vai một cặp vợ chồng ân ái, mọi chuyện trong âm thầm cũng bình an vô sự, khó có được một khoảng thời gian yên bình tới vậy, lại khiến cô cảm thấy nếu tiếp tục thế này hình như cũng không tệ như mình nghĩ...

Đêm xuân ngủ không yên giấc, Hạ Úc Huân dạo này công việc bận rộn mệt mỏi không thôi, cả người đau đến không muốn sống, ôm con thỏ bông lăn lộn hơn nửa ngày, tận đến lúc sắp muộn giờ làm mới ai oán tóm lỗ tai con thỏ vất sang một bên chật vật đứng lên...

Lãnh Tư Thần vẫn như trước đây nhìn con thỏ bông trong ngực cô với ánh mắt ghét bỏ, sau đó lại nhìn bộ dáng thiếu ngủ của cô mà không khỏi đau lòng, "Không phải nói em gọi điện cho Nam Cung Lâm?"

"Đừng á, ông ấy đang dưỡng bệnh..." Hạ Úc Huân như cái xác khô di động bất lực lết đi dép vào toilet rửa mặt.

"Cũng đã lâu , còn dưỡng bệnh? Nếu em ngại mở miệng, để anh đi nói với ông ấy! Chẳng lẽ ông ấy thật sự đem toàn bộ Thiên Lâm ném cho em?"

Chương 1024:  Anh đang theo đuổi em(5)

Ông ấy không đau lòng con gái mình, nhưng anh đau lòng bà xã mình a!

"Không cần quan tâm chuyện của tôi..." Hạ Úc Huân một bên đánh răng một bên mơ hồ không rõ nói.


Không can thiệp chuyện của nhau! ! ! Lại là bốn chữ này!

Tốt, anh nhẫn! Dù sao chỉ còn lại một trăm ngày!

Hạ Úc Huân rửa mặt xong sau vội vội vàng vàng lao ra, vừa muốn mở tủ quần áo, phát hiện Lãnh Tư Thần đã giúp cô đem quần áo thậm chí cả trang sức đều phối chọn cẩn thận đặt trên giường.

"Cám ơn a..." Hạ Úc Huân vừa mở lời cảm tạ vừa nhanh chóng cởi áo ngủ, sau đó với tốc độ cực nhanh mặc quần áo vào.

Lãnh Tư Thần đứng một bên hai con ngươi như phát ra ánh lửa, lại bất đắc dĩ mà kìm nén dập tắt, "Hạ Úc Huân, em có phát hiện ra mình sắp biến thành phụ nữ rồi hay không?"

"Phụ nữ? Anh mới là phụ nữ!" Hạ Úc Huân hai mươi bảy tuổi giờ đây đối với hai từ này dị thường mẫn cảm.

"Trước kia em hay thẹn thùng? Hiện tại ở ngay trước mặt anh tự nhiên cởi quần áo như không có việc gì..." Lãnh Tư Thần thở dài.

Hạ Úc Huân nghe được chán nản, một bên kéo khóa váy một bên cả giận nói, "Tôi đây là sắp không kịp rồi! Loại tình huống này không phải anh nên ra vẻ thân sĩ mà tự động né tranh à? Còn trách tôi đã trở thành phụ nữ!"

Lãnh Tư Thần đi tới giúp cô kéo khóa váy phía sau lên, "Thế nhưng, làm sao bây giờ,,, Càng ngày lại càng thích em ..."

Loại thích này chính là cảm giác thích của lão phu thê...

"..." Hạ Úc Huân khóe miệng co giật vui sướng, thích cô ở ngay trước mặt anh mà tự nhiên thay quần áo? Khẩu vị thật sự là càng ngày càng nặng...

Mang giày xong, cầm điện thoại chìa khoá còn có túi xách, đang chuẩn bị đi ra ngoài, Hạ Úc Huân nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng vẫn là không thể chịu đựng được lui lại hai bước đứng ở trước mặt anh.

"Cái kia, Lãnh Tư Thần..."

"Thế nào?"

"Anh có thể đem cái đồ chơi này con mẹ nó xé đi được không? Làm cho tôi ban đêm đều mơ tới thi tốt nghiệp trung học!" Hạ Úc Huân cực độ không vui nhìn vật treo trên tường trong phòng ngủ kia, là lịch đếm ngược của Lãnh Tư Thần.

Trên tấm lịch màu hồng là con số 100 to tướng!

"Mơ thấy anh?" Lãnh Tư Thần tâm tình vui vẻ hỏi.

"Tôi nói là thi đại học được không?" Hạ Úc Huân im lặng.

"Em thi đại học, cũng là anh giúp em bồi dưỡng thi đậu đi." Cho nên đã mơ tới thi đại học, như vậy trong mộng không có khả năng không có sự xuất hiện của anh.

"..." Đánh rắm! Rõ ràng là bị anh mắng tơi tả, mắng tới thi đậu luôn!

Bất quá, thời điểm đó cô chỉ cần được nhìn thấy anh thôi là toàn thân đã tràn đầy năng lượng rồi...

Trong mộng, cũng xác thực có anh...

Cô khổ sở làm bài thi, anh thì như đại gia nằm vắt chân trên ghế mây, một bên uống nước dưa hấu, một bên vừa phát hiện cô lười biếng liền gõ đầu cô...

Đột nhiên phát hiện, hai chuyện thành công nhất cuộc đời cô, thi đậu đại học C, cầm được bằng MBA, lại tất cả đều bởi vì Lãnh Tư Thần...

Trên thực tế, sự tình cùng anh có liên quan, cũng không chỉ có hai việc này, đời này yêu cùng hận, sung sướng cùng thống khổ, tất cả đều như mạch máu trong một cơ thể cùng anh quấn giao một chỗ, động một sợi là động toàn thân...

Lãnh Tư Thần theo thường lệ đưa Tiểu Bạch đi học, sau lại đưa cô tới công ty, thời gian chắt chiu vừa vặn.

"Buổi chiều tan tầm sớm một chút, anh mang em cùng Tiểu Bạch ra ngoài ăn." Lãnh Tư Thần căn dặn.

"Đang êm đẹp ra ngoài ăn làm gì?" Hạ Úc Huân thuận miệng hỏi một câu.

"ăn đồ trong nhà nhiều ăn tới không biết chán sao? Nếu em đã thích ăn đò anh làm như thế, vậy thì..."

"A a a! Tốt tốt tốt! Ra ngoài ăn, ra ngoài ăn!" Hạ Úc Huân lập tức đổi giọng.

Chương 1025:  Anh đang theo đuổi em(6)

Mặc dù Lãnh Tư Thần hiện tại trù nghệ đã tiến bộ không ít, nhưng tên gia hỏa này gần đây không biết làm sao lại say mê dưỡng sinh học, không chỉ xem mấy tiết mục diễn sinh của người già trên tivi, còn mua rất nhiều sách dưỡng sinh chăm chỉ đọc, sau khi xem xong không phải cho cô với Tiểu Bạch uống nước nấu cải trắng, thì lại là canh rau củ, quả thực như đang nuôi thỏ.

Hết lần này tới lần khác cô yêu cầu để mình nấu cơm, anh lại kiên quyết không cho cô động thủ, nếu kháng nghị menu của anh, anh còn đem ra một bộ lý luận, lấy lý do ví thân thể khỏe mạnh, đến Tiểu Bạch cũng không nói lại anh, chỉ có thể khuất phục...



Đêm nay mặc dù nói đi ăn ngoài, kỳ  thật cô cũng không ôm hi vọng gì, không chừng lại dẫn hai mẹ con cô đi ăn mấy thứ kì quái gì đâu...

-

Văn phòng.

Nghiêm Tử Hoa gõ cửa tiến đến, báo cáo với cô hành trình hôm nay, sau đó xin chỉ thị, "Tiểu thư, lần này người phát ngôn cho sản phẩm mới của chúng ta đã định , là Tiêu Mộ Phàm, cô cảm thấy có thể chứ?"

Hạ Úc Huân đang cố vực dậy khỏi cơn buồn ngủ, vừa nghe thấy lập tức thẳng lưng ngồi bật dậy, "Anh vừa nói ai?"

"Là vua màn ảnh năm vừa rồi Tiêu Mộ Phàm, cô có muốn xem qua tư liệu của cậu ta không..."

Nghiêm Tử Hoa lời còn chưa dứt, Hạ Úc Huân đột nhiên đánh gãy anh mở miệng nói, "Chòm Bạch Dương, sinh nhật ngày 12 tháng 3, 16 tuổi lấy thân phận ca sĩ gia nhập ngành giải trí, quán quân « ta là ca vương », về sau dấn thân vào giới diễn xuất, vừa mới năm đầu tiên đóng phim "năm tháng vàng son" đã cầm xuống giải thưởng vua màn ảnh, 16 tuổi trở thanh vua màn ảnh, là vua màn ảnh trẻ tuổi nhất trong lịch sử kỉ lục chưa ai có thể phá bỏ, mà mười năm sau chính là năm vừa rồi lần thứ hai đoạt giải vua màn ảnh..."

Nghe được Hạ Úc Huân nói như cháo chảy, Nghiêm Tử Hoa ngạc nhiên nói, "Tiểu thư, cô đã nghiên cứu qua tư liệu của cậu ta?"

"Tôi là fan cuồng của cậu ấy được không!" Hạ Úc Huân cảm xúc có chút kích động.

"Ây..." Nghiêm Tử Hoa lau mồ hôi, không nghĩ tới Hạ Úc Huân thế mà lại là fan hâm mộ bí mật của Tiêu Mộ Phàm.

Hạ Úc Huân nâng cằm lên, ngữ khí thẫn thờ nhớ về hồi ức, " tôi lúc học cấp 3 đã có khoảng thời gian mê cậu ta tới chết đi sống lại, cũng là thời điểm của « ta là ca vương », tôi mua tất cả áp phích với CD, đến thi tốt nghiệp trung học còn chạy tới xem phim của cậu ấy..."

Kết quả, trốn được Hạ Mạt Lâm, lại không trốn được Lãnh Tư Thần, bị anh bắt quay trở về.

Cho nên lúc ban đầu nhìn thấy những fan hâm mộ của Tô Doãn kia tới quấy rối, cô mới "Nhan từ" như vậy, bởi vì cô cũng đã từng một thời điên cuồng như thế...

"Tiểu thư, vậy tuyển người này hẳn không có vấn đề gì đi?" Nghiêm Tử Hoa hỏi.

Hạ Úc Huân lập tức nói, "Không có vấn đề! Đương nhiên không có vấn đề! Quả thực là quá đáng khen! Thật không nghĩ tới một ngày tôi thế mà lại dùng phương thức này cùng thần tượng gặp mặt, cảm giác giống như là đang nằm mơ vậy..."

Mặc dù lấy thân phận của cô bây giờ cũng không ít khi gặp qua nhưng minh tinh màn ảnh kia, nhưng Tiêu Mộ Phàm đối cô mà nói hiển nhiên có ý nghĩa đặc thù a!

"Ngày 12 tháng 3... Cái này Tiêu Mộ Phàm cùng tiểu thư hình như là cùng một ngày sinh nhật?" Nghiêm Tử Hoa đột nhiên nhớ tới nói.

Hạ Úc Huân bưng lấy mặt, thần sắc say mê cười hắc hắc, "Là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm!"

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cô mê luyến cậu ta tới vậy! Đơn giản là hữu duyên đúng chứ!

"A đúng, Tiêu Mộ Phàm gần đây có công việc không phải sao? Mà tôi lại nghe nói không phải nhãn hiệu quốc tế thì sẽ không nhận!" Hạ Úc Huân có chút nghi ngờ hỏi.

Mặc dù đã thật lâu không còn để ý tới , bất quá ngẫu nhiên nhìn thấy tin tức của cậu ta, vẫn sẽ vô ý thức lưu tâm một chút .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top