Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9. Ăn Bám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất cả mọi người đều chú ý đến người phụ nữ vừa nói ra câu đó nhưng Tiêu Chiến thì không, vốn dĩ từ nãy đến giờ cậu đã phát giác được có ruồi bọ ở đây nhưng bản thân không muốn làm mọi người mất vui nên thôi, Tiêu Chiến nể mặt họ nhưng họ không nể mặt cậu thì phải làm sao đây.

" Lệ Ái cô câm miệng vào cho tôi" 

" Anh... Lục à ~ em nói không sai mà "- Cô ả thấy không ổn bèn quay qua làm nũng

Tiêu Chiến vẫn một mực cuối đầu xuống ăn, thì ra cô ta là người của Lục ca, cũng thuộc dạng là chơi qua đường như bao người nhưng cạy mình có Tề Lục cho thêm tí sương để chống lưng thì ta đây mạnh nhất, tính khí rất chua ngoa, không kiêng dề ai

" Tiêu Chiến sao, họ Tiêu à ,Tiêu gia cũng là quá keo kiệt để kiếm cho anh được bộ đồ đàng hoàng nha, ai lại ăn bận như vậy chứ " 

Người phụ nữ còn lại cũng bắt đầu lên tiếng, lời lẽ có phần nặng nề hơn, xoáy sâu vào địa vị của bản thân nên càng khiến Tiêu Chiến lúc này cảm thấy thú vị hơn bao giờ hết, cậu vẫn là điềm đạm múc từng muỗng bánh lên mà cho vào miệng, biểu cảm được ăn ngon mà như là không bị ai làm phiền càng khiến hai người Lệ Ái và Mễ Phi nuốt không trôi cục tức trong người, Mễ Phi đành nói tiếp:

" Anh là đang làm nghề gì thế, có thể cho tụi em biết mà mở rộng tầm mắt không? "

Lúc này Tiêu Chiến mới gát muỗng xuống, chậm rãi đưa khăn lên lau qua miệng rồi mới ngước mặt lên cười rất tươi mà tự hào nói:

"  Ăn bám a~, không phải chị cũng vậy sao, cùng cảnh ngộ với nhau mà không nhìn ra à? "

Ngũ Đại nhìn nhau mà mắt tròn xoe, " vợ" của lão đại cá tính như vậy sao, không hổ là Vương Nhất Bác , đến cả trọn bạn đời cũng chất lượng như vậy thảo nào thay đổi không ít nha.

Khỏi phải nói vị Mễ tiểu thư nào đó cơn giận lên tới đỉnh đầu, hùng hồn đứng lên chỉ tay vào mặt của Tiêu Chiến mà quát

" Thằng nhóc, mày đừng nghĩ có Vương tổng thì mày thích gì thì làm đó, tao nói cho mày biết đồ chơi đến cũ rồi cũng có ngày sẽ bị vứt thôi, lúc đó nếu may mắn không chừng còn được Vương ca ca tận dụng làm mồi nhắm cho mấy lão già nua thỏa thích để lấy về dăm ba cái hợp đồng đấy, há há "

( Chát )

Vừa dứt câu Hạ Liễu Hân đã hạ xuống mặt cô ta một cái tát trời giáng, trong thời gian nhân sinh tất cả đều đang đứng dậy trong sự ngỡ ngàng, cô bé bình thãn lấy khăn từ trong túi áo ra lau tay rồi liếc từng người một trong nhóm Ngũ Đại và hai cô nàng kia, quát

" A Lục, A Minh hai người để thú cưng sủa bậy như vậy mà không biết rọ mõm vào à, lần sau còn đem thứ dơ bẩn như vậy vào đây thì đừng trách lão nương không biết trước sau! "

Hai người bị nhắc tên lập tức toát mồ hôi, mặc dù là em út nhưng tiếng nói trong nhóm là không thể đùa vì vậy nên ngậm ngùi ngồi nghe Liễu Hân chửi. Quỳ Hướng Không thấy tình hình cũng nên dễ thở một chút đành đi ra khỏi ghế kéo Liễu Hân về chỗ ngồi giúp người hạ hỏa

" Ây da, cô nương nhà em bớt giận nha được không, hề hề ?"

" Tại sao không mở miệng ra nói giúp anh dâu mà ngồi im cười hề hề như kẻ ngốc thế hả! Anh dâu là người để mấy ả ta có thể đem đi chì chiết như thế sao, không xứng! Về đi rồi em xử anh sau"- Liễu Hân liếc Hướng Không mà quát

Rõ ràng ngồi không cũng bị ăn chửi, Quỳ Hướng Không anh là bị oan mà nhưng ai nào dám nói lại, bèn lủi thủi đi về chỗ. Mọi người bắt đầu ngồi xuống, hai cô tiểu thư kia cũng chuẩn bị ngồi thì liền nghe một yêu cầu nóng giận đến đen mặt

" Đứng đó, ngồi xuống chặt không còn một cái chân nào"

Hạ Liễu Hân chơi rất đẹp, đến Tề Lục và William còn không phản đối thì hai ả có quyền phản đối sao , đành phải đứng đó mà nhìn miệng mọi người. 

Tầm 5p sau, Vương Nhất Bác trở lại phòng ăn, nhìn tình hình một lúc thấy có một người đàn bá đang ôm mặt thút thít thì cũng đoán được chuyện gì. Anh nhàn nhã ngồi xuống ghế, quay qua Tiêu Chiến bảo:

" Nãy giờ ăn đã no chưa?"

" Hì rất no rất ngon nữa "- Cậu cười tươi kể với anh

" Tốt"

Giải quyết xong tình hình của nhóc con, Vương Nhất Bác mới ngồi thẳng lên, mắt hướng Ngũ Đại bọn họ:

" Nói"

Lão đại bọn họ là ai chứ, nhìn còn không biết trong phòng xảy ra chuyện gì sao, giờ mà khai gian thì ngày mai sẽ có tận 4 miếng mồ nằm cạnh nhau a 

( ...có ngày sẽ bị vứt thôi, lúc đó nếu may mắn không chừng còn được Vương ca ca tận dụng làm mồi nhắm cho mấy lão già nua...)

Tiếng ghi âm vang lên phát ra từ Liễu Hân, tưởng cô dễ đối phó thế sao, Liễu Hân cô luôn biết rằng đại ca rất coi trọng bằng chứng, không có bằng chứng thì không được nói xằng bậy nên theo Vương Nhất Bác nhiều tự bản thân cô lúc nào cũng ghi âm lại những thứ cần thiết để có dịp dùng nó

" Tự đại ca giải quyết, em làm dạo đầu cho anh rồi đấy"

Vương Nhất Bác im lặng nhìn qua Tiêu Chiến, cậu bị anh nhìn chằm chằm như thế cũng biết ngại nên đành lên tiếng

"Em không sao, lần sau cô ấy rút kinh nghiệm là được"

" Ngu ngốc"

Thỏ con triệt để bị câu chửi của anh làm cho sôi máu, cậu đây là người chịu thiệt không khó chịu thì thôi, Vương Nhất Bác anh nổi nóng cái gì chứ. Tiêu Chiến trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt không nhanh không chậm cầm tay anh lên cắn mạnh một phát, Ngũ Đại đơ x 2, chị em " thúy kiều" ngơ part 2...

Vương Nhất Bác đối với mấy cái răng thỏ của nhóc con cũng đã quen rồi nên cứ để cậu ngồi gặm nhấm tay mình như vậy cho hạ giận, vị Vương nào đó cũng không phải cố ý chửi Tiêu Chiến như thế nhưng vì thấy cậu quá tốt dạ sợ sau này sẽ lại bị người ta ăn hiếp nên bản thân không kìm được mà chửi một câu.

" Tôi cho các chú dọn dẹp đống rác này ra khỏi đây trong 10s "

" Ây... A Bác cậu... cậu bình tĩnh đã .." - Hướng Không nói đỡ

" Im miệng !"  - Vương Nhất Bác và Liễu Hân đồng thời lên tiếng

Cậu bạn Quỳ bị ăn đạn lạc hai lần ngặm ngùi cúi đầu cắt miếng thịt trên dĩa mà bỏ vào mồm cho đỡ tức, tại sao thằng bạn và cô bé đó lại đáng sợ như vậy, sợ chết anh rồi.

Tề Lục và William thấy lão đại bọn họ là tức giận thực sự nên lập tức đứng dậy gập người cung kính"

" Là do tụi em sơ suất,tụi em lặp tức thu dọn ! "

Nói rồi không chờ một giây nào lôi cổ hai ả kia ra bên ngoài, chuyện sau đó thì không ai có hiếu kì muốn biết nên tiếp tục ngồi lại bàn ăn. Vương Nhất Bác tâm trạng chính là rất không tốt, vừa nãy cuộc gọi kia thông báo về vấn đề sản phẩm robot sắp tung ra thị trường của công ty bị ăn cắp một cách trắng trợn, tập đoàn Liên Dực đã tung ra một loại robot giống gần 80% của Mr.Sean. Tung ra trước đó nửa năm thì không ai nói vì robot thường rất dễ trùng hợp,vậy mà Liên Húc hắn đợi đến lúc tập đoàn của Vương Nhất Bác chỉ còn nữa tháng nữa tung sản phẩm mà hành động , nắm lấy lợi thế ra mắt sản phẩm trước sẽ không bị nói là đạo nhái, đáng chết. Thế mà lúc này lại đến thỏ con bị xúc phạm, tâm tình anh triệt để bị kéo xuống vực đi.

Tiêu Chiến ngó thấy anh không được khỏe nên nói với mọi người một tiếng rồi cả hai đứng dậy ra về. Ngồi trên xe, không ai nói ai câu nào, cứ thế mà thuận lợi về đến nhà.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top