Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Sóng Ngầm - 7

Tiêu Chiến đột nhiên mất tích khiến trong bang trở nên náo loạn. Vương Nhất Bác vừa trở về sau một phi vụ làm ăn, mới bước vào thì bị tiếng khóc cùng cái ôm của A Tứ làm giật mình một tẹo.

"Bác ơi, chồng mày bị bắt cóc rồi cuộc sống sao này của mày phải làm sao đây?" - A Tứ ôm lấy Vương Nhất Bác dụi đầu vào vai của hắn hít hít như tên biến thái.

"Nó uống thuốc chưa?" - Vương Nhất Bác đối với việc não luôn ở trạng thái không giống thường nhân này của A Tứ đã thành thói quen.

"Bận rộn mấy hôm nay tao cũng không để ý lắm." - Giang Trừng trong bộ đồ tây sẩm màu đẩy đẩy kính đáp.

"Anh Chiến lần này lại bị ai bắt thế?"

Tiêu Chiến đối với hắc bạch lưỡng đạo đều có một chân, một năm sẽ có vài lần bị ám sát, bị bắt cóc trường hợp xấu hơn nữa là bị bọn cớm nắm được thóp phải ăn cơm tù vài ngày.

"Đám người của Hắc Long Bang."

Giang Trừng kiểm tra lại thông tin một lần nữa rồi nói.

"Chúng muốn gì?" -Vương Nhất Bác đặt hành lý xuống sau đó bước đến nhà bếp rót cốc nước uống.

"Tạ Doãn." - Giang Trừng nhíu mày, bởi vì đã tìm hết tất cả danh sách anh em trong bang đều không thấy có cái tên này.

"Hắc Long Bang đứng đầu là ai?" - Vương Nhất Bác ngồi xuống ghế sau đó ngã người về sau.

"Bắc Đường Mặc Nhiễm."

Giang Trừng đối với vị tân bang chủ mới lên của Hắc Long Bang cũng vô cùng tò mò nhưng làm hắn tò mò hơn lại là người tên Tạ Doãn.

Vương Nhất Bác ra hiệu cho Giang Trừng im lặng sau đó lấy điện thoại ra gọi.

'Lại trốn đi tiếp khách à?

...

Không sợ Đường Tam biết đánh gãy chân sao?

...

Gì? Chia tay rồi.

..

Uh, biết rồi.

...

Ok vậy làm phiền vậy.'

.

"Lát nữa sẽ có người gọi đến báo địa chỉ của anh Chiến, kêu ai trong bang không có việc gì làm đi đón ảnh đi. Tao đi ngủ đây lát anh Chiến về thì gọi tao dậy."

Vương Nhất Bác ném điện thoại của hắn cho Giang Trừng sau đó xoay người bước về phòng.

.

.

Tiêu Chiến cảm thấy Hắc Long Bang tân bang chủ có vấn đề về cấu trúc não bộ. Tự dưng mời hắn về nhà y chơi 2 ngày sau đó lại đưa trở về.

"Lão đại, tạ ơn trời đất ông bà phù hộ cuối cùng anh cũng đã trở về." - A Tứ vừa mới lao ra đã bị Tiêu Chiến đạp cho một cái ngã lăn quay.

"Cút." - Tưởng 'bà xã' ra mừng ai dè là thằng ất ơ nào làm cụt mẹ nó hứng.

"Đi chơi vui không anh Chiến?"

Vương Nhất Bác hai tay khoanh trước ngực cả người lười biếng dựa vào cạnh cửa nhìn Tiêu Chiến cười hỏi.

"Bảo bối, em về hồi nào sao không báo để anh dặn tụi nó ra đón em." - Tiêu Chiến hai bước thành một đi đến ôm lấy Vương Nhất Bác vui mừng nói.

"Lười."

Vương Nhất Bác bây giờ giống như thân cây mà Tiêu Chiến thì như con koala dính chặt không buông.

"Em đã ăn gì chưa? Để anh đi nấu món Lạc Dương mà em thích cho em ăn nhé." - Tiêu Chiến đột nhiên trở nên đảm đang khiến A Tứ cùng Giang Trừng đột nhiên không tin vào những gì cả hai đang thấy.

"Đi ra ngoài ăn thôi. Anh lại bị thương như lần trước em sẽ đau lòng lắm." - Vương Nhất Bác lúc có hai người thì ức hiếp Tiêu Chiến sao cũng được nhưng khi có người ngoài phải chừa cho Tiêu Chiến một chút thể diện.

"Nghe em."

Tiêu Chiến hôn một cái thật vang lên môi Vương Nhất Bác khiến hai người đang có mặt ở đó đột nhiên cảm thấy mắc ói. Thẳng nam thế giới đề kháng không phải dạng vừa.

.

.

Tạ Doãn, Quý Hướng Không là hai trong bảy người cùng khoá huấn luyện với Vương Nhất Bác. Tạ Doãn giỏi về lừa gạt, còn Quý Hướng Không lại là thiên tài máy tính.

"Nhóc, kết hôn không mời anh em, hư quá nha." - Tạ Doãn trong bảy người đứng hàng thứ hai, thường gọi lão nhị.

"Có tổ chức đâu mà mời."

Nhất Bác nhìn miếng bánh kem nhiều tầng có phủ một lớp kem phô mai cùng trân châu trước mắt liền nhíu mày.

"Cưới chui à?" - Quý Hướng Không lấy nĩa cắt xuống miếng bánh một cái sau đó cho vào miệng nhai nhai nói.

"Không."

Nhất Bác lén lút đẩy nhẹ miếng bánh của hắn về phía Quý Hướng Không.

"Thế khi nào dẫn em dâu đến ra mắt đây?" - Tạ Doãn búng tay với phục vụ ra hiệu lấy thêm 3 phần bánh nữa.

"Có một lần đã tiện tay mượn thân phận của nhị ca ngủ với người ấy một đêm." - Vương Nhất Bác lắc đầu.

"Mẹ kiếp, đám tụi bay thật đ*o phải anh em mà." - Lão đại, lão ngũ cùng lão lục bình thường mỗi khi làm cái gì xấu đều lấy tên hắn, giờ ngay cả thằng út cũng vậy. Thế giới này quả nhiên không đáng tồn tại mà.

"Đừng làm như bản thân thanh cao, mỗi khi anh đi lừa gạt những nguời nhẹ dạ chẳng phải cũng dùng tên của mọi người sao?" - Quý Hướng Không, lão lục là người đối với đồ ăn luôn có một niềm đam mê vô tận - "Ế mà nói mới nhớ hình như ba ngày nữa tứ ca ra tù phải không?"

"Thời gian qua nhanh thật mới đó lại được thả ra rồi." - Tạ Doãn chẹp miệng cảm thán.

"Nghe nói là lần này lại tăng vài ký còn học đuợc thêm vài kỹ năng. Xem ra là cuộc sống lành mạnh có khác." - Quý Hướng Không ra hiệu cho phục vụ dọn dẹp bàn dọn món mới lên.

"Được rồi, về đề tài chính. Tiêu Chiến là ai trong hai người dùng tên anh."

Tạ Doãn trước giờ đều theo chủ nghĩa độc thân gặp dịp thì chơi. Số người tình một đêm với hắn không ít nhưng vài năm gần đây thì đã cố định còn lại ba người. Người thứ nhất là Bắc Đường Mặc Nhiễm  tân bang chủ của Hắc Long Bang. Người thứ hai là Đường Tam con trai út của trùm buôn ma tuý xuyên quốc gia Đường Hạo Nam. Cuối cùng là Ngôn Băng Vân thái tử của Hồng Long Bang.

Ba người này quản Tạ Doãn rất kỷ, dù không thích nhau nhưng bọn họ đều biết đánh nhau sẽ bất lợi cho nên đã thoả thuận ngầm phân chia Tạ Doãn. Trừ bọn họ ra ai có ý đồ cùng Tạ Doãn lăn giường đều sẽ bị bọn họ trong tối ngoài sáng tìm cách tiêu diệt.

Lại nói sự việc lần này của Tiêu Chiến là do thông tin sai lầm, Vương Nhất Bác dùng tên của Tạ Doãn cùng Tiêu Chiến lăn giường cũng cách đây khá lâu rồi.

"Tiêu Chiến là nửa kia của em."

Vương Nhất Bác cuối cùng vẫn không thoát khỏi ác mộng đồ ngọt. Ly cà phê mà hắn cho là đắng lại là món đường nhiều nhất trong menu của tiệm.

"Vậy còn Phương Thiên Trạch cùng Cố Nguỵ?" - Tạ Doãn lại tiếp tục hỏi.

"Cố Nguỵ là tay bác sỹ nha khoa mà em hay nói với anh đấy. Mà em với anh ta chỉ là quan hệ bình thường bác sỹ cùng bệnh nhân thôi mà?"

Quý Hướng Không đối với việc chăm sóc răng đặc biệt quan tâm cho nên khi nghe có bác sỹ nào giỏi dù xa xôi cỡ nào hắn cũng sẽ đến tìm cho bằng được.

"Ngày nào cũng khám là bình thường?" - Tạ Doãn móc ra di động trên đó chụp lịch khám và cái tên 'Tạ Doãn' gần như phủ sóng toàn bảng vào một thời gian cố định.

"À, anh ta bảo muốn tư vấn với em về mấy loại thức ăn ảnh hưởng cho răng cần phải hạn chế." - Quý Hướng Không thẳng nam còn mắc phải bệnh chậm tiêu về tình cảm đưa ra lời giải thích.

"Anh ta có mời ăn cơm, đi xem phim hay đi chơi chung hai nguời không?" - Tạ Doãn người dạy dặn kinh nghiệm đưa ra câu hỏi.

"Cũng có, nhưng em chỉ đồng ý khi có thời gian thôi."

Quý Hướng Không bình thuờng không có nhiệm vụ là một games thủ hắn đối với việc ra khỏi nhà vô cùng lười, là một trạch nam tiêu chuẩn.

"Vậy còn Phương Thiên Trạch thì sao?"

Vương Nhất Bác cùng Tạ Doãn sau khi nghe Quý Hướng Không nói xong thì không hẹn mà ánh mắt cong cong, vui sướng khi người gặp hoạ.

"Chắc là lão ngũ rồi." - Trác Chí Vị cách đây không lâu đột nhiên mượn Vuơng Nhất Bác một số tiền rất lớn.

"Phương Gia là một gia tộc rất nổi tiếng trong hắc đạo, Phương lão gia già rồi mới có con cho nên Phuơng Thiên Trạch có thể nói muốn gió có gió, hô mưa có mưa." - Tạ Doãn nói ra những thông tin hắn thu thập cùng biết được - "Lúc Phương Gia đến tìm anh cũng may bộ dạng khác nếu không e là dữ nhiều lành ít."

"Kệ đi, lão ngũ thông minh như vậy nếu xui bị bắt được cùng lắm thì bị nhốt lại thôi." - Vương Nhất Bác nhún vai, còn hai vị còn lại chính là gật đầu tán thành.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top