Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang chìm đắm vào những nỗi đau quá khứ, đột nhiên Chu Di Hân cảm thấy có thứ gì đó mềm mềm như bông cọ vào người nàng. Đưa mắt nhìn xuống, Chu Di Hân bắt gặp một chú samoyed trắng tinh khôi cùng với một chú mèo đen chân ngắn đang thay nhau cọ vào chân và tay nàng, tạo thành một cảnh tượng đối lập vô cùng đáng yêu làm cho tim nàng mềm nhũn ra. Thì ra, đúng như tên Tả Tịnh Viện kia nói, những bạn nhỏ bốn chân nơi đây có thể phần nào làm nàng tạm quên đi những đau khổ mà mình đã trải qua.

Tả Tịnh Viện còn đang muốn lên tiếng khuyên bạn mình nên chia tay cái người tồi tệ đó, nhưng khi thấy hình ảnh Chu Di Hân đang mải mê chơi với hai bạn nhỏ một trắng một đen kia, trên môi nàng lúc này là một nụ cười nhẹ nhàng, thoải mái, cô chợt im lặng: "Có lẽ bây giờ vẫn chưa nên khuyên cậu ấy đối mặt với chuyện chia tay chị ta." Cô thầm nghĩ.

"Cậu nhìn xem, hai đứa này, một đứa thì vừa to vừa trông vô cùng ngốc nghếch. Còn một đứa thì lùn tịt lại đen nhẻm, Tả Tả ca ca mình thua kém bọn nó chỗ nào mà cậu không cưng nựng mình như tụi nó vậy hả ~" Tả Tịnh Viện nhìn vào cảnh tượng kia mà lên tiếng với giọng điệu hết sức càn rỡ mà trêu chọc Chu Di Hân, nhằm giúp cho chị em tốt của cô cảm thấy vui vẻ.

"Bạn nhỏ samoyed trông ngốc ngốc kia tên là Bách Uy, còn nhóc mèo kia tên là Chính Nam. Ngày thường Chính Nam rất sợ người lạ, thế mà hôm nay nó lại tự động dụi vào lòng cậu như vậy, chứng tỏ cậu rất được Chính Nam yêu thích đó" Theo tiếng nói nhìn tới, hai cô thấy cô gái phục vụ lúc nãy đang đi về phía này với một chú mèo con đang nằm trên vai cô ấy.

Tả Tịnh Viện và Chu Di Hân lúc này mới quan sát kỹ người phục vụ kia, ấn tượng đầu tiên là người ấy vô cùng trắng và cao. Khuôn mặt ngũ quan hài hòa kết hợp với góc mặt vô cùng sắc bén khiến người ta ấn tượng đậm sâu. Khi không nói chuyện, cô ấy toát lên vẻ đẹp trung tính vừa anh khí vừa sắc xảo. Chiếc sơ mi trắng được may đo vừa vặn với phần tay áo được xăn lên gọn gàng để lộ cổ tay nhỏ nhắn phối với chiếc quần âu đen ôm trọn phần eo theo gọn, bên ngoài cô ấy mặc một chiếc tạp dề màu da bò dành cho barista. Tả Tịnh Viện nói thầm với Chu Di Hân: "Thì ra bây giờ quán cà phê tuyển dụng còn yêu cầu ngoại hình cao như vậy sao, mỹ nữ ở quầy order lúc nãy với vị soái tỷ phục vụ này đều khiến cho người ta nhìn mà nhộn nhạo trái tim a."

Bách Hân Dư đi đến bàn của hai người, vừa mỉm cười vừa nói: "Xin chào, mình là Bách Hân Dư, là quản lý của Sein Coffee."

Chu Di Hân nhìn thấy nụ cười ấy, không hiểu sao lại vô thức nhìn qua chú chó Bách Uy kia, nàng thầm cảm thán: "Sao mà giống nhau thế không biết."

Bách Hân Dư lại tiếp tục nói: "Hôm nay quán mình vừa cho ra mắt thức uống mới, theo lời bà chủ, quyết định mời hai vị khách bất kỳ được dùng thử miễn phí, và thật trùng hợp, hai vị mỹ nữ đây đã trúng thưởng."

Tả Tịnh Viện: "Tốt như vậy sao, hay là, có ai đó có ý với tụi mình đây."

Nghe thấy thế, Bách Hân Dư vội lắc đầu phủ nhận, mặt cô hơi ửng đỏ vì ngại khi nghe lời trêu chọc của Tả Tịnh Viện. Lúc này, trong lòng Bách Hân Dư đã âm thầm lôi Trương Hoài Cẩn ra giày xéo: "Trương Hoài Cẩn cái đồ cáo già, cậu muốn lôi kéo mỹ nữ thì tự đi mà làm, tại sao còn kéo theo mình."

Chu Di Hân nghe thấy cuộc trò chuyện của Tả Tịnh Viện với người kia, cô mới thôi trêu đùa với Chính Nam mà ngước lên nhìn hai người. Khi mắt của Bách Hân Dư chạm phải ánh mắt Chu Di Hân, trái tim cô lại "thịch" một tiếng, hơi nóng dần khiến cho lỗ tai cô ửng đỏ nhẹ nhè. Nhưng khi thấy đôi mắt cô ấy hơi sưng đỏ, còn chút vệt nước mắt chưa khô, không hiểu sao Bách Hân Dư cảm thấy có chút đau lòng. Cô chưa bao giờ trải qua cảm giác lạ lẫm như vậy trước đây.

Đang tự thắc mắc với những cảm xúc mới lạ vừa rồi, đột nhiên, cửa quán bị một lực đạo hung hăng mở tung phát ra tiếng "leng keng" vô cùng chói tai. Một cô gái bước vào quán với một khuôn mặt vô cùng tức giận, điệu bộ gấp gáp như đang tìm kiếm gì đó. Cô ta nhìn quanh khắp quán, đến khi nhìn đến bàn của hai cô gái này thì cô ta giận dữ quát: "Chu Di Hân, thì ra em trốn tránh chị mấy hôm nay là để hẹn hò với "bạn thân" của em à."

Nói rồi cô ta lập tức đi về hướng này với khuôn mặt như muốn giết người. Bỏ qua Bách Hân Dư, cô ta liền nắm chặt lấy cổ tay cô gái tóc đen tên Chu Di Hân kia hung hăng kéo đi. Tả Tịnh Viện thấy thế, vội vàng muốn tách người kia ra khỏi bạn mình. Chu Di Hân nhìn người kia đột nhiên xuất hiện, cô bất ngờ nói: "Sao chị lại ở đây, tại sao chị biết em ở đây?"

Cô gái kia đáp bằng một giọng điệu khinh thường: "Sao nào, nếu chị không lắp thiết bị theo dõi vào điện thoại của em thì làm sao biết được em ở sau lưng chị lén lút qua lại với người khác hả!"

"Chị thôi đi, em đã chứng minh với chị em với cậu ấy chỉ là bạn, chị còn muốn em phải như thế nào nữa chị mới tin tưởng em" Chu Di Hân nức nở nói.

"Em lập tức theo chị về, chúng ta sẽ giải quyết sau. Nhanh lên, đi thôi" Cô gái kia nói xong, định vươn tay kéo Chu Di Hân đi thì lại bị một bàn tay khác chặn lại, là Bách Hân Dư đang dùng sức để giải thoát cho cổ tay đang bị siết đỏ của nàng, khuôn mặt của cô lúc này hết sức nghiêm nghị.

===============================================================================

Do gần đây tác giả bận chơi đồ suốt ngày đêm - cụ thể là đồ án, cho nên tiến trình ra chương mới bị chậm lại. Xin mọi người bỏ qua.

Pr một chút : Thứ 6 tuần này, trên page "Không phải CP sẽ không Be" có mở donate lần CUỐI CÙNG cho hai bạn nhỏ Bách Hân Dư và Chu Di Hân, vì để có thể đưa hai bạn vào vòng bán kết TBP mọi người có thể  ghé qua và ủng hộ cho hai bạn nhà mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top