Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3( H): Hoan ái ngày gặp lại







Thành phố về đêm bạt ngàn ánh trăng , tòa cao ốc chọc trời thắp lên ánh sáng của sự phồn hoa mỹ lệ,  những vì tinh tú lấp lánh trên nền trời cao vời vợi , tinh vân xa xa mờ ảo nhạt màu tím than lơ lững bồng bềnh nơi không trung, gió cuốn mây bay, tiết trời se lạnh rét buốt.








Cảnh  phố thị về đêm sặc sỡ sắc màu, dòng người tấp nập ngược xuôi, nương theo sự hoan ca hưởng thụ,  lòng người đắm chìm trong những vật phẩm xa xỉ, nhưng cảnh sắc càng tưng bừng náo nhiệt bao nhiêu, mọi thứ lại càng trở nên phù phiếm xa hoa , tựa như sự lạc lõng bất định trong tâm hồn, chính là những gì Tiêu Chiến đang cảm thấy  giờ phút này.








Ngồi trong xe ngắm nhìn cảnh sắc lấp lánh sắc màu của phố thị phồn hoa, người người náo nhiệt vui đùa, đôi mắt phượng đa tình lại ánh lên một tia cô đơn nhàn nhạt, y cảm nhận được sự mông lung trong thâm tâm, một nỗi buồn không thể nào phai nhạt, mối tình vấn vương sau 3 năm gặp lại, cảm giác vừa rung động lại vừa lo lắng, không biết chút nữa gặp lại nam nhân, y nên đối diện với hắn thế nào đây.











Tâm trạng rối bời này cứ thế tiếp diễn, đến khi bước xuống xe sau, Tiêu Chiến vẫn như cũ mang theo sự hoang mang mà nhấc chân đi vào khách sạn mà y đã đặt trước đó.








Khạch sạn này được liên kết với nhà hàng, khuôn viên phủ đầy cây xanh, hoa cỏ thơm ngát,  mùi hương ngào ngạt, Tiêu Chiến ngồi ngay ngắn ở điểm hẹn, đôi mắt phượng diễm lệ ánh lên một tia cô đơn, tâm trạng cứ lênh đênh lơ đãng.





Y ngồi ở đấy, chờ đợi nam nhân, trong lúc vu vơ liền nhớ về những kỉ niệm lúc trước, bao gồm cả lần làm tình đầu tiên y phát tình cùng một lần trước khi đi du học không lâu, lần đó cũng là hẹn gặp nam nhân ở nhà khách sạn này, đêm đó không hiểu tại sao cảm xúc quá đỗi mãnh liệt, y cùng nam nhân nói chuyện ,sau đó dựa theo men say cứ như vậy ôm nhau lên giường,ngẫm lại thật sự vô cùng táo bạo.








Còn đang lênh đênh trong cảm xúc, cửa phòng mở ra, Tiêu Chiến ngước mắt nhìn lên, nam nhân một thân tây trang áo khoác đen bước vào, tin tức tố bạc hà mát lạnh tản ra khắp phòng, thân thể y khẽ run lên, trái tim lâng lâng xao xuyến, đôi mắt phượng dán chặt vào nam nhân, nhất thời tản ra tin hương sơn trà nhàn nhạt.





Vương Nhất Bác ngồi xuống đối diện Tiêu Chiến, đôi mắt âm trầm nhìn y, cũng không biết hắn đang nghĩ gì, hai người cứ nhìn nhau,  bầu không khí rơi vào sự bối rối, nam nhân lúc này mới khẽ nhấp môi, giọng điệu trầm thấp từ tốn:


" Ba năm gặp lại, em vẫn như trước kia, không mấy thay đổi....."  "Vẫn rất xinh đẹp", câu cuối hắn chỉ âm thầm để ở trong lòng, không có nói ra. 





Tiêu Chiến đôi mắt phượng xao xuyến nhìn nam nhân, đáp lại hắn:


" Anh cũng vậy, Nhất Bác." Bỗng chốc y ngập ngừng,mi mắt cụp xuống, đôi môi nhẹ nhàng mím lại, không biết nên nói lời gì tiếp theo.



Lúc sáng cứ theo cảm xúc bần thần kích động nhắn tin cho nam nhân, bảo rằng y nhớ hắn, bây giờ gặp mặt rồi, người ở ngay trước mắt, thế nhưng y lại không biết đối diện với hắn như thế nào, giả vờ tỏ ra vui vẻ hay là cứ tiếp tục ngập ngừng. Thâm tâm y lại thấy bất lực nghẹn ngào.




Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến cụp xuống mi mắt, hắn lại thấy không nỡ, ôn nhu hỏi:

"Em hẹn tôi ra đây gặp mặt không phải có nhiều điều muốn nói sao? Lúc sáng em gửi tin nhắn còn bảo nhớ tôi, bây giờ tôi ở đây rồi, có gì em cứ nói đi."


"Chuyện hôn sự kia của anh cùng anh Kỳ Du , rốt cuộc anh định thế nào? Anh thật sự đồng ý tìm hiểu anh ấy sao?"

Tiêu Chiến nhìn thẳng vào đôi mắt nam nhân, dè dặt hỏi.





Nam nhân nghe câu hỏi của y, động tác nới lỏng caravat thoáng dừng một chút, sau đó lại tiếp tục, hắn nhìn thẳng vào mắt y, lãnh đạm nói :



" Em hẹn tôi đến đây chỉ để biết chuyện này? " Nam nhân thanh âm nhàn nhạt, nghe ra vài phần không mấy cao hứng.




Tiêu Chiến cảm nhận tin hương bạc hà lành lạnh của hắn,  vội vội vàng vàng đổi câu hỏi:

"Không có, em, em.... Ba năm này,  em rất....rất nhớ anh. Anh có nhớ em không? "






Câu hỏi này của y, xem ra hắn đành phải trả lời thật lòng, nam nhân vẫn như cũ nhìn y, ánh mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ, môi mỏng khẽ nhấp:


" Thật ra tôi cũng nhớ em."









Lời thú nhận thật lòng của nam nhân làm y vô cùng vui vẻ, đôi môi không nhịn được nở một nụ cười ngọt ngào.





Có ngốc mới không nhìn ra là Tiêu Chiến thích hắn, Vương Nhất Bác đương nhiên biết tình cảm y dành cho mình, nhưng mà chuyện này cũng không thể trách hắn, tính cách lãnh đạm này của hắn cùng với sự ngập ngừng của y, nếu không có người thổ lộ thì câu chuyện tình cảm này sẽ mãi lơ lửng không có hồi kết.







Vương Nhất Bác trong tâm khẽ thở dài, nếu như cứ mãi lẩn quẩn vòng quanh vấn đề này, có khi cả hai sẽ không biết bắt đầu từ đâu, hắn liền lảng tránh sang vấn đề khác, một tay cầm thực đơn đưa cho y:


" Em chọn đi, tôi như thế nào cũng được. Câu trả lời em muốn nghe... chút nữa ăn xong tôi sẽ nói sau."





Tiêu Chiến ngoan ngoãn nghe lời hắn, chọn thức ăn rồi đưa cho phục vụ, trong thời gian chờ đợi thức ăn đưa đến, y cứ ngồi đó bấm bấm ngón tay, bầu không khí cứ chìm vào trầm ngâm, tin hương bạc hà mát lạnh của nam nhân ở phía đối diện khiến y vương vấn không quên, mùi hoa lài trong phòng cũng theo đó tràn ra, lơ lững bay khắp phòng.








Vương Nhất Bác cứ an tĩnh ngồi đó, không nói gì, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên, hắn bỏ lại một câu : " Tôi có chút việc ", rồi đứng dậy đi ra ngoài nghe điện thoại, để y ở lại trong phòng.








Tiêu Chiến nhìn theo bóng lưng của nam nhân đã ra ngoài, trong lòng khẽ chùn xuống, đôi môi hồng nhuận  mím lại, ánh mắt dời đến li nước sóng sánh trước mặt, đôi con ngươi trong trong phản chiếu sóng nước từng gợn lăn tăn, khóe môi y khẽ nâng lên một độ cong , phân không rõ là người này đang nghĩ gì.









Cuối cùng phục vụ cũng đưa đến thức ăn, nam nhân trở về sau cùng y ngồi xuống ăn cơm. Khung cảnh sau đó cứ lẳng lặng nhàn nhạt trôi qua, trong phòng chỉ nhìn thấy hai người ngồi đối diện nhau, nam nhân thỉnh thoảng ôn nhu gắp thức ăn cho y. Hành động này khiến y vô cùng rung động, y ngước mắt nhìn lên, nam nhân vẫn là một bộ dáng bình thản không cảm xúc, nhưng ít nhất y cảm thấy thế này đã đủ rồi.






Cũng không biết từ khi nào, có khi từ lúc y cùng nam nhân lên giường về sau, trải qua 3 năm này, đến lúc gặp lại nhau, cả hai không thể nói chuyện bình thường được như trước, cứ ngập ngừng mất tự nhiên.







Ăn uống xong , nam nhân cảm thấy trong thân thể có hơi kì lạ, toàn thân hắn giống như phát nhiệt một chút, nhưng hắn cũng không mấy quan tâm, nhanh chóng đi vào vấn đề khi nãy, trả lời y:





" Câu hỏi vừa nãy của em, tôi nghĩ chúng ta cần làm rõ một chút, việc hôn sự cũng không phải chủ ý của tôi, tôi còn chưa tìm hiểu qua Kỳ Du, em cho rằng tôi sẽ làm gì? "




" Anh sẽ đi tìm hiểu anh ấy, đúng không?" Tiêu Chiến nhìn thẳng vào mắt nam nhân, thanh âm nén xúc động nói.





" Tại sao em cho rằng tôi sẽ làm vậy?"Nam nhân hỏi ngược lại y.


"Nếu không thì sao, anh sẽ vì em mà hủy hôn ước với anh ấy ư? " Y cười nhạt , đôi mắt phiếm hồng.


"Em một mực muốn tôi vì em mà quyết định, vậy em nói xem rốt cuộc mối quan hệ của chúng ta là gì?" Nam nhân vẫn tiếp tục kiên nhẫn.















" Bởi vì em yêu anh, không được sao? "


Tiêu Chiến thanh âm nghẹn ngào, nước mắt cũng đã tràn ra. Y không thể tiếp tục nhẫn nhịn được nữa, đứng dậy đi đến bên cạnh nam nhân, vội vàng ôm lấy hắn, trái tim phập phồng, tham lam tận hưởng mùi hương bạc hà chỉ thuộc về riêng nam nhân, tin hương sơn trà e ấp dịu dàng phóng xuất, quấn quýt vờn quanh cánh mũi của hắn.







Vương Nhất Bác đôi mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ, hắn cũng không đẩy y ra, đứng yên cho y ôm, nam nhân cảm nhận lồng ngực của mình ươn ướt, biết rằng nước mắt của y thấm vào áo sơ mi của mình, hắn liền mềm lòng, thuận tay ôn nhu ôm siết lấy y.







Tin hương sơn trà phảng phất gần ngay trước mặt, nam nhân phát hiện thân thể của mình từng chút biến hoá, một cỗ nhiệt năng lan toả khắp người, trong phút chốc chỉ muốn ngay lập tức ôm y lên giường, cùng nhau lăn lộn hoan ái.





Ý tưởng vừa loé lên, hắn lập tức giật mình, bàn tay đang ôm lấy y từ chút muốn kéo y ra, nhưng người này vô cùng bướng bỉnh ôm lấy hắn, đôi môi hồng nhuận trườn lên cổ  từ từ cọ hôn lên tuyến thể của hắn, tin hương sơn trà ngày càng nồng đậm tản ra, lãng vãng như cố tình quyến rũ nam nhân, muốn cho dục vọng sâu trong hắn bùng phát.






Vương Nhất Bác từ chỗ thân thể ngày càng kỳ lạ của mình, nhớ lại khi nãy hắn vào phòng liền nâng lên cốc nước uống một ngụm, nam nhân mơ hồ phát giác ra được điều gì đó, hắn liền dứt khoát đem y kéo ra, người này ngước đôi mắt lên nhìn hắn, trong ánh mắt ánh lên một tia mê ly, nâng môi đỏ mọng nói:


"Anh phát hiện ra rồi?"


"Em bỏ thứ gì vào nước uống của tôi, rốt cuộc em muốn làm gì?" Nam nhân mất kiên nhẫn hỏi.





Tiêu Chiến nhìn dáng vẻ nghiêm túc chất vấn của hắn, trong lòng càng thêm uỷ khuất, y tựa vào người nam nhân, bàn tay chạm vào trái tim đang đập nơi lồng ngực rắn chắc của hắn, đôi mắt u lộ hiện lên một vẻ bi thương, y cười nhạt nói :



" Em rất muốn biết, rốt cuộc trái tim này của anh có hình bóng của em không?Thân thể anh có muốn vì em mà phát sinh dục vọng hay không?"




Tiêu Chiến nói xong, lớn mật kiễng chân hôn lên môi hắn một nụ hôn nhẹ nhàng, thản nhiên nói :





"Chẳng phải chúng ta đã từng làm chuyện này rồi hay sao? Anh đừng lạnh nhạt với em."








Nam nhân trong thân thể càng lúc càng nóng, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lãnh đạm, hắn bình tĩnh nhìn y, thanh âm trầm khàn bất đắc dĩ :

" Em hà tất phải làm vậy để thăm dò suy nghĩ của tôi?"




Tiêu Chiến nghe hắn nói, nỗi uỷ khuất ngày một nhiều, y đẩy hắn ra khỏi người mình, không chịu đựng nữa mà hét ầm lên:



"Bởi vì em không can tâm, em yêu anh nhiều như vậy, quyết định đi du học là vì muốn bản thân trở nên tốt đẹp hơn, cuối cùng thì sao, người chỉ định cùng anh kết hôn không phải em, tại sao em lại không có được anh chứ ? Vì cái gì?"





Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến kích động nháo lên, nước mắt của y như chuỗi châu bị đứt mà tràn ra, chảy dài trên gương mặt thanh tú , nương theo gò má rơi xuống từng giọt tí tách, nam nhân thu hết mọi biểu hiện của y, trong mắt hắn lại hiện lên một tia thâm tình bất đắc dĩ.





Nam nhân chỉ cần mỗi lần nhìn đến Tiêu Chiến khóc, không biết vì điều gì trái tim hắn sẽ vô thức siết lại, nơi lồng ngực nhói đau là minh chứng xác thực nhất cho việc hắn thật sự để tâm đến y, người này vô thức từ lâu đã chiếm cứ một phần trong trái tim hắn, tin tức hương sơn trà nồng nàn cùng đôi mắt phượng diễm lệ đa tình của y, mỗi một đường nét đều khiến hắn như bị cuốn vào, hoàn toàn không cách nào chống cự lại được.  



Vương Nhất Bác âm trầm nghĩ, Tiêu Chiến thật sự rất đẹp, nhan sắc cực kỳ hoàn mỹ.




Cho nên hắn không thể làm gì khác, chỉ có thể từng bước tiến đến gần y, đưa tay ôm lấy khuôn mặt vươn đầy những giọt lệ trong suốt kia, nghiêng đầu hôn xuống đôi môi đỏ mọng của người này.





Tiêu Chiến đôi mắt mở to, trong thoáng chốc y khẽ khựng lại, sau đó liền lập tức hai tay câu lấy cổ của nam nhân, nồng nhiệt đáp trả lại hắn.





Vương Nhất Bác thầm nghĩ, trong tim hắn có khi đã tồn tại hình bóng của y, chi bằng hắn cứ thuận theo tự nhiên, đem mỹ nhân ôm vào trong lòng.





























Vương Nhất Bác đem Tiêu Chiến đặt xuống giường, quần áo vướng bận đã sớm cởi ra, da thịt trần truồng dán sát, đôi mắt y lấp lánh lúng luyến như tinh tú e lệ nhìn nam nhân, y nâng người lên chủ động hôn lấy hắn. Nam nhân trong mắt hiện lên một tia thâm trầm, sau đó liền cúi đầu mút lấy cánh môi mềm mại đỏ mọng của người này, quyến luyến hôn môi .






Y nhẹ nhàng đưa lưỡi ra liếm lên cánh môi mỏng của nam nhân, lập tức liền bị hắn đem đầu lưỡi đinh hương của y cuốn lấy, nam nhân luồn vào trong khoang miệng của người này, chiếc lưỡi như con rắn nước luồn lách ở bên trong, hút hết mật dịch từ vị ngọt đôi môi của y, đem đầu lưỡi của y nhẹ nhàng gặm cắn lại day dưa liếm mút, hôn sắc tình ướt át, giao triền phát ra âm thanh cực kỳ ám muội.




Vì tác dụng của thuốc mà toàn thân nam nhân không ngừng phát nhiệt, lý trí cũng dần trở nên mụ mị, bàn tay chạm vào mọi điểm nhạy cảm trên da thịt của y, khiến cho y nhẹ nhàng rên rỉ, mà chính tiếng ngân nga mị hoặc của y lại càng khiến nam nhân dục vọng sôi trào, hạ thể lại càng trướng đau,  tin hương bạc hà nồng đậm phóng xuất, bao trọn chiếm hữu lấy thân thể cùng tin hương sơn trà của y.









Nam nhân buông cánh môi đỏ mọng của y ra, đôi mắt âm trầm ngắm nhìn Omega dưới thân, y tự mình dâng đến cửa cho hắn thưởng thức, tuy có chút lòng dạ tiểu tam dùng đến cách thức này để muốn cùng hắn chung giường, nhưng y là thật lòng yêu hắn, chuyện này hắn sẽ không trách y.







Dù sao Tiêu Chiến cũng là một đoá tuyệt sắc chi hoa, tin hương sơn trà nồng nàn dung nhập trong xương trong cốt, nhan sắc kiều diễm càng làm người khác mê muội, mà nam nhân cũng phải là người ngoại lệ, sớm đã bị cuốn vào tình yêu của y.










Nam nhân nhàn nhạt nóng bỏng nhìn y, bàn tay gân guốc thô đầy của hắn một đường sờ soạng da thịt mềm mại trắng nõn của Tiêu Chiến, từ từ luồn xuống dưới, sờ đến đôi đào tròn phấn nộn của y liền lập tức ra sức xoa nắn, xúc cảm đàn hồi căng mẩy khiến hắn không muốn buông tay, mà y bị hắn sờ cũng vô cùng thẹn thùng, ngoan ngoãn nâng mông lên như muốn đặt trọn vào bàn tay hắn, để hắn tuỳ ý chơi đùa.





Vương Nhất Bác đưa tay chạm vào tiểu huyệt phía sau của y, một ngón tay của hắn vẽ vòng lên lỗ nhỏ này, sau đó thăm dò đút ngón giữa vào bên trong, nhục bích lập tức co chặt quấn vào ngón tay của hắn, nơi này không trong kỳ phát tình nên tương đối khô khốc, hắn liền rút tay ra, với lấy dầu bôi trơn đổ ra tay, tiếp đó cứ âm trầm đưa hai tay vào bên trong dũng đạo của y lần nữa.





Tiêu Chiến đôi mắt long lanh nhìn nam nhân, bắt gặp cái nhìn âm trầm thâm tình của hắn , tim nhanh chóng lệch nhịp, gò má phiếm hồng, cắn môi e thẹn, hạ thể phối hợp vì hắn mở ra thân mình.





Nam nhân cho hai ngón tay vào trong khếch trương, nơi này dần dần trở nên mềm mại ướt át, trong khi đó hắn vẫn bình tĩnh quan sát biểu cảm của Tiêu Chiến, trong lòng thầm nghĩ, người này quả nhiên vừa là một cái hương diễm mỹ nhân, lại còn là một cái vưu vật trời ban, tự y dâng hiến thì hắn cũng không có cách nào chối từ, hạ thể của hắn lại càng khó nhịn mà có xu hướng ngẩng đầu.





Hắn liền cho thêm một ngón tay vào bên trong, ba ngón tay thay phiên khếch trương nhục bích non mềm, y mơ màng rên rỉ, âm điệu ngọt thanh lại dính nhớp, lọt vào tai nam nhân như một liều kích dục, hắn cũng không nhịn nổi nữa, rút ra ba ngón tay, thay vào đó đặt cự long ở trước cửa huyệt, nương theo nước nôi từ dầu bôi trơn và thể dịch từ hậu huyệt của y, động thân một cái, đâm cự long vào trong thân thể của y.





Tuy chỉ mới vào được phần đầu, nhưng xúc cảm bị căng ra khiến Tiêu Chiến run rẩy, hai mắt hoang mang mở lớn, hai tay vội vàng câu lấy cổ nam nhân, môi đỏ ngâm nga rên rỉ:


" Ưm~~~Ưm~~~Nhất Bác~~~~Thật căng~~~ Lớn quá~~~ Em......em~~~A~~~A~~A~~~"





" Em khó chịu sao?" Nam nhân ôn nhu hỏi.


" Ưm~~Có một chút~~~A~~Anh cứ động đi~~~A~~~Em không sao~~~" Tiêu Chiến đôi mắt long lanh ướt át, mím môi trả lời hắn.





Nơi địa phương của y đã quá lâu mới được nam nhân chạm vào, dũng đạo bày xích dị vật chen vào mà co thắt không ngừng, nhất thời làm y cảm thấy căng trướng khó chịu, nói cách khác là không chịu nỗi.








Vương Nhất Bác dừng lại một chút để cho y từ từ thích ứng, sau đó mới nhẹ nhàng kéo ra, rồi từ từ đâm vào bên trong, động tác ôn nhu khiến cho y cảm thấy như được nâng niu trân trọng, trái tim cứ không ngừng loạn nhịp đập mạnh, tin hương bạc hà của hắn khiến y vừa rung động vừa an tâm, càng muốn nguyện ý dâng hiến cho hắn nhiều hơn.





Nam nhân cẩn trọng từ chút đâm vào rút ra, xúc cảm ma sát giữa cự căn và huyệt thịt thổi bùng lên dục vọng nóng cháy sâu trong con người hắn, đôi mắt hắn ám trầm như bầu trời đêm, hạ thân luận động ngày một nhanh hơn, thân trụ phá vỡ lối vào từng tầng thịt non nóng hầm hập,đến khi cự căn vào được gần hết, cả hắn và y phát ra tiếng rên đầy thỏa mãn.








Dịch thể tiết ra càng lúc càng nhiều, khoái cảm bị căng ra khiến cho Tiêu Chiến đầu óc càng thêm mơ màng, mắt phượng kiều diễm sóng sánh ánh nước, động tình ngâm nga " A~~A~~" rên rỉ, tin hương sơn trà nhàn nhạt tràn ra, kích thích trận tình hoan ái càng lúc càng thêm nóng bỏng cuồng nhiệt.








Cự long ở bên trong thân thể của y luận động ra vào, mị thịt gắt gao siết chặt lấy thân trụ, ôm lấy cự căn, khoái cảm khai phá nhục bích ướt át nóng hổi càng làm cho huynh đệ của nam nhân tham lam muốn có được nhiều hơn, sung mãn đâm chọc, kích thích chặt chẽ từ nơi hạ thân truyền đến khiến nam nhân sung sướng đến nỗi da đầu tê rần, tin hương bạc hà phóng xuất nồng đậm đến mức khiến Tiêu Chiến mê man mụ mị, vừa sướng vừa thỏa mãn không thôi.








Tiêu Chiến theo bản năng kẹp lấy eo hông của nam nhân, hai tay câu lấy cổ hắn, trong thân thể phối hợp tiết ra càng nhiều dịch vị dính nhớp để cự long ra vào càng thêm thông thuận, giương môi đỏ " A~~A" rên rỉ.


Mi mắt ướt át nhìn nam nhân, trong lòng y thầm nghĩ, người này thế nhưng đã lên giường cùng y vài lần, thật khó mà hình dung y có thể cầu được ước thấy, tuy không biết trái tim của hắn có thật sự dành cho y không, nhưng nếu được cùng hắn tiếp xúc thân mật thế này, y cảm thấy cũng đã đủ mãn nguyện rồi.








Vương Nhất Bác vẫn chuyên tâm luận động, bỗng nhiên bắt gặp ánh mắt mê muội ngất ngây của y, nam nhân nhìn y chằm chằm, người này vẫn giương lên môi đỏ mọng rên rỉ, trong mắt hắn hiện ra một tia ôn nhu thâm tình, sau đó hắn bất giác cúi xuống ngậm lấy môi y, quấn quýt giao triền.





" Ưm~~~Ưm~~A~~A~~A~~." Y cùng hắn vừa hôn môi vừa làm tình, những tiếng rên ngọt ngào của y đều bị nuốt trở về cuống họng, chỉ có thể kiều suyễn ngập ngừng rên rỉ.













Sắc vàng của ánh đèn nơi đầu giường khiến cho căn phòng càng thêm ấm áp, trên giường hai thân ảnh quấn lấy nhau vừa hôn vừa làm tình, cự long thao lộng nơi địa phương của y càng lúc thông thuận trơn trượt, xúc cảm nóng bỏng từ nơi hạ thể giao triền, cùng với tin tức tố quấn quýt lẫn nhau khiến cả hai đều vô cùng sung sướng thỏa mãn.





Quy đầu theo những lần luận động liền thao đến khoang sinh sản của Tiêu Chiến, hắn mới vừa chạm vào nơi này, y liền lập tức phản ứng co thắt lại hậu huyệt.








Nam nhân tuy vì ảnh hưởng của thuốc mà muốn nếm vị ngọt từ thân thể của y, nhưng chung quy hắn vẫn còn nhiều điều cố kỵ,nơi này là cấm địa của một Omega, trừ phi thật sự bất đắc dĩ, nếu không hắn sẽ không đi vào khoang sinh sản của y.





Hắn buông cánh môi của y ra, không nói lời nào mà chỉ tập trung luận động ra vào, mà hành động này của hắn đương nhiên bị y phát giác được, hắn không muốn chạm vào cung khang của y, điều này khiến y cảm thấy vô cùng tủi thân, y vội vàng ôm lấy hắn, nỉ non nói:


" Ưm~~Ưm~~~Nhất Bác~~A~~~Cho em đi~ ~~~A~~Anh có thể đi vào nơi đó được mà~~~A~~~Xin anh~~~A~~Ha~~~."





" Tiêu Chiến, em biết mình đang nói gì không? Em tùy tiện trao đi thân thể của mình như vậy sao?" Nam nhân nghiêm nghị nói.






" Không phải~~~Hức~~~Hức ~~Em chỉ muốn người đó là anh~~~A~~Anh có thể đi vào khoang sinh sản của em~~~A~~~~~Em chịu được mà~~~A~~~A~~~."



Y khóc lóc nhưng vẫn tiếp tục thuyết phục nam nhân, chỉ cần là hắn thì y nguyện trao đi thân thể của mình.





" Ưm~~~ Chỉ cần anh đi vào ~~~A~~~~Không cần~~~~A~~Ra bên trong~~~~A~~~~A~~~A~~~~."

Hai chân y câu lấy eo hông của nam nhân, đôi mắt phượng lấp lánh yêu kiều nhìn hắn, dáng vẻ phong tình vạn chủng đến cực điểm, nũng nịu quyến rũ hắn đi vào cung khang của mình.




Nam nhân cuối cùng cũng đành thoả hiệp, đôi mắt nhàn nhạt nóng bỏng nhìn y, ẩn sâu bên trong hiện ra một tia âm trầm khó đoán, hắn cúi xuống hôn lên đôi mắt ướt đẫm nước mắt của y, sau đó dời xuống đặt một nụ hôn lên môi y.



Hắn không nói gì mà chỉ tập trung luận động, cự long ở bên trong nhục bích từng chút thao lộng vào sâu hơn, thẳng đến quy đầu hôn vào cửa khoang sinh sản của y, từng chút niết lộng chọc khuấy lối ra vào, gõ cửa nơi tư mật ngọt ngào.




Tiêu Chiến có một đặc điểm, chính là ngoài mặt ngập ngừng, nhưng lúc lên giường lại rất câu nhân, nét đẹp khuôn mặt cùng thiên tính Omega của y làm cho nam nhân không có cách nào cự tuyệt, cứ như vậy nhiều lần thoả hiệp, nhàn nhạt cùng y lên giường, có trách chỉ trách bản năng Alpha của hắn, suy cho cùng vẫn là không khống chế được nhu cầu dục vọng của chính mình.




Tiêu Chiến mê man động tình nhìn nam nhân, giương môi đỏ mọng "A~~~A~~~" rên rỉ, trong thân thể lối vào khoang sinh sản được quy đầu chạm đến đều khiến y sướng không thôi, mi mắt đều nhiễm sương mù, địa phương phối hợp tiết ra càng nhiều dịch vị, thuận tiện để cho nam nhân thao vào bên trong.



Quy đầu chọc khuấy niết lộng khoang sinh sản của y, cung khẩu bị thao đến mềm mại trơn trượt, nam nhân ý thức được lối vào từ từ hé mở, hắn liền từ tốn nhợt nhạt cọ xát nơi này, mà y cũng bị hắn thao cung khẩu đến sung sướng mê ly, từng chút vì hắn mở ra,chờ đợi được nam nhân sủng hạnh.



Vương Nhất Bác từ từ rút ra cự căn, sau đó lại dùng sức đâm vào bên trong, quy đầu vọt tiến chọc đến cung khẩu, nơi này như một cái lồng giam ghim chặt lấy cự căn của nam nhân, lỗ nhỏ chật hẹp bị chen vào khiến cho Tiêu Chiến vội vã hét ầm lên, đôi mắt y như có sao trời xẹt qua, thân thể vặn vẹo run rẩy, nước mắt từ khoé mi ướt át tràn ra:



"A~~~~A~~~~A~~~~ Đau quá~~~~Ưm~~~~Cái đó của anh~~~~Ô~~~Lớn quá~~~~A~~~A~~~A~~~~."


Nam nhân nhìn phản ứng đau đớn của y, hắn khẽ thở dài, cúi xuống hôn lấy đôi môi của y, quy đầu nhợt nhạt cọ xát cung khang để y từ từ thích ứng, thanh âm trầm khàn trấn an y:

"Ngoan, chịu đựng một chút,em như thế này tôi không thể đi vào được."


Tiêu Chiến vội vã hôn đáp trả lại hắn, nức nở nói :

"Ưm~~~A~~~Em xin lỗi~~~A~~~A~~~Anh làm nhẹ một chút~~~A~~~Được không~~~."


Hắn không hiểu sao, người này nhiều khi luôn yêu cầu hắn phải làm theo ý muốn của y, đáng lẽ hắn cảm thấy phiền phức mới đúng, nhưng hắn kỳ lạ là hắn lại cảm thấy y thật đáng yêu, khiến hắn cũng không nỡ từ chối.



Nam nhân vừa hôn y vừa làm tình, cự long vẫn theo quy luận chui vào một chút cung khang của y rồi rút ra, tốc độ ôn nhu làm y vô cùng thoải mái, tin hương sơn trà phóng xuất ngào ngạt, mà hắn đương nhiên cũng cảm thấy sướng.










Lại qua một hồi thao lộng, nam nhân biết bản thân sắp ra, hắn như đã dự định trước đó không muốn ra trong thân thể y, nhưng cuối cùng không biết vì điều gì, cuối cùng vẫn ra trong khoang sinh sản của y, tinh dịch nóng bỏng năng đến Tiêu Chiến ngất ngây mê ly, toàn thân mềm nhũn nằm trên giường.





Vương Nhất Bác nhìn dòng tinh dịch chảy ra từ thân thể y, trong tâm hắn khẽ cợt nhã bản thân không khống chế được dục vọng của mình.


Làm xong một lần, tác dụng của thuốc trong người hắn cũng đã giảm được một chút, nam nhân đưa tay đỡ trán suy tư, được một lúc khi y đã dần thanh tỉnh trở lại, người này nỉ non gọi tên hắn:




"Ưm~~~Nhất Bác, em...em...."

Làm tình xong rồi, bầu không khí lại quay trở về sự ngượng ngùng trước đó, y né tránh ánh mắt của nam nhân, suy nghĩ không biết nên nói gì với hắn, bỗng nhiên y bị hắn ôm lấy đem y lật người lại.



Nam nhân không nói lời nào khiến y cảm thấy có hơi sợ hãi, còn chưa kịp nhận thức gì, y đã bị hắn nâng mông lên, thân thể lần nữa bị xỏ xuyên qua, cự long đâm vào bên trong liền kích phát luận động đi lên.


Tiêu Chiến hoang mang vặn vẹo rên rỉ, nhưng lần này hắn không còn tiếp tục nhẹ nhàng ôn nhu với y nữa mà cứ như vậy mạnh mẽ tàn nhẫn thao làm.



Đêm đó, y bị hắn lăn lộn ở trên giường thao lộng, y cũng không biết nam nhân là làm sao, hắn cũng không phải tới kỳ phát tình của Alpha, chỉ là phóng xuất tin hương nồng đậm đem y chiếm lấy,  làm đến mấy lần đến khi y khóc lóc ngất xĩu, hắn mới hôn lên đôi môi đỏ mọng của y  rồi ra ở bên ngoài.








________________________________


📍📍 Nhiều chuyện một tí, thật ra cái cảm giác đơn phương tôi đã từng trải qua rồi, thích một người 3 năm từ lớp 10 đến hết lớp 12 mới cạn tình,hic🥲Hồi đó bị condi tình yêu quật dữ dội lắm.

Bởi thế bộ này tôi đang cố gắng hồi tưởng lại cảm giác thổn thức tương tư một người là như thế nào, cũng quằn quại đau lòng lắm😔 Mà trong truyện của tôi ngược thì còn ôm hôn lên giường các kiểu, chứ ngoài đời bị từ chối rồi thì.......


Sự phũ phàng của cậu ta khiến tôi choàng tỉnh trong cơn mê😑.

À mà chuyện qua rồi, giờ tôi chỉ quan tâm đến việc học tập tương lai phía trước thôi, không còn ngây thơ ngu muội như trước nữa.

Các cô đọc truyện vui vẻ nha♥️♥️

#0411

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top