Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

03.

Nhận lời mời nhiệt tình của vị huynh đệ nào đó không muốn tiết lộ danh tính nhưng mọi người ai cũng biết kia, lớp 9 cao nhị gần đây có thêm một vị cư dân di động mới.

Tiêu – bài ca đôi cánh – Chiến.

Bản thân Tiêu Chiến vốn dĩ không thừa nhận biệt danh này, nhưng phản kháng vô hiệu.

Cưỡng chế gia nhập vào một lớp học nào đó đều cần phải trả cái giá xứng đáng.

Lại là tiết thể dục đầu giờ chết dẫm, nhưng hôm nay cực kỳ vui mừng vì trời đổ cơn mưa lớn, chạy bộ quanh thao trường không cần nói cũng biết nhất định sẽ bị hủy bỏ.

Tiêu Chiến xe nhẹ đường quen trôi dạt tới lớp 9, bạn cùng bàn của Vương Nhất Bác nhìn thấy người tới tự giác đi ra ngoài cửa lớp, anh cũng rất biết điều mà cảm ơn rồi oanh oanh liệt liệt ngồi xuống vị trí kia.

"Hi."

Ngòi bút đang chép bài tập đến căng thẳng của Vương Nhất Bác mệt mỏi ngừng lại.

"Không battle, không thêm bạn bè, rất bận."

"Tôi nhìn ra được mà."Tiêu Chiến bò lên mặt bàn nhìn cậu, "cậu còn môn nào chưa chép xong không?"

Vương Nhất Bác không để ý anh, tiếp tục chép bài tập.

Tiêu Chiến nhiệt tình vỗ vỗ nam sinh bàn trên: "Lớp các cậu hôm nay có bài tập môn nào cần nộp?"

Nam sinh rất chừa cho mặt mũi: "Bài tập số học, luyện tập vật lý từ trang 30-33."

Tiêu Chiến vừa lòng gật đầu, cười meo meo: "Cậu đang viết bài tập số học, tôi có thể giúp cậu chép luyện tập vật lý nha. Đợi chép xong bài tập về nhà, chúng ta có thể trở thành bạn tốt trên weixin rồi."

Vương Nhất Bác: "..."

Ma quỷ sao?

Dựa theo nguyên tắc bài tập không thể sao chép của người bên cạnh, Tiêu Chiến chạy lên bàn đầu tiên mượn bài tập của một vị nữ sinh, tự nhiên từ trên mặt bàn Vương Nhất Bác rút ra quyển vật lý có cùng trang bìa, tốc độ vèo vèo ngoáy lên mặt giấy.

Anh làm xong, Vương Nhất Bác cũng vừa lúc dừng bút, so sánh một chút chữ viết của hai người, Tiêu Chiến hài lòng gật đầu: "Rất tốt, đều xấu đến mẹ ruột không thèm nhận."

Anh đích thân thay "lãnh khốc ca" nộp bài tập, quay lại thật chân thành rút điện thoại ra: "Bây giờ chúng ta có thể trở thành bạn tốt trên weixin rồi chứ?"

"Không thể."

"Vì sao chứ, bởi vì ảnh đại diện weixin của tôi không xứng với cậu sao?"

Vương Nhất Bác cười lạnh một tiếng, lười biếng duỗi eo bò lên mặt bàn chuẩn bị ngủ: "Bởi vì 'bài ca đôi cánh' quá phèn."

Tiêu Chiến sửng sốt, phừng phừng lửa giận đập bàn rời đi: "Tôi đệt ông nội cậu!"


Tiết thể dục đầu giờ của lớp 9 đoạn thời gian sau đó luôn luôn bùng lên những trận cười đùa rất lớn, dẫn phát đến sự hiếu kì mãnh liệt của quần chúng ăn dưa trên diễn đàn.

Hôm sau Tiêu Chiến tiếp tục cắm cổ hướng lớp 9 chạy đến, anh đã dành trọn cả đêm để suy nghĩ, nghĩ ra được một biệt danh cũng phèn y hệt "bài ca đôi cánh", quyết định phát động quan hệ nhân mạch ưu tú của mình để nó được phát dương quang đại*.

*Chói chang như ánh mặt trời.

Nhưng anh còn chưa bước chân ra khỏi cửa lớp, đã bị một âm thanh xé họng đập tan ý đồ.

Cửa lớp có đồng học nhao nhao lên: "Tiêu Chiến! Lý tổng mời lên phòng làm việc uống trà kìa!"

"Hả? Ai kiếm tao cơ?"

"Lý Soái Soái."

Lý Soái Soái là thầy giáo vật lý của lớp 13, vốn dĩ không phải gọi bằng tên này, chỉ là bộ dáng thầy khá đẹp trai, nên được các học sinh lớp 13 gọi bằng biệt danh thân mật này.

Tiêu Chiến sửng sốt: "Bài tập về nhà tao làm tệ vậy sao?"

Uông Trác Thành vốn dĩ đang lén lút đánh bài lơ khơ, nghe vậy chen miệng vào: "Đừng thối mồm, bài tập đại diện cho lớp mày chép hôm qua còn đang yên ổn ra đấy."

Anh không tiếp tục hỏi nhiều nữa, chỉ đành nhấc chân lết đến phòng làm việc.

Không ngờ tới Vương Nhất Bác cũng ở đó.

Lý Soái Soái đập hai quyển bài tập xuống trước mặt bọn họ, tiếu dung tươi rói.

"Được đấy nhỉ Tiêu Chiến, rất vui vẻ đi giúp đỡ người khác đúng không. Lo lắng bài tập đại biểu của tiết học không ai dám đảm nhận, đi chép bài tập của người khác, nghiệp vụ còn phát triển đến tận lớp 9 rồi cơ à? Nói nghe xem, trên bài tập của trò Vương Nhất Bác vì sao còn có mấy chữ chó bới của em bò vào?"

Tiêu Chiến không ho he gì, lén lút nhìn Vương Nhất Bác, bị cậu trừng cho một nhát thu trở về.

"Em..."

Anh sắc mặt hổ thẹn, não bộ xoay chuyển cấp tốc: "Hôm qua em đi ngang lớp 9, nhìn thấy bạn học Vương Nhất Bác đang phát sốt cao vẫn gắng gượng làm bài tập, trong tim cảm thấy rất đồng tình, nhịn không nổi mới ra tay tương trợ."

Lý Soái Soái xanh mét cả mặt, nửa ngày mới nói tiếp: "Chữ em còn xấu hơn cả cậu ta, làm sao vẫn còn mặt mũi đòi ra tay tương trợ vậy? Một người (làm) cho cả năm sáu người, không thể luyện chữ tử tế rồi mới phát triển nghiệp vụ sao?"

Tiêu Chiến thành khẩn xin lỗi: "Em không bao giờ dám nữa."

Lý Soái Soái lại sâu xa nhìn Vương Nhất Bác: "Sau này có sốt đến ngất xỉu cũng cần phải nhìn mặt gửi vàng có biết không?"

Vương Nhất Bác lãnh tĩnh gật đầu: "Thật xin lỗi lão sư."

Ra khỏi phòng làm việc, Vương Nhất Bác tăng nhanh cước bộ, Tiêu Chiến hai ba bước đuổi kịp, hiếu kì ríu rít: "Lý Soái Soái sao mà có vở bài tập của cậu vậy? Hình như thầy ấy không dạy lớp cậu mà?"

"Lão sư lớp tôi bị gãy chân, thầy ấy lên lớp thay một tuần."

Tiêu Chiến suýt xoa một hồi, thở dài: "Hôm qua sao cậu không ngăn tôi lại?"

Vương Nhất Bác hết sức phẫn hận lườm anh một cái: "Làm sao mà tôi biết thầy ấy dạy cậu chứ."

Đang nói thì đã đi đến lối rẽ, Vương Nhất Bác không thèm do dự ngoặt vào, Tiêu Chiến vốn dĩ đi thẳng, thấy vậy cũng quay đầu lại nhanh chóng đuổi theo.

"Ê, cậu không về lớp sao?"

"Đừng có theo tôi."

"Vậy không được." Tiêu Chiến cười lên, "tôi cảm thấy cậu đi một mình có chút cô đơn tịch mịch, cũng không an toàn."

Vương Nhất Bác muốn trợn trắng cả mắt: "Tôi đi vệ sinh."

"Yo, thật trùng hợp", Tiêu – không cần mặt mũi lập tức sửa lời, "tôi cũng đang gấp tiểu."

"Thuận tiện chúng ta có thể ở nhà vệ sinh lén lút thêm weixin."

"Không thêm."

"Lý do hôm qua của cậu không thể thành lập được, tôi đã nghĩ cho cậu một cái biệt danh, gọi là 'vũ đại lang' thì thế nào, cùng với 'bài ca đôi cánh' phèn đến bất phân thắng bại luôn. Đợi lát nữa tôi quay về sẽ giúp cậu phát dương quang đại, chúng ta có thể làm một trận 'battle vị phèn'. Thấy sao?"

Vương Nhất Bác kinh hãi đến dừng lại bước chân, không thể tin được mà nhìn anh: "Chẳng ra cái giống gì cả!!!"

"Không được, tôi đây đã quyết định rồi, nếu không thì tôi không quá có tư cách để trở thành bạn tốt trên weixin của cậu."

"Địt." Vương Nhất Bác chân mày xoắn hết vào nhau, có chút âu sầu: "tôi nghĩ không thông nổi, sao cậu cứ cắn riết tôi mãi không buông thế hả?"

Tiêu Chiến ôm vai dựa lên bức tường trên hành lang, nụ cười có chút lười biếng: "Cậu đẹp trai đó."

"Cậu có ý gì với tôi sao?"

"Không", Tiêu Chiến giơ hai tay lên biểu thị mình vô tội, "đừng căng thẳng vậy chứ, chỉ là kết bạn thôi mà?"

Vương Nhất Bác ngoảnh mặt đi luôn: "Thêm được weixin xem như tôi thua."

Đồng học ăn dưa trốn trong góc khuất đang lén lút nhìn trộm, đem lá cờ phấp phới trong gió thu trước mặt này truyền bá đến mỗi một nơi trong khuôn viên trường học.

(giương cờ, lên thuyền!!!!!!)

Vào tiết học tiếp theo, trên diễn đàn trường sừng sững mọc lên một tòa cao lầu.

'Bài ca đôi cánh' cùng với 'vũ đại lang' cuối cùng cũng chính diện battle rồi: Thêm được weixin xem như tôi thua!

Vẫn còn thêm một túp lều không bị ai phát hiện lén lút dựng lên trong tòa cao lầu:

Sau khi Bác ca hỏi xong "cậu có ý gì với tôi sao", Tán ca lập tức phủ nhận, hỏi Bác ca vì sao tức giận như vậy?

Tôi đệt a.

Vương Nhất Bác lên lớp chơi điện thoại không phát hiện tòa lầu chồng lầu kia, nhìn thấy title giật tít biểu thị nhịn không nổi nữa mắng chửi ra tiếng.

Cái biệt danh cứt chó rác rưởi này làm sao mà đã truyền ra ngoài rồi?

Giáo viên ngữ văn nâng nâng cặp kính mắt: "Vương Nhất Bác, lên lớp không được mắng người!"

Ủy viên kỉ luật nghe thấy lời này mở ra quyển sổ nhỏ một nét bút viết xuống:

Vương Nhất Bác lên lớp mắng người (không biết là ai) -2.

_________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top