Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đoản(P1)

Ở bên Trung có một chương nhưng bên này nhân đôi là 2 - link truyện :

https://www.quotev.com/story/13500700/%E5%8D%9A%E5%90%9B%E4%B8%80%E8%82%96%E4%B8%80%E5%8F%91%E5%AE%8C%E5%B0%8F%E7%9F%AD%E6%96%87/1

_______

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đã không gặp nhau trong 2 tháng, kể từ khi hai người có cuộc gặp gỡ nhanh ở hậu trường chương trình trước.

Tuy rằng mỗi đêm, nếu hai người không có việc bận thì sẽ gọi video cho nhau, nhưng chắc chắn sẽ không bằng gặp nhau và ôm hôn một hồi.

Bỗng nhiên Vương Nhất Bác nhận được cuộc gọi của trợ lý Tiêu Chiến trong buổi tổng duyệt tối nay.

"Nhất Bác ca ca, em không biết có nên nói với anh chuyện này hay không. Chiến ca sẽ không cho em nói với anh, nhưng em nghĩ mình nên nói với anh."

"Được rồi, Chiến ca đã xảy ra chuyện gì, mau nói cho tôi biết" Vương Nhất Bác biết rằng nếu trợ lý Tiêu Chiến gọi cho mình, nhất định phải xảy ra chuyện gì nghiêm trọng lắm.

"Chiến ca gần đây đang bước vào giai đoạn quan trọng để quay phim, mấy ngày nay anh ấy không ăn nhiều để giảm béo, nhưng mà giảm cân thái quá nên trong lúc quay phim bị hạ đường huyết mà ngã." Trợ lý ngập ngừng nói.

"Nhất Bác ca, anh Nhất Bác à?" Trợ lý gọi Vương Nhất Bác mấy lần, nhưng đầu dây bên kia không có hồi đáp, chẳng biết có phải do tín hiệu không tốt hay không.

"Hả..?" Vương Nhất Bác "hả" một cái, lấy lại giọng nói và âm điệu bình thường : "Vậy bây giờ Tiêu Chiến thế nào rồi, anh ấy đang ở đâu?"

"Ôi, anh đừng lo lắng nhé, Chiến ca hiện tại không sao rồi. Lúc anh ấy ngã xuống có đệm bảo vệ ở dưới, Ngụy ca phản ứng rất nhanh, anh ấy đã đưa Tiêu Chiến vào bệnh viện. Em đã đến bệnh viện rồi, giờ đang ở khách sạn ."

Nghe nói Tiêu Chiến không sao, Vương Nhất Bác mới dần hồi phục tinh thần, lại nói tiếp.

"Được, vậy thì tốt. Đừng nói với anh ấy là tôi biết." Vì Tiêu Chiến không tự mình nói ra, nên Vương Nhất Bác cũng không định cho anh biết tiểu trợ lý kia đã nói gì với cậu, dù Vương Nhất Bác có chút khó chịu trong lòng.

Sau khi cúp điện thoại, Vương Nhất Bác không còn ý định làm việc tiếp nữa. Mặc dù anh không có việc gì nghiêm trọng, nhưng trong lòng cậu vẫn le lói một tia sợ hãi. Thật may mắn khi có tấm đệm bảo vệ, thật may mắn khi có bác sĩ Ngụy, thật may mắn thi cậu ấy phản ứng nhanh,...

Thật may..

"Nhất Bác, em làm sao vậy? Em luyện tập cả buổi chiều nên mệt sao, thế nghỉ ngơi đi." Hàn ca thấy Vương Nhất Bác ngẩn người ngồi xổm bên tường, liền đưa cho cậu một chai nước lọc.

Vương Nhất Bác liếc nhìn Hàn ca, nhanh chóng đứng dậy cùng anh.

"Nhất Bác, muốn làm gì thì làm. Đời người chỉ sống một lần, đừng để sau này bản thân lại hối hận." Hàn ca vỗ vai cậu nói, kinh nghiệm sống anh đương nhiên nhiều hơn cậu, nhìn một cái là hiểu. Anh để lại một câu nói, một nụ cười ẩn ý rồi đi qua trường quay.

--

Còn 1 phần nữa, tối nay hoặc chiều mai sẽ ra nhéee



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top