Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10. Thỏ Tinh vs Sư Tử

Tiêu Chiến là một con thỏ tinh tu luyện ngàn năm, bản thể nho nhỏ đáng yêu vô cùng.

"Đại vương, hôm nay đi săn bắt được một con sư tử, đại vương muốn hầm hay chưng cách thuỷ?"

Đại bạch, thỏ trắng tinh tu luyện trăm năm đầu bếp của Thố Động.

"Tháng này ta ăn chay, thả đi đi." - Tiêu Chiến xua xua tay, cả người lười biếng nằm trên ghế dài.

"Đại vương, ta nghĩ hay là để nuôi đi, dù sao tháng sau ngài cũng ăn mặn lại." - Quân Bạch, quân sư thỏ trắng tu luyện bảy trăm năm, phụ trách đưa ra ý kiến cho Tiêu Chiến.

"Tuỳ các ngươi."

Tiêu Chiến pháp lực cao cường thế nào bản thể cũng là thỏ, đến mùa xuân dù muốn dù không cũmg phải tìm bạn. Cho nên mấy ngày gần đây hắn rầu rĩ vô cùng, mỹ nữ nhiều như mây, mỹ nam cũng không ít, nhưng không ai hợp nhãn cả.

Thật là rầu quá đi thôi.

...

Nhất Bác là một con ấu sư, tu luyện vài trăm năm, sắp hoá hình người. Phụ thân cùng mẫu thân hắn mỗi ngày đều trông mong hình dạng của ấu sư nhà họ. Chỉ là ấu sư bản tính rất xấu, biết phụ mẫu mong chờ hắn lại đem họ treo, dù bất cứ lúc nào cũng có thể biến hình, vẫn một mực không chịu. Phụ thân hắn sau khi biết được chính là giận dữ lớn tiếng một câu, hắn liền bỏ nhà ra đi.

Sau đó giả bị một đám thỏ chỉ biết ăn cà rốt bắt.

"Hừ coi như ngươi may mắn tháng này đại vương ăn chay."

Nhất Bác nhàn nhã nằm trong lồng phe phẩy đuôi nhìn con thỏ đang đem nước để vào lồng cho hắn.

"A Hắc, đại vương ăn chay sao không thả nó đi, để đây chi cho tốn cà rốt." - Một con thỏ khác nói.

"Quân sư nói để nó làm lương thực cho tháng sau." - Thỏ cho uống nước đáp.

"Đại vương thật nhân từ." - Thỏ khác cảm động nói.

...

Tiêu Chiến hôm nay tâm trạng không tốt, cho nên chỉ đi xung quanh Thỏ Động dạo dạo.

"Di, người bạn nhỏ thật đẹp nha."

Tiêu Chiến nhìn tiểu sư tử với bộ lông vàng óng mượt đang lim dim nằm phơi nắng trên bàn liền bị hấp dẫn.

Nhất Bác mở nửa mi mắt nhìn xem con thỏ nào rảnh không việc gì làm phá giấc ngủ trưa của hắn. Sau đó chính là xoay đầu sang nơi khác từ chối cùng kẻ trước mặt giao lưu. Mẫu thân dạy nam nhân đẹp chính là kẻ xấu, không được đến gần.

"Aiyo, thật là kiêu ngạo nha." - Tiêu Chiến cười hì hì, lấy tay sờ lông của Nhất Bác.

Bị kẻ xấu sờ lông, Nhất Bác rất không vui. Mà hắn không vui liền sẽ về lồng đóng cửa không tiếp khách.

"Đại vương, tính cách nó như vậy ngài đừng chấp." - Thỏ cho uống nước thấy Tiêu Chiến bị Nhất Bác không ngó ngàn tới chính là cười nói.

"Nó gọi là gì?" - Tiêu Chiến nhìn theo bóng Nhất Bác hỏi.

"Tiểu bảo bối a."

Nhất Bác chính là rất an tĩnh, bình thường chỉ uống nước, không ăn thịt hay cà rốt. Thỏ tinh trong thỏ động rất thích tìm hắn kể lể, sau đó bị hắn không đoái hoài tới.

"Nó chính là con sư tử nửa tháng trước bắt được." - Tiêu Chiến suy nghĩ một lát mới nói.

"Đại vương, hôm truớc ngài đã đồng ý tiểu bảo bối là bảo vật trấn động, ngài sẽ không định đổi ý chứ?" - Thỏ cho uống nước lo sợ hỏi.

"Ta vẫn còn đang ăn chay." - Tiêu Chiến liếc thỏ cho uống nước một cái, sau đó xoay người rời khỏi.

...

Nhất Bác nhìn nam nhân đang nằm ngủ trong lòng hắn mà muốn khóc. Sau lần gặp mặt đầu tiên, liền bị quấn lấy, mỗi ngày đều bị làm phiền. Hết sờ lông, sờ mặt, vuốt râu, thì ngồi lải nhải cả buổi.

"Tỉnh tỉnh."

Nhất Bác lấy tay vổ nhẹ lên mặt Tiêu Chiến. Đêm qua Nhất Bác chính là đang ngủ ngon trong lồng, thì bị người dùng pháp thuật di chuyển đến đây.

"Uhm... uh.. ngủ một chút nữa đi mà~"

Tiêu Chiến dụi dụi đầu vào lòng ngực của Nhất Bác làm nũng nói.

"Ngươi buông ta ra rồi muốn ngủ bao lâu thì ngủ."

Nhất Bác nửa đêm hôm qua tu vi đã mãn cảnh giới biến hình không thể đè ép đuợc nữa, cho nên liền bị cuỡng chế biến thành người. Sau đó bị Tiêu Chiến đem làm gối ôm cả đêm.

"Không nha~~"

Tiêu Chiến vẫn không mở mắt đáp. Tiêu Chiến vốn dĩ lần đầu tiên đã rất thích Nhất Bác, trải qua thời gian dài tiếp xúc thích càng thêm thích. Đã vậy đêm qua tiểu tử trước mắt còn biến thành hình người hợp nhãn hắn, còn lâu hắn mới buông tay.

...

Sư đế nhìn nhi tử bảo bối sau khi về nhà mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ thì lo lắng vô cùng. Nhất Bác nhà hắn từ nhỏ đã rất ngoan, cho dù giận bỏ nhà ra đi cũng viết thư báo bình an.

"Bác nhi, con ở ngoài nếu đã lỡ gây ra chuyện thì nói đi, phụ thân sẽ giúp con thu xếp." - Sư đế sợ ấu sư mang nhiều tâm sự mà sinh bệnh liền gọi hắn đến trò chuyện.

Nhất Bác nhìn phụ thân hắn sau đó lắc đầu, hắn thật sự không có gây chuyện, đó chỉ là tai nạn nhỏ thôi.

Số là hai tháng trước, Tiêu Chiến đang ôm hắn ngủ thì đột nhiên cả người nóng bừng lên, sau đó cọ cọ khắp người hắn, khiến hắn hoảng sợ vô cùng. Tiếp theo đầu óc liền trở nên mơ mơ hồ hồ, môi chạm môi, da chạm da, hắn đem Tiêu Chiến đặt dưới thân dùng biểu tượng phân chia giới tính của nhân loại xỏ xuyên qua người Tiêu Chiến, làm đối phương khóc lóc, rên rỉ xin tha, còn nói mấy lời phi thường kỳ quái 'Nhất Bác ta yêu ngươi, cho ta gì gì đó, nhiều lắm hắn nhớ không hết.

"Khởi bẩm Sư đế, bên ngoài có Thố Vương xin gặp."

Nhất Bác nghe đến hai chữ Thố Vương liền hoảng sợ. Sư đế chính là đang tâm sự phụ thân cùng nhi tử bị cắt ngang vô cùng không vui, nhưng người ta từ nơi xa xôi đến thăm đuổi về thì thật thiếu lễ phép.

"Mời vào đi."

Sư đế vừa dứt lời, Thố Vương liền xuất hiện, Nhất Bác chưa kịp đứng lên trốn đi đã bị đôi bàn tay trắng nỏn định thân tại chổ.

"Thố vương ngươi làm gì thế?"

Sư đế nhìn nhi tử bảo bối bị Thố Vương ôm lấy liền tức giận nói.

"Sư đế, nhi tử nhà ngài đem ta bụng lộng lớn. Ta còn chưa tính sổ với Sư tộc các người, ngài chưa gì đã vừa ăn cướp vừa la làng là sao?"

Tiêu Chiến trước giờ trước mắt mọi người đều là ôn hoà hữu lễ lịch sự tao nhã, cho nên khi nghe hắn nói nhi tử bảo bối lộng hắn bụng lớn, sư đế hoang man vô cùng.

"Thố Vương, ta không biết Bác nhi nhà ta đã đắc tội gì ngươi, nhưng ngươi cũng không thể đem danh tiếng của Bác nhi nhà ta ra đùa thế được."

Sư đế đó giờ rất bao che nhi tử, chỉ là nhi tử của hắn rất ngoan nên không ai biết mà thôi.

"Ta đùa, ngài hỏi hắn xem." - Tiêu Chiến không hề hờn giận còn cười.

"Bác nhi, con đã đắc tội gì với Thố Vương nói đi phụ thân giúp con giải quyết." - Sư đế nhìn nhi tử nói.

"Phụ thân, con..." - Nhất Bác còn chưa nói thành câu đã bị Tiêu Chiến dùng khống chế thuật - "Con và Thố Vương lưỡng tình tương duyệt, hơn nữa đã phu phu chi thực, mong phụ thân thành toàn cho."

Trong mắt Sư đế nhi tử nhà hắn chính là ngàn hảo vạn hảo, nhất định là Thố Vương đã quyến rủ nhi tử nhà hắn. Hắn tuyệt đối không đồng ý hôn sự này. Sư đế sau khi đã làm xong công tác tư tưởng định thần lại thì phát hiện, nhi tử nhà hắn đã bị Thố Vương bắt đi. Con thỏ đen khốn khiếp, ra tất cả chỉ là điệu hổ ly sơn.

...

Tiêu Chiến sau khi bắt Nhất Bác trở về liền khóc lóc chơi xấu nửa lừa nửa thật dụ Nhất Bác đồng ý cùng hắn thành thân. Sau đó chính là ngày ngày mặt dày quấn lấy hắn tạo tiểu thỏ tinh.

"Phụ thân ngươi thật là quá đáng, cứ hai ba ngày lại giả bệnh bắt ngươi về thăm. Hắn không biết là ngươi rất bận sao?" - Tiêu Chiến nửa nằm nửa ngồi trên tháp dài than phiền với phu quân nhà hắn.

"Chiến ca, không được vô lễ với trưởng bối." - Nhất Bác nghe thế chính là lắc đầu cười cười.

"Phi, ta cùng hắn bằng tuổi, hắn nằm mơ đi." - Tiêu Chiến cho một trái nho vào miệng nói.

"Chiến ca, nghe lời."

Nhất Bác đóng quyển sổ cuối cùng cần phê duyệt lại đứng dậy đi đến chổ Tiêu Chiến vổ đầu hắn.

"Vương Nhất Bác đừng tưởng ta yêu ngươi rồi ngươi muốn làm gì thì làm." - Tiêu Chiến hất tay Nhất Bác ra kéo hắn ngồi xuống sau đó dựa cả người lên người hắn.

"Ta cũng yêu Chiến ca mà."

Nhất Bác điều chỉnh tư thế một chút, để Tiêu Chiến nằm trong lòng hắn dịu dàng nói.

"Hôm nay tiểu Tiêu có phá ngươi không?" - Nhất Bác hai tay xoa xoa vòng eo cho Tiêu Chiến.

Tuy rằng lúc đầu mọi việc đều không phải ý muốn của hắn, nhưng sau khi cùng Tiêu Chiến thành thân rồi trải qua rất nhiều chuyện hắn từ từ minh bạch, hắn không phải không yêu Tiêu Chiến, chỉ là hắn đối với mọi việc đều phản ứng vô cùng chậm mà thôi.

"Chỉ cần phụ thân hắn ở, hắn chính là luôn luôn ngoan vô cùng. Thật sự không biết giống ai nữa." - Tiêu Chiến híp mắt lười biếng đáp.

Hạnh phúc đôi khi rất giản đơn, không cần oanh oanh liệt liệt, chỉ nguyện bình bình đạm đạm.

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top