Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29: Gặp mặt kết thông gia



Tiêu Chiến vốn dĩ muốn nắm tay Vương Nhất Bác cùng đi tham quan,nhưng nam nhân không biết vô tình hay cố ý lơ đãng lẩn tránh y, không có thuận theo để y nắm lấy tay hắn.

Y vốn dĩ có chút giận dỗi, nhưng không có thể hiện ra, nhớ đến Tiêu Phu Nhân còn đang ở đây, đành bày ra dáng vẻ Bé con đáng yêu kéo tay Bà cùng nhau xem qua những tác phẩm được trưng bày, trong khi đó nam nhân vẫn âm trầm lãnh đạm hộ tống theo sau hai người.

" Phong cách nghệ thuật của Mẹ anh thật sự rất độc đáo, em thấy đa phần chúng đều diễn tả một thông điệp nào đó, anh xem có đúng không? " Tiêu Chiến tuy trong lòng có điểm giận dỗi, nhưng ngoài mặt vẫn tươi tắn hỏi nam nhân.

" Ừm, Mẹ tôi nói mỗi bức tranh nếu chỉ thể hiện qua nét vẽ phong cảnh hay chân dung bình thường, không nói lên hết được ý nghĩa của nó, Bà ấy luôn ưa tiên lựa chọn diễn đạt bằng chi tiết thông điệp xen lẫn ẩn vào bên trong nét vẽ, tuy khó cảm thụ nhưng lại rất có giá trị. "

Nam nhân từ tính ôn nhu nói, đối với những tác phẩm của Mẹ mình, là con trai của Bà, hắn cũng không che giấu niềm kiêu hãnh tự hào qua ánh mắt.

Vương Phu Nhân đi theo trường phái đương đại hơi hướng giao thoa giữa phong cách đậm chất Trung Hoa hòa trộn nét nghệ thuật phương Tây, những bức tranh đa phần đều sử dụng màu sắc trung lập làm chủ đạo, cùng với những chi tiết trừu tượng, truyền tải những thông điệp mà Bà đã tinh tế lồng ghép vào trong tranh của mình.

" Màu sắc trong đây toàn bộ đều là trung lập, phối cùng nhau tuy không quá bắt mắt nhưng rất đặc biệt, càng nhìn lại càng thấy bí ẩn kỳ lạ."

Tiêu Chiến trước giờ chỉ ưa thích dùng màu nước để vẽ tranh, những gam màu sặc sỡ luôn được y ưu tiên sử dụng, phong cách aesthetic của y là hướng hiện đại lấp lánh đa màu đa sắc, ưa chuộng sự phối hợp nhiều mảng màu để tạo nên bức tranh hài hòa, hoàn toàn khác biệt với phong cách trừu tượng đương đại của Vương Phu Nhân.

"Mẹ thấy thế nào? " Tiêu Chiến quay sang hỏi Mẹ Tiêu.

Tiêu Phu Nhân phần nhiều cũng không am hiểu những thứ này, cho nên chỉ có thể khen ngợi xem như là câu trả lời chuẩn mực :

" Vương Phu Nhân trước giờ đã nổi tiếng tài hoa, những tác phẩm đều mang ý nghĩa thời đại, Mẹ trước giờ vẫn không am hiểu những thứ này lắm, chỉ có thể đơn thuần cảm nhận."

Tiêu Chiến nghe Mẹ Tiêu nói vậy, đôi mắt khẽ chớp chớp thể hiện sự trầm tư suy nghĩ, ngữ khí đều đều nói ra những lời nhận xét của riêng y :

"Con cảm thấy các tác phẩm này của Vương Phu Nhân đều có sự kết hợp rất độc đáo, những chi tiết trong tranh đều có sự biến tấu phá cách riêng, không bị trùng lặp theo một phong cách nhất định nào hết. "

Tiêu Chiến thật sự đã nói đúng. Điều đặc biệt trong các tác phẩm của Bà là sự hòa trộn kết hợp , không bị độc duy tư tưởng trong những phong cách cổ điển thuần túy mà có sự phá cách theo hướng mong muốn, cho nên những tác phẩm của Bà đều mang cái tôi cá nhân khá cao, cũng chính là một sự chuẩn mực của riêng phong cách " Kiều Thiên Ái" .

(Mỗi lần viết những chap như chap 28,29 này khá mệt, bởi vì tôi phải đi tìm thông tin tư liệu để viết, những trường phái hội họa bên mảng nghệ thuật nói chung khá là khó cảm thụ, làm tôi phải đi xem xem lướt lướt một buổi, có trường phái đó thật mới dám viết vô, hic🥲 , chưa kể mấy cái đồ họa bên nội thất cũng tìm tư liệu về phong cách đương đại nốt luôn. Cầu được mn yêu thương🥲🥲)

" Nhất Bác, Tiêu Chiến của con xem ra vẫn là am hiểu nghệ thuật."

Vương Phu Nhân xuất hiện sau, cỗ tin tức tố hoa hồng tràn ngập trong không khí, một thân nữ nhân diện bạch sắc dạ hội đầy sự ngạo kiều ưu nhã, nhân vật chính của buổi triễn lãm này đã lộ diện, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Bà.

Tiêu Chiến nhìn thấy Vương Phu Nhân đi đến, liền theo bản năng di chuyển lại gần Vương Nhất Bác, đứng kế bên nam nhân ôm lấy cánh tay của hắn ,tươi tắn nở nụ cười chào hỏi Mẹ Vương:

" Ân, Vương Phu Nhân."

Vương Phu Nhân gật đầu với y , trên khóe môi vẫn như cũ thoát ẩn thoát hiện nụ cười nhàn nhạt, sự cao quý thanh nhã toát ra từ con người Bà luôn khiến người khác trầm trồ ngưỡng mộ, đến cả Tiêu Phu Nhân cũng mỉm cười gật đầu nhìn Bà, lời nói đều thể hiện hòa nhã sự giao thiệp :

" Vương Phu Nhân, đã lâu không gặp lại Bà, thật là vinh hạnh cho tôi khi có dịp tham dự buổi triển lãm lần này, được chứng kiến tài năng của Bà."

'' Tiêu Phu Nhân, không cần khách sáo, lâu lắm mới có thể gặp mặt một lần, vẫn mong Bà có thể thoải mái thưởng thức buổi triển lãm ngày hôm nay của tôi."

Vương Phu Nhân nhàn nhạt ưu nhã nói, ánh mắt dời đến quan sát Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác, ẩn ý bảo hắn có thể cùng y tham quan nơi khác.

Vương Nhất Bác nhìn thấy Mẹ của hắn có ý muốn trò chuyện cùng Tiêu Phu Nhân, trong phút chốc liền hiểu ý tứ của Bà, hắn ôm eo Tiêu Chiến nói gì đó, sau đó y liền tươi tắn cười nói với Mẹ Tiêu, bảo là muốn cùng nam nhân thưởng thức các tác phẩm khác, Tiêu Phu Nhân mới vừa gật đầu, hai Vị đây lại như cũ thân mật ôm nhau đi rồi.

" Vẫn là Vương Phu Nhân tài hoa xuất chúng, những tác phẩm đều vô cùng ấn tượng, khiến tôi thật sự lấy làm hâm mộ." Tiêu Phu Nhân cười một chút, tin hương hoa lài nhẹ nhàng tản ra, phong thái đầy sự giao thiệp chuẩn mực.

"Tiêu Phu Nhân, cảm ơn nhã ý này của Bà. Chúng ta dù sao trước giờ vẫn có quen biết, tôi nghĩ mọi người cứ nên tự nhiên với nhau, tôi mời Bà đến đây là thật lòng có ý muốn cùng nhau thưởng tranh phẩm họa, không hy vọng đặt nặng vấn đề giao thiệp ân tình.... " Ngừng một chút, ánh mắt Vương Phu Nhân hiện lên một tia đầy ẩn ý, nhàn nhạt nói tiếp:

" Chưa kể ,đứa con trai kia của tôi cùng với con trai của Bà cũng là thanh mai trúc mã, mối quan hệ rất tốt, sớm đã qua lại quen nhau từ lâu, chung quy đều là chỗ mật thiết thân cận ."

" Tiểu Tán tính tình nó vẫn còn tùy hứng . Sao có thể so với Nhất Bác của gia đình Bà đây được. " Tiêu Phu Nhân khiêm tốn nói, Bà vẫn chưa nghe ra được ẩn ý trong câu nói của Mẹ Vương.

Vương Phu Nhân khóe môi khẽ câu lên, nhàn nhạt đầy tiếu ý nói :

" Tôi lại thấy tính cách Tiêu Chiến rất tốt, rất xứng đôi với con trai tôi, hai đứa này vốn dĩ quan hệ vô cùng thân mật, đã qua lại nhiều năm như vậy, việc gì nên làm cũng đã làm ,Tiêu Phu Nhân chẳng phải đã biết hai cái đứa này, trên người đều có tin tức tố của đối phương hay sao? "

Mẹ Tiêu bất ngờ bị Vương Phu Nhân nói thẳng, dáng vẻ điềm đạm ưu nhã trong tích tắc không còn, vốn dĩ đây là vấn đề khiến Bà luôn phiền não, nhất thời im lặng không nói gì.

Vương Phu Nhân nghiêng đầu nhìn Mẹ Tiêu, từ tốn nói:

" Tôi biết Tiêu Chiến là một minh tinh, làm trong cái giới đó đầy rẫy sóng gió thị phi, con trai Bà qua lại với Nhất Bác chính là một mối hiểm họa ngầm, chưa kể hai đứa nó quấn lấy nhau như vậy, Bà là Mẹ, ất sẽ thấy thiệt thòi cho Tiểu Chiến, tôi nói có đúng không? "

Tiêu Phu Nhân thở dài, thẳng thắn thừa nhận:

" Phải. Bà nói đúng, Tiểu Tán dù gì cũng là một Omega, để nó tùy hứng thân mật cùng một Alpha, tôi cảm thấy không an tâm."

" Tôi tuy biết mối quan hệ thân mật của hai đứa , nhưng trước giờ chưa từng chen vào, tôi không muốn quản cuộc sống riêng tư của con trai mình, càng không cấm đoán thằng bé yêu ai. Tôi chỉ bảo nó làm gì cũng nên để ý để hậu quả, đặt trách nhiệm lên hàng đầu, Nhất Bác cũng không phải loại hoa hoa công tử, sẽ không có chuyện thằng bé làm tổn thương người nó yêu, Bà đừng quá để tâm phiền não, tôi tin nếu như có người bảo Nhất Bác cùng Tiêu Chiến tách ra, hai đứa nó chắc chắn sẽ không chịu."

"Cũng không phải là tôi không đồng ý tác hợp hai đứa nó, chẳng qua là Ông nhà tôi đối với Nhất Bác vẫn còn chút thành kiến, trước kia lúc biết hai đứa nó quen nhau đã làm ầm ĩ một trận, nhưng mà bởi vì sợ Tiểu Tán sẽ giận mình nên Ông ấy không có làm lớn chuyện, tôi cũng có khuyên ngăn Ông ấy nên để Tiêu Chiến tự do làm theo ý nó, nhưng bởi vì trước giờ, hai cái đứa này vẫn vô tư thân mật, đến Quản lí nhắc nhở nó còn không nghe, tôi cũng không biết như thế nào, chỉ có thể tùy thời tùy khắc nhắc nhở nó giữ gìn ý tứ."

Vương Phu Nhân bên khóe môi ý cười càng sâu, vẫn như cũ nhàn nhạt ưu nhã nói:

" Ân, Nếu chuyện đã như vậy , chỉ còn một cách, chính là bảo Nhất Bác cầu hôn Tiêu Chiến, đợi đến khi hai đứa nó về chung một nhà, chúng ta kết thông gia rồi, mọi thứ sẽ đều êm đẹp, Bà bảo Tiêu Tổng đừng quá lo lắng, nếu Nhất Bác dám đối với Tiêu Chiến có nửa phần không tốt, tôi sẽ là người ra mặt bảo vệ nó, nên không cần bận tâm vấn đề này. "

Lời này Vương Phu Nhân nói ra, xem như khẳng định muốn cho gia tộc hai bên kết thông gia, khiến cho Tiêu Phu Nhân nhất thời mở to mắt bất ngờ, chỉ có thể hỏi lại :

" Vương Phu Nhân, lời này của Bà, là thật sao? "

Vương Phu Nhân một tay đưa lên môi, ưu nhã cười khẽ thành tiếng, đôi mắt nhàn nhạt nhìn vào Tiêu Phu Nhân, thẳng thắn nói :

" Tiêu Phu Nhân, Tiểu Tán con trai Bà, tôi đã ưng thằng bé từ lâu, ngay từ lúc Tiêu Chiến dám hôn con trai tôi trong cái ngày diễn ra Tiệc rượu thương gia năm đó, tôi liền biết Nhất Bác nó sẽ không thoát nổi tình ý của Tiêu Chiến, cuối cùng thì hai đứa này cũng sẽ yêu nhau. Với người khác thì tôi không biết, nhưng với Tiêu Chiến, thật ra Nhất Bác nó sẽ mềm lòng . Tôi là Mẹ nó, chỉ hy vọng con trai mình có thể tìm được đối tượng phù hợp, nếu người đó là con trai bà, thật sự là quá tốt."

( Wao, Mẹ Vương thật có mắt nhìn. Mẹ là Mẹ đã chấm con dâu từ hồi đó rồi.)

Tiêu Chiến tranh thủ cơ hội nhị vị phụ huynh hai nhà giao thiệp với nhau, mới có cơ hội được ở gần Vương Nhất Bác, y thật ra vẫn còn giận dỗi chuyện nam nhân lạnh nhạt với mình, đôi mắt lãnh đạm bình tĩnh nhìn hắn, mặc nhiên kéo hắn sang hành lang đại sảnh.

Nam nhân biết Tiêu Chiến lại muốn tính sổ với hắn, nhất thời không nói gì, chỉ âm trầm bất đắc dĩ đi theo y.

Hàng lang đại sảnh tương đối vắng vẻ hắt ra bên ngoài ánh sáng từ phòng trưng bày, gió thổi xào xạt, thoảng đưa tin hương bạc hà cùng tin tức tố hương mộc lan quyến luyến giao hòa , trên nền cẩm thạch in xuống hình bóng hai thân thể đang thân cận kề sát vào nhau.

Tiêu Chiến đẩy nam nhân dựa vào tường, mắt phượng mi cong mím môi nhìn hắn, hai tay câu lấy cổ nam nhân, hôn lên đôi môi mỏng lạnh lẽo của hắn, bất tri bất giác gặm cắn cánh môi của người này, ý tứ thể hiện sự tỏ rõ thái độ bất mãn mười phần.

Vương Nhất Bác đối với hành động của Tiêu Chiến cũng chỉ có thể thuận theo dỗ dành, một tay đưa ra ôm lấy thân thể y, một tay còn lại đặt sau gáy người này, đáp trả mút lấy cánh môi anh đào mềm mại đỏ mọng.

Bốn phiến môi thân mật cọ xát, nam nhân lúc đầu để mặc Tiêu Chiến như một con tiểu miêu loạn cắn loạn gặm cánh môi của hắn, đợi y hòa hoãn rồi, nam nhân mới lấy lại thế thượng phong, xoay người đem y đặt lên bức tường, đầu lưỡi xâm nhập vào bên trong khoang miệng của y, quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của người này cùng nhau giao triền, hôn đến triền miên say sưa, trong khoang miệng đều sóng sánh dịch thể của đối phương,day dưa qua lại lẫn nhau nuốt xuống, vừa sắc tình vừa mê muội.

Lúc sau buông ra, Tiêu Chiến ngước mắt lên nhìn nam nhân, cố tình kiếm chuyện nói :

" Anh sao lại lạnh nhạt với người ta như vậy? Hôm nay hội tụ nhiều Omega xinh đẹp tham gia, nhất thời để ý đến ai khác, hết thích em rồi."

Vương Nhất Bác biết y lại kiếm chuyện bát quái, hắn đành nghiêng đầu hôn một cái chụt lên môi y, bất đắc dĩ giải thích:

" Không có, em đối với tôi vẫn là đẹp nhất, chỉ là Mẹ em đang ở đây, chúng ta cần giữ chừng mực một chút. "

" Anh cứ tự nhiên đi, Mẹ em cũng không phản đối gì chúng ta đâu, Bà ấy thật ra vẫn cho chúng ta ở bên nhau, quan trọng là Ba Em kìa, anh nếu ngay cả Bà ấy còn căng thẳng thì làm sao gặp mặt Ba Em. " Tiêu Chiến thản nhiên nói.

" Ba em có thành kiến với tôi, cái này tôi biết, nhưng cụ thể Bác ấy như thế nào? "

Nam nhân trước kia đã không ít lần gặp qua Tiêu Tổng , mọi lần hắn đều kính cẩn chào hỏi,nhưng mà Ông ấy chỉ liếc mắt tỏ rõ thái độ không mấy hảo cảm nhìn hắn một cái, chưa gì đã đi rồi.

" Lúc trước mới biết vụ trên người em có tin tức tố của anh, trước mặt em tỏ rõ thái độ không thích, còn bóng gió căn dặn em không nên tùy tiện giao du với người ngoài, phải biết đề phòng với Alpha xa lạ, bởi vì có Mẹ can thiệp nên Ba không có quản nghiêm em, theo như Mẹ kể lại Ông ấy rất muốn đến công ty tìm anh hỏi cho ra lẽ, nhưng bởi vì sợ em biết được giận Ông ấy nên Ba em không có làm. Ba em, Ông ấy tuy tùy tâm tùy tính nhưng thật ra rất thương em, chẳng qua là không muốn ai làm tổn thương em thôi."

" Tôi hiểu rồi, nếu tôi là Ba em cũng sẽ hành động như vậy thôi, chỉ là tôi cũng không biết bộ dạng nào sẽ khiến Ông ấy hài lòng." Nam nhân ánh mắt khẽ trầm, bất đắc dĩ nói.

Tiêu Chiến hai tay câu lấy cổ nam nhân, vẫn như cũ khích lệ hắn:

" Anh cứ như bình thường đi, Ba em thật ra cũng dễ dỗ, anh cưng chiều quan tâm em đã là điểm cộng trong mắt mọi người."

" Tôi nghĩ trước ở mặt người lớn chúng ta vẫn nên tiết chế một chút, có được không? "

Vương Nhất Bác thanh âm ôn nhu nói, hắn còn muốn giữ lại chút sự ý tứ tôn trọng phụ huynh, nếu cứ theo Tiêu Chiến nói vô ý vô tứ đụng chạm, có khi thật sự lại khiến hắn mất đi thiện cảm trong mắt Ba Mẹ y.

" Em biết rồi, nếu anh đã nói thì được thôi, em cũng không phải là bướng bỉnh.... ". " Nhưng với ai thì còn tùy ", trong lòng y âm thầm bổ sung câu này.

Tiêu Chiến dễ dàng đáp ứng, thật ra y cũng hiểu cho nam nhân, chỉ là đến ngay cả hắn cũng muốn như những người khác, thỏa hiệp muốn cả hai tách nhau ra, thì quả thật khiến cho y thập phần không thích, trước kia mới vào nghành giải trí đã nghe lời Quản lí cũ thỏa hiệp một lần, bây giờ còn lâu mới đi vào vết xe đỗ như lần trước.

Nghiêm túc nói chuyện một hồi, hai người như cũ ngọt ngào mười ngón đan xen nắm tay nhau quay trở về, đại khái ở bên trong Tiêu Phu Nhân cùng với Vương Phu Nhân cũng đang tiếp chuyện với nhau, nội dung cuộc đối thoại đã tiến triển ở một tầm cao mới.

" Nếu như gia đình Bà muốn chúng ta có mối quan hệ gắn bó về sau, vẫn là cân nhắc nên tác hợp cho hai đứa nó, luận về giao thiệp ân tình hay quan hệ hợp tác trên thương trường, đều vô cùng tốt đẹp." Vương Phu Nhân thanh âm nghiêm túc.

" Tiêu Chiến hiện tại vẫn còn là một diễn viên đầy triển vọng, nói đến chuyện kết hôn vẫn là có hơi sớm, tôi nghĩ thằng bé vẫn muốn ưu tiên cho sự nghiệp. " Tiêu Phu Nhân từ tốn nói.

Vương Phu Nhân đối với câu trả lời của Mẹ Tiêu, chỉ nhàn nhạt ưu nhã:

" Không sao, trước mắt cứ xét đến việc kết thông gia, tôi chỉ muốn hai đứa nó đeo nhẫn đính ước, còn bàn về việc kết hôn ,chi bằng để hai đứa nó tự quyết định thời gian.

Tuy tôi không muốn lấy vấn đề chung thân đại sự của hai đứa làm cuộc hôn nhân trao đổi lợi ích, nhưng nếu cả Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đều cho nhau danh phận chính thức, đối với sự nghiệp của Tiểu Chiến sẽ bớt vướng phải thị phi, hai đứa nó có thể quang minh chính đại song hành cùng nhau. "

Vốn dĩ Tiêu Phu Nhân vẫn còn đắn đo phân vân, lời này Vương Phu Nhân thốt ra đã triệt để khiến Bà bị thuyết phục, sau cùng Bà chỉ đành bất đắc dĩ thở dài, ngước mắt đối diện ánh mắt đầy sự sắc bén tự tin của Vương Phu Nhân, nở một nụ cười hòa nhã, lời nói ra cũng đã thể hiện sự thỏa hiệp:

" Không hổ là Bà tài hoa hơn người, mới đó mà đã thuyết phục được tôi, nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, Tiêu Chiến nó bướng bỉnh như vậy là bởi vì nó yêu Nhất Bác con trai Bà, tôi là Mẹ cũng không cản được, chỉ có thể cầu chúc hai đứa nó hạnh phúc. Chi bằng cứ như Bà nói, tôi sẽ về thuyết phục Ông nhà, tác thành hôn sự của hai đứa nó."

Vương Phu Nhân đáy mắt càng biểu lộ ý cười càng sâu, khóe môi cũng nâng cao, tin tức tố hương hoa hồng nhàn nhạt tản ra,lịch thiệp đưa một tay trước mặt Tiêu Phu Nhân, ưu nhã nói :

" Tiêu Phu Nhân, hoan nghênh sự đồng ý tác hợp của Bà. Vậy, chúng ta sau này chính là thông gia. "

Tiêu Phu Nhân cũng lịch thiệp nở nụ cười, đưa tay ra bắt tay cùng Mẹ Vương, thanh âm cũng thể hiện sự vui vẻ hài lòng: " Mời, Bà thông gia."

Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác nắm tay nhau trở lại sau, chỉ thấy nhị vị phụ huynh đứng ở dãy trưng bày tranh nói cười hòa nhã bắt tay nhau, hoàn toàn không rõ lắm Mẹ Vương cùng Mẹ Tiêu đang nói gì, nhưng đại khái nghĩ rằng hai vị phụ huynh nói chuyện hợp nhau, vì thế y liền ngước nhìn nam nhân, vui vẻ nói :

" Anh xem, cả Mẹ anh cùng Mẹ em đều có quan hệ xã giao tốt như vậy, anh đừng nên căng thẳng, chúng ta cứ như bình thường, không phải rất ổn sao? "

" Ừm, chắc là như lời em nói." Nam nhân thâm tình nhìn y, hắn cũng hy vọng giống như lời y nói quan hệ phụ huynh tốt đẹp thì hắn cùng y có thể thoải mái hơn một chút.

Chỉ là hắn cũng đâu ngờ rằng, Mẹ của Tiêu Chiến cùng Mẹ hắn, thế mà lại bàn đến hôn ước của y cùng hắn rồi a.

" Nhất Bác, Tiêu Chiến, mau lại đây, ta có việc muốn nói." Vương Phu Nhân nhìn thẳng vào y cùng nam nhân, giọng nói đầy cao hứng.

" Mẹ, có chuyện gì? " Vương Nhất Bác nắm tay Tiêu Chiến đi đến.

" Ta cùng Tiêu Phu Nhân đã suy xét đến việc kết thông gia, quyết định sẽ tác hợp nhân duyên cho hai con.

Tiêu Chiến là một diễn viên đầy triển vọng , còn tương lai sự nghiệp phía trước, cho nên ta muốn Nhất Bác cùng Tiêu Chiến hai con đeo nhẫn đính hôn trước, còn về hôn sự chính thức sau này, hai con tự bàn nhau định đoạt thời điểm thích hợp tiến hành hôn lễ ."

Vương Phu Nhân nghiêm túc nói.

Cả Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến sau khi nghe Mẹ Vương nói xong, có chút không thể tin được, y quay sang nhìn Mẹ Tiêu, ngay lập tức nhận được lời khẳng định từ Bà :

" Đúng vậy, Mẹ cũng đồng ý cho hôn ước của hai con rồi, chuyện này tuy bất ngờ nhưng ngẫm lại rất hợp lý, hai đứa đã quen biết nhau từ lâu, mấy năm nay vẫn thân mật qua lại, Tiểu Tán con là diễn viên, nếu bị phát hiện cùng một Alpha như Nhất Bác thường xuyên qua lại sẽ gây điều tai tiếng, chi bằng hai đứa lập khế ước đính hôn, như vậy tất cả mọi chuyện sẽ đều êm đẹp." Tiêu Phu Nhân nói.

Tiêu Chiến thật sự vô cùng vui sướng, y không ngờ Mẹ sẽ đồng ý hôn sự của y, đôi mắt đều không giấu được sự phấn khích tột độ, Thiên a Mẹ của y cùng Mẹ của nam nhân chưa gì đã tính đến việc kết thông gia, thật sự quá sức tưởng tượng.

Tuy trong lòng vô cùng cao hứng, nhưng y vẫn phải hỏi lại :

" Việc này, Ba con ông ấy có biết không? Mẹ bàn với Ông ấy rồi sao? "

" Hiện tại ta chỉ mới bàn qua với Bà thông gia, còn hỏi ý kiến của Ba con chi bằng chúng ta cùng nhau thuyết phục Ông ấy."

Tiêu Phu Nhân điềm đạm nói, trong lòng Bà nghĩ nếu để Ba Tiêu biết được chắc lại nháo thêm một trận, nhưng thôi, đau đớn quằn quại một hồi cũng hết, việc chung thân đại sự của con cái là việc hệ trọng, nếu đã chọn cho con một cuộc hôn nhân tốt đẹp về mọi mặt, Ông ấy là Ba thì cũng nên hiểu.

Vương Nhất Bác cũng giống như Tiêu Chiến, hắn cũng không thể tin được, sự việc diễn biến thật ngoài sự tưởng tượng của hắn. Nam nhân nhìn đến Vương Phu Nhân, bắt gặp nụ cười tự tin cùng cái gật đầu của Bà, hắn liền biết, Mẹ của hắn quả nhiên là cao tay, mới đó đã thành công khiến Mẹ của Tiêu Chiến đồng ý đem y gả cho hắn.

" Về phía Ba của Nhất Bác cũng cùng suy nghĩ với tôi nhất định sẽ tán thành hôn lễ của hai đứa, đợi đến khi thuyết phục Tiêu Tổng xong rồi ,gia đình tôi sẽ mang sính lễ đến cùng gia đình Bà bàn chuyện thông gia, bên cánh truyền thông đợi đến khi mọi chuyện sắp xếp ổn thoả sẽ tiến hành thông báo. Mọi việc trước mắt tạm thời cứ quyết định như vậy, Bà thấy thế nào?" Vương Phu Nhân quay sang hỏi Mẹ Tiêu.

"Tôi không có ý kiến, cứ làm theo ý Bà đi, Bà thông gia." Tiêu Phu Nhân niềm nở đáp lại.

Tiêu Chiến quay sang nhìn Vương Nhất Bác, nam nhân cũng thâm tình giương mắt nhìn y, bốn mắt nhìn nhau, nhất thời không ai nói gì, ẩn tình nơi đáy mắt đều dạt dào lấp lánh, hai trái tim cũng đồng nhịp rung động, Tiêu Chiến nở nụ cười ngọt ngào diễm lệ dành cho nam nhân, mà hắn cũng cong lên khoé môi nhìn y, tin tức tố hương bạc hà đều phóng xuất đem y bao lấy, bá đạo chiếm hữu.

Vương Nhất Bác vẫn là chủ động đem Tiêu Chiến kéo về phía lồng ngực hắn , hôn nhanh một cái lên môi y, đôi mắt thâm trầm đều tràn ngập sự nhu tình nóng bỏng, không cần diễn đạt bằng lời nhưng cũng đủ để y biết được, trong lòng hắn hiện tại có bao nhiêu vui vẻ hạnh phúc.

Tiêu Chiến gương mặt sáng trong như ngọc, đôi mắt diễm lệ cũng lấp lánh nhu tình ngọt ngào nhìn nam nhân, tim không khống chế được bắt đầu gia tốc, y cũng giống như hắn, trong lòng có bao nhiêu cao hứng hạnh phúc, tay đặt lên lồng ngực nam nhân , môi đỏ mọng khẽ mấp máy :

"Nhất Bác, chúng ta, thật sự sẽ lập khế ước, em ...em rất vui."

"Ừm, tôi cũng vậy." Nam nhân thâm tình nói.

" Sắp đến giờ diễn ra đấu giá rồi. Hai con nếu có gì muốn nói với nhau, có thể đợi đến lúc buổi triển lãm diễn ra xong, khi đó hai con liền thoải mái."

Vương Phu Nhân khẽ ho nhẹ một tiếng, Bà cùng Tiêu Phu Nhân đi trước nói chuyện cùng nhau, không thấy hai đứa này đâu liền quay đầu lại nhìn,bắt gặp cả hai đang ngọt ngào, bởi vì Mẹ Tiêu còn ở đây nên Bà mới ưu nhã nhắc nhở.

Chỉ có như vậy Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến mới ngượng ngùng tách ra, hai bên má của y đều có chút hồng, nam nhân lúc này liền nắm lấy tay y mười ngón tay đan xen cùng nhau tiến vào khu vực đấu giá.

—————————————————————

Chúc mừng sinh nhật của Bách Hương Quả🍋🍋

#0509 🎉🎉🎉🎉🎉🎉

Chũng ta đã đi cùng nhau được một chặng đường dài 🎊🎊

Hôm qua (4/9) mới coi Street dance xong, khúc cuối phần lựa đội trưởng, nghĩ chắc các cô cũng thấy rồi cảnh anh Vương được chọn rồi, haha King Dancer cuồng dã, chắc Vương Tổng nhà ta lại phải về dỗ anh Chiến nữa a. Tôi cũng chua lắm🍋 nhưng mà chỉ là công việc nên thôi ko sao🥲

À mà còn một việc hệ trọng nữa là, tháng 9 phim của anh Chiến chiếu,cái này mới trầm cảm thật nè,hic🤧🤧🤧 Thế nên viết H văn là một việc làm cần thiết🥲

Các cô ai chưa follow tôi thì hãy follow đi, tôi dạo này cũng có nhiều ý tưởng lắm, sợ ra truyện mới mà các cô ko biết, tôi lại đi huy động lực lượng nữa🙃

Chúc các cô đọc truyện vui vẻ♥️♥️








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top