Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác lái xe trở về nhà để hỏi Tiêu Chiến cho ra lẽ.Tuy Tiêu Vũ chỉ được anh xem như là đồ chơi nhưng ít nhất cũng phải sạch sẽ.Bước tới sảnh chính ,Tiêu Chiến cũng vừa mới về,tiến vào .

-Ây,Vương tổng?Sao về rồi?Còn Tiêu Vũ thì sao a~

-Cậu cố ý chia cắt chúng tôi để chen chân vào?Cậu đừng mơ mộng nữa.Ngoan ngoãn làm thằng tình nhân cho ông già nhà tôi đi.-Nhất Bác quát thẳng vào mặt Tiêu Chiến 

-Nào,tôi chỉ nói thế thôi,tin hay không là tuỳ anh.Sao giờ lại quay ngược lại chất vấn tôi?Chính anh không biết thực hư ra sao mà nha!Còn nữa từ cái đêm đó tôi biết mình đã rơi vào cái thứ tình cảm đó,tôi đã hối hận và từ bỏ rồi,anh không cần lo.-Tiêu Chiến buông thẳng một câu rồi quay người rời đi.đi được vài bước,Tiêu Chiến quay lại nhìn thẳng vào mắt anh chậm rãi nói:

-Tôi là người chỉ nói sự thật còn ai tin hay không thì tuỳ.Thế thôi.-Tiêu Chiến dứt lời liền đi thẳng vào bếp.

Nhất Bác cũng không tin Tiêu Vũ liền lôi điện thoại ra gọi cho Vu Bân 

-Điều tra cho tao Tiêu Vũ và đêm tao ở quán bar Eviene rõ chưa?

-Oke sau 1 tiếng nữa sẽ có cho mày-Vu Bân đang chim chuột với Kỉ Lý bỗng có nhiệm vụ liền thở dài chán nản,đành gác cuộc vui sang một bên.Tiêu Chiến nấu bữa tối dưới bếp,mùi sườn xào chua ngọt bay khắp căn nhà thêm mùi canh sườn hầm củ sen lại khiến người khác phải thòm thèm.Nhất Bác cũng không ngoại lệ,anh chạy xuống bếp giả vờ bình thản lấy nước lạnh uống nhưng mắt lại nhìn về phía nồi canh toả khói nghi ngút.Tiêu Chiến tắt bếp hướng về phía phòng Hạo Hiên đi,Nhất Bác thấy Tiêu Chiến đi rồi lén uống thử một ít.Vị sườn non hoà quyện với vị thanh mát của củ sen lại hợp đến lạ.Nhất Bác lòng nghĩ xíu nữa nồi canh này sẽ vào bụng anh mà tâm trạng vui vẻ hẳn.Nhất Bác nhớ ra anh đang lén lút nên rời khỏi hiện trường.Tiêu Chiến lúc này đi xuống cùng Hạo Hiên rồi dìu ông vào nhà ăn ngồi lên ghế.Tiêu Chiến bước xuống bếp múc một bát canh rồi để về phía Hạo Hiên ấm áp nói:

-Lão gia dùng canh hầm củ sen đi ạ.Dạo này lão gia bệnh nhiều em lo.-Tiêu Chiến suy nghĩ dù dì cũng là người đã cứu mình,mình cũng phải làm gì đó đền đáp.Nhất Bác đi xuống ngồi nghênh ngang vào bàn rồi ra lệnh:

-Dọn đồ lên đi,tôi đói rồi.

Người hầu nhanh nhẹn dọn lên tất cả món ăn mà hầu hết đều là đồ hơi cay vì cả Tiêu Chiến và Hạo Hiên đều thích cay.Nhất Bác nhìn mỹ vị trên bàn mà muốn khóc không ra nước mắt.Tiêu Chiến tiến vào bếp lấy một dĩa sườn xào chua ngọt không cay và bát canh.Nhất Bác thấy bát canh thì mắt sáng lên.Nhưng Tiêu Chiến chỉ đặt đĩa sườn bên Nhất Bác còn canh thì Tiêu Chiến lại hướng về bàn ăn của người giúp việc đặt vào phần ăn của bác quản gia 

Bác cũng già yếu rồi,nên ,tẩm bổ cho khoẻ,con có nấu ít canh,báo dùng thử rồi cho con nhận xét nhé.

Nhất Bác nhìn bát canh đang trong tay quản gia mà đen mặt hỏi:

-Phần tôi đâu ?

-À ta nấu canh này cho người già trong nhà tẩm bổ thôi nên đâu nấu phần cho con.-Vì trước mặt Hạo Hiên ,Tiêu Chiến phải gượng gạo xưng hô với Nhất Bác như thế .Nhất Bác hậm hực cắm cúi ăn xong bỏ lên lầu.Tiêu Chiến định dọn nhưng Trác Thành rủ cậu đi chơi bowling nên cậu giao hết cho người giúp việc,cúi đầu cảm ơn họ rồi mới rời đi.Trác Thành cùng Tiêu Chiến đi chơi,còn Nhất Bác thèm canh sườn hầm củ sen liền tới nhà hàng nhưng chẳng chỗ nào ngon như canh của Tiêu Chiến làm.Nhất Bác đen mặt thầm nghĩ mai phải dẹp hết các cái nhà hàng mà anh mua canh.Tâm trạng Nhất Bác phải nói xấu đến tồi tệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top