Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến đi đi lại lại suy nghĩ về tính cách của Tiêu Chiến thời đại này.

Cứ như vậy vừa ôm trán vừa đi mấy chục vòng, cuối cùng cũng chịu dừng lại nhìn người đang ở vị trí cao nhất.

"Ta đói".

Vẫn là nên xưng hô theo họ vậy.

"Không thể để Tiêu tướng quân mệt nhọc chuẩn bị thức ăn".

Lời của Nhất Bác rất lạnh, tới anh còn cảm nhận được nữa mà, nhưng không sao, nếu lúc trước vì yêu anh mà để cậu đau thương chờ anh trên cõi đời.

Thì lần xuyên không cho anh sinh mệnh mới này anh mong cậu sẽ ghét anh, đừng cho anh vào mắt.

Tiêu Chiến lặng câm nhìn bàn thức ăn được chuẩn bị sẵn cho anh mà bất giác không vui, vừa đúng lúc bị Nhất Bác cho vào mắt.

"Tiêu tướng quân không hợp khuẩu vị".

"Nhất Bác hay là em nấu cho anh ăn đi".

Tiêu Chiến đã quen ăn đồ Nhất Bác nấu rồi, bây giờ ở cạnh cậu lần nữa liền làm nũng không thôi, nhưng sau khi lời vừa thốt ra liền thấy có chút kì quái, mà ánh mắt của mọi người nhìn anh càng kì quái hơn.

"Tiêu tướng quân ngươi đang nói cái gì?".

Anh không biết hay giả vờ không biết gọi tên cậu liền bị đem ra xử trảm, thân phận cậu cao quý hành tung cũng rất kì bí, nên việc biết thân phận của cậu thật sự không tốt cho lắm.

Tiêu Chiến nhất thời đóng băng, xem anh đã nói cái gì để mọi người nhìn mình chằm chằm như thế.
A...thì ra là xưng hô có chút không đúng.

"À haha không sao ta chỉ là....chỉ là nhầm lẫn tí thôi...a Vương điện hạ".

Thế liền được qua một ải, vả thật anh muốn tát cho bản thân một cái đau điếng để tỉnh lại.

Thức ăn gì đâu mà dở tệ, còn bảo mỹ vị thế gian, giới thiệu một đống mà có ngon gì đâu, còn thua anh làm nha.
Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến một dĩa chỉ nhấc đũa đụng vào đúng một lần, sau đó liền bỏ đũa xuống, không ăn nữa.

"Tiêu tướng quân ngươi là chê nước ta nấu ăn kém sao?".

"Kém gì chứ quá trời kém luôn ấy, tệ muốn chết, nấu mà ta tức á muốn tự mình đi nấu á, cho ta mượn nhà bếp nhé".

Mọi người nhìn anh bước đi mà cảm thán.
Vừa có tài lại có ẩm thực tốt (biết nấu ăn), nhưng không biết có ăn được hay không đây?.

Thế là anh trổ tài một lúc lâu, nhà bếp của hoàng cung bị một phen náo loạn, thức ăn rơi lã chã, đồ đạc bừa bãi như đánh trận, đầu bếp ở đây liền một phen há hốc mồm,  rất đúng với lời đồn, làm gì cũng mạnh mẽ ghê :)).

Ở cùng với Nhất Bác anh sẽ chẳng cần động tay động chân vào cái gì cả, cậu một tay lo liệu chu toàn hết tất cả cho anh, vì thế cũng đã lâu rồi anh chưa xuống bếp, liền có chút không quen tay.

Nấu xong liền mang một bát đầy ấp cháo đem lên bàn ăn còn dang dở của mọi người, gọi là bàn ăn cho sang mồm, cho thấy đông vui, chứ thật ra chỉ có Nhất Bác và thừa tướng Vu Bân thôi.

Mùi thơm của cháo quả là không thể cưỡng lại được, anh nhìn Nhất Bác và Vu Bân coi như mời gọi họ ăn.

Nhất Bác không chối từ, nhắc bát cháo nhỏ lên định thưởng thức, liền bị người đối diện nhanh tay giật lại.

"Điện hạ coi chừng có độc".

Thở dài một hơi, Tiêu Chiến không ngần ngại đem cháo ở trong bát của Nhất Bác một hơi đổ vào miệng.
Cái này là hôn gián tiếp đấy sao :)).

Thấy an toàn Vu Bân liền lấy chén khác cho Nhất Bác, bản thân cũng hăng hái mà ăn.

Vu Bân hai mắt sáng rực nhìn Tiêu Chiến, anh chỉ nhếch mép cười nhẹ nhàng .
Hahaa không chê là được rồi, anh đây có tài lắm chớ bộ, khi anh định múc thêm vào bát một ít cháo nữa, liền nhận thấy bát cháo lớn đã bị cạn khô.

Tiêu Chiến nhìn Vu Bân mà trừng mắt, hận không thể đem hắn băm ra thành trăm mảnh.

[Ta chưa có ăn no a...]

Vu Bân cười hì hì trong khi đó Nhất Bác cũng nhìn Tiêu Chiến.
Xem ra Tiêu Chiến RẤT NGON.
Là nấu ăn rất ngon đó ví dị =)).

_________________________________

Lần đầu viết truyện cổ trang nên gọi này gọi nọ có khi không đúng vẫn là mong mọi người bỏ qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bacchien