Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16 (H+) THUỘC VỀ NHAU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến nghe xong câu nói ấy trong lòng vừa có chút xấu hổ lại một chút hạnh phúc. Trên cương vị là một người chú, mặc dù lớn hơn chỉ sáu tuổi nhưng chú thì vẫn là chú, lại nằm dưới thân Nhất Bác mặc cậu quấy rồi, còn bị hôn đến cơ thể cũng mềm nhũn cả ra. Quả thật là rất xấu hổ. Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại.  Anh và cậu chẳng phải huyết thống, cái tồn tại giữa hai người chính là tình yêu, một thứ tình cảm chân thành không phân biệt giới tính, tuổi tác hay cấp bậc của nhau. Tiêu Chiến biết rõ trái tim bản thân sớm đã trao cho Nhất Bác rồi. Lời nói ấy phát ra từ miệng cậu có lẽ đó cũng là một trong những mộng tưởng của anh. Cho nên khi nghe Nhất Bác ngọt ngào với anh như thế, khiến tâm tình đặc biệt hạnh phúc.

Tiêu Chiến không lên tiếng đồng ý, cũng chẳng có hành động phản kháng. Mặc tay của Vương Nhất Bác đang làm loạn trên người mình.

Vương Nhất Bác thấy vậy liền cười tà.

"Ngoan như vậy là đang muốn câu dẫn cháu đấy à?"

Vừa nói bàn tay vừa xoa nắn hai hạt đậu nhỏ trong áo anh.

"Ưm..mm... khó chịu quá..."

Từ cơ thể truyền tới cảm giác vừa nhột vừa lạ lẫm khiến Tiêu Chiến không khỏi rùng mình. Có lẽ vì anh chưa từng để người khác chạm đến cơ thể mình, huống hồ là những chỗ mẫn cảm như vậy.

"Một chút nữa chú sẽ quen thôi"

Vương Nhất Bác rất phấn khích với cái biểu cảm đó của Tiêu Chiến. Thật khiến người ta nổi hứng muốn khi dễ mà.

Cậu ta cúi người xuống vén áo anh lên, rồi ngắm nhìn cảnh đẹp trên người anh. Thì ra chỗ này là nơi mẫn cảm của chú ấy, chỉ mới xoa nắn một chút mà phía dưới đã ươn ướt rồi. Vương Nhất Bác đắc ý cười khẩy, ghé sát lên ngực anh. Đưa lưỡi lướt quanh hai điểm hồng hồng hào kia. Rồi cắn nhẹ một chút.
Cả người Tiêu Chiến vì thế bất giác run lên. Mặt cũng trở nên nóng ran, đỏ ửng như trái cà chua

"Ưmm.mm... Nhất Bác .... dừng lại..ưmm.... mm... "

Tiêu Chiến vừa ngại vừa sợ. Bởi mọi người đang ở nhà. Làm sự tình này mà bị phát hiện thì có phải quá ngại ngùng xấu hổ không chứ, mọi người sẽ trách phạt cả anh và cậu. Lúc đó không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.

Nhưng Vương Nhất Bác chẳng nghĩ nhiều như vậy. Thịt dâng tới miệng thì sao để vụt mất được. Cậu khẽ cắn nhẹ lên ngực anh, rồi ghé sát vào tai anh khẽ  nói

"Chú có biết là chính chú đang câu dẫn cháu không hả? Cháu không nhịn nổi nữa rồi"

Tiêu Chiến bị cậu làm cho cơ thể run cả lên. Giờ còn nói những lời không biết xấu hổ như vậy. Anh cảm thấy có phải mình ngăn cản bất lực rồi không.  Anh chưa từng nghĩ đến nam nhân với nhau lại có thể quan hệ cùng nhau được. Tiêu Chiến đẩy nhẹ Nhất Bác ra.

"Nhất Bác! cháu có thee....dừng lại được không ?"

Vương Nhất Bác đen mặt nắm lấy tay Tiêu Chiến ghìm mạnh xuống giường.

"Không thể"

"Chúng ta... đều là nam, chuyện này..... chuyện này có phải ...."

Tiêu Chiến biết rõ Nhất Bác muốn làm cái gì. Cũng rất rõ Nhất Bác chính là muốn anh tình nguyện. Nhưng nỗi sợ trong lòng vẫn không thể khiến anh dễ dàng chấp nhận.

"Chú sợ"

Vương Nhất Bác khi nghe Tiêu Chiến nói vậy cũng đoán ra được tâm tư của anh. Lực tay cũng nới lỏng ra. Cậu cứ tưởng anh vẫn ghê tởm mối quan hệ này nên lúc nãy có chút giận giữ. Thì ra, Tiêu Chiến sợ vì không biết nam nhân với nhau làm tình như thế nào.

Vương Nhất Bác thấy con người dưới thân mình này quả nhiên thật ngây thơ, hơn nữa đáng yêu quá mức rồi. Cậu ôn nhu nhìn anh vuốt nhẹ lấy đôi má ửng đỏ ấy.

"Đừng sợ... không sao đâu. Cháu sẽ nhẹ nhàng nên không đau đâu"

Nhất Bác cúi đầu hôn lên trán Tiêu Chiến trấn an nỗi sợ của anh.

Tiêu Chiến cảm giác được sự chân thành từ cái hôn đó,  bản thân như đứa trẻ và đang được che chở. Bỗng trong lòng có chút thoải mái hơn lúc nãy. Có lẽ vì anh yêu cậu nên niềm tin anh dành cho cậu cũng rất lớn.

"Ừm"

Vương Nhất Bác tâm tình cực kì vui vẻ. Bàn tay luồn xuống dưới, mở khóa quần của anh. Nhanh chóng tìm được "tiểu thỏ" của chú mình. Quả nhiên phía dưới đã ướt nhẹp rồi.

"Cơ thể chú có phải quá nhạy cảm rồi không? Phía dưới đã ướt đến như vậy "

"Ưm.mm...Đừng nói..."

Tiêu Chiến vô cùng xấu hổ. Không ngờ bản thân đã bị cậu làm đến phóng túng như vậy.

Vương Nhất Bác nắm lấy vật nhỏ của anh, nhẹ nhàng tuốt động. Miệng thì không ngừng đánh dấu chủ quyền trên cở thể anh. Từ hõm cổ, xương quai xanh, trên ngực....Tất cả đều lưu lại dấu hôn đỏ chót.

Tiêu Chiến cảm nhận được sự khoái cảm từ phía dưới truyền đến. Hai chân không chịu được cũng tự nhiên cố khép lại, miệng vô thức rên rỉ.

"Ưmmmm..mm.. Nhất Bác... chậm một chút.."

Vương Nhất Bác không ngờ Tiêu Chiến lúc động tình lại quyến rũ chết người như thế.
Phía dưới của cậu sớm đã cương lên rồi. Cậu muốn thao anh đến điên lên.

Vương Nhất Bác buông tay ra, rồi đứng lên cởi sạch những thứ vướng víu trên người mình.
Tiêu Chiến lần đầu thấy đứa cháu mình lõa thể như thế bất giác đỏ mặt,quay đi hướng khác.
Vương Nhất Bác cười khẩy.

"Chú xấu hổ?"

Cậu tiến đến chống mình xuống giường, để con người mặt đỏ vì ngại ngùng kia nằm trọn dưới thân .
Tay luồn xuống cởi quần trên người Tiêu Chiến ra vứt sang một bên.
Nắm lấy đôi chân dài của anh dang rộng ra.
Tiêu Chiến biết Nhất Bác muốn làm gì tiếp theo liền nhỏ giọng lên tiếng.

"Nhất Bác .... có đau không...?"

Vương Nhất Bác cảm nhận được nỗi sợ của anh liền đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ nhàng.

"Không sao đâu... chú thả lỏng người đi"

Tiêu Chiến hít thở sâu một cái rồi thả lỏng người mình.

Cậu với lấy lọ dưỡng ẩm đầu bàn đổ lên tay mình. Từ từ thoa lấy hậu huyệt xinh xắn bên dưới của Tiêu Chiến. Cảm giác mát lạnh khiến anh run nhẹ. Vương Nhất Bác mỉm cười rồi nhắm tới đôi môi của anh mà hôn lấy, đồng thời cho ngón tay của mình vào trong lỗ nhỏ từ từ nới rộng. Cảm giác đau rát, khó chịu dồn lên khiến Tiêu Chiến cựa mình không thôi. Một lúc sau, anh đã dần quen với nó rồi.

Thấy chú ấy đã ngoan ngoãn hưởng thụ,Vương Nhất Bác chẳng chần chừ liền cho vật thể đang cương cứng của mình vào trong cơ thể của anh.

Có lẽ vì đây là lần đầu tiên của Tiêu Chiến nên lúc đưa vào, Vương Nhất Bác cảm nhận được sự co hẹp hậu huyệt của anh. Còn Tiêu Chiến thì cảm giác đau đớn vô cùng,  tưởng rằng như phía dưới đang bị xé rách rồi.

"A..a...ưmm. đau... Nhất Bác ... nhẹ nhàng một chút có được không..."

Khuôn mặt vì thế nhăn lại, khóe mắt cũng đã ươn ướt.

Vương Nhất Bác biết lần đầu sẽ rất đau nên cậu cố chậm lại , mặc dù vật thể của mình đang bị bóp chặt quá mức đến khó chịu . Sau một lúc luân động, hậu huyệt của anh đã giãn ra một chút, cậu mới cố gắng đi sâu hơn nữa vào cơ thể đối phương.

Cảm giác đau đớn khi nãy bỗng chốc tan biến, thay vào đó là khoái cảm và ham muốn tình dục đang cuốn lấy tâm trí của anh.

"ưm..m....mm.."

Vương Nhất Bác thấy vậy liền Cố ghẹo anh

"Chú à, cái hậu huyệt của chú đang nuốt chửng vật thể của cháu đấy"

"Ưmmm..mm... Nhất Bác ... nhanh chút nữa... khó chịu quá"

Tiêu Chiến sớm đã bị cái dục vọng này đánh mất lý trí rồi.

"Được lắm.... Thật dâm dãng mà"

Vương Nhất Bác liền tăng tốc độ luân động phía dưới. Điên cuồng ra vào. Cả cơ thể Tiêu Chiến cũng mềm nhũn cả ra. Được một lúc, phía dưới cuối cùng cũng bắn đầy lên bụng cậu.

Tiêu Chiến mệt rã rời thở dốc.
Vương Nhất Bác thì vẫn chưa được thõa mãn. Thấy Tiêu Chiến đã mệt đến vậy rồi cũng đành nhịn, tiếc nuối rời khỏi cơ thể của anh.  Cậu hôn nhẹ lên trán Tiêu Chiến dịu dàng bảo.

"Cháu bế chú đi tắm rồi nghỉ ngơi"

Tiêu Chiến chẳng còn sức đáp trả chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu.

Vương Nhất Bác bế xốc con người kiệt sức kia vào phòng tắm. Sau khi tắm sạch sẽ cho anh, rồi lại bế lên giường .

"Chú ngủ chút đi"

Tiêu Chiến đã rất mệt rồi nên liền khẽ nhắm mắt lại để đưa mình chìm vào giấc ngủ.

Còn Vương Nhất Bác thì bước trở lại vào phòng tắm, dội mình dưới vòi sen để xoa dịu cái dục vọng đang sôi sục nãy giờ của mình.
______________________________

[Sáng hôm sau]
Tại Công Ty

Vương Nhất Bác tâm tình vô cùng tốt. Lúc trước từ sảnh công ty bước vào mặt cậu ta chẳng hề biến sắc. Vậy mà hôm nay lại gật đầu mỉm cười với lời chào của nhân viên, khiến mọi người đều cảm vô cùng lạ lẫm.

"Nhất Bác! Em làm cách nào mà có thể khiến nhà đầu tư bên Mỹ đồng ý tới công ty chúng ta ký hợp đồng trực tiếp vậy ?"

Uông Trác Thành từ đâu xông vào ngạc nhiên hỏi .

"Đơn giản thôi. Cnhẳng phải họ muốn nguồn hàng của chúng ta sao?.... Tới đây còn được khuyến mãi mà"

Vương Nhất Bác cười nhếch miệng.

Vì nguồn hàng mà công ty Vương Gia sản xuất lại là một trong nguồn hàng được ưa chuộng tại Mỹ , nhưng do bên đó lại chẳng biết khai thác ở đâu.Trong khi Lạc Dương lại khá phong phú. Vương Gia đã thu mua với một số lượng lớn. Cho nên họ muốn ký hợp đồng thì dùng cái nguồn hàng đó mời họ về nước. Vừa giúp Vương Gia tăng thêm tiếng tăm,lại có thể ký hợp đồng thu về lời nhuận hàng tỷ.

"Họ nói bao giờ tới ... bao giờ mua. À lúc nào hợp tác với chúng ta vậy?"

Uống Trác Thành luống cuống hỏi. Vì đây là một hợp đồng vô cùng quan trọng, y muốn làm nó thật tốt để mọi người không xem thường mình.

"Ngày kia "

Vương Nhất Bác nói xong liền đứng dậy vỗ vai anh họ mình.

"Giao hết cho anh.... em về đây. Nhớ vợ rồi"

Nói xong mặc kệ sự ngây ngốc của ai kia, liền biến mất trong chốc lát.
Uống Trác Thành chỉ biết lắc đầu bất lực. Hai người ki ,không ngờ lại tiến triển đến như thế rồi. Còn gọi chú họ là "vợ " nữa chứ.
_______________________________

Sau khi Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác chẳng cần đi Mỹ nữa , cảm giác vô cùng vui vẻ nhưng cũng không kém phần hờn dỗi cậu. Vương Nhất Bác lại giấu anh. Để rồi biến anh thành kẻ ngốc như thế. Đêm qua còn phóng túng dễ dãi như vậy trước mặt cậu.

Ngày ngày trôi qua, hai người yêu nhau trong sự thầm lặng lén lút. Vương Nhất Bác cũng thường về nhà vô cùng sớm. Đưa đón Tiêu Chiến đến phòng triển lãm tranh cũng đều là cậu. Tiêu Chiến cũng vô cùng vui vẻ và hạnh phúc tận hưởng thời khắc đó.
Thế nhưng , cuộc sống mà,giấy đâu gói được lửa...
_____________________________
Votte Xu nhé 😍😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top