Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

~ Chương 26 ~

Hôm nay Tiêu Chiến thưởng cho mình một ngày được nghỉ ngơi, sẽ bất ngờ đến phòng nghiêm cứu của giáo sư Lý thăm Nhất Bác, dù sao hơn nửa tháng nay Nhất Bác phải làm một kế hoạch rất quan trọng nên đã không về nhà, anh có hỏi giáo sư Lý và biết đã xong từ hôm qua rồi, hôm nay có thể nghỉ ngơi một ngày.

Thời gian này họ điều là con người của công việc vô cùng bận rộn, thế nên Tiêu Chiến muốn giành chút thời gian ít ỏi này cho cậu, cùng cậu đi ăn, đi chơi và ngắm hoàng hôn cũng như bình minh, cuộc sống hiện đại con người luôn chạy đua với thời gian mà, robot ngày một phát triển dần thay thế con người, chính vì vậy con người bắt buộc phải giỏi hơn để không bị sa thảy, song song bên cạnh việc phát triển của công nghệ là rất nhiều người bị lãng quên và bị bỏ qua.

* Giáo sư Lý.

Tiêu Chiến thấy ông đang tỉa cây thì vui vẻ đi đến cuối chào.

* Hai đứa giấu rất kỹ đó, Tiêu Chiến em thật sự yêu Nhất Bác sao ?

* Tất nhiên ạ.

Tiêu Chiến có chút không hiểu, tuy nhiên anh tin ông không có ý xấu, có thể cảm thấy Nhất Bác và mình một chút chênh lệch về tuổi tác và gia thế, dù sao những người của thế hệ trước điều mang tư tưởng môn đăng hộ đối.

* Em nghĩ em đủ sức kiểm soát tổ tiên của robot không ?

Giáo sư Lý nhìn thẳng vào mắt của Tiêu Chiến, ông đang tìm sự kiên định và không run sợ trong anh.

* Giáo sư biết rồi à ?

Tiêu Chiến có hơi bất ngờ, tuy nhiên thái độ của giáo sư vẫn rất ôn hòa và nhẹ nhàng nên Tiêu Chiến cũng biết ông không ý xấu, thêm một người biết thì có thêm người bảo vệ và chia sẻ cùng họ. Ngoài trừ Jisoo và Triệu Lệ Dĩnh thì ai cũng chỉ biết anh yêu một robot thay vì nửa robot.

* Thực ra từ ngày đầu em liên lạc thầy đã thấy rất lạ rồi, tuy là giáo sư Lâm gửi gắm nhưng thầy biết em là một người sống rất trách nhiệm, sẽ rất ít khi đi nhờ vả, cho đến khi thầy gặp Nhất Bác, đã bắt đầu cảm thấy kỳ lạ rồi, khả năng ghi nhớ siêu nhanh và ghi chép siêu đỉnh, cho đến hơn một tháng trước Lệ Dĩnh đến đây tìm và đưa thầy quyển tài liệu đó.

*Em xin lỗi, em không có ý giấu thầy, chỉ là em không muốn người khác nhìn Nhất Bác như một vật thể lạ.

Tiêu Chiến cúi đầu, mỉm cười, đến cuối cùng vẫn là bị phát hiện, quả nhiên mọi chuyện điều được ông trời an bài rồi, có cố gắng giấu diếm đến không có sơ hở thì cũng sẽ có một ngày bị phát hiện, bằng một cách phi diệu nào đó.

*Không sao, dù sao thì hai đứa vẫn đang hạnh phúc, thầy thấy Vương Nhất Bác rất nổ lực, thầy là người nghiêm cứu robot, tất nhiên muốn tìm hiểu rõ, tuy nhiên thầy thấy Lệ Dĩnh dạo này rất lạ em nên cẩn thận.

Đúng thật là Lệ Dĩnh đang dần lộ rõ dã tâm của mình rồi, đến vị giáo sư dạy dỗ từ nhỏ cũng lên tiếng nhắc nhở thì quả là nên chuẩn bị tinh thần.

* Cùng lắm là cuộc chiến trí tuệ.

Tiêu Chiến nửa đùa nửa thật mà nhìn giáo sư Lý, thật ra những gì cô nói với Nhất Bác hôm đó anh điều nghe hết rồi.

* Không phải là cuộc chiến của em, mà là cuộc chiến của robot và Lệ Dĩnh. Em tốt nhất nên sắp xếp hoặc hóa giải khúc mắt giữa Nhất Bác và Lệ Dĩnh, nếu không hậu quả về sau chúng ta không thể tưởng tượng được đâu.

Giáo sư Lý điều đang nói lời thật lòng, nửa robot cực mạnh, một khi bản năng khiêu chiến được khởi động thì sẽ bóp chết đối phương, tuy nhiên với quyển sách ông nhận được từ Lệ Dĩnh, có lẽ cô đã nghiêm cứu hết rồi, ngày hôm đó Lệ Dĩnh đã nói, học trò của thầy sẽ có cuộc so tài với em, xem như giao lưu. Tuy ông biết chuyện gì xảy ra, thế nhưng người có thể giải quyết chuyện này lại không phải Tiêu Chiến mà là robot đang giữ di thư của giáo sư Lâm, thế nhưng gần cả triệu robot thì biết là ai chứ.

* Nhất Bác.

* Bảo bối, sao đến đây, em nhớ anh muốn chết rồi.

Thấy anh đến cậu vô cùng vui sướng, rất lâu rồi đâu có gặp chứ, mà còn phải dọn dẹp, cứ tưởng buổi chiều mới được gặp.

* Hôm nay anh giành cả ngày cho em, có được không ?

Tiêu Chiến cũng vòng tay ôm lấy Nhất Bác, nhẹ nhàng nói, giáo sư Lý nói đúng anh phải hóa giải hiểu lầm, nếu không anh sẽ mất Nhất Bác, anh không muốn mất cậu, hơn ai hết anh biết anh một tất cũng không muốn rời xa Nhất Bác.

* Được, ăn mừng kỷ niệm 6 năm bên nhau.

Nhất Bác tựa cằm lên đầu của Tiêu Chiến, hít lấy hướng tóc nhẹ nhàng của anh, rồi mỉm cười nói.

* Chúc mừng em đã chịu đựng anh được 6 năm.

* Nói gì vậy chứ ? Bảo bối của em rất tốt, em ở bên anh rất thoải mái, rất vui vẻ và rất tận hưởng.

Cả hai bật cười rồi cùng nhau dọn dẹp, giáo sư Lý chỉ biết cầu trời cho mọi chuyện không đi theo hướng ông nghĩ, nếu không thiệt hại là chuyện nhỏ, mà chết người và làm biến dạng nền công nghiệp robot mới là chuyện lớn.

* A... Xin lỗi, anh có sao không ?

* Không sao ?

Có hai cô gái vừa đi vừa nói chuyện không cẩn thận đụng trúng Tiêu Chiến ở cửa trung tâm thương mại.

* Anh gì ơi, anh đẹp thật đó, có thể cho em số điện thoại không ?

Một trong hai cô gái chủ động đến mức Tiêu Chiến bị bối rối, anh không biết phải hành xử như nào cho đúng.

* Thật xin lỗi, không tiện.

Nhất Bác từ phía sao đi đến, mọi người điều cảm nhận được đám mây đen trên đầu của cậu, Tiêu Chiến vừa nhìn liền biết Nhất Bác ghen rồi, nhưng vẫn cố gắng nhịn cười, nếu không sẽ khiến Nhất Bác tức giận.

* Ai da.

* Anh sao vậy ?

Thấy Nhất Bác đi lướt qua bỏ mặt mình thì Tiêu Chiến nhanh chóng dở trò.

* Anh muốn hôn em.

* Anh...

Còn chưa kịp nói thì đã bị Tiêu Chiến hôn lên má một cái rồi, Tiêu Chiến trước mặt bao nhiêu con người đánh dấu chủ quyền như vậy khiến Nhất Bác rất bất ngờ, vì vốn dĩ Tiêu Chiến là người muốn họ giữa kín chuyện này.

* Nhất Bác ghen rồi, Nhất Bác giận rồi, yeah...

Tiêu Chiến tươi cười rồi chạy vào trung tâm thương mại, quả nhiên khi người yêu ghen bản thân lại cảm thấy hạnh phúc như vậy, còn biết giận dỗi rồi, đúng thật là hạnh phúc nhân đôi mà, Nhất Bác cuối cùng cũng biết ghen rồi, anh cũng hiểu rõ vị trí của mình trong lòng cậu, càng biết cậu có tính chiếm hữu cao hơn cả anh.

* Cẩn thận một chút, chậm thôi.

Nhất Bác chỉ biết thở dài đi theo, không thể tin Tiêu Chiến đã ngoài 30 rồi, người ta nói đúng, khi con người yêu sẽ trẻ ra rất nhiều tuổi, vì vậy họ càng trẻ chứng tỏ họ đang rất hạnh phúc bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top