Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16(H): Thanh Xuân (10)





Hiện tại, chỉ còn hai ngày nữa sẽ đến buổi diễn kịch, bây giờ là thời điểm để thử các loại phụ trang dành cho các diễn viên của đội kịch.










" Tôi nói chứ, các người nhìn xem, cái váy lòe loẹt thế này, bảo tôi sao có thể mặc được ?"





Đám nam nhân trong lớp kia tụ tập một bên, cầm chiếc váy mình vừa nhận được kéo ngang kéo dọc xem xét, mặt mày đều là dáng vẻ khó chịu cùng ngờ nghệch.


" Có đùa không vậy? Tôi cứ tưởng là loại váy đơn giản thông thường chứ, mấy loại cầu kỳ phức tạp này ở đâu ra vậy ? Còn ren lót gì nữa đây? Rốt cuộc mấy người muốn lão tử trông thành cái dạng gì? "





Lớp trưởng lần này không biết tìm được mấy loại phục trang váy tiểu thư ở đâu ra, nghe nói là thuê ở một nơi chế tác phục trang nào đó, nhìn qua toàn bộ lớp váy đều là hoa văn thêu nổi, từng đường kim mũi chỉ đều vô cùng tỉ mỉ, viền váy cùng tay áo còn có lớp ren, thân váy dạng xòe, chồng 2 lớp lên nhau, phần eo là bản thắt lưng to,sau lưng thắt dây đan chéo,  tổng thể lấp lánh bồng bềnh, nhìn qua rất đẹp mắt. Nhưng khi rơi vào mắt bọn nam nhân khô khan như bọn họ, thực tế  lại là rườm rà, nhiều chi tiết.

Còn những nữ nhân kia thì suy nghĩ hoàn toàn ngược lại đám nam nhân, dù sao cũng là những thiếu nữ mộng mơ, nhìn chiếc váy xinh xắn thế này, mặt mày chớp chớp sáng rỡ , miệng không nhịn được khen váy xinh không ngớt, còn mắng những tên mãnh nam trong lớp :


" Bổn cô nương thấy mấy chiếc váy này xinh chết đi được, mắt thẩm mỹ của các người đúng là có vấn đề, không nhìn ra các người sẽ được mặc những chiếc váy đẹp nhất sao? Lớp trưởng đã tận tâm đi tìm để thuê cho các người, còn ý kiến mèo nheo cái gì?"


" Đại cô nương à, bọn tôi là nam nhân đó, thật sự là quá nhiều chi tiết rồi. Còn có cả ren nữa, chiếu chiếu màu mè thế này, cô có thể hiểu nỗi khổ tâm của bọn tôi không?"

" Thì đội tóc giả lên, thoa son đánh phấn vào, có ai bắt các người để mặt mộc, tóc tai rối bời lên sân khấu hồi nào?"

Đám nam nhân nghe xong, nhận ra mình không thể nói lại những nữ nhân này, tức đến mặt mày xám xịt.


" Đại cô nương, nếu cô không phải nữ nhân, chắc có lẽ tôi sẽ không nhẫn nại với các người lâu như thế này đâu."


" Tôi sợ bọn nam nhân các cậu chắc. Có ngon thì ra tay, nói không lại người khác lại giở thói lưu manh sao? "


Bên này những người là thành viên tham gia đóng kịch không ngừng chi chóe, lão tử một câu, lão nương một câu, nhìn qua thật sự phiền não, cứ thích choảng nhau, đấu võ mồm qua lại, trông như một đàn bò chuẩn bị húc nhau.( Hình như so sánh có chút quá tay)

Phải đợi đến khi lớp trưởng ra mặt bảo mọi người im lặng, đám người này mới hết đấu khẩu với nhau.

" Vương Thiếu cùng Tiêu Thiếu đâu ? Hai người họ lại cùng nhau tình tứ ở nơi nào rồi à?"


Lúc này mọi người mới nhận ra, Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đã mất dạng, vị trí chỗ ngồi trống trơn, không còn tin hương bạc hà băng lãnh của hắn ở trong lớp nữa,cả hai bộ phục trang lộng lẫy nhất dành cho Hoàng tử cùng Công chúa cũng không cánh mà bay.


" Chắc thế rồi, mặc kệ bọn họ đi."





Chuyện là vừa nãy khi đám người kia chuẩn bị choảng nhau thì Tiêu Chiến lại cọ cọ hai cái vào lồng ngực nam nhân, nghiêng đầu nhìn vào mắt hắn, nắm lấy bàn tay thô đầy xương khớp của hắn mà nắn nắn, ý tứ nũng nịu với người ta.

Kỳ thực, y làm vậy cũng chẳng có ý gì, chỉ là thích cọ cọ vào người hắn như mèo nhỏ, muốn được hắn ôm, cảm giác mát lạnh từ thân thể hắn rất dễ chịu.

Nam nhân âm trầm nhìn sâu vào đôi mắt tươi tắn ngọt ngào kia, ánh mắt lơ đãng trầm xuống, hắn liền chẳng nói chẳng rằng,  đứng dậy nắm lấy tay y  đi mất, tiện thể cầm theo hai bộ phục trang của y cùng hắn, bỏ lại mấy cái con người ồn ào kia mà đi đến nơi chỉ có hai người.














Tại một  phòng  thay đồ nào đó ở dãy góc khuất hàng lang, cửa phòng he hé mở ra, bên trong nhàn nhạt thắp lên ánh sáng, giao triền tiếng nước phát ra âm thanh cực kỳ ám muội từ chính diện căn phòng, hòa vào tin hương bạc hà đang bọc lấy tin hương mộc lan nồng nàn.


Vương  Nhất Bác  bế  Tiêu Chiến ngồi lên chiếc bàn trong căn phòng, hai người hôn môi cuồng nhiệt, Tiêu Chiến tay chân thuần thục ôm lấy cổ nam nhân cùng eo của hắn, chiếc lưỡi đinh hương được  nam nhân cuốn lấy, nút cắn vô cùng mãnh liệt, dây dưa triền miên không dứt.


Bàn tay to đầy xương khớp của hắn sờ sờ eo y, nhẹ nhàng xoa ấn vài cái, bắt đầu không thành thục luồn vào trong áo đồng phục, sờ soạng  thân thể người này, tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà trượt xuống bờ mông đĩnh kiều bóp mấy cái.


Đến khi buông ra, khóe môi hai người vươn đầy thủy quang lấp lánh, mỹ nhân thịnh thế khẽ mở đôi mắt mơ màng hơi sương , lông mi rung động, cánh môi hồng nhuận như cánh hoa anh đào mềm mại còn e ấp đầu lưỡi phấn nộn vừa mới hôn xong , đập vào trong mắt nam nhân là dáng vẻ vạn chủng phong tình, khiếnnhãn quang của hắn thêm một tầng âm trầm thâm thúy.


Tiêu Chiến chu chu môi,  nhìn thẳng vào đôi mắt của nam nhân,  hai tay từ nãy giờ vẫn còn câu lấy cổ hắn, giọng điệu nũng nịu mang theo vài phần trách cứ:


" Nhất Bác, anh còn nói anh không phải nam phản diện. Mang người ta đến nơi này, còn ôm hôn người ta, tay chân lại không thành thực sờ soạng như vậy.  Rốt cuộc là vì sao lại dẫn em đến đây?"


Vốn dĩ mối quan hệ cùng hành động thân mật của nam nhân đối với y vô cùng bình thường, đôi lứa uyên ương, quân tử đụng chạm mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành của hắn là chuyện hiển nhiên, cơ mà hình như người này được cưng chiều đến nỗi đỏng đảnh luôn rồi.


Vương Nhất Bác nhìn mỹ nhân của hắn chớp chớp ánh mắt như bé thỏ con, miệng lại nũng nịu bảo hắn là nam phản diện, nam nhân cũng chỉ bất đắc dĩ sủng nịch cong môi nâng lên nụ cười nhàn nhạt, ghé vào tai y nói ra mấy lời trầm thấp từ tính:


" Nói sao nhỉ? Tôi muốn nhìn em mặc chiếc váy của tôi, cho một mình tôi xem."


Vừa nãy khi hắn nhìn thấy chiếc váy Lọ Lem của hắn, vốn dĩ hắn nên đen mặt, cơ mà khi nhìn đến y, bản thân vẫn là không nhịn được muốn xem dáng vẻ người này trong chiếc váy công chúa cổ điển lộng lẫy , vì thế hắn mới thừa dịp đám người kia trâu bò gà vịt choảng nhau dẫn y đến nơi này.


" Ra là vậy. Được, để em mặc cho anh xem."


Tiêu Chiến đưa tay định gỡ từng cúc áo, Vương Nhất Bác đã nhanh tay nắm lấy bàn tay của y, cúi nhẹ người hôn lên má của người này, âm trầm bảo y để hắn cởi áo giùm y.


  Y cũng dịu ngoan câu lấy cổ Vương Nhất Bác để nam nhân giúp mình thay áo.( Dễ dãi ghê luôn, nói cởi giùm là cho cởi liền á.)


Sau đó, Vương Nhất Bác từ tốn ôn nhu giúp y thay chiếc váy vào,  chỉ là mặc vào phần trên, phía dưới không có cởi ra.


Ngay khi thay xong, Vương Nhất Bác lại chăm chú nhìn y, đôi mắt âm trầm lãnh tĩnh thường ngày đều thay bằng ánh nhìn say sưa  đến mê mẩn, yết hầu không nhịn được lên xuống vài cái, âm thầm cảm thán: Mỹ nhân của hắn quả nhiên là kiều diễm xinh đẹp đến vạn phần.


Nam nhân nghiêng đầu ngắm nhìn y một lượt từ trên xuống dưới, bàn tay luồn vào túi quần lấy ra điện thoại di động chụp nhanh hai cái,  lướt qua xem ảnh mới chụp rồi lại nhìn y,  dáng vẻ sủng nịch cưng chiều.


Mỹ nhân trước mắt vận vào mình chiếc váy cổ điển được thuê may kì công, mỹ lệ tinh khôi như thiên sứ,  nhưng trọng điểm là từng đường nét trên gương mặt của y mới là thứ khiến người khác động lòng. Mi mắt cong cong liễu rũ nhẹ nhàng rung động, đôi mắt mị nhãn như tơ, trong trẻo lấp lánh, sóng mũi cao thanh tú, đôi môi hồng nhuận căng mọng, nụ cười rực rực như ánh ban mai, tin hương mộc lan nồng nàn dung nhập vào trong xương cốt của này, ngọt ngào đến hoàn mỹ.


Tiêu Chiến thấy nam nhân nhìn mình đến thất thần như vậy, khóe mắt tất cả đều là ý cười, hai tay vòng lên cổ hắn, tin hương mộc lan lỡn vỡn vờn quanh trong khoảng không gian giữa người, cười ngọt ngào hỏi hắn:


" Nhất Bác, em đẹp không? Có khiến anh rung động không?"


Không vội vàng trả lời y ngay, Vương Nhất Bác  nhàn nhạt tản ra tin hương bạc hà mát lạnh, bàn tay vòng qua ôm eo Tiêu Chiến,ánh mắt ôn nhu thâm tình nhìn sâu vào đôi mắt phượng đa tình của người này, cúi xuống hôn nhẹ một cái chụt vào môi y, dùng tông giọng trầm khàn từ tính trả lời y:


" Nếu tôi không rung động, thì tôi sẽ không biết em xinh đẹp đến nhường nào.Tiêu Chiến, căn bản  trong mắt tôi, không ai có thể đẹp bằng em, càng không có ai khiến tôi động tâm."


(Xém xĩu chưa mọi người.)


Nói rồi, Vương Nhất Bác không đợi Tiêu Chiến phản ứng, môi hắn dán lên đôi  môi mọng nước của y, bàn tay trượt theo tấm lưng  đến đôi đào tròn xuống đôi đào tròn, xoa bóp mấy cái, sau đó vén lên lớp váy từ từ xả quần y xuống.

Tiêu Chiến bị cuốn theo hành động của nam nhân , môi lưỡi quyến luyến giao triền đến tê dại, bàn tay nhỏ nhỏ mềm mềm lần mò tới cúc áo của nam nhân, từng chút giúp hắn cởi ra.

Nam nhân tản ra tin hương bạc hà mát lạnh, âm trầm chiếm hữu bọc lấy Tiêu Chiến, vừa hôn vừa giải khai những thứ còn vướng bận, loáng thoáng hai thân thể dán sát vào nhau, không khí trong phòng ngập tràn mùi vị nóng bỏng của tình dục.


Đôi môi mỏng lành lạnh rời khỏi môi y, trượt theo khóe cằm xuống cần cổ thanh tú trắng ngần, nhẹ nhàng day day cắn mút, hôn lên tuyến thể của y,lưu lại những đạo hồng ngân đỏ chói. Bàn tay hắn cũng không mấy rảnh rỗi xoa bóp ngực y, tay còn lại nắm lấy tính khí của người này nhẹ nhàng loát động.


Tiêu Chiến  tràn ra từng đợt tin hương mộc lan dịu nhẹ, khóe mắt phủ một tầng sương mỏng, biểu tình mê ly, ngửa đầu cảm thụ khoái cảm được nam nhân vuốt ve, bàn tay mềm mại bắt lấy bàn tay gân guốc đang sờ soạng ngực mình, đôi môi căng mọng phát ra những tiếng rên mị hoặc:

" A~~~ Anh sờ nhẹ thôi...Hưm...Đừng có xoa kiểu đó...A~~~ "

Vương Nhất Bác nghe y nũng nịu, đôi mắt hắn âm trầm thâm thúy như loài sói đói, không sờ ngực y nữa, đôi môi mỏng kia liền dời xuống trực tiếp ngậm lấy khỏa phù du trước ngực,  mút một cái, thành công khiến Tiêu Chiến không khỏi cảm thấy bất ngờ, hạ thân kích thích run rẩy bắt lên tay nam nhân một đạo bạch trọc.

"Không cho anh sờ mạnh thì lại cắn em.....Nam phản diện..."

Tiêu Chiến ủy khuất lên án nam nhân, đáp lại là thái độ lãnh tĩnh thâm trầm cùng đôi mắt nóng bỏng của hắn.

" Ừm, tôi không cắn, chỉ mút thôi. Nếu sau này em không cho  tôi sờ... tôi sẽ lại mút."

" Nói không lại anh... Cho anh làm hết được chưa?"

" Ừm...Ngoan."


Hắn nhanh chóng dùng tay quệt lấy tinh dịch của y, lần mò đến hậu huyệt của người này, đưa hai ngón tay vào thăm dò, kéo sang hai bên, từ từ trừu động, để cho địa phương u cốc thích ứng với ngón tay của hắn.

Bởi vì nơi này nếu không rơi vào kỳ phát tình cũng sẽ không tiết ra quá nhiều dịch thể, nam nhân không muốn y đau đớn nên đành cẩn thận khếch trương nơi hậu huyệt non mềm, đưa ngón tay  vào gảy lên tường thịt bên trong.


Đôi mắt phượng xinh đẹp ướt át động tình, y vừa mới bắn xong, toàn thân có chút mơ hồ, được nam nhân đưa tay vào bên trong luận động, gương mặt xinh đẹp mỹ lệ liền vặn vẹo mà nhíu nhíu chân mày, nhục bích phía dưới cũng hoảng loạn co rút mút chặt lấy ngón tay hắn, tư huyệt co bóp tràn ra dịch vị dính nhớp, thuận theo sự va chạm nới rộng của người này.


Vương Nhất Bác nhìn biểu tình yêu kiều mềm mại của người này, cảm nhận phía sau y nước nôi đã lầy lội tràn lan, tản ra mùi hương đậm hương vị tình dục, đuôi mắt nam nhân nhàn nhạt nóng bỏng, cự long nơi hạ thể nổi lên phản ứng dữ dội, thân trụ to đầy gân guốc trướng đại cứng rắn to ra như cái trụ trời.


Nam nhân cảm thấy hạ thân đã nóng rát đến cực điểm, miệng lưỡi khô khốc ngậm lấy bờ môi y, tách hai chân y ra, bàn tay bóp lấy cánh mông người này, đặt quy đầu lên cửa huyệt, mạnh mẽ động thân đi vào, lấp đầy cái miệng nhỏ thèm ăn.


Cự long vừa mới chen vào tư huyệt chật hẹp, cảm nhận được bên trong như một cái hồ nước dào dạt xuân thủy,  huynh đệ của hắn phấn khích đến mức cuồng dã, bá đạo trướng lớn thêm một vòng, thân trụ thô đầy gân xanh va chạm tường thịt bên trong, giống như một cây thép nung nóng bỏng khai phá nhục bích non mềm, mở đường thẳng tiến vào sâu địa phương u cốc, nguyên cây  đi vào đỉnh đến khoang sinh sản, niết niết chọc khuấy, chào hỏi nơi này.


"A~~~Nóng quá.....Ưm.....Nhất Bác~~Căng...Của anh lớn lắm......Anh từ từ ...A~~~A~~A~~"


" Ngoan.....Không căng...Chỉ nóng thôi..."


Mỹ nhân dưới thân không ngừng tràn ra từng tiếng rên như mật ngọt, y bị cự long của nam nhân đâm vào nơi địa phương lầy lội bất kham, quy đầu còn xuất kích vọt tiến va chạm mạnh với cửa cung khẩu.

Kích thích mạnh  đến nỗi khiến y nhíu nhíu chân mày, hạ thể kịch liệt ôm sát lấy thân trụ của anh cự long oai phong lẫm liệt, mị thịt dịu dàng mút lấy, co bóp xoắn chặt, tận lực xoa bóp phục vụ lấy hung thủ đang từng chút cường bạo mình.


Mới đi vào thôi đã bá đạo âm tàng chiếm thế thượng phong như thế, không ngừng trừu động, khí thế mãnh liệt xuyên qua tầng tầng lớp lớp thịt non, chỉ có thể là huynh đệ tuyệt thế vô song của một Alpha.



Nam nhân ghì chặt cặp anh đào phấn nộn, hơi kéo căng ra, thuận tiện để hắn dùng sức thao lộng không ngừng, quy đầu tiến công thần tốc, đâm vào rút ra, nhục bích bên trong vừa chật khít vừa mềm, ma sát với thân trụ, xúc cảm nóng cháy đến nỗi da đầu tê rần, khiến hô hấp hắn thêm phần thô trọng, phía trên ngậm lấy môi y, quyến luyến mút chiếc lưỡi đinh hương, phía dưới hăng say luận động không ngừng, thẳng lưng đỉnh nhập vào sâu bên trong thân thể người này.


Cự long hùng dũng va chạm với tường thịt xong màn dạo đầu, liền quay về với bản năng khát cầu nguyên thủy, quy đầu không quên nhiệm vụ khám phá cỗ thân thể yêu kiều ngọt ngào của y, xông pha đi đến cửa khoang sinh sản, nhẹ nhàng cọ xát như bao lần, ngon ngọt dụ dỗ thao mềm nơi này,gõ cửa nơi tư mật ngọt ngào, rồi lại dùng sức cố trụ, đâm hai phát thật mạnh vào cửa khoang,mang tâm tư ý đồ bất chính muốn xâm phạm vào cấm địa u cốc.


Tiêu Chiến còn đang được chìm đắm trong tư vị hôn môi, khoái cảm nhẹ nhàng đầy mê ly, bất ngờ bị cự long công kích dồn dập ngay cửa khoang,mỹ nhân dưới thân ngay lập tức mở ra đôi mắt ướt át động tình, hạ thể vì căng thẳng mà co thắt dữ dội, kẹp chặt đến mức trên trán nam nhân nổi lên một tầng gân xanh.


" Nhất Bác...A~~A~~A~~ Chậm một chút...Ưm..Ưm..." 


Cung khẩu bị thao đến mềm nhũn từ từ hé mở, bản năng Omega theo thói quen bắt đầu sợ hãi nơi cấm địa của mình bị người mạo phạm, y chống lên lồng ngực nam nhân, bàn tay đẩy ngực hắn hai cái, phía dưới khẩn trương kẹp chặt, đôi chân mềm nhũn câu lấy eo hông hắn, tin hương mộc lan dịu nhẹ lỡn vỡn phút chốc cũng tràn ra mùi hương đậm vị tình dục.


Vương Nhất Bác  đuôi mắt nhàn nhạt nóng bỏng, cảm nhận tin hương quyến rũ mềm mại của người dưới thân, lý trí hắn như bị câu dẫn đi mất, căn bản không thể nào không nghe theo bản năng khát cầu hoan ái của một Alpha, bàn tay hắn nắm lấy bàn tay y, mười ngón tay đan xen vào nhau,  tìm kiếm khoảng cách giữa lúc đang hôn môi, âm trầm từ tính đưa ra những dỗ ngọt mỹ nhân:


" Em đừng khẩn trương...Chẳng phải mỗi lần đều vào được sao?...... Nghe lời tôi,thả lỏng....Để tôi thao vào nơi này.. Cả hai ta đều sướng......  "

" A~ ~~A~~~~Em biết sẽ thoải mái~~~~Nhưng mà ~~~Cái của anh quá lớn~~ Rất căng~~~ Em chịu không nổi~~~~"


Kỳ thật từ sau khi Tiêu Chiến phân hóa,  cự long của Vương Nhất Bác  đi vào khoang sinh sản của  y  trên dưới không biết bao nhiêu lần, nhưng bởi vì thân thể người này lại quá đỗi nhạy cảm, quy đầu niết niết đâm mạnh vào muốn đòi vào trong thì y nhất định sẽ có  phản ứng khẩn trương mà nũng nịu bảo hắn làm nhẹ.

Vương Nhất Bác  cũng không thể nào trách y, bởi vì tất cả  đều do tâm lý sợ hãi dị vật chen vào nơi tư mật của một Omega , cho nên nam nhân mỗi lần muốn đâm vào trong cấm địa u cốc này đều phải cương nhu dỗ dành, phía trên vừa ôm hôn thâm tình dụ ngọt,  mười ngón tay đan vào nhau để hạn chế việc y giãy giụa,  phía dưới lại dứt khoát đưa đẩy cuồng loạn, hoàn toàn không để cho người này có cơ hội chối từ.


" Tôi cũng không còn cách nào khác....Huynh đệ của tôi đã bị em hớp hồn rồi...Ly khai không được."


" Ưm~~ Nhất Bác~~~ Anh thật dẻo miệng~~~~Ưm~~~"

Y dịu ngoan mở ra khoang sinh sản, phối hợp cùng với những lần đưa đẩy cuồng loạn để nam nhân đâm cự long của hắn toàn bộ vào trong y.


Cấm địa hoang ái vừa hé mở, quy đầu lập tức chen vào, cảm nhận có dị vật muốn xâm phạm lãnh thổ của mình, cung khang lập tức kẹp chặt lấy phân thân của nam nhân, khoái cảm vừa sướng vừa đau khiến cho hắn bất giác mà nhíu nhíu chân mày.


Quả nhiên địa phương này giống như một mê cung đầy trái đắng ngọt ngào, ướt át mềm mại lại còn ấm nóng chật hẹp, như một chiếc lồng giam nhốt tất cả mọi thứ vào trong đó, từng mảng dịch vị tiết ra xối đầy cự căn,hớp hồn anh cự long oai phong lẫm liệt , khiến cho huynh đệ tuyệt thế vô song của một Alpha si mê không dứt, muốn trao trọn hết cho cung khang của y.


Tiêu Chiến căng thẳng thân thể,đuôi mắt ướt át phiếm hồng, đôi môi tràn ra những tiếng rên yêu kiều mị hoặc nhưng đều bị đầu lưỡi nam nhân câu đi mất.


" Nóng quá......A~~Ưm~~ Nhất Bác~~~Ưm~~~Nơi đó~~~Ưm~~ Lại nữa ~~~Qúa Mạnh rồi~~~A~~A~A~~"


Khoái cảm từ hạ thể truyền đến khiến cả y cùng nam nhân đều sướng đến mức da đầu tê rần, hạ thể co bóp kịch liệt tiếp nhận từng đợt thao làm dũng mãnh của nam nhân.

Cự long đâm mạnh vào trong cung khẩu, chọc khấy không ngừng, tường thịt gắt gao mút lấy thân trụ, theo từng cú thúc đâm mạnh vào, đảo lộng , rút ra, tuần tự lặp lại, kích thích đến nỗi thần chí của Tiêu Chiến đều là một mảng tan rã mơ hồ, đuôi mắt động tình vươn những giọt pha lê trong suốt, đê mê ngây ngất mà co thắt khoang sinh sản không ngừng.


Vương Nhất Bác bị nơi này câu dẫn đến thần hồn điên đảo, đuôi mắt tất cả đều là dáng vẻ âm trầm bí hiểm thâm sâu khó lường, tin hương bạc hà bá khí phóng xuất cả căn phòng, lý trí chìm trong đầm lầy hoan ái mà hăng say thao lộng vào nơi mang đến khái cảm thiêng đường.


Nam nhân buông môi y ra, kéo theo thủy quang lấp lánh vươn trên khóe môi hai người. Hắn ôm y ngồi dậy,  bàn tay to đầy gân guốc cầm trọn bờ mông y, nhấc bỏng y lên, đi về phía bức tường.


Vương Nhất Bác vốn dĩ là muốn thay đổi tư thế ôm lấy thân y dựa vào tường, căn bản phòng thay đồ không có giường, hắn không muốn đè y trên bàn quá lâu, mới ôm y thay đổi cái tư thế.


Ngay lập tức, Tiêu Chiến liền theo phản xạ mà gấp gáp câu chặt lấy thân thể hắn,  thần chí ướt át mơ hồ cảm nhận được nam nhân không biết nam nhân muốn ôm y đi đâu, khiến y có chút hoang mang. Đôi môi căng mộng hơi sưng lên vì hôn quá nhiều định mấp mấy hỏi hắn:

"Nhất Bác...Anh muốn đi đâu vậ~~~AAA~~~~~~"


Y còn chưa hỏi hết câu, cự long phía dưới theo lần động thân bất ngờ của hắn đâm vào bên trong như cắm đinh vào khoang sinh sản, khiến y chịu không nổi mà rên thật lớn, đôi môi sưng đỏ hé mở, lộ cả đầu lưỡi phấn nộn ra ngoài, ưỡn người bắn một luồng bạch trọc lên người nam nhân.


Nam nhân ánh mắt nhàn nhạt nóng bỏng, ôn nhu hôn hôn môi y, trấn an vì cú thúc vừa rồi.

" Giữ chặt người tôi...Chúng ta thay đổi một chút tư the...Ưm ...."


Hắn cũng chưa nói hết câu,  Tiêu Chiến đã  đè lấy đầu hắn, quyến luyến hôn lên môi hắn, chủ động tách môi lưỡi lôi kéo đầu lưỡi nam nhân liếm mút qua lại,  nơi tư mật ngot ngào kịch liệt xoắn chặt, co bóp dữ dội, khiến nam nhân có chút trở tay không kịp, ôm người trong lòng nhìn y cao trào, dịch vị bên trong tràn ra thấm ướt cự long, cung khang như một chiếc lồng giam muốn hút khô nam nhân, mãnh liệt đến mức như muốn cắn rớt huynh đệ của hắn.





Nam nhân trên trán nổi lên một tầng gân xanh,  mất khống chế ôm y dính sát vào tường, bàn tay bóp chặt lấy mông y, cắn răng luận động, hạ thân điên cuồng đưa đẩy mạnh mẽ dồn dập mấy chục cái, sau đó cự long như đóng đinh vào trong cộc, đâm đến nơi sâu nhất của thành khoang, phóng xuất từng luồng tinh dịch nóng hổi đậm đặc mùi xạ hương vào bên trong.


" A~~~Nhất Bác~~~Em chịu không nổi~~Nóng quá ~~~~ Bên trong đầy rồi."



Tinh dịch nóng bỏng tuôn trào như một con suối, tưới đầy cả khoang sinh sản, đồng thời y lại đang cao trào, dịch vị từ cự căn tưới lên đầu cự căn, hạ thể co rút kịch liệt, cung khẩu ôm sát lấy thân trụ của nam nhân, y cùng nam nhân đều cảm thấy vô cùng sung sướng, khoái cảm đến mức da đầu tê rần.


Tiêu Chiến đuôi mắt toàn bộ đều là ý thức tan rã mơ hồ, đôi môi muốn ngâm nga thật lớn nhưng nam nhân đã ngăn chặn y lại, môi lưỡi vờn nhau nút cắn, khóe môi vươn xuống thủy quang trong suốt, khoái cảm bị nội bắn từ hạ thân truyền đến, kéo y rơi vào vực sâu thăm thẳm của tình ái, khóe mi rung rung khẽ động, tim đập nhanh liên hồi.


Vương Nhất Bác cũng không thoát khỏi vòng vây của đầm lầy hoan ái, hắn bị tin hương mộc lan nồng nàn ngây ngất của y vây quanh, đuôi mắt nhàn nhạt nóng bỏng khép hờ trầm xuống, hai tay hắn nâng lấy mông y, tinh dịch bắn vào khoang sinh sản xong cũng không chịu lui ra ngoài, làm tổ trong nơi này,hưởng thụ cảm giác thống khoái như có ngàn cái miệng nhỏ đang kẹp lấy cự vật của hắn.


Cao trào qua đi, Tiêu Chiến mi mắt thất thần, môi mọng đỏ hồng khẽ ngâm nga một tiếng suyễn khí, hai tay câu lấy cổ nam nhân, hai chân cũng thuần thục câu lấy eo hắn, bụng nhỏ bị nội bắn gồ lên một chút, cảm giác ấm nóng trướng căng làm y vừa hưng phấn vừa hoang mang, nhưng vẫn theo thói quen từ từ hấp thụ hết.


" Nóng thật đó...Ưm...Thứ đồ này của anh lúc nào cũng nhiều như vậy...Ưm~~"


Vương Nhất Bác ôm y đi lại phía chiếc bàn trong phòng, tin hương bạc hà tràn ngập khắp chốn, âm trầm băng lãnh nhưng lại ôn nhu thâm tình bao bọc lấy y. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ mặt y, gỡ những sợi tóc trên gương mặt, ôn nhu thân nhẹ lên môi y, dùng tông giọng khàn khàn cùng ánh mắt nóng bỏng thâm tình nhìn y:


" Ngoan....Một lát nữa sẽ ổn. Không căng, không căng.


Vừa nói, hắn vừa dùng tay xoa xoa bụng nhỏ của y.


" Có lần nào mà anh rút ra đâu. Lần nào cũng căng hết."


"Ừm, lỗi của tôi, em đừng giận. Nếu bây giờ tôi rút ra thì tràn hết ra ngoài, em ráng nhịn một chút."


Bởi vì đang tại phòng thay phục trang, nếu hắn rút ra thì dịch vị sẽ chảy xuống chiếc bàn này, nhất định người khác sẽ phát hiện ra, cho nên nam nhân vẫn là vừa dỗ ngọt mỹ nhân dưới thân, nhìn y nũng nịu nhưng vẫn dịu ngoan câu lấy eo hông hắn, để hắn chiếm thế thượng phong , khiến cho cả gương mặt hắn đều là yêu thương cưng chiều.


Đến khi rút ra, nơi kết hợp truyền đến âm thanh như vặn mở nút chai, Tiêu Chiến nghe thấy liền không nhịn được đỏ mặt, ánh mắt đều là dáng vẻ bất bắt dĩ cùng xấu hổ.

Trong khi đó Vương Nhất Bác lại nhàn nhạt nâng khóe môi tạo thành một độ cung, tiếng cười trầm thấp tràn ra. Sau đó, hắn giúp y thu dọn sạch sẽ, mặc lại quần áo ngay ngắn cho người này, sửa sang quần áo của hắn xong, cả hai lại ôm nhau trở về lớp học, quang minh chính đại như chưa từng có việc gì xảy ra.








Còn về phản ứng của đám người bàn dân thiên hạ kia, khỏi hỏi cũng biết, chính là cái thái độ nhức nhối lắc đầu trước hành vi của hai vị đây, cư nhiên biến mất cùng nhau ở một nơi nào đó, đến khi trở lại thì tin hương bạc hà của quân tử lại quyến luyến ôm lấy mỹ nhân, so với thời kỳ trực tiếp rửa mắt ngày xưa cũng chẳng có gì khác biệt, bất quá nhiều hơn một loại tin tức tố hương mộc lan thôi a.


---------------------------------------------------

Chap này chỉ có H thôi, nhằm để cứu đói mọi người, chứ không các cô lại than thở cô bé tác giả bỏ rơi các cô.

Đọc truyện vui vẻ nha.

#0912

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top