Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Người yêu tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm ấy hắn đứng cửa công ty chờ anh, anh không nói câu gì lẳng lặng chui vào xe, vẻ mặt không được thoải mái

- " Này, lần sau nếu cậu muốn gì thì cứ trực tiếp thoả thuận với tôi là được. Đừng kéo theo người khác, họ đều vô tội "

Hắn nghe trực tiếp từ miệng anh nói ra câu ấy, tự nhiên cảm thấy trong lòng có chút vội vã, xe đột nhiên dừng lại bên góc đường, khuôn mặt điển trai không vướng bụi trần ghé sát mặt anh, đôi mắt như tìm được điều  thích thú

- " Anh đoán xem tôi muốn gì? "

Hai mí mắt anh mở to nhìn người đối diện, tròng mắt như sắp rơi ra ngoài. Tay phải theo trực giác nắm một bên cạnh cửa xe, người lùi lại một đoạn

- " Muốn... muốn gì? "

Hắn nhếch một bên khoé môi, một nụ cười đầy huyền bí. Dường như doạ được anh khiến hắn rất vui. Tiếp tục phóng vèo một mạch về nhà

********

Ngày hôm sau vẫn như thường lệ, nhưng lại không thấy hắn cùng anh ăn sáng, chắc đã đi từ rất sớm tới công ty, điện thoại bỗng kêu lên báo tin nhắn mới

- " Hôm nay nghỉ, tối tôi về đón "

"Đúng là toàn thích làm theo ý mình", anh vừa lẩm bẩm tay vừa cầm chiếc dĩa cắm phịch xuống miếng xúc xích, đưa lên mồm nhai ngấu nghiến như đang tưởng tượng nhai hắn ta trong miệng, bữa sáng đột nhiên ngon đến lạ

Đến chiều Chu quản gia tiến vào phòng hắn, hắn nghe tiếng động cũng bất giác quay sang. 2 hàng quần áo được sắp xếp cẩn thận, dường như đều là đồ thiết kế. Anh nhìn qua một hồi mà thất thần

- " Thiếu gia dặn tôi giúp cậu chuẩn bị lễ phục cho buổi tối nay "

Loay hoay một buổi anh cũng chọn được một bộ lễ phục vừa vặn vơi mình, tuy không hẳn nổi bật lắm nhưng dường như mặc lên người anh đều toát ra vẻ sang trọng. Một thợ làm tóc tiến vào giúp anh sửa soạn lại, một lúc sau liền như biến thành người khác

Đúng 6h tối hắn về, không chút tiếng động mà bước vào phòng anh, anh giật mình quay ra, mắt chạm mắt một lúc lâu hắn mới lên tiếng

- " Xuống dưới đợi tôi "

Hắn trở về phòng tắm rửa rồi cẩn thận mặc đồ, dường như đã quá quen thuộc nên không mất nhiều thời gian lắm. Mọi thứ đều ngẫu nhiên trở nên hoàn hảo

Một lúc sau hắn từ cầu thang bước xuống, toàn thân toát lên sự kiêu ngạo, bước từng bước một. Anh đang ngồi ở ghế sofa, nghe tiếng bước chân mà chợt quay lại nhìn hắn, ánh mắt chưa rời đi một khắc. Giây phút nào đó lồng ngực bỗng đập lên liên hồi, có chút kích động. Hắn quay sang nhìn anh, thu hồi lại ánh mắt như chột dạ, đứng lên cùng hắn ra ngoài

Hình như anh sắp bị hắn cướp hồn rồi...

( thích quá mà cứ giả vờ ối dời ơi )

Bước vào một bữa tiệc, hai người tuy là nam nhân nhưng đi với nhau rất hợp. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào hắn rồi lại dừng ở chỗ anh. Hắn biết anh cũng là lần đầu đến nơi như này, khuôn mặt nghiêng sát một bên tai anh nói thầm

- " Chỉ là chút hiếu kỳ, đừng sợ "

Điệu bộ của hai người thân thiết đến kỳ lạ, khỏi phải nói xung quanh bàn tán còn ác liệt hơn lúc đầu. Anh đứng bất động, không biết nên làm gì tiếp theo. Bỗng từ xa xuất hiện một cô ả, dáng dấp nóng bỏng, vừa đi vừa lắc mông rất khiêu gợi, dần dần đi về phía hai người

- " Bác thiếu gia, dạo này có vẻ rất bận nhỉ. Hiếm lắm mới thấy anh suốt hiện ở nơi như này "

Ả ta cầm ly rượu trên tay, đúng lúc đó có một nhân viên tiếp rượu tới, đưa tay lấy một ly cho hắn, rồi một ly cho anh. Chạm một cái nhẹ rồi uống sạch, có vẻ đã quá quen

- " Kim tiểu thư hôm nay đến với vị đại gia nào vậy? Vẫn đẹp như ngày nào "

Hắn lên tiếng đáp trả xã giao, khoé môi cười nhếch lên nhưng vẫn nhã nhặn. Chỉ cần nghe một câu từ miệng hắn, anh đã biết đây là dạng gái gì. Ánh mắt buông xuống vài phần kiêng nể

- " Vị này là?.... "

Ả quay sang nhìn anh, vẻ mặt đổi sang thành ngây thơ, mí mắt chớp nhẹ hai cái khe khẽ

- " Người yêu tôi "

Hắn nói xong dường như không chớp mắt, trong lời nói còn có chút tự hào. Tất nhiên ả ta nghe xong còn phì cười ha hả. Chuyện như này thực sự chẳng ai biết. Hơn nữa trong thế giới giàu có xa hoa này, thiếu gì đàn bà xinh đẹp cho hắn thoả mãn. Ả cười xong liền rời đi, cảm giác hắn nói khéo đuổi ả nên cũng chẳng có hứng mà tiếp lời

- " Cậu nói cái gì vậy, điên hả? "
- " Tôi đi mời rượu chút "

Hắn mặc kệ lời anh nói, khuôn mặt có vài phần vui mừng, chọc anh tức lại khiến hắn vui đến lạ. Anh đành tìm một góc nào đó ngồi tạm, nhấp nhấp từng ngụm rượu cho bõ tức, chỉ là không muốn hắn lôi anh ra làm trò cười, thực sự rất mất mặt. Không biết từ khi nào mà đổi sang một hơi hết một ly. Hai má đỏ ửng hây hây, chỉ là một thời gian ngắn nên rượu chưa phát tác, anh vẫn giữ được nét tỉnh táo. Đúng lúc đó hắn quay lại, nhìn bãi chiến trường đầy một bàn toàn ly thuỷ tinh trống rỗng. Con người ngồi ở đó tuy không nói lời nào nhưng người cũng bắt đầu hơi ngả nghiêng, hắn ra lệnh chuẩn bị xe rồi đỡ anh ra ngoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top