Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau,khác với mọi ngày,Tiêu Chiến ở ẩn trong phòng,không xuống bếp nên bữa sáng do quản gia và các người hầu nấu.Nhất Bác người nồng nặc mùi rượu,mệt mỏi lê thân xuống bếp để tận hưởng bữa sáng do Tiêu Chiến làm như mọi ngày.Anh ngồi xuống bàn .Mới ăn được miếng đầu tiên thì Nhất Bác đen mặt lại.Anh hỏi bác quản gia :

-Hôm nay ai nấu bữa sáng?

-Là tôi thưa thiếu gia.Có chuyện gì sao ạ?-Quản gia 

 -Baba nhỏ đâu?-Nhất Bác 

-Tôi chưa thấy cậu ấy rời phòng từ sáng ạ.-Quản gia 

-Dẹp đống này đi!tôi không ăn.-Nhất Bác 

-V..Vâng..-Quản gia 

Tiêu Chiến lúc này đã may xong liền dùng kem che đi quầng mắt thâm, gọi điện cho Tào Dục Thần 

-Em xong rồi nè anh.-Tiêu Chiến 

-............

-Ok!em đang tới nè!-Tiêu Chiến 

-Tút...tút....tút...

Tiêu Chiến cất điện thoại vào túi rồi lái xe chạy đi mất.Nhất Bác thấy Tiêu Chiến ăn mặc cầu kì còn rời đi vội liền cho người theo dõi rồi chụp ảnh lại.Và người đó không ai khác ngoài Vu Bân. Tiêu Chiến phóng xe tới nhà Tào Dục Thần  một cách nhanh nhất.

-Kính...cong...

-Cạch...

-Em tới rồi nè!-Tiêu Chiến cười tươi tay cầm giỏ đồ lỉnh kỉnh

-Nhanh thật!Vào đi em.-Tào Dục Thần cũng cười tươi khi nhìn thấy túi trên tay Tiêu Chiến 

Tiêu Chiến bước nhanh vào nhà .Vu Bân núp bụi cây gần đấy và hăng say chụp lại .Vì đứng hơi xa nên bức nào cũng đều có chút mờ ám.(nói nhỏ chứ Bân Bân đốt nhà BQNT đó:)  ).Khoảng gần trưa,sau khi bàn hết kế hoạch cho buổi cầu hôn, họ lại đi ăn cùng nhau ở nhà hàng BXG.Tiêu Chiến trong lúc đợi món lên liền nhờ quản gia đem canh cho Hạo Hiên rồi dặn ông không nấu phần ăn trưa và ăn tối của mình.Còn Vu Bân sau khi chụp xong cười hả hê gửi cho Vương Nhất Bác .Nhất Bác mặt mũi tối sầm lại khi thấy đống hình đó,anh tức tốc giải quyết nhanh đống giấy tờ quan trọng mà Hạo Hiên giao cho.Tiêu Chiến và Dục Thần tới vùng biển để chuẩn bị một cuộc bày tỏ ngọt ngào với Tiêu Lộ.Tào Dục Thần háo hức đến nỗi cứ cười ngốc''Sau hôm nay là có thể rước Lộ Lộ về giấu đi rồi''.Còn Tiêu Chiến nghĩ''Sau hôm nay đem tỷ tỷ gả đi rồi!''liền trở nên có chút chờ đợi.Gần chiều,Tiêu Lộ vừa xuống máy bay liền gọi cho Tiêu Chiến .

-Tỷ về rồi nè Chiến Chiến!

-........

-Vậy chiều 5h gặp.

-..........

-Đường XX Biệt thự số YY

-...........

- À!Tỷ hứa sẽ mặc nó.

-Tút...tút....tút....

Tiêu Lộ trở về biệt thự của mình sửa soạn trang điểm .Vài phút sau,trước cửa biệt thự xuất hiện hộp quà,Tiêu Lộ mở gói quà ra.Là chiếc đầm trắng của Tiêu Chiến tự tay thiết kế và may-độc nhất vô nhị.Cô đưa chiếc đầm lên nhìn ngắm,đưa tay miết theo đường chỉ,nước mắt tự rơi lúc nào.''Em chị khổ rồi!để tỷ cứu em khỏi ông già béo háo sắc đó.(Gt một tý:Lúc Tiêu Chiến gả về Vương gia thì Tiêu Lộ đang làm chủ tịch ở tập đoàn BXG bên nước ngoài,chỉ nghe tin mật báo về là Tiêu Chiến bị bán cho Hạo Hiên nên không biết mặt mũi Hạo Hiên ra sao cả) .Nhất Bác vừa xong việc vội vứt qua phòng Hạo Hiên rồi chạy đi mất.Anh phóng xe đến bãi biển là lúc 5h,Tiêu Lộ cũng xuất phát.Vừa tới nơi,cả Tiêu Lộ và Nhất Bác đều thấy Tào Dục Thần đứng trong hình trái tim cầm hoa hướng tới Tiêu Chiến 

-Từ lần đầu gặp em dưới mưa,anh đã cảm nắng nụ cười của em.Lúc đấy nhìn em trước mặt,anh như ngỡ ngàng trước em.Anh tự hỏi liệu em có phải thiên thần lạc xuống trần thế không mà sao dễ thương đến vậy?Em cười tim anh đứt phanh,em gọi anh ơi là trực tiếp lấy đi luôn trái tim của anh.Anh biết từ giây phút ấy,anh không thể nào quên hình bóng của em nữa!Con tim anh vào tay em rồi liệu em có muốn thu luôn thể xác của anh không?

Tiêu Chiến đang cười bỗng bị Nhất Bác kéo đi mất!Câu kịp thấy Tiêu Lộ đứng ngay đó liền giật mình hét to:

-Chị Lộ!không như chị nghĩ đâu!

Nghe được câu này,Tào Dục Thần quay qua thì thấy người con gái mình yêu đang rơi nước mắt.Tào Dục Thần chạy tới ôm Tiêu Lộ,cô vội vùng vẫy khỏi vòng tay người con trai cô thầm cảm mến.Tào Dục Thần giải thích

-Em nghe tất cả rồi đúng không Lộ Lộ ?Những lời đó là dành cho em,không phải em trai em đâu.Anh muốn cầu hôn em hôm nay mà đây là lần đầu anh muốn tỏ tình với một cô gái nên nhờ Tiêu Chiến giúp thôi.Em nhớ câu thoại vừa nãy không?Anh gặp em dưới mưa,hôm ấy chính em đi lấy quyển sách giùm Chiến Chiến còn gì!Anh yêu em!Đồng ý cùng anh yêu đương nhé?

-Em...em đồng ý-Tiêu Lộ vội ôm chặt Dục Thần ,họ trao nụ hôn đầu cho nhau dưới ánh hoàng hôn trên biển đẹp rực rỡ như chúc phúc cho cặp đôi này.Bên Nhất Bác và Tiêu Chiến thì...

-Buông tôi ra nhanh!-Tiêu Chiến 

-Anh không cho phép em đồng ý hắn!-Nhất Bác 

-Anh có quyền gì?-Tiêu Chiến 

-Đừng quên cậu đã cưới ông già tôi!-Nhất Bác gào lên

-Ha!Thì ra là vậy! coi như tôi mù mới vậy!Còn chuyện vừa nãy thì tôi cũng chẳng còn gì giải thích với anh .-Tiêu Chiến cười chế giễu bản thân mình.Cái cười chua xót đó đều hiện rõ trong mắt Nhất Bác 

-Em tiếc hắn ta?-Nhất Bác tức giận siết tay chặt hơn

-Đau..đau chết mất!Thả tôi ra nhanh!-Tiêu Chiến vùng vẫy mãnh liệt

-Không !-Dứt lời Nhất Bác ném Tiêu Chiến vào xe rồi phóng đi mất.Còn Tiêu Lộ cùng Tào Dục Thần hẹn hò tình tứ.Bỗng cô cảm thấy mình đang quên gì đó mà cũng mặc kệ chim chuột với Dục Thần đang cười tươi đợi cô đút đồ ăn (*nội tâm Chiến Chiến''Tỷ ơi!Tỷ quên đệ nè!Cứu đệ với a~''   :))) )

còn Nhất Bác đưa Tiêu Chiến đi đâu thì chap sau sẽ biết:)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top