Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

【Bác Chiến】Phòng Học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☘️ Phòng Học
๑ Tác giả: Ngã Ái Thụy Giác Giác (Ta thích ngủ)
๑ Edit: Bạch Đơn
๑ Thể loại: thanh xuân vườn trường, có H, song phương thầm mến
๑ Vui lòng không reup ở bất cứ đâu!

教室 R
作者:我爱睡觉觉1
短篇文,R警告⚠️
https://www.quotev.com/story/14049206

☘️🦁🐰☘️

Tiêu Chiến vẫn luôn yêu thầm Vương Nhất Bác đội bóng rổ của trường nhưng vẫn luôn không dám tới gần, vào một lần tham gia hội liên nghị sinh viên, Vương Nhất Bác nắm cánh tay Tiêu Chiến, đẩy anh ra sau cửa.
"Không phải anh nói chỉ thích tôi sao?!"
Vương Nhất Bác hôn môi Tiêu Chiến, hung hăng muốn anh.
"Chỉ thích cậu, thật sự chỉ thích cậu!"

☘️🦁🐰☘️

Tháng tư thời tiết âm tình bất định, giữa trưa vừa mới nóng một hồi, buổi tối sự chênh lệch nhiệt độ lại giảm xuống nhanh chóng.

Tiêu Chiến ngồi một mình ở sân thể dục, một cơn gió lạnh thổi qua, lạnh khiến Tiêu Chiến hơi run

Anh cau mày chà chà cánh tay, ngẩng đầu nhìn qua, lại lộ nụ cười tươi.

Phía trước là đội thể thao đang chơi bóng rổ, bên trong có một thiếu niên nhiệt huyết đang ném rổ, là người mà anh yêu thầm - Vương Nhất Bác.

Cậu đang chạy băng băng trên sân bóng, mồ hôi ướt đẫm đồ bóng rổ, sau khi ném rổ, dáng vẻ rất hăng hái, hấp dẫn Tiêu Chiến thật sâu.

Mỗi lần Vương Nhất Bác chơi bóng rổ ở sân thể dục, fanboy và fangirl sẽ luôn vây đầy cậu ở vùng này.

Nhưng tính anh nội liễm, chỉ dám ngồi ở bậc thang rất xa để nhìn cậu.

Sau khi đánh xong trận này, Vương Nhất Bác vén áo lên xoa mồ hôi trên trán, các fangirl bên cạnh phát ra tiếng thét chói tai liên tục, một người gạt một người ra, tranh đến đưa nước.

Vương Nhất Bác tùy tay nhận một chai nước, nữ sinh xung quanh lại phát ra một trận kêu gào.

Tiêu Chiến mím môi một cái, hâm mộ nhìn em gái kia.

Vương Nhất Bác mở nước ra, uống hai ngụm, nhìn nhìn xung quanh một chút, trong lúc nhất thời thế mà lại đối mặt với ánh mắt của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến cúi đầu theo bản năng, khuôn mặt lại đỏ lên, làm bộ dường như không có việc gì mà dùng mũi chân vẽ vòng tròn trên mặt đất.

Chờ khi Tiêu Chiến lại ngẩng đầu, bọn họ đã bắt đầu trận kế tiếp rồi.

Tiêu Chiến nhìn sang, tìm kiếm Vương Nhất Bác trong đám người nhưng lại không tìm thấy bóng dáng của cậu.

"Học trưởng, anh đang tìm tôi à?"

Tiêu Chiến giật mình một cái, cơ thể căng thẳng, bởi vì anh nghe ra âm thanh này đến từ đỉnh đầu, là Vương Nhất Bác.

Tiêu Chiến quay đầu chống lại ánh mắt của Vương Nhất Bác, anh luống cuống đứng lên.

"Hả?!..."

Nhịp tim của anh bắt đầu gia tốc, đây là lần đầu tiên cách cậu gần như vậy, gió nhẹ thổi tới, có thể ngửi thấy hương vị hormone thanh xuân trên người Vương Nhất Bác.

Tiêu Chiến không dám nhìn thẳng vào mắt của Vương Nhất Bác, chỉ có thể khẩn trương nắm chặt tay.

"Vương Nhất Bác! Ra sân!"

Vương Nhất Bác quay đầu lại thấy đồng đội đang vẫy tay với cậu, sau đó quay đầu lại nhìn Tiêu Chiến cười cười.

"Đi đây."

Nói xong liền quay đầu chạy về sân, sau một lúc lâu Tiêu Chiến vẫn còn ngơ ngác đứng tại chỗ, tim đập suýt chút nữa rơi nửa nhịp.

Trong đầu anh vẫn còn quanh quẩn âm thanh của cậu, bóng lưng của cậu, còn có hương vị của cậu.

Anh đang nhìn sang liền phát hiện Vương Nhất Bác đã về lại trạng thái "chiến đấu".

Mãi đến khi tan trận, trở về ký túc xá rồi mà anh vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Anh ngồi trên bàn ở ký túc xá phát ngốc, trước mặt mở ra bài tập thiết kế kỳ này của anh, dĩ nhiên là một chữ cũng chưa động.

"Tiêu Chiến, vẫn đang nhớ Vương Nhất Bác của cậu à?!"

Tiêu Chiến nghe thấy tên của Vương Nhất Bác, chợt lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn sang, phát hiện người nói chính là bạn cùng phòng của anh - Lâm Thành.

Giây tiếp theo Tiêu Chiến liền nhìn sang chỗ khác, dối lòng đáp một câu "Nào có! Tớ đang làm bài tập!"

"Được rồi, dù sao cũng đừng quên chuyện ngày mai là được."

Lúc này Tiêu Chiến mới nhớ, ngày mai anh còn phải tham gia một cuộc giao hữu, nói là giao hữu, thật ra chính là liên nghị, là các xã đoàn hội trưởng trong trường học tổ chức, Lâm Thành làm xã trưởng của tiểu xã đoàn, ngày mai trong đoàn còn thiếu một người nên liền đưa Tiêu Chiến vào cho đủ.

Sau đó Tiêu Chiến mới biết được, Lâm Thành cũng dùng hết lời ngon ngọt thì Tiêu Chiến mới miễn cưỡng đồng ý

Mãi đến giữa trưa ngày hôm sau, Tiêu Chiến ăn cơm ở căn tin xong, đang ngồi trong phòng học đọc sách thì nhận được tin thúc giục từ Lâm Thành, lúc đó anh mới nhớ ra, hình như còn có chuyện này.

Anh đeo túi sách điên cuồng chạy tới hội trường, đến đó mới phát hiện hoạt động liên nghị lần này đã bắt đầu rồi.

Tiêu Chiến vào cửa, ký tên một cái rồi đi tìm một chỗ ngồi xuống, tìm Lâm Thành.

"Chiến Chiến!"

Tiêu Chiến quay đầu nhìn sang, phát hiện Lâm Thành đang vẫy tay với anh, anh liền đứng dậy đi qua.

Chờ Lâm Thành xuyên qua đám người đến gần, Tiêu Chiến mới phát hiện, bên cạnh Lâm Thành còn có một người khác.

Lâm Thành đi đến trước mặt Tiêu Chiến, trực tiếp bắt đầu giới thiệu.

"Đây là bạn học học khoa nghiên cứu khoa học đồng cấp với chúng ta, tên Trần Vũ Văn, cậu ấy biết hôm nay cậu tới nên nói muốn làm quen với cậu."

Dứt lời liền thật cẩn thận nhìn Tiêu Chiến, thật ra đối phương rất hiền hòa cởi mở, vươn tay bắt đầu tự giới thiệu.

"Chào cậu, tớ là Trần Vũ Văn, học nghiên cứu khoa học ở trường đại học bên cạnh."

Tiêu Chiến cau mày trừng mắt nhìn Lâm Thành, Lâm Thành vẫn là bộ dáng cười hì hì, kéo cánh tay Tiêu Chiến liền dẫn đi.

"Chiến Chiến khá chậm nhiệt ha ha ha, các cậu chậm rãi trò chuyện đi, tớ phải đi trước đây."

Nói xong còn không quên đụng đụng bả vai Tiêu Chiến, Tiêu Chiến vừa định kéo Lâm Thành lại thì Lâm Thành đã trốn đi rồi, chạy hấp ta hấp tấp.

Đối với Tiêu Chiến mà nói là rất lúng túng, buổi chiều anh còn có lớp, bản thân cũng không muốn ở chỗ này lâu.

"Vậy, ngồi xuống trước đi."

Cuối cùng vẫn là Trần Vũ Văn mở miệng trước, Tiêu Chiến đành phải ngồi xuống.

"Tuy tớ ở khác trường nhưng tớ đã sớm chú ý cậu rồi, lần trước tổ chức giải thi đấu thiết kế, tớ rất thích tác phẩm của cậu."

Tiêu Chiến cảm nhận được sự nhiệt tình của đối phương, tạm thời không biết trả lời gì mới ổn, chỉ có thể mắng Lâm Thành một trận trong lòng.

"Ừ..."

Tiêu Chiến nhìn nhìn xung quanh, muốn cầm chai nước trên bàn trước mặt lên, Trần Vũ Văn thấy thế liền lập tức cầm nước lại đây, mở ra giúp Tiêu Chiến rồi đưa cho anh.

Tiêu Chiến sửng sốt một chút, cười cười xấu hổ với Trần Vũ Văn, nói tiếng cảm ơn, đang chuẩn bị nhận lấy.

Đột nhiên có người cầm chai nước kia.

Tiêu Chiến và Trần Vũ Văn đều ngẩn người, nhìn sang, phát hiện lại là Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác mặt không biểu cảm nhìn Trần Vũ Văn, giây tiếp theo liền lấy nắp bình qua, đóng lại một lần nữa.

"Cảm ơn, không cần."

Vương Nhất Bác vừa dứt lời liền kéo cánh tay của Tiêu Chiến một phát, xuyên qua đám người đi ra ngoài.

"A... cậu..."

Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác kéo đến phòng thí nghiệm bên cạnh, trở tay đóng cửa lại.

Tiêu Chiến còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ cảm thấy cánh tay bị nắm chặt sinh đau.

"Đau..."

Vương Nhất Bác không những không buông tay mà còn đặt Tiêu Chiến lên trên cửa, nhìn anh, vẻ mặt của cậu rất tức giận, Tiêu Chiến chưa từng gặp qua cậu như vậy.

"Anh ta là ai?"

Tiêu Chiến duỗi tay muốn thoát khỏi tay cậu lại bị hỏi hôn mê, trong lúc nhất thời không biết giải thích thế nào.

"Cậu ấy... cậu ấy chỉ là bạn học."

"Không phải anh nói chỉ thích tôi sao?!"

Vương Nhất Bác tăng sức hơn, Tiêu Chiến nhíu nhíu mày, không biết làm sao nhìn cậu.

"Không phải... Cậu nghe tôi nói."

"Thích tôi phải không, bây giờ tôi liền cho anh."

Lúc này cảm xúc của Vương Nhất Bác đã dâng trào, mặc kệ Tiêu Chiến nói gì, đi tới liền chặn miệng Tiêu Chiến, ngậm bờ môi của anh, liếm mút dồn dập.

Tiêu Chiến bị sốc trước hành động này, anh giãy giụa theo bản năng khiến Vương Nhất Bác cảm thấy anh đang từ chối cậu, vì thế động tác càng thêm xâm nhập.

Cậu nhấc vạt áo của Tiêu Chiến lên, luồn vào, phần eo của Tiêu Chiến rất nhạy cảm, lúc cậu chạm vào da thịt của anh, Vương Nhất Bác liền cảm giác được anh hơi run rẩy.

Cậu vê đầu vú của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến liền mềm nhũn theo, trong cổ họng tràn ra âm thanh mềm mại.

Vương Nhất Bác buông môi Tiêu Chiến ra, Tiêu Chiến thở phì phò, môi đã bị cậu liếm láp hơi sưng, ánh mắt híp lại.

Vương Nhất Bác xốc áo của anh lên trên, cúi đầu cắn đầu vú của anh, đầu lưỡi đảo quanh trên đầu vú non hồng, Tiêu Chiến thở phì phò để tay lên đầu vai của Vương Nhất Bác.

"Ưm..."

Tiếng thở gấp tràn ra từ trong miệng Tiêu Chiến, mặt đỏ bừng theo, nóng hầm hập.

Dường như Vương Nhất Bác rất vừa lòng với phản ứng của anh, tay sờ soạng xuống dưới, phát hiện hạ thân của anh đã cứng rồi.

Vương Nhất Bác đã sớm cứng, cậu cũng đã thích anh từ sớm, chẳng qua cậu muốn từ từ chờ xem Tiêu Chiến có thể thổ lộ trước hay không, ai biết đảo mắt một cái anh liền bắt đầu hẹn hò với người khác.

Vương Nhất Bác nghĩ đến đây liền tức giận, xem ra phải trừng phạt trừng phạt anh thật dữ mới có thể khiến anh nhớ kỹ giáo huấn này.

"Chiến Chiến, anh cứng rồi."

Vương Nhất Bác ghé vào bên tai Tiêu Chiến nói nhỏ, anh bị tiếng gọi Chiến Chiến này làm toàn thân đều mềm, côn thịt phía dưới cũng run rẩy một chút.

Vương Nhất Bác bị phản ứng của Tiêu Chiến kích thích, cậu cúi đầu thở hổn hển một tiếng, cởi bỏ dây nịt của Tiêu Chiến, quần theo chân Tiêu Chiến trượt xuống.

Cậu vuốt ve côn thịt của Tiêu Chiến cách quần lót, Tiêu Chiến vô lực ngã vào trong lòng Vương Nhất Bác, cúi đầu thở gấp.

"Chiến Chiến có muốn không?"

Tiêu Chiến đã mất ý thức, chỉ có thể theo sự dẫn dắt của Vương Nhất Bác, âm thanh quyến rũ nói "Muốn..."

Ầm ——

Dục vọng trong cơ thể của Vương Nhất Bác đang gào thét, cậu ấn Tiêu Chiến lên cửa, để mông của anh nhổng lên, trong nháy mắt cởi quần lót ra, côn thịt sưng to cũng nhảy ra.

Vương Nhất Bác nhìn lỗ thịt ướt át trắng mịn của Tiêu Chiến, cắm hai ngón tay vào.

"Chiến Chiến chảy thật nhiều nước."

Tiêu Chiến bị ngón tay của Vương Nhất Bác làm trướng lên, khoái cảm cũng theo đó mà đến, anh cúi đầu thở hổn hển một tiếng "Thật thoải mái a."

Vương Nhất Bác bắt đầu tăng tốc hơn, theo đó một trận tiếng nước tấm tắc truyền khắp toàn bộ phòng học.

"Bé lẳng lơ, em chỉ thích ai?!"

Nháy mắt Vương Nhất Bác ấn tới một chỗ nhạy cảm của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến thở gấp dồn dập, vừa thở gấp vừa trả lời.

"Thích... chỉ thích cậu, ha a..."

Vương Nhất Bác tìm được chỗ nhạy cảm của Tiêu Chiến liền vẫn luôn cọ xát bên trong, một tay khác nắm đầu vú của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến bị hai chỗ nhạy cảm trên dưới đánh sâu vào, lỗ thịt không khống chế được run rẩy, tốc độ tay của Vương Nhất Bác cũng nhanh hơn, nhìn lỗ thịt phía dưới bị tay cậu thao lật thịt non lên, nước dâm chảy đầy tay.

"Bảo bối, em thật dâm, chảy thật nhiều nước dâm."

"A ha.. ha không được, muốn bắn muốn bắn a."

Tiêu Chiến run rẩy một cái, một dòng điện chảy khắp cả người, ngứa ngứa tê tê, bắn lên mặt đất, lỗ thịt còn đang co rút không ngừng.

Cả người Tiêu Chiến đều mềm nhũn, Vương Nhất Bác lật anh qua, ôm ngã vào trên người mình.

"Bé lẳng lơ, có muốn côn thịt lớn phía dưới của tôi không?"

Tiêu Chiến đã vô lực trả lời cậu, chỉ quyến rũ ừ một tiếng, không biết là đang nói gì hay là đang đồng ý.

Vương Nhất Bác xem như anh đồng ý rồi, trở tay cởi quần, dương vật của cậu đã cứng phát đau, cậu không chờ được nữa liền ấn Tiêu Chiến xuống.

Vương Nhất Bác nhắm ngay lỗ thịt của Tiêu Chiến, chậm rãi đâm vào.

Vừa vặn lỗ thịt của anh đang chảy rất nhiều nước, độ ấm vừa phải, lúc Vương Nhất Bác đâm vào, sướng mà gầm nhẹ một tiếng.

Tiêu Chiến cau mày ưm một tiếng, tỉnh lại từ trên vai cậu, anh cảm nhận được có một vật cứng nóng bỏng đi vào trong huyệt phía dưới, chậm rãi đâm vào chỗ sâu nhất của anh.

Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến đứng dậy luật động, tinh hoàn đánh vào mông Tiêu Chiến phát ra âm thanh bạch bạch bạch.

"Bên trong Chiến Chiến nóng quá."

Vương Nhất Bác phả hơi nóng vào bên tai Tiêu Chiến, cảm giác tê tê nhột nhột lại tràn ngập toàn thân, vừa mới trải qua một lần cao trào, thân thể của Tiêu Chiến đã biến thành rất mẫn cảm.

Chỉ chốc lát, Tiêu Chiến cũng cứng lên, dán vào cơ bụng của Vương Nhất Bác cọ xát.

"Cùng đi chơi mật thất ở cổng trường kia không?"

"Được a được a."

......

Ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân và tiếng nói chuyện, dọa Tiêu Chiến cắn chặt đầu vai của Vương Nhất Bác.

Nhưng sự thâm nhập nóng hổi trong cơ thể Tiêu Chiến lại biến cứng hơn.

Tiêu Chiến bối rối nhìn Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác lại đâm đâm Tiêu Chiến.

"Lỗ thịt của Chiến Chiến thật mềm, thật muốn thao vào liên tục."

Tiêu Chiến không nghĩ tới lúc này mà Vương Nhất Bác còn dám nói lời dơ bẩn như thế, nhưng lỗ thịt phía dưới lại không kiềm được mà co rút, cũng không nhịn được thở gấp.

Cách một cánh cửa, bạn học bên ngoài đang vui chơi đùa giỡn, còn bọn họ lại tán tỉnh trầm hoan bên trong.

Vương Nhất Bác hung hăng đâm vào lỗ thịt ướt át của Tiêu Chiến, cảm nhận được sự vui sướng từ chỗ sâu nhất bên trong anh mang đến cho cậu.

"Ngoan, gọi lão công."

Ánh mắt Tiêu Chiến mê ly nhìn Vương Nhất Bác, sau một lúc lâu mới kêu ra miệng.

"Lão công... Lão công..."

Nghe Tiêu Chiến kêu lão công xong, đỉnh chóp côn thịt của Vương Nhất Bác sướng run lên, cậu tăng thêm tốc độ, nước dâm trong huyệt của Tiêu Chiến cũng chảy xuống theo bắp đùi.

Âm thanh bên ngoài càng lộn xộn, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến liền càng hưng phấn, mỗi lần cậu va chạm đều đỉnh vào chỗ mẫn cảm của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến cũng học cách liếm cổ Vương Nhất Bác, qua hồi lâu, Tiêu Chiến cũng không nhận ra, đỉnh côn thịt đang chậm rãi phun chất lỏng màu trắng.

Vương Nhất Bác cũng khẽ thở gấp, chạy nước rút trong lỗ thịt của anh.

"Ngoan, nói với lão công, sau này nếu có người lại muốn tiếp cận em, em phải làm thế nào?"

Tiêu Chiến không kịp trả lời, chỉ có một luồng điện từ bàn chân chạy tới đỉnh đầu, co rút một trận, đầu óc trống rỗng, Tiêu Chiến bắn lên cơ bụng của Vương Nhất Bác, sướng quá mức.

Lỗ thịt vẫn không ngừng co rút, Vương Nhất Bác bị cái miệng nhỏ của Tiêu Chiến hút từng chút từng chút sướng tê người.

Cậu hôn lên môi Tiêu Chiến, hung hăng liếm mút, cuối cùng một luồng chất lỏng nóng bỏng bắn vào lỗ thịt của Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác buông Tiêu Chiến ra, hai người ôm nhau thở gấp.

Qua hồi lâu, Tiêu Chiến khàn giọng mở miệng, cọ cọ vào cổ Vương Nhất Bác như mèo con.

"Nếu có người tiếp cận em, em sẽ nói là đã có lão công Vương Nhất Bác, lão công Vương Nhất Bác của Tiêu Chiến!"

Vương Nhất Bác cười cười, hôn lên mặt Tiêu Chiến một cái, vuốt vuốt tóc anh.

"Tốt."

End.

☘️🦁🐰☘️

Một câu chuyện đáng yêu của đôi gà bông 🤤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top