Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc mây mưa kết thúc , điều đáng mừng là cậu trai kia chưa có dấu hiệu tắt thở , chỉ là đang hấp hối . Gã béo thỏa mãn nhìn thành quả của mình , hôn hôn lên gương mặt đầy máu của cậu trai sau đó thì đứng dậy bỏ đi , chắc là ra chỗ tên A Hoàng vừa nãy . Đây là cơ hội của Ngạo Thiên , bé lưu loát nhảy xuống dưới , đeo lại túi đồ của mình , bỏ đi . Lúc đi qua cậu trai hấp hối , bé hơi ngừng lại , nhưng cuối cùng vẫn quay đi . Bé không cần thêm gánh nặng , mà bây giờ thì ngay thân thể bé đã là gánh nặng rồi , nếu tìm cách cứu cậu trai này , bé chỉ còn đường chết . Ngạo Thiên có thể nhìn ra được lão béo kia rất lợi hãi , xương cốt con người dù gì cũng rất cứng , vậy mà gã lại dễ dàng bẻ gãy tay cậu trai kia mặt không chút đổi sắc , hơn nữa phản ứng của gã cũng nhanh , căn bản là luôn đề phòng cảnh giác . Còn điều cuối cùng khiến bé e ngại không muốn giúp đỡ cậu trai , đó là ánh mắt điên cuồng chiếm đoạt gã dành cho cậu , bé không dám nghĩ nếu mình cướp người này đi , gã béo sẽ phát điên như thế nào , mối quan hệ thật kì quái .
" ..Giúp ta "
Ngạo Thiên chửi thầm một tiếng , bước đi nhanh hơn
".. ngươi trúng độc "
Đông Phương Kỳ yếu ớt nói . Hắn không hiểu mình đang làm gì , cầu xin giúp đỡ từ một đưa bé , nhưng ...
"Ngươi trúng độc ,.. dấu hiệu là nôn ra máu .. móng chân chuyển.. đen và gang bàn chân.. sẽ có tơ máu "
Ngạo Thiên ngồi xuống tháo hài kiểm tra, quả nhiên thấy móng chân đen và gang bàn chân chi chít tơ máu như sắp nổ tung
Mặt bé tối xầm , nghĩ lại thứ lương khô kia , cảm thấy là bé căn bản không nên nhận bất cứ thứ gì từ tên Hoàng Đế khốn nạn kia
" Giải dược ? " giọng nói non nớt gần 2 năm không cất ra , có chút không rõ .
" .. giúp ta ! "
Ngạo Thiên nhìn Đông Phương Kỳ chăm chú , muốn tìm ra bất cứ cảm xúc nào trên khuôn mặt thê thảm kia
" Trong khả năng " của ta , ta sẽ giúp ngươi
" đi theo ... chờ tín hiệu "
Hiệp nghị giữa hai người muốn sống sót cứ thế hoàn thành trong vài câu giao tiếp ngắn ngủi
Lại xóa dấu vết rồi leo lên cây , Ngạo Thiên ẩn mình trầm tư suy nghĩ
Đã đến nước này , bé buộc phải chịn tin tưởng " bằng hữu " mới quen này , thân thể bé quá yếu ớt , mà kiến thức vè thế giới này quá ít ỏi , bé không thể sống sót một mình .
Đừng làm ta thất vọng . Ngạo Thiên nhìn Đông Phương Kỳ đang nhắm nghiền mắt yếu ớt suy nghĩ.
Nửa khắc sau , A Hoàng trở lại , mặt mày nhăn nhó biến dạng , lẩm bẩm chửi rủa gì đó
Hắn bước tới người Đông Phương Kỳ , dùng chân đá đá vào người cậu , dùng giọng mỉa mai lại khó nghe trêu trọc :
" Này còn sống không ? Nằm dưới thân nam nhân dục tiên dục tử đến không dậy nổi nữa phỏng ? Hắc hắc hắc " một tràng cười dâm đãng hết sức , bản tay hắn lướt qua phần chân đến ngực của Đông Phương Kỳ , vẻ mặt thèm thuồng trong chốc lát rồi lại tỏ ra ghét bỏ . " Mẹ tên kỹ nam nhà ngươi bẩn thỉu quá đi mất , làm mất hết hứng của lão tử "
Nói xong tay hắn lại cầm lấy cánh tay đã gãy của Đông Phương Kỳ , cố tình dùng sức , nhấc lên nhấc xuống đánh giá rồi mới bắt đầu theo lệnh của tên béo trị thương
Hắn hung hăng bẻ lại trỗ bị trật và nắn phần xương gãy về đúng vị trí , sau đó , một ánh sáng trắng yếu ớt phát ra từ bàn tay gã , say một khắc chỗ gãy kia dường như đã được chưa lành , nhìn qua chỉ sưng đỏ như bị thương ngoài da
Ngạo Thiên thấy một màn kia thì kinh hoàng
Bé e rằng thế giới này khó đối phó hơn hắn tưởng
Giả sử như thế giới này là một câu truyện đi , một câu truyện huyền huyễn đầy cẩu huyết về báo thù , mà Ngạo Thiên là nhân vật chính , tên A Hoàng kia nhìn mặt mũi chỉ được xét vào hạng tôm tép , và boss cuối cùng thì là đên Lãnh Đế biến thái kia . Hạng tôm tép đã có dị năng kinh người thế kia , vậy thì đại boss còn phải khó đối phó như thế nào ? Mà hắn còn là vua một nước đấy , cung đình tranh đấu khắc nghiệt thế nào ai chả biết . Lúc này đây không thể phủ nhận được rằng tên kia có năng lực và sức mạnh . Con đường báo thù sao mà trông gian nan quá .....
Nhưng ... đồng nghĩa với việc này là bé có cơ hội cải tạo cơ thể này , có thể khiến nó trở nền cường đại hơn , nhỡ đâu hắn cũng thức tỉnh dị năng gì đó kinh người hơn thì sao ? Thế giới này gồm có những dị năng gì ? Một người có thể có mấy dị năng ?
Đến khi suy nghĩ xong mấy vấn đề nan giải không đáp án kia thì tên A Hoàng đã chưa trị xong xuôi cho Đông Phương Kì , trên mặt gắn lộ rõ vẻ kiệt sức , hắn ngồi sang một bên thở hổn hển . Xem ra cái loại dị năng này cũng có giới hạn
Cũng cùng lúc đó , tên béo cũng quay trở lại , trên tay cầm con mồi tỏ vẻ vừa mới săn
Không biết dị năng của tên béo này là gì , tên A Hoàng có dị năng chữa trị đã bá chấy lắm rồi , mà tên béo lại là tiểu Boss , hắn hẳn là lợi hại hơn
Tên béo quăng một ánh mắt về phía Đông Phương Kỳ , thấy vết thương trên người cậu đã khá lành lặn , không cản trở đến hành trình thì có vẻ hài lòng , hắn quẳng con mồi về phía A Hoàng rồi không kiệm lời khen ngợi hắn . A Hoàng tỏ ra nịnh bợ sau đí thì xử lý con mồi rời nướng lên .
Không lâu sau đó , mùi hương thơm ngậy của thịt tỏa ra
Nhìn tên A Hoàng trông như vậy mà tay nghề nấu nướng lại không tồi , thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong .
Tên béo lúc này ôm lấy Đông Phương Kỳ đã ngất xỉu từ lúc trị thương mang gần đến đống lửa , tát cho cậu tỉnh dậy sau đó quẳng cho cậu một mẩu thịt xuống đất coi như bố thí
Đông Phương Kỳ không nói gì , nhặt miếng thịt kia lên , gạt bỉ chỗ bẩn rồi ăn . Hành động này khiến tên béo cười đên rung rinh đống mỡ trên người hắn : " Ta còn tưởng ngươi muốn như lần trước , để ta mớm cho ngươi ăn , thật đáng tiếc , ta còn muốn dùng miệng đút vào phía sau cho ngươi nữa kìa , thân thể dâm đãng háu ăn này thật không chê vào đâu được , ha ha "
Đông Phương Kỳ tiếp tục ăn mặc kệ lời gã nói
Ngạo Thiên thì lại rối rắm , tên béo kia nhất định có vấn đề tâm thần , vừa chửi mắng người ta , đối xử không khác gì một thứ công cụ tình dục , nhưng lúc này lại ôm người ta vào trong lòng , mang đến gần đống lửa để sưởi ấm , bảo tay sai chưa trị vết thương . Thế này tính là cảm xúc gì đây . Yêu hay hận ? Yêu quá hóa hận ? Hận quá thành yêu ?
Không để Ngạo Thiên tiếp tục hoabg mang , tiếng bụng của bé đã phát ra tiếng động kháng nghị .
Chết tiệt ! Ngạo Thiên chửi ngầm
" Ai ! " tên béo hét , sau đó vung cánh ray về phía Ngạo Thiên
Một lực vô hình sắc bén hướng về phía bé , chỉ chửi thầm một tiếng không xong , sau đó nhanh chóng lăn xuống cành cây ấy
Ngay giây Ngạo Thiên rớt xuống , cành cây kia bị lực sắc bén cắt lìa khỏi cây
*Bịch* Ngạo Thiên nhăn nhó vì đau đớn , sau đó lồm cồm bò dậy , ryn rẩy nhìn về phía đống lửa
Tên béo nhìn thấy một vật trắng nho nhỏ rớt xuống cây thì ngạc nhiên , lại thấy nó là một đứa bé xấu xí vô cùng , trong đầu vô thức nhớ về lời đồn không lâu về Tứ Hoàng tử thất sủng hai năm trước . Có vẻ như hắn kiếm được món hời rồi , gã nghĩ
" Mày là ai , chán sống rồi hả , ở đây rình mò đại ca " tên A Hoàng hét lên cái giọng chói tai của gã , như để lập công , gã cầm con dao tiến về phía Ngạo Thiên tỏ vẻ ta đây giải quyết được . Tên béo hừ lạnh một tiếng , thấp giọng nói " A Hoàng không cần làm bừa , mang nó lại đây cho ta xem "
A Hoàng nghe thế thì chột dạ vâng dạ , ánh mắt độc ác lướt về phía Ngạo Thiên , không cam lòng xách cổ áo bé tha về phía tên béo


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top