Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 971 - 975

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 971: Ngủ cả đời quan hệ (7)

"Cái này , chờ tôi đi về hỏi lại anh ta một chút!" Hạ Úc Huân nhéo nhéo mi tâm.

Không nghĩ tới chỉ là công bố quan hệ của hai người thôi mà ảnh hưởng tới nhiều việc như vậy.

"Được rồi." Nghiêm Tử Hoa gật đầu, nhìn thời gian trên đồng hồ, "Hội nghị còn mười phút nữa bắt đầu."

"Được."

...

Trong phòng họp.

Hạ Úc Huân chuẩn bị xong rồi phát biểu, "Liên quan tới việc tin đồn không tốt về tôi mấy ngày nay, tôi thành thật xin lỗi vì lý do cá nhân tôi mà mang tới nhiều phiền toái cho công ty như vậy, hai ngày sau, tôi sẽ tổ chức buổi họp báo mời các phóng viên tới làm sang tỏ lời đồn, hi vọng mọi người hãy yên tâm chớ nóng vội."

Vừa dứt lời, Hùng đổng vẫn như âm hồn bất tán không buông tha cô, chậc chậc thở dài, "Vẫn là đại tiểu thư của chúng ta có bản lĩnh, đến người đàn ông không gần nữ sắc như Lãnh Tư Thần cũng thu phục được, khó trách những hợp đồng trước đây dù khó khăn không thể giải quyết, tiểu thư chúng ta đây vừa xuất thủ liền thành công!"

Lúc này, đám người ngồi bên dưới mỗi người một vẻ, suy nghĩ khác nhau.

Trong khoảng thời gian này công ty luôn rung chuyển bất an, lúc này có thể có Lãnh Tư Thần làm chỗ dựa đương nhiên là chuyện tốt, nhưng cũng không thể biết được ngọn núi này có thể dựa được bao lâu đây!

Nếu như chỉ là loại quan hệ người tình một đêm, giúp được lần này, còn lần sau thì tính sao?

Lần này, Lương đổng cũng trầm mặc không nói, mặt mũi tràn đầy lo lắng.

Mà Hùng đổng thì càng nói càng hăng hái, "Chỉ là, đại tiểu thư, mặc dù bây giờ vấn đề trước đó được tạm thời giải quyết, nhưng nếu truyền ra ngoài, sau này người ta đều sẽ đánh giá đại tiểu thư của chúng ta ngoài thủ đoạn thông đồng với nam nhân, thì cũng không có tài cán gì, như vậy thực sự là không hay chút nào!

Trong buổi họp báo phóng viên kia cô có thể nói cái gì? Nói cô đã có người đàn ông là Lãnh Tư Thần, cho nên không có khả năng gian díu với những người đàn ông kia? Với tác phong không đúng mực của tiểu thư đây tôi đã sớm đề cập qua, đáng tiếc không có lấy một người nghe tôi, hiện tại thì tốt rồi..."

Hùng đổng đang vô cùng hưng phấn mà thao thao bất tuyệt, cửa phòng họp bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận ồn ào huyên náo.

"Tên họ hùng kia! Ông đúng thật là đáng bị ngàn đao đâm chết, cút ngay ra đây cho lão nương!"

Trong khoảnh khắc, tất cả người trong phòng đều hướng mắt nhìn ra ngoài cửa.

Thấy một người phụ nữ trung niên dáng người mập mạp xồng xộc xông thẳng vào, lập tức một tay đem Hùng đổng từ trên ghé kéo ngã xuống, không nói nhiều lời chính là chỉ dùng một tay, "Cái tên lưu manh này ông giỏi lắm! Dám lừa tôi sẽ không đem một phân tiền cho con hồ ly tinh cũng với đứa dã chủng kia, cuối cùng lại mua cho bọn chúng tới ba căn nhà, còn bỏ ra ba ngàn vạn cho tên dã chủng kia mở công ty riêng, mà con gái số khổ của tôi muốn xin có mấy ngàn mua căn nhà thôi mà lại mắng nó là đồ phá gia!"

Hùng đổng bị đánh bất ngờ nên vẫn ngu ngơ, sau khi kịp phản ứng thì sợ hãi, lấy tay che mặt lại rồi cưỡng ép kéo phu nhân kia ra ngoài, "Bà xã à, bà đang làm cái gì vậy? Có chuyện gì chúng ta về nhà nói! Tôi cho bọn họ tiền lúc nào, bà lấy được tin tức này từ đâu thế?"

Phu nhân của Hùng đông dùng sức đem ông ta đẩy ra, lửa giận ngút trời, "Về nhà nói? Tôi tại sao phải về nhà nói? Nói cho ông biết, lão nương chịu đủ rồi! Chính con hồ ly tinh kia mở mồm thừa nhận với tôi, ở trước mặt tôi diễu võ giương oai , ông tới bây giờ rồi mà còn muốn lừa tôi!

Họ Hùng kia, ông nhìn lại lương tâm của mình xem, xem bao nhiêu năm nay tôi đối với ông thế nào? Tại thời điểm ông suýt thì tán gia bại sản,là ai đem ông từ trong tay những người kia chuộc về? Tôi không phải chỉ là không sinh được con trai sao, cũng bởi vì chuyện này, tôi ở Hùng gia mấy người chịu biết bao ủy khuất!

Ông thế mà hiện giờ làm di chúc, đem tất cả gia sản đều cho cái tên dã chủng kia! Ông là đồ vong ơn bội nghĩa, đồ tinh trùng lên não! Ông bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa, tôi hôm nay muốn cho tất cả mọi người đều biết khuôn mặt thật của ông ghê tởm buồn nôn tới mức nào!" Hùng phu nhân nói xong đưa tay vào trong túi sau đó vung mạnh lên, đem một sấp ảnh lớn ném ra khắp phòng.

Chương 972: Ngủ cả đời quan hệ (8)

Trong những bức ảnh ấy thế mà lại là cảnh giường chiếu của Hùng đổng...

Nhân vật nam chính ảnh đều là Hùng đổng, mà nhân vật nữ chính lại không giống nhau, thậm chí trong đó còn có cả người đang mặc đồng phục, khuôn mặt non nớt, nhìn chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, thứ còn khiến người ta khiếp sợ hơn nữa, giới tính của đứa bé kia không phải là nữ, mà là một cậu bé trai.

Tất cả đều náo thành một trận ồn ào, tất cả đổng sự, cổ đông, cao tầng đều là nghẹn họng trân trối.

Bọn họ cũng đều biết Hùng đổng ở bên ngoài chơi bời rất phóng khoáng, nhưng vạn vạn không nghĩ tới lại có thể biến thái tới trình độ này!

Bản thân mình như vậy, thế mà còn không biết xấu hổ lại đi phê phán tác phong của người khác, không khỏi cũng quá châm chọc ...

Lúc này mặt Hùng đổng đã biến thành màu đỏ tía, thẹn quá hoá giận đem tay phất lên ý muốn đánh lên người phu nhân kia, "Mày cái đồ tiện nhân này!"

Nhưng cánh tay chưa kịp rơi xuống đã bị Hạ Úc Huân không biết từ bao giờ đã xông tới nhẹ nhàng cản lại, "Hùng đổng, có chuyện gì từ từ nói, không nên động thủ!"

"Mắt cô bị mù sao? Là con tiện nhân này động thủ trước!"

Vừa dứt lời, Hùng phu nhân liền thừa cơ tức giận mà giáng một bạt tai lên mặt ông ta.

Hùng đổng đã tức giận đến mất đi lý trí, hai con ngươi đỏ rực long lên sòng sọc, lại phát hiện cổ tay của mình bị người phụ nữ nhìn gầy gò yếu ớt kia nắm chặt, không thể cử động.

Nha đầu chết tiệt này làm sao lại khỏe thế cơ chứ?

Hừ, nông thôn dã nha đầu chính là nông thôn dã nha đầu, khí lực lớn đều như thế!

Hùng đổng ý đồ định giơ tay kia lên, kết quả lại bị Hạ Úc Huân dễ như trở bàn tay đem cách tay không yên phận kia bẻ giật lại, khiến cho Hùng phu nhân cũng thấy ngạc nhiên.

Hùng đổng nổi giận trừng mắt về phía Hạ Úc Huân, "Cô đúng là thứ dã nha đầu, thời điểm tôi cùng cha cô đi đánh khắp thiên hạ, cô còn không biết đang ở nới nào chơi bùn đâu, lại dám cùng ta chơi chiêu này! Cô không phải chỉ là dựa vào việc trèo được lên giường với Lãnh Tư Thần thôi sao , so với tôi thì cao quý hơn được bao nhiêu? Cô ngủ được với hắn một ngày thì sẽ ngủ được với hắn cả đời sao? Tôi ngược lại muốn xem xem cô đắc ý được mấy ngày!"

"Phu nhân tôi ngủ với tôi, có cái gì không ổn?"

Hùng đổng mất lý trí la to, Hùng phu nhân gào khóc ầm ĩ, cùng với tiếng ong ong nghị luận không ngừng của người xem, đột nhiên vang lên một giọng nam trầm thấp gợi cảm.

Hùng đổng đưa ánh mắt ra sau liền nhìn thấy một người đàn ông, trong lúc nhất thời mà choáng váng, "Lãnh... Lãnh Tổng..."

Những người đang vây xem náo nhiệt cũng ngạc nhiên trợn tròn hai mắt.

Lãnh Tư Thần lúc này xuất hiện ở đây đã đủ bắt mắt, càng đáng chú ý chính là, trong ngực anh còn ôm một bó to hoa hồng đỏ, nhưng gây sốc nhất lại là bên cạnh anh còn dắt theo một phiên bản thu nhỏ của Lãnh Tư Thần.

Nhưng đương nhiên thứ làm người ta khiếp sợ nhất là câu nói kia của anh.

Phu nhân tôi... Ngủ với tôi... Phu nhân? !

Hạ Úc Huân nhìn thấy cũng tỏ ra ngẩn ngơ, "Lãnh Tư Thần? Sao anh lại tới đây?"

Còn có Tiểu Bạch...

Lãnh Tư Thần đem bó hoa hồng trong ngực đưa cho cô, "Đã nói tan làm anh sẽ tới đón em, nhưng hình như anh tới không đúng lúc."

Hạ Úc Huân lúc này mới nhớ tới, còn tưởng rằng anh chỉ là thuận miệng nói, không nghĩ tới anh tới đón cô thật!

Không những thế còn mua hoa hồng, lại dắt theo cả con trai... Có cần thiết phải cường điệu như thế không?

Ánh mắt mọi người xung quanh như muốn xuyên thủng cô đây!

Còn có anh vừa mới nói hươu nói vượn gì vậy! Muốn đem mọi chuyện làm loạn hết lên mới vui sao?

Đại khái là do quán tính, cho nên Tiểu Bạch được Lãnh Tư Thần dắt tay lúc này vẫn không dám phản ứng với Hạ Úc Huân, do dự một hồi, nhìn thấy ánh mắt khẳng định của Lãnh Tư Thần mới hướng về phía cô kêu một tiếng giòn tan, "Mẹ!"

Chương 973: Ngủ cả đời quan hệ (9)

"A! Bảo bối ngoan!" Hạ Úc Huân vì mọi việc đang rối loạn mà đau đầu không thôi bỗng nghe thấy thanh âm non nớt của Tiểu Bạch gọi mình, vui vẻ quên hết mà ôm lấy cậu.

Thế là, đám người bị làm cho kinh ngạc từ nãy giờ lại được bồi thêm một trận khiếp sợ...

Đây không phải con riêng của Lãnh Tư Thần sao? Sao lại gọi đại tiểu thư là mẹ?

Trong đám người lặng im nãy giờ, một người dũng cảm lên tiếng hỏi, là thư ký Tiểu Triệu —— "Lãnh Tổng, ngài cùng tiểu thư của chúng tôi... Đến cùng là quan hệ như thế nào..."

Lãnh Tư Thần hơi chút trầm tư, lập tức đáp, "Là quan hệ có thể ngủ cả đời."

"A..."

Ngoại trừ Nghiêm Tử Hoa đã biết từ trước, tất cả đều bị dọa tới ngây người. Hùng đổng lúc này đây thì ngồi sụp xuống đất không dậy nổi.

Tiểu Triệu thì kích động đến trái tim đều nhảy ra ngoài.

Phu nhân... Quan hệ ngủ cả đời...

Đại tiểu thư cùng Lãnh Tư Thần lại là vợ chồng?

Mà con của đại tiểu thư cũng là cùng Lãnh Tư Thần sinh ra!

Những lời đồn trước kia nói đại tiểu thư vì muốn thăng tiến mà thông đồng với đàn ông giờ đây trở lên quá nực cười!

A, cũng không tính là nực cười, cô đúng thật là có thông đồng với đàn ông, chẳng qua người đàn ông đó là chồng của cô mà thôi...

Lãnh Tư Thần một phút xuất hiện ngắn ngủi của anh hiệu quả có thể so với Định Hải Thần Châm, lập tức toàn bộ Thiên Lâm lòng người đều trấn định.

Đương nhiên, mỗi người cũng cảm thấy như mình sắp điên mất rồi!

Cái tin tức bát quái này cũng quá mức to lớn, bọn họ mất cả năm có lẽ cũng nuốt không trôi!

Nếu muốn biết cụ thể mọi chuyện, chỉ có thể đợi tới buổi họp báo hai ngày sau thôi.

-

Sau khi rời khỏi công ty.

Hạ Úc Huân giờ đây vẫn còn đang bang hoàng trừng Lãnh Tư Thần một cái, "Lãnh Tư Thần, anh không biết kiểm soát lời nói của mình sao? Con trai còn ở đây! Anh liền..."

"Anh hình như cũng không nói sai cái gì." Người nào đó không hề có chút thái độ ăn năn nào.

"Không nói anh nói sai, nhưng cũng từ từ thôi... lại còn bó hoa này nữa, tại sao..."

"Mẹ, là con bảo ba mua hoa hồng đấy , mẹ không thích sao?" Tiểu Bạch có chút bất an hỏi.

"A? Khụ khụ! Làm sao lại thế! Mẹ đương nhiên là thích! Đặc biệt thích! Cảm ơn con, bảo bối!" Hạ Úc Huân lập tức nhanh chóng chuyển thái độ.

Lãnh Tư Thần: "..." Nếu anh có được đãi ngộ tốt bằng một phần con trai thôi, anh chết cũng nhắm mắt.

Trên xe.

Tiểu Bạch ngay lúc này đang vội vàng nghe điện thoại, bởi vì Niếp Niếp bảo bối có bài tập không hiểu muốn hơi cậu.

Lãnh Tư Thần vừa lái xe một bên thuận miệng hỏi Hạ Úc Huân một câu, "Vừa rồi là phu nhân của Hùng đổng?"

"Đúng vậy a! Họp mở đang diễn ra thì đột ngột xông tới đem những chuyện xấu của ông ta phơi bày ra hết! Những hình kia tôi đã để cho tiểu Triệt lặng lẽ thu hết lại! Sự tình hôm nay mặc dù chỉ xảy ra trong phạm vi công ty, nhưng như thế cũng làm cho uy tín của Hùng đổng ở công ty bị tổn thất nặng lề, lời nói về sau của ông ta hẳn cũng không còn như trước nữa.

Về phần bên ngoài, tôi nghĩ tốt hơn hết nên đè chuyện này xuống , nếu không sẽ tạo ra hình tượng xấu cho công ty. Dù sao chuyện của tôi vẫn chưa có chìm xuống đâu... Bất quá có những hình ảnh này trong tay, Hùng đổng sau này cúng khó làm nên sóng gió gì . Chỉ là, tại sao Hùng phu nhân lại tới công ty náo loạn, mà lại tới đúng lúc như thế?" Hạ Úc Huân nghi ngờ lẩm bẩm một câu.

Thật sự là do vận khí của cô tốt sao?

Cô đột nhiên nhớ việc lần đó mình bị hãm hại, nếu như không phải Thẩm Diệu An kịp thời xuất hiện, như vậy, người đứng trước tình huống này có thể chính là cô!

Mà người phía sau màn tính kế cô sẽ không giống như lần này còn nghĩ tới công ty mà là trực tiếp đem hình ảnh phát tán trên mạng, khiến cô thân bại danh liệt.

Đến lúc đó có công bố quan hệ của cô và Lãnh Tư Thần đi nữa cũng không cứu vãn nổi .

Chương 974: Một chén nước đặt ở giữa giường (1)

Bây giờ bình tĩnh lại suy nghĩ cô mới thật sự cảm thấy sợ hãi...

"Là do em may mắn thôi ." Lãnh Tư Thần nói.

"Thật sao?" Hạ Úc Huân có chút vui vẻ mà hít lấy hương thơm bó hoa hồng trong ngực, con trai cô thực sự quá đáng yêu.

"Ừm, có thể nói là lây chút vận may từ anh."

"..." Hạ Úc Huân xạm mặt lại, "Tại sao năm năm trước tôi lại không có lây được chút may mắn nào vậy?"

"Em từ một giáo viên nông thôn lương hai ngàn trở thành giám đốc quyền cao chức trọng mà không phải là may mắn sao?" Lãnh Tư Thần mắt vẫn nhìn thẳng lái xe thản nhiên nói.

"Được, đều là công lao của anh . Đúng rồi, chúng ta đang đi đâu đây?" Hạ Úc Huân hỏi.

"Hẹn mấy người bạn cùng nhau ăn cơm, xem như một lần nữa đưa em đi giới thiệu cho bọn họ." Lãnh Tư Thần trả lời.

"Ả, cái này cũng cần thiết à?" Hạ Úc Huân chần chờ.

"Cùng những người này liên hệ cũng tốt cho em sau này, từ giờ trở đi, anh sẽ tận lực mà giới thiệu những người quen biết cho em, em để ý một chút lúc ở chung với bọn họ, đem bọn họ biến thành mạng lưới quan hệ của chính em, mà anh chỉ là ngươi môi giới." Lãnh Tư Thần một bộ tỏ ra như "Em muốn lợi dụng anh thì lợi dụng cho triệt để, làm sao cả đến lợi dụng người khác mà cũng lười" ngữ khí có chút ghét bỏ.

"A, tôi biết rồi. Tiểu Bạch cũng đi sao?" Hạ Úc Huân sờ lên đầu Tiểu Bạch.

"Ừm, mang theo cũng không sao, đều là người quen của anh."

Hạ Úc Huân khóe miệng hơi rút, cô cảm thấy anh muốn mang đến để khoe khoang thì đúng hơn...

-

Đến phòng bao, một phòng quả nhiên đều là người quen, Lam Hạo Dương, Diệp Hàng, Tần Phi, tất cả đều ở đây, còn một vài người bạn hợp tác với lãnh tư thần.

"Đến rồi đến rồi!" Lam Hạo Dương là người đầu tiên đứng lên.

Tần Phi tay đang cầm chén rượu cũng đặt xuống, "Ơ! Hai vị rốt cuộc cũng đã tới! A không đúng, là ba vị!"

Mọi người liền nhường ra chỗ trống đủ cho ba người, "Thật sự là người hữu tình sẽ tới được với nhau! Trước đó đã cảm thấy hai người luôn có sự mờ ám mà! Đứa nhóc này cũng là con của hai người đúng không? Hôm bữa tiệc sinh nhật anh tôi còn thấy đứa nhỏ này lén đút bánh gatô cho Nam Cung tiểu thư nữa mà! Hai người nhìn qua liền thấy ngay là người một nhà!"

"Chào các ca ca tỷ tỷ!" Tiểu Bạch rất hiểu chuyện lên tiếng chào mọi người, sau đó liền bị một đám mỹ nữ vây quanh dắt đi, làm đủ các loại hành động sờ nắn rồi đút ăn, Tiểu Bạch thế mà lại ứng đối thật ung dung, đều trả lời các câu hỏi một cách trơn tru, đem một đám mỹ nữ tỷ tỷ dỗ đến vui cười không khép được miệng.

Hạ Úc Huân âm thầm lau mồ hôi mà nhìn con trai mình, thật đúng là được hoan nghênh a, đợi thêm mấy năm nữa thôi khẳng định là trò giỏi hơn thầy Lãnh Tư Thần ...

"Lúc nào thì được uống rượu mừng của hai người đây?" Tần Phi thuận miệng hỏi một câu.

Lãnh Tư Thần khoan thai ngồi xuống trên ghế sa lon, "Chỉ sợ mọi người không uống được ."

"A? Có ý tứ gì?" Cả đám người nghe vậy đều không hiểu, bầu không khí trong nhất thời có chút xấu hổ. Lãnh Tư Thần đây là ý gì a? Chẳng lẽ chỉ là chơi đùa không định kết hôn?

Không có đạo lý a, nếu như chỉ là chơi đùa, sẽ không dẫn người tới giới thiệu cùng bọn họ.

"Năm năm trước đã làm rồi." Lãnh Tư Thần không nhanh không chậm nói một câu.

Cả căn phòng rơi vào im lặng, một lát sau là một trận liên tiếp "đệt" !

Kích động nhất đúng là người bạn thân nhất của Lãnh Tư Thần, Lam Hạo Dương, "Hai người năm năm trước đã kết hôn, thế mà đến tôi đây cũng không báo lấy một tiếng!"

"Tiểu Lam, đơn giản bới vì năm năm trước cậu bị thất sủng rồi!" Diệp Hàng chế nhạo. Hắn cũng thật kinh ngạc, hắn đoán được hai người này không đơn giản, cũng đoán được chuyện về đứa bé kia, nhưng lại không nghĩ tới bọn họ thế mà kết hôn rồi.

"Ngươi tránh qua một bên đi!" Lam Hạo Dương tức giận nói, sau đó bởi vì chuyện Lãnh Tư Thần coi hắn như người ngoài mà tức giận nhìn chằm chằm anh.

Chương 975: Một chén nước đặt ở giữa giường (2)

"Lúc ấy là kết hôn trong bí mật, ai cũng không mời, cậu không cần phải tức giận." Lãnh Tư Thần thuận miệng giải thích một câu, sau đó mở miệng nói, "Một mực giấu giếm mọi người, tôi rất xin lỗi, xin tự phạt mình ba chén rượu!"

Lãnh Tư Thần vừa muốn lấy rượu, lại bị một bàn tay mềm mại chặn lại.

Hạ Úc Huân cười nói, "Anh ấy bị đau dạ dày, không uống được rượu, liền để tôi uống thay đi!"

"A —— "

"Ai, là chị dâu đang đau lòng a!"

"Lãnh Tổng đúng là có phúc lớn!"

Trong phòng lập tức nổi lên một trận âm thanh trầm trồ.

Lãnh Tư Thần nhìn Hạ Úc Huân một chút, tâm tình có chút phức tạp, cũng không biết nha đầu này chỉ vì muốn diễn ân ái, hay đang thật sự lo lắng cho sức khỏe của mình .

Anh cũng thấy hôm nay để cho cô uống chút cũng không sao, không chuẩn bị cản cô, ở đây đều là bằng hữu, mà lại dù sao cũng có anh ở đây rồi, cô uống bao nhiêu đều được, chỉ là... Loại rượu phẩm cấp này để cho cô uông cũng không tốt lắm...

Hạ Úc Huân trước khi uống rượu cũng không quên hướng tới Tiểu Bạch đang ngồi giữa cô và Lãnh Tư Thần mà hỏi ý kiến, "Bảo bối, hôm nay là tình huống đặc biệt, mẹ có thể uống một chút rượu không?"

Tiểu bạch gật đầu, phê chuẩn.

Có ba ở đây, nên uống cũng không sao.

Sau khi được bảo bối phê chuẩn, Hạ Úc Huân lúc này uống ba chén rượu.

Diệp Hàng thấy thế không nhịn được cười tiến đến Lam Hạo Dương nói thầm bên tai, "Tôi cuối cùng cũng nhìn ra, trong nhà bọn họ, lớn nhất là Tiểu Bạch, sau đến là Hạ Úc Huân, cuối cùng mới tới Lãnh Tư Thần... Lãnh Tổng thế mà có địa vị thấp nhất a!"

Lam Hạo Dương cũng một vẻ cười trên nỗi đau người khác mà đáp lại, "Còn không phải sao! Để tôi nói cho cậu cái này, đừng thấy tên Lãnh kia như thế mà nhầm, kỳ thật hắn chính là thê nô a! Ai, không thêm nghe cậu nói nữa, tôi đi an ủi Tần Tiểu Phi!"

"Cậu ta thế nào rồi?"

"Cậu ta? Suýt thì đi tìm đường chết chứ sao..."

Lam Hạo Dương nói xong liền hướng tới chỗ Tần Phỉ bên cạnh, vỗ vỗ vai hắn, "Ha ha, thế nào, ngạc nhiên chưa? Ca cứu được ngươi một mạng, ngươi có phải hay không nên mời ta một chén?"

"Nên! Nên!" Tần Phi lập tức kính hắn một chén, đến bây giờ vẫn còn chút dư chấn kinh hoàng, "Thật không nghĩ tới a, hai người bọn họ lại là loại quan hệ này..."

Lúc trước hắn quả thật không muốn sống nữa mới định giúp Nam Cung Huân kiện đòi ly dị, suýt chút là chết cũng không được tử tế!

Trong phòng không khí rất tốt, Hạ Úc Huân bất tri bất giác liền uống không ít, lúc này đã có chút say, chống đầu nhìn ngắm con trai bảo bối, vui vẻ cười đến miệng ngoác tới mang tai .

Chuyện lần này mặc dù là bất đắc dĩ, nhưng có thể công khai thân phận Tiểu Bạch, có thể về sau đều quang minh chính đại nói cho tất cả mọi người Tiểu Bạch là con trai của cô, cô thấy vô cùng vui vẻ.

"Chị dâu, mau cùng Lãnh tổng song ca một bài tình ca đi!" Có người ồn ào nói.

"Ừm? Hát tình ca? Được! Hát tình ca... Lãnh Tư Thần chúng ta liền hát một bài cho mọi người nghe..." Hạ Úc Huân phi thường sảng khoái đáp ứng.

"Tới tới tới!Hát một bài! Lãnh Tổng quen biết chúng tôi lâu như vậy nhưng còn chưa được nghe cậu ta trổ tài đâu!" Hắn cũng nhao nhao hưng phấn phụ họa.

"Chờ một chút ha! Tôi đi chọn bài!" Hạ Úc Huân rất tích cực chạy tới chủ động chọn nhạc.

Sau đó, hai người cầm microphone bắt đầu hát.

Hạ Úc Huân: "Ngươi chọn gánh ~ "

Lãnh Tư Thần: "Ta dắt ngựa ~ "

Hạ Úc Huân: "Nghênh đón mặt trời mọc ~ "

Lãnh Tư Thần: "Đưa tiễn ráng chiều ~ "

Một phòng đều mong chờ được nghe giọng hát của Lãnh Tư Thần lúc này đây không nhịn được mà cười bò hết.

"Ha ha ha, tình này ca... Tình này ca thật con mẹ nó quá sang tạo đi! Chị dâu em đúng là phục chị!"

"Trời ạ! Bài hát này Lãnh Tổng thế mà cũng nguyện ý hát! Thật sự là quá liều mạng ha ha ha ha..."

"Cô gái này thật không đơn giản ha ha ha..."

...

Thế nhưng khi bọn họ thấy một Lãnh Tư Thần băng sơn chi tuyết kia hát "tình ca", ánh mắt đều chăm chú không rời khỏi người con gái kia, bọn họ lại đột nhiên không cười nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top