Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5. 2

-----

1 tuần trước đó bà Vương đã phát hiện việc Nhất Bác sau khi kết hôn vẫn thường đi thâu đêm, nếu có về thì cũng rất muộn.
Hôm đó bà mang cậu về mắng cho một trận, còn nghe cả chuyện Bác tài xế chở Tiêu Chiến về nhà tháng trước nà tức đến hộc máu.
Bà Vương hối hận vô cùng vì đã để Tiêu Chiến chịu thiệt thòi.
Ở nhà có việc gì anh cũng không nói cho bà biết, khi bị hỏi đến anh chỉ nói vẫn tốt làm bà cứ nghĩ hai nam nhân mới cưới này vui vẻ hòa thuận lắm, nào ngờ...

Nhận ra việc khóa thẻ của cậu cũng không thể khiến cậu chuyên tấm vài việc học tập quản lý công ty, bà liền nói hết sự thật về hành động cậu làm anh tổn thương.

Nhất Bác nghe xong thì ngộ nhận ra rất nhiều điều.
Thì ra, là anh đã chờ cậu, là anh đã nhịn cậu. Là cậu, đã làm tổn thương anh.
Vậy mà cậu cứ nghĩ anh đang sống vui vẻ, thì ra không phải vậy.
Để tạ lỗi với anh, cậu đã mua bánh kem dù không biết khẩu vị của anh thế nào.
Phóng xe tới nơi anh làm việc, nhưng, cảnh tượng trước mắt khiến cậu chôn chân tại chỗ.
Ánh mắt lạnh buốt nhìn về phía anh.

Không phải anh vẫn sống tốt đó sao? Còn cười đùa vui vẻ được thế kia cơ mà. Tay cầm ván trượt siết chặt lại, gân xanh trên trán nổi lên, là anh đã có chồng rồi còn ngoại tình đấy thôi.
Thế sao, còn trách cậu. Cả hai như thế là hòa nhưng cậu 1 tuần nay đã không qua lại với Lâm Chi Vũ rồi, vậy sao anh còn liếc mắt đưa tình với cô gái khác trước mặt cậu?!
Cục tức này, muốn nuốt xuống cũng không được nữa rồi!

Vương Nhất Bác sải đôi chân dài của mình về phía phòng làm việc của Tiêu Chiến, mắt vẫn không rời khỏi anh và cô gái khác.

Rầm!

Cửa phòng làm việc của Tiêu Chiến bị đạp tung rồi.
Bên trong hai người một năm một nữ hoảng hốt vô cùng.
Tiêu Chiến và Tuyên Lộ chưa hết bàng hoàng thì Nhất Bác đã hùng hùng hổ hổ bước tới bàn làm việc của anh.
Cậu quẳng hộp bánh kem xuống sàn rồi tóm lấy cổ tay Tuyên Lộ.
" Tiêu Chiến, anh cút ra đây cho tôi!"
Vương Nhất Bác hành động bất ngờ làm Tuyên Lộ sợ hãi.
" Vương Nhất Bác, có gì từ từ nói, mau buông tay!"

- Này cậu, cậu là ai hả? Mau buông tôi ra! - Tuyên Lộ bất bình lên tiếng.
Điều này làm lửa giận trong người Vương Nhất Bác ngùn ngụt bốc lên.
" Ha, được lắm! Tôi đến bắt ngay tại trận, mấy người còn giả ngây ngốc với ai?!"
Vương Nhất Bác bóp mạnh cổ tay Tuyên Lộ khiến cô khẽ kêu lên vì đâu đớn, cậu mà bóp nữa là gãy luôn chứ đùa.
Thấy vị tỷ tỷ mà mình hằng kính trọng đau đớn nhịn không nổi, máu trong người Tiêu Chiến bắt đầu sôi sục.
" Vương Nhất Bác, cậu mau buông ra!" Tiêu Chiến lớn tiếng.
Nhân viên từ các phòng bắt đầu đến ngày một nhiều. Họ xì xào, bàn tán nhau về trưởng phòng thiết kế Tiêu Chiến và Vương đại thiếu gia Vương thị.
Tuyên Lộ đau đớn chịu không nổi, nước mắt cô đã bắt đầu tuôn rơi.
Tiêu Chiến, anh đã tới giới hạn rồi!

" MAU BUÔNG RA!" Anh lao tới phía cậu. Bốp!

Tiêu Chiến trước giờ ôn nhu, dịu dàng, luôn là dùng lời lẽ, rất hiếm khi dùng tới bạo lực.
Thế nhưng, sự việc ngày hôm nay, thật không thể ngờ được anh lại manh động như vậy.
Tuyên Lộ chơi cùng với Tiêu Chiến từ nhỏ cũng không ngờ anh lại hành động như vậy.
Vương Nhất Bác buông tay Tuyên Lộ, đứng thẳng người.
Là anh, vừa đánh cậu đó sao?
Thư sinh như anh, mà dám đánh cậu? Để người ta đánh giữa chốn đông người thì còn ra thể thống gì?

Cú đấm của Tiêu Chiến như thêm dầu vào lửa, gân xanh nổi lên trên trán Nhất Bác, cậu lườm Tiêu Chiến, anh cũng không ngần ngại nhìn thẳng cậu, Vương Nhất Bác gầm lên:
" Tiêu Chiến, anh dám đánh tôi?!"
" Cậu từng nói với tôi, tôi nên an phận, nên lo cho tốt việc của tôi. Tôi và cậu, không thù không oán, không liên quan đến nhau. Nước sông không phạm nước giếng, cậu xem hành động của cậu hôm nay là gì?!" Tiêu Chiến lớn tiếng tóm lấy cổ áo Vương Nhất Bác. Mắt đối mắt, cậu phẫn càng thêm phẫn:
" Nhưng tôi là chồng anh, tôi cũng biết quản vợ!"

_ Hết chương 5_

Lời tác giả:
Vâng, giờ mới chính thức hết chương 5 mn ạ! Cảm ơn những bạn cute đã cố gắng ngồi đọc hết phần nhạt nhẽo đó tôi viết ra. Câu hỏi ngoài lề: Mấy chị cần H ko?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top