Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

25. Trùng tộc

Vương Nhất Bác xuyên thư, xuyên vào một quyển tra công tiện thụ trở thành một con tiểu trùng đực pháo hôi sống không quá ba chương.

Là một thanh niên mang theo hơi thở của thời đại đam mê theo đuổi ngầu - soái. Bỏ đi chế độ 1 hùng n thư cùng với vài thứ ảnh hưởng tam sinh quan Vương Nhất Bác liền bị công nghệ cùng sự phát triển của nơi đây hấp dẫn.

"Tiêu đại tá, Tiêu đại tá khi nào ngươi mới dẫn ta đi quân đội tham quan thế?"

Thiết bị đầu cuối tinh vi, phương tiện đi lại trên không, người máy chăm lo cuộc sống hằng ngày còn có cơ giáp chiến đấu tận dãi ngân hà.. n thứ khiến Vương Nhất Bác từ dân thành thị hiện đại trở thành người nông thôn tinh tế.

"Vương Nhất Bác điện hạ không phải ta không muốn dẫn các hạ đi chỉ là...."

Tiêu Chiến - Trùng cái chỉ huy binh đoàn số 2 trực thuộc vòng bảo hộ số 15.

"Chỉ là sao a?"

Trùng tộc hùng trùng thiên về nhỏ xinh đáng yêu mỹ lệ Vương Nhất Bác lúc nhìn thấy bản thân trong gương rất muốn đâm đầu vào kính quay trở về cố hương. Da dẻ lúc còn ở trái đất đã trắng trẻo rồi đến đây còn bị phóng đại hơn rất nhiều còn thơm tự nhiên và non mịn nữa. Khuôn mặt thì cứ như thời con 15-16 búng ra sữa còn kèm theo hiệu ứng đáng yêu. Dù đã cố gắng dùng cách ăn mặc độn thêm tuổi cũng không thể thay đổi được việc hắn từ ngầu soái thành mochi đáng yêu.

"Chỉ là quân bộ nghiêm khắc chỉ có hùng chủ của quân thư mới đuợc phép đi vào."

Tiêu Chiến nhìn tiểu hùng trùng nói ra những lời tuy đúng sự thật nhưng lại thiếu rất nhiều thông tin.

Trùng cái theo đuổi trùng đực đã là bản năng. Cho nên chỉ cần có cơ hội bọn họ sẽ không từ thủ đoạn. Vốn dĩ Tiêu Chiến đối với việc bản thân độc thân đến tử vong đã chuẩn bị trước. Nhưng không ngờ ba tháng trước trong một lần đến y tinh cầu dạo chơi lại gặp được Vương Nhất Bác đang bị thú tinh tấn công. Đương nhiên sau đó chính là lấy ân nhân để tiếp cận chờ ngày bò giường.

"Không còn cách nào khác sao Tiêu đại tá?" - Vương Nhất Bác cau mày tuy rằng biết tại trùng tộc trùng cái tương đương với nữ nhân nhưng cũng không thay đổi được việc cấu tạo bên trong.

"Vương Nhất Bác điện hạ, thật xin lỗi."

Tiêu Chiến lòng đau như cắt lương tâm như bị châm đâm khi vì tư tâm cá nhân lừa gạt hùng trùng điện hạ.

"Không sao. Ta hiểu." - Vương Nhất Bác thở dài kết hôn thì kết hôn vậy dù sao chỉ cần hắn không muốn Tiêu Chiến cũng sẽ chẳng thể ép hắn - "Chúng ta đi đến cục dân chính thôi."

Vương Nhất Bác không phải là người chỉ vì một sở thích mà bán đứng bản thân. Hắn biết rõ từ chối một Tiêu Chiến thì cũng sẽ có hàng ngàn hàng trăm trùng cái khác tiến lên. Bởi vì ở đây trùng đực như một mâm thức ăn mỹ vị khó lòng cưỡng lại được.

.
.

Hôn nhân ở trùng tộc như khẩu hiệu mà mỗi quốc gia thường hô hào 'tiết kiệm là mỹ đức, hạn chế sa hoa lãng phí'. Một cái tên cùng vị trí trong bảng xếp hạng thứ tự xuất hiện bên cạnh thông tin cá nhân một sự qua loa không nở nhìn thẳng.

"Hùng chủ."

Giọng nói nhu nhu êm tai vang lên bên cạnh khiến Vương Nhất Bác đứng hình mất vài giây. Hai đời độc thân vui tính cuối cùng chết vào tay con trùng cái trước mắt. Thật là một vụ mua bán lỗ mà.

"Uh. Đi thôi."

Nắm lấy tay trùng cái trước mắt bao người lộn trùng hiên ngang rời khỏi cục dân chính như anh hùng bước lên đoạn đầu đài.

Ôi, cuộc đời vẫn đẹp sao.

.
.

Tình yêu là thứ xa xỉ mà ta khó thể tìm thấy nhất ở đây. Trùng cái, loại sinh vật trong não chỉ tồn tại duy trì nòi giống không có tế bào lãng mạn cùng bình đẳng bình quyền nói mãi không thông.

"Tiêu Chiến, xuống. Ngươi muốn bẻ gãy nó luôn sao?"

Từ ngày kết hôn đến giờ Vương Nhất Bác đã trở thành một con trâu cần cù chăm chỉ nhưng mãnh ruộng mà hắn cày thì mãi vẫn chưa xong.

"Hùng chủ ngoan."

Tiêu Chiến hông không ngừng lên xuống một tay cố định hai tay của Vương Nhất Bác một tay không ngừng vuốt ve xoa nắn chấm đỏ trước mắt. Nếu không phải Tiêu Chiến là người bị cắm thì chắc chắn Vương Nhất Bác nhất định sẽ la to kêu gọi sự trợ giúp của cảnh sát thúc thúc.

.
.

Hôm nay Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến đi tái khám thay thì nhìn thấy hai nhân vật chính đang đứng cải nhau trước cửa. Nói thật bởi vì cuộc sống quá không hướng tới mà Vương Nhất Bác gần như quên bén luôn sự tồn tại của họ.

"Hùng chủ, có kết quả rồi ngươi có muốn xem một chút không?"

Trùng tộc đẻ trứng trong bụng chắc chắn là một quả trứng không rõ giới tính có cái gì mà cần phải xem chứ?

"Bác sỹ có căn dặn gì không?"

Thời gian mang thai thật sự đối với Vương Nhất Bác là một chuyến du lịch thư thái thích làm gì thì làm thích đi đâu thì đi không cần phải ngày ngày đóng cọc.

"Trứng cần sự yêu thương cùng tưới của hùng phụ."

Tiêu Chiến tên thư quân trong đầu toàn màu vàng phế liệu đang giả bộ thẹn thùng nói ra những lời đáng khinh.

Quả nhiên thức đêm mới biết đêm dài, sống lâu mới thấy bản thân quá thiển cận. Ai có thể biết được rằng con trùng mang vẻ ngoài ngây thơ của thỏ lại là một kẻ cực kì gian xảo. Vì muốn chứng minh một thư cũng có thể thoả mãn một hùng mà ngay đêm tân hôn tên này đã đè ép vắt nước hắn đến tận sáng hôm sau.

.
.

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top