Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3.

Tiêu Chiến mơ màng mở mắt ra...trước mắt anh là gì vậy !?..nhìn xung quanh..mình đang lạc nơi nào....bổng thấy một cậu thanh niên ngồi phía bên kia..hốt hoảng anh bật người dậy..

Cậu thanh niên đó thấy Tiêu Chiến đã tỉnh liền điềm đạm nói.   "Ngươi tỉnh rồi" 

"Cậu..cậu..là ai..!!!.?" 

/Nhìn dáng vẻ con người này..tóc dài..mặc đồ cổ trang..còn có kiếm nữa....cậu ta là diễn viên sao..mình lạc vào đoàn phim à...cái gì vậy trời !!/

"Cậu là..diễn viên sao" "Sao tôi lại ở đây" "Mấy người đang quay phim cổ trang à" Tiêu Chiến còn đang tâm trí bấn loạn không biết chuyện gì đang sảy ra, tại sao mình lại ở đây ? hốt hoảng dậy khỏi giường chạy ra ngoài cửa...

"Cậu....sao..sao...dàn Ekip đâu..không phải cậu là diễn viên sao"

Cậu thanh niên nhìn Tiêu Chiến một hồi chẳng hiểu anh ta đang làm cái gì, đang nói cái gì...Tiêu Chiến đang định chạy đi thì cậu ta ngăn lại.

"Đi đâu?"

"Về nhà chứ đi đâu..." "Ể...mà nhà tôi ở đâu...tôi đang lạc đâu thế này...AAa..cái quái gì vậy" Thanh tâm anh hốt hoảng không biết đây là đâu và đường về thế nào. "Tây Thành !!..đây phải Tây Thành không ??"

"Ngươi..nói cái gì vậy ??"

"A..điện thoại..đúng rồi..điện thoại... là nó..sẽ cứu mình được lúc này" "Túi...túi xách tôi đâu ?" Anh hồi tâm lại bình tĩnh hỏi.

Cậu thanh niên lúc này chỉ tay về hướng chiếc bàn nói "Ý ngươi là...cái đó"

"Đúng đúng rồi.." Chạy đến lấy túi của mình anh lôi điện thoại ra gọi cho Trác Thành...

--Rèèè..rè..- "Sao lại gọi không được...mở bản đồ xem sao........không phải chứ..bị lỗi á !?" Trán anh toát ra nhiều mồ hôi..mặt anh tái nhợt hỏi cậu kia: "Đây...đây là đâu ?" 

"Hàn Lâm Vân Tri Xứ"

"Cậu.. tên gì"

"Nhất Bác..Vương Nhất Bác"

Tiêu Chiến nhìn xung quanh, nhìn khắp nơi..phải..!! xuyên không thật rồi..ở đây chỉ toàn cây cỏ, đồi núi..

"Tại..tại..sao tôi lại ở đây"

"Ngươi không nhớ gì hết sao, ngươi đã ngủ 3 ngày rồi"

"What !??...b...ba..ba ngày luôn ư"

"Đúng"

*3 ngày trước...

Nhất Bác đang đi săn đêm cùng một số đồng môn...đang đi trên đường thì..

"Nhất Bác huynh..đằng kia hình như...có người.."

"Đi !"

Nhất bác đến đó thì phát hiện ra Tiêu Chiến, bao nhiêu đồng môn khi thấy anh không khỏi lấy làm lạ. 

"Sư huynh..tên này..trong khác lạ quá...hắn ta ăn mặc kì quặc..đã vậy tóc hắn ta lại ngắn củn..."

"Không biết..nhưng..trên người hắn có linh lực"..... "Vẫn còn sống..đưa về Hàn Lâm Vân Tri Xứ."

"Vâng"

--

"Xong rồi ngươi ngủ hết 3 ngày..hôm nay mới tỉnh."

"Không phải chứ" "Cậu...là..người tu..tiên..?"

"Ừm"

"...tại sao tôi lại ở đây được" "Linh lực..!??..cậu nói trên người tôi có linh lực"

"Đúng..."

Từ ngoài cửa một người đến gọi Nhất Bác..

"Nhất Bác huynh..sư phụ..gọi huynh"

"Được" rồi quay sang Tiêu Chiến "Ngươi..ở yên đó"

"Ơ..ờ ờ"

Lượn lờ quanh một vòng...ngồi lại một chổ.."Mình đã..thật sự..xuyên không sao !??...làm sao mình đến đây được..không nhớ gì hết..còn linh lực...sao mình lại có linh lực..."

"Phụ thân cho gọi con !"

"Nhất Bác đến rồi à..người đó...sao rồi"

"Tỉnh lại rồi ạ"

"Hắn là người phương nào"

"Vẫn chưa rõ ạ"

"Ừm..tìm hiểu nó một chút...vẫn chưa biết là tà hay chính..trên người lại có linh lực..phải cẩn thận"

"Vâng"

------

Đi về gian phòng Nhất Bác ngồi vào bàn và bắt đầu điều tra thân phận anh ấy..

"Ngươi tên gì?"

"Tiêu Chiến"

"Từ đâu đến"

"Từ....từ..một.thế giới khác"

"....." 

"Ý tôi là....chuyện là......tôi..là người của một nơi khác..một thời gian khác...một thế kỉ khác....xuyên không đến đây hiểu không? "

Nhất Bác quả thực vẫn không hiểu hắn ta nói gì cho lắm chỉ biết được..hình như hắn không phải người ở đây.

"làm sao..ngươi đến được đây.?"

"Không ..nhớ... gì cả" Anh bĩu môi..má anh phồng lên.

Hơi lạc xí nhưng thật...ôi sự dễ thương trên khuôn mặt đó lỡ va phải vào ánh mắt của chàng...tỉnh..tỉnh lại Nhất Bác...đừng bị sự dễ thương nhất thời đó cuốn hút vậy chứ..

"Ngươi nói..ngươi đến từ..một thế giới khác...!."

"Đúng đúng...một thế giới khác..một không gian, thời gian khác. !"

"Linh lực trên người ngươi...ngươi cũng là người tu đạo ??"

"Không..tôi..không biết cái linh lực cậu nói ở đâu ra..tôi..chỉ là người thường..thế giới tôi ở rất bình thường"

Nhất Bác đưa tay chưởng vào ngực cậu ta một cái..té lăn đùng =)

"Cậu làm gì vậy..muốn giết tôi sao..đau chết được"

/Công lực mình dùng rất ít..mà hắn ta đã ngã như vậy..đúng là như người thường...nhưng linh lực đâu ra/

"Xin lỗi"  Nhất Bác cúi đầu xin lỗi hắn.

xoa xoa ngực.."Sao tự nhiên đánh tôi...đau vãi lìn"

"Xin lỗi...xác nhận một chút"

"Tôi là con người đó...làm giống đồ vật vậy à" (Lườm)

"Xin lỗi"

Trời đã ngã tối...anh vẫn ở lại đó..chẳng biết bao lâu..cái quan trọng làm sao anh biết cách về đây..tạm thời anh không nhớ gì cả..không nhớ mình đến đây như thế nào..chỉ nhớ là ngày hôm đó đi làm về...rồi phần kí ức sau..như bị xóa mất.

"Tôi..có thể...đi tắm không?"

"Bên đó" Nhất Bác đưa tay chỉ về phía phòng tắm...cũng không phải phòng tắm mà là một không gian dùng một tấm màn che chắn lại...sau tấm màn Ở đây chỉ có cái bồn tắm gỗ thông tròn mà anh thường thấy trên các bộ phim..không ngờ hôm nay anh lại được "trải nghiệm" nó. Hây..múc nước..đổ dô thùng...oke tắm thôi..

"Nước ấm quá"...."Ể...không có đồ thay (-_-") "

"Nhất Bác..Nhất Bác" Anh đành cầu cứu trợ..

Nhất Bác đứng sau tấm màn "Có chuyện gì" 

"Có..đồ cho tôi thay không" (~.~)

"Đợi.!"

"ò"

Nhất bác đi lấy phục y của người Vương Thị cho Tiêu Chiến...bước vào phòng đứng sau tấm màn..

"Đồ của ngươi !"

"Làm sao ta lấy !?"

"Tự đến lấy.." 

Vâng ý của Nhất Bác là đến tự thò tay ra lấy chứ không phải đến kéo luôn cả tấm màn ra để lấy =) vốn muốn troll Nhất Bác, Tiêu Chiến cố tình kéo cả tấm màn ra..Nhất Bác giật mình quay mặt đi chổ khác.

"Ngươi làm gì vậy !!" 

"Lấy đồ" (-.-) 

============================================================

Nghĩ gì !??..nghĩ gì ?...cấm nghĩ bậy nha -.-

                             -Tobecontinue-




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top