Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11: Hợp Tác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một điều cuồng nhiệt hăng hái cày cuốc, kết quả cho sự cần cù ấy chính là một người thê thảm không thể xuống, một người trí lực sảng khoái, tinh lực dồi dào mà vui vẻ đi làm. Trước khi đi hắn đã nhờ mẹ giúp hắn trông coi rồi chăm sóc anh, dạy đủ điều rồi thì chạy đến ngắm Tiểu Chiêu đang ngủ say, hôn bé một cái rồi mới đi đến cửa hàng.

Vừa đến của hàng thì đã thấy một chiếc siêu xe xa xỉ đỗ trước cửa, hắn bước vào trong thì biết khách hàng vừa đến đang chờ mình trong phòng tiếp khách.

Vào đến phòng hắn đã thấy một nam nhân tầm khoảng 24-25 tuổi, trên người toàn là hàng hiệu, một bộ dáng công tử nhà giàu tiêu chuẩn, muốn bấy nhiêu xa hoa liền có bấy nhiêu. Vương Nhất Bác lịch sự bước đến bên vị khách kia đưa tay ra rồi chào.

- Chào anh, tôi là chủ ở đây. Nghe nói anh tìm tôi.

Người kia đang chăm chú xem điện thoại nên không để ý có người đến gần. Y nghe thấy tiếng chào mới ngẩn đầu lên, giây phút ánh nhìn chạm tới gương mặt đối phương thì liền ngẩn người. Thấy người kia ngây ngốc nhìn mình chằm chằm như vậy khiến Vương Nhất Bác không được tự nhiên, sợ y không nghe rõ hắn liền lặp lặp một lần nữa.

- Chào anh, anh có chỗ nào không khỏe sao?

Lúc này người kia mới hoàn hồn, biết mình thất thố nên liền ngại ngùng mỉm cười, vươn tay ra bắt lấy cánh tay đang dừng ở không trung của hắn mà bắt tay, nói.

- Thật ngại quá, chỉ là vì anh trong rất giống một người quen của tôi thôi. Thất lễ rồi.

Vương Nhất Bác cũng không muốn đi sâu vào vấn đề này liền qua loa gật đầu. Xong, lặp tức đi vào việc chính.

- Mời anh ngồi. Nghe nói anh tìm tôi có việc?

Người kia ngồi xuống, hai chân vắt chéo, vươn tay nhận lấy tách trà hắn đưa đến, ưu nhã mà nhấp một miếng rồi mới thông thả nói.

- Vốn nghe cửa hàng anh cũng có chút tiếng tăm, nên tôi được bạn bè giới thiệu đây tìm hiểu một chút. Vốn nghe nói ông chủ ở đang còn trẻ, không ngờ so với tôi còn trẻ hơn.

Vương Nhất Bác biết lời nói của người kia bao hàm một ý sâu xa là nói hắn có vẻ còn non trẻ nên người kia không nguyện ý tin tưởng, đây cũng không phải lần đầu hắn gặp chuyện này nên đã sớm quen thuộc. Hắn cũng không vội vàng giải thích, chậm rãi nâng tách trà liền điềm đạm mà nhấp một ngụm rồi đặt xuống, toát ra khí thế ổn trọng, điềm tĩnh từ trong cốt tủy, điều này khiến cho người kia lại ngây người, đầu y liên tục cảm thán "giống quá!", thấy người kia lại ngây người nhìn mình, hắn liền bắt đầu lên tiếng đánh vỡ cái không khí yên tĩnh quái dị này.

- Anh không cần lo về chuyện này đâu, nếu là về việc sửa chữa thì anh yên tâm, tuy ông chủ là tôi đây còn rất non trẻ nhưng nhân viên của tôi không có nghĩa là cũng sẽ như vậy, còn về phần linh kiện các thứ và chất lượng làm việc của chúng tôi thì chắc hẳn người bạn của anh thấy ổn nên mới giới thiệu cho anh, nên anh đừng lo lắng.

Hắn người lại một chút mới nói tiếp.

- Còn về việc phối hợp làm ăn thì tôi cũng không quá gượng ép.

Nói xong hắn điềm đạm uống hết tách trà chờ người kia đáp lại. Người kia biết hắn đã nhìn ra mục đích của mình tới thì liền không câu nệ nữa, lặp tức đi vào việc chính.

- Nếu như cậu đã nhìn ra mục đích tôi đến đây thì tôi cũng không vòng vo nữa. Tôi thấy cửa hàng của cậu rất có tiềm năng, năng lực marketing cũng rất tốt nên tôi muốn hợp tác với cậu.

Vương Nhất Bác không nhanh không chậm đáp lời.

- Anh cứ trình bày kế hoạch đi.

Người kia cũng không kéo dài thời gian, trực tiếp nói lên kế hoạch của mình.

- Tôi thấy của hàng của cậu hiện tại có mặt bằng chung rất tốt, tay nghề rất ổn, nguồn linh kiện cũng được kiểm tra kĩ lưỡng và chất lượng rất tốt, năng lực quản bá cũng không tồi nhưng mà, lại thiếu mất những sản phẩm hoàn chỉnh trưng bày.

Vương Nhất Bác tỏa ra nghi hoặc với lời này.

- Ý anh là...?

Người kia lại nói.

- Ý của tôi là tại sao chúng ta không mở rộng kinh doanh ra, ngoài kinh doanh các linh kiện động cơ ra thì có thể kinh doanh thêm các loại xe mô-tô, ván trượt, giày patin và các phụ kiện thể thao tốc độ như mũ bảo hiểm, vài rất nhiều những thứ khác. Như vậy cửa hàng của cậu sẽ rất đa dạng, mấy khoảng không gian kia cũng không bị bỏ phí.

Vương Nhất Bác ngẩm nghĩ một chút, không phải hắn không nghĩ tới chuyện này thế nhưng điều tất yếu là nguồn vốn, nếu người này có cách giải quyết thì tại sao không thử một phen. Thế là hắn mới tỏa ra chút hứng thú nói.

- Nói vật anh là muốn hợp tác với tôi nhập mấy thứ ấy về rồi chia lợi nhuận sao?

Người kia cũng không nhiều lời trực tiếp đáp lời.

- Đúng vậy, tôi thấy hiện tại trong nước chúng ta không, nói gần hơn là thành phố X chúng ta hiện tại không có mấy cửa hàng kinh doanh mấy thứ này, nếu có chỉ là nhỏ lẻ không có danh tiếng gì, mặt bằng trong đều không ổn nên tôi thấy cửa hàng Vương Tiêu này nếu kinh doanh những thứ đó sẽ rất có tiềm năng.

Vương Nhất Bác có chút động tâm nhưng vẫn giữ vững sự điềm tĩnh ở bên ngoài, nói.

- Điều này tôi cũng đã từng nghĩ qua, cũng đã tìm hiểu được một vài cửa hàng uy tín ở nước ngoài rồi, nhưng thú thật cái tôi cần là vốn.

Người kia có chút ngạc nhiên, không ngờ người này lại có tầm nhìn xa như vậy, còn đã tìm hiểu hết cả rồi, mà nếu đã tìm hiểu rõ rồi thì y cũng không cần làm gì nhiều, chỉ cần chi tiền mà thôi. Nghĩ thế y vui vẻ hào sảng nói.

- Thế thì tôi cũng không cần giải thích nữa, cậu cứ yên tâm sau khi chúng ta kí hợp đồng, tiền vốn cậu không cần lo. Còn về lợi nhuận thì...

Vương Nhất Bác liền đáp như không cần suy nghĩ.

- Tôi 7 - anh 3.

Người kia liền muốn thương lượng.

- Này không thể chia 6-4 được sao?

Vương Nhất Bác chỉ ung dung rót một thêm một tách trà, vừa rót hắn vừa nói.

- Vậy thì anh hãy chi trả tiền thuê mặt bàn và tiền phí marketing đi đã.

Người kia liền nghẹn họng, liền qua loa đáp.

- Được! Được! 7-3 thì 7-3, mà này nói chuyện nảy giờ vẫn chưa biết tên cậu, dù sao sau này chúng ta là đối tác cũng nên tìm hiểu nhau một chút.

Nói rồi liền lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho hắn rồi tiếp tục nói.

- Tôi là Vương Thư Vũ, đây là danh thiếp của tôi.

Vương Nhất Bác nhận lấy danh thiếp, rồi cũng lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho y.

- Tôi là Nhất Bác, đây là danh thiếp của tôi.

Vương Thư Vũ liền nhận lấy, cuối cùng nói mấy câu rồi hẹn tuần sau sẽ kí hợp đồng rồi liền rời khỏi. Vương Nhất Bác khách sáo đứng lên tiễn khách.

Y sau khi ngồi vào xe, bất giác nhìn lại vào cửa hàng. Qua hồi lâu mới lấy điện thoại ra gọi cho một ai đó.

Đầu dây bên kia vừa bắt máy.

- Đại thiếu gia, cậu có gì giao phó sao?

Vương Thư Vũ liền nói ra mệnh lệnh của mình.

- Điều tra rõ người chủ của cửa hàng Vương Tiêu cho tôi.

Đầu dây bên kia liền đáp vâng một tiếng liền ngắt máy. Vương Thư Vũ cũng rất nhanh lái siêu xe rời đi.

---

Buổi chiều khi về đến nhà, Vương Nhất Bác khi vừa đã về đến cổng đã thấy ở dưới góc cây anh đào cành lá xanh tốt, ngồi trên xích đu là Tiêu Chiến đang bế Tiểu Chiêu, hắn có thể nghe được tiếng hai ba con kia trò chuyện.

- Chiêu à, sao cha con lâu về vậy! Có nhớ cha không?

Bé con ở trong lòng anh khẽ a a mấy tiếng trả lời. Tiêu Chiến như liền nghe hiểu lặp tức đáp.

- Papa cũng nhớ cha con.

Lòng Vương Nhất Bác liền ấm áp, một cảm giác hạnh phúc bay thẳng vào tim, lặp tức nói vọng vào từ ngoài cổng.

- Anh về rồi đây.

Tiêu Chiến liền vui mừng ôm con ra mở cổng cho hắn, bé con trong lòng rất mừng rỡ mà muốn cha bế. Tiêu Chiến liền sụ mặt mắng nhóc không có tiền đồ, thấy trăng quên đèn chọc cho hai cha con kia cười khanh khách. Một nhà ba người cứ như, đứng dưới nắng chiều vàng ấm áp, người vợ cùng con thơ đứng đón chồng đi làm trở về, thấy người liền mỉm cười hạnh phúc, một màn này tuyệt đối là cảnh đẹp ý vui.

---

Ở một nơi nào đó.

Vương Thư Vũ đang ngồi trong thư phòng, tay đang lật lật tài liệu thì có một tiếng gõ cửa từ ngoài vọng vào.

Hắn liền lên tiếng.

- Vào đi.

Cửa nhẹ nhàng được đẩy ra, Thẩm Lạc An tiến vào trong, tay cầm một tập tài liệu nói.

- Kết quả điều tra anh yêu cầu đã có rồi.

Nói xong liền giao cho Vương Thư Vũ, Y nhận lấy liền gật đầu để Thẩm Lạc An bắt đầu báo cáo.

- Người đó tên Vương Nhất Bác, Alpha, 18 tuổi, quê ở tỉnh Z, ba năm trước đến thành phố X làm nhân viên giao hàng, mới đầu năm nay đột nhiên mở được cửa hàng, làm ăn rất ổn định, tôi nghĩ là có người đứng sau giúp đỡ.

Vương Thư Vũ liền cau mày, nhưng cũng không nói gì để Thẩm Lạc An tiếp tục báo cáo. Thẩm Lạc An chợt nghĩ ra gì đó liền nói tiếp.

- A, đúng rồi! Người này đã có con rồi, mới sinh vào hơn 1 tháng trước.

Vương Thư Vũ mày càng nhíu chặt, lòng y không nghĩ người này cư nhiên đã làm cha. Hắn thật tò mò người nguyện ý sinh con cho một thanh niên mới trưởng thành này là anh.

- Có điều tra được người sinh con cho cậu ta không?

Thẩm Lạc An lắc đầu.

- Không, nhưng tôi chỉ biết người đó có quan hệ với Cố đại thiếu gia. Nhà hai người đó hiện đang ở trước đây là nhà của Cố thiếu.

Vương Thư Vũ nghe vậy thì lòng liền mơ hồ, khiến hắn rơi vào trầm mặc. Chẳng phải bạn của Cố Ngụy chỉ có vài người nhưng điều là Alpha cả sao, làm gì có Omega nào, còn người thân của vị Cố thiếu này đang phần cũng là Alpha, có rất ít Omega nhưng chẳng phải tất cả điều đã có gia đình rồi sao, vậy rốt cuộc người đó là ai chứ.

Thấy Vương Thư Vũ trầm mặc không nói khiến cho nghi hoặc trong lòng của Thẩm Lạc An tăng lên, đợi Vương Thư Vũ hồi thần thì cậu mới chậm rãi lên tiếng.

- Anh có thấy cái cậu Vương Nhất Bác này trông rất quen mắt hay không? Tôi cảm thấy cậu ta khá giống một người.

Vương Thư Vũ không nhanh không chạm giải đáp thắc mắc cho cậu.

- Là giống với con trai của Vương tổng hiện tại, cha nuôi của tôi, Vương Triết.

Thẩm Lạc An liền như hiểu ra cái gì liền mặt mày tỏ vẻ khó tin nói.

- Liệu có phải... Cậu ta... Là người con trai đã mất tích của giám đốc Vương hay không?

Vương Thư Vũ nhìn sang Thẩm Lạc An nói.

- Chỉ cần người mẹ hiện tại của cậu ta có cái tên Hoa Phượng Tình thì chính xác mười phần là cậu ta.

Thẩm Lạc An nghe cái tên này thì liền cả kinh, đúng là cái tên này. Nhìn vẻ mặt của cậu, Vương Thư Vũ liền sáng tỏ. Hắn cầm lấy tập tài liệu trên bàn, mỉm cười với Thẩm Lạc An nói.

- Làm tốt lắm, Tiểu An.

Nói xong Vương Thư Vũ liền cất bước ra khỏi nhà, một mạch lái xe đến công ty. Hắn cũng không biết điều hắn đang làm là đúng hay sai, nhưng nếu không làm như vậy hắn và Tiểu An sẽ mãi mãi làm con tốt cho Vương Triết.

(P/s: thời khắc báo hiệu sắp có ngược!!!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top