Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Đồng nhân Thanh xà, bạch xà] Kim Bát ký - Bạch Vũ Thạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nội dung truyện xuyên suốt qua cuộc đời và chuyện tình của Bạch Tố Trinh và Phong Bích Thanh từ thời cổ đại cho tới tương lai.

Bắt đầu từ lúc còn nhỏ, Bạch Tố Trinh tính tình hiếu kỳ nên trong một lần ham chơi bị đồ tể bắt được, song nàng được Mục Đồng (tiền kiếp của Hứa Tiên) cứu. Nàng sau đó nói sẽ báo ân cho hắn. Bạch Ly – mẹ của Tố Trinh – vốn là 1 trong hai xà tiên của Nữ Oa nương nương. Trong một lần giao đấu với Trương Lăng mà chết dưới kim bát của hắn. Tố Trinh đau lòng cộng thêm bị những yêu quái trong sơn bắt nạt nên nàng bay tới Nga Mi Sơn – Thanh Phong động sinh sống. Chuyên tâm tu hành mong một ngày trở thành tiên.

Quãng thời gian sống ở Thanh Phong động, nàng thường xuống núi đi chợ. Khi thấy một gian hàng bán những động vật để phóng sanh, vì thương tiếc chúng, Tố Trinh thu mua hết và đem về rừng thả. Duy nàng lưu lại năm con xà bình thường. Nàng đăt tên cho chúng là : Bạch Mặc, Bạch Trúc, Bạch Mai, Bạch Tiên-Bạch Hỉ (song sinh), và Phong Bích Thanh aka Tiểu Thanh. Tiểu Thanh khi còn là xà thường, rất hay ăn đậu hủ Tố Trinh, lúc nào cũng uốn ẹo trên tay trái của nàng, từ lúc ăn, tắm rửa cho tới ngủ. Vì chán cảnh nhàn hạ trong động, Tiểu Thanh thừa dịp Tố Trinh ngủ mà lén lút biến thành hình người, bao rằng nàng muốn lưu lạc trần gian hưởng thụ nên tạm xa Tố Trinh, mong một ngày gặp lại. Nàng nữ phẫn nam trang đi khắp thiên hạ. Còn về Tố Trinh, tỉnh lại không thấy Tiểu Thanh rất lo lắng, sau vì gặp Bồ Tát chỉ điểm đi Tây Hồ mùng 3 tháng 3 để báo ân Mục Đồng.

Xuống núi, nàng gặp được Tiểu Thanh, nhưng vì Tiểu Thanh phẫn nam trang nên không nhận ra, hai người đánh nhau một hồi thì nhận biết nhau. Tiểu Thanh với bản tính phong lưu khoái lạc, dẫn Tố Trinh đi tham quan Tây Hồ rồi chèo thuyền. Hai người hưởng thụ giây phút tốt đẹp này cho tới ngày mùng 3 tháng 3, gặp được Hứa Tiên để báo ân. Tiểu Thanh và Tố Trinh khi đó chưa nhận ra tình cảm của nhau nên Tiểu Thanh vô ý chỉ điểm Tố Trinh cưới Hứa Tiên, sau đó sinh cho hắn nhi tử rồi cả hai hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ bay về trời làm tiên. Nào biết bi kịch xuất phát từ đây. Tố Trinh dù không muốn, nhưng vẫn phải động phòng hoa chúc với Hứa Tiên. Khi đó nàng đã có tình cảm với Tiểu Thanh nhưng vì muốn báo ân nên không thể làm gì khác được, nhìn thấy ánh mắt buồn của Tiểu Thanh, nàng rất đau lòng. Tiểu Thanh khi nghe thấy tiếng ân ân ái ái của Tố Trinh và Hứa Tiên rất buồn bực và tức giận dẫn tới đã thương kinh mạch. Giữa đêm khuya, cả hai hẹn nhau ra hậu viện, Tố Trinh ôm Tiểu Thanh, hỏi vì sao không ngăn cản cuộc hôn nhân gượng ép này từ trước thì Tiểu Thanh chỉ nói, khi nghe được tiếng động hoan ái kia, nàng mới kịp nhận ra đoạn tình cảm mập mờ giữa cả hai.

Hạnh phúc ngắn ngủi, vẫn còn Hứa Tiên nên Tố Trinh đành phải mở ra tiệm thuốc nhằm phò trợ Hứa Tiên mau chóng thành danh, khi đó nàng cũng hết nhiệm vụ báo ân. Tiểu Thanh đau lòng, đi thanh lâu uống rượu, về tới quán trọ thấy Tố Trinh thì tức giận nói nàng "bội bạc tình nghĩa" xong gọi tên một nam nhân và nữ nhân khác. Tố Trinh vừa ghen mà vừa đau buồn nhìn Tiểu Thanh, ôm nàng dỗ ngủ. Tố Trinh biết, Tiểu Thanh đau một thì nàng đau mười.

Từ lúc mở ra tiệm thuốc, Tiểu Thanh theo lời Tố Trinh, phụ bốc thuốc cho Hứa Tiên. Hứa Tiên vì lâu ngày chung đụng, nảy sinh ý đồ đen tối với Tiểu Thanh. Cho rằng Tiểu Thanh là nha hoàn của Tố Trinh thì cũng là người của mình, nhiều lần đề cập Tiểu Thanh trước mặt Tố Trinh. Tố Trinh cảm nhận được sức ép từ Hứa Tiên, cảm thấy bất ổn. Còn Tiểu Thanh vì một lòng muốn nhanh chóng muốn giúp tỷ tỷ yêu quý của mình nhanh báo ân nên làm việc lỗ mãng, nhiều lần bị thương làm Tố Trinh đau lòng không thôi. Có một lần, vì muốn đi Bồ Tát cầu phúc, Tố Trinh vô tình để sao Văn Khúc tiến vào bụng mình, làm nàng thai hoan mà không hề hay biết. Tố Trinh và Tiểu Thanh hàng đêm vẫn ở bên nhau tâm sự. Một lần, Tố Trinh đem chuyện Hứa Tiên nói cho Tiểu Thanh biết, Tiểu Thanh không giận ngược lại còn an ủi Tố Trinh tin tưởng nàng, cảm động ôm lấy nhau, cả hai có một đêm đầu tiên chính thức.

Tiệm thuốc của Hứa Tiên ngày càng vang danh, càng có nhiều chuyện xấu xảy ra. Tiểu Thanh vì muốn lấy tiên dược mà đanh nhau với Hạc Đồng mà bị thương sắp chết, còn Tố Trinh vô tình để lộ nguyên hình xà tinh của mình trong một lần bụng đau, làm Hứa Tiên chết ngất. Hồn vía bị Hắc Bạch Vô Thường bắt đi, Tố Trinh tức tốc xuống âm phủ đòi hồn. Ở đây, biết được bộ mặt giả dối, nhát gan của Hứa Tiên khi hắn nhận thức Tố Trinh là xà yêu. Tố Trinh tức giận va hối hận, chỉ muốn một chưởng giết chết Hứa Tiên, nhưng nghĩ tới báo ân nên cũng phải cứu hắn một mạng. Trở về dương thế, Tố Trinh mong ngóng Tiểu Thanh, khi vừa thấy Tiểu Thanh một thân máu me. Bi thương cùng thống khổ không thôi, ôm Tiểu Thanh khóc và chữa thương cho nàng.

Từ sau biết tâm ý của Hứa Tiên, Tố Trinh quyết định lạnh nhạt hắn. Ngược lại, nàng còn ngày đêm chăm sóc bị thương Tiểu Thanh, nói chính sự một hồi, Tiểu Thanh bị Tố Trinh đẩy ngã. Hai người ân ân ái ái, nào ngờ bị Hứa Tiên lén lút trong đêm thấy được. Tới Lâm An cứu người, Tiểu Thanh đi với Hứa Tiên, còn Tố Trinh ở lại tiệm thuốc canh chừng. Ở Lâm An, gặp được Pháp Hải, lại còn Lăng Liền – con trai Lăng thái sư – làm khó dễ, dùng nhục hình tra khảo Tiểu Thanh khai ra 4 món bảo vật mà hắn tham ô, nhưng bị Tiểu Thanh cất giấu. Tố Trinh sốt ruột đi cứu người, thấy Tiểu Thanh bị làm khó dễ, tức giận đại khai sát giới bất chấp ảnh hưởng tới đạo hạnh ngàn năm của nàng. Tiểu Thanh thương nặng, chỉ có tiên dược của Nam Ông mới cứu được. Tố Trinh không còn cách nào khác, nhờ Hứa Tiên chăm sóc cho Tiểu Thanh, còn nàng bay tới tiên ông lấy dược. Khoảng thời gian này, Hứa Tiên trước đó vì có ý đồ quá phận với Tiểu Thanh nên cưỡng bức nàng. Tiểu Thanh trong tiềm thức tức giận, bị tẩu hỏa nhập ma, từ hôn mê mà thức tỉnh đánh cho Hứa Tiên một trận. Tố Trinh trở về thấy một cảnh kinh hồn bạt vía này, xuất kiếm giết Hứa Tiên, nhưng vì hài tử trong bụng làm phiền nên giết hụt hắn. Bất chấp đau đớn trong bụng, đuổi theo Hứa Tiên giết. Tiểu Thanh khi tỉnh dậy, không thấy Tố Trinh, nghĩ nàng chạy theo Hứa Tiên giải thích nên nổi giận, tâm ma nổi lên. Khi thấy Tố Trinh trở về và nói sự thật là nàng đã có thai với Hứa Tiên, Tiểu Thanh nổi trận lôi đình, buông lời mắng nàng. Tố Trinh vừa thất vọng mà vừa đau lòng, nàng biết Tiểu Thanh là tẩu hỏa nhập ma, nếu không cứu kịp thời, sẽ rất nguy hiểm. Tiểu Thanh bây giờ gặp gì giết đó, Tố Trinh liền thu xếp cả hai trở về Thanh Phong động tu luyện, dù không muốn nhưng Tiểu Thanh vẫn đi theo Tố Trinh, còn sai thủ hạ Ngũ Qủy tìm kiếm tung tích Hứa Tiên để giết hắn để rửa nỗi nhục cho mình.

Về lại Thanh Phong động, gặp lại Bạch Mặc và Bạch Trúc, mừng mừng tủi tủi. Ở phòng khách không kiêng nể ai mà ôm hôn, Tiểu Thanh kiếm nén không được chút nữa đem Tố Trinh đẩy ngã ngoài phòng khách. Cũng may Tố Trinh lý trí, giúp Tiểu Thanh ổn định tâm trí, cả hai mở lòng hơn về việc của Hứa Tiên. Tố Trinh nói, nếu Tiểu Thanh muốn giết Hứa Tiên nàng sẽ không cản, chỉ mong đoạn thời gian đó sẽ không ám ảnh Tiểu Thanh. Ban đêm hoang vu thanh tĩnh, hai người con gái có tình ý với nhau sẽ làm gì để tiêu khiển màn đêm đây? Tố Trinh ngại ngùng muốn tìm chuyện gì đó muốn xua đi dục vọng của mình, muốn nhảy một bản cho Tiểu Thanh, ai ngờ bị bản tính phong lưu của Tiểu Thanh chọc tức, thẹn quá hóa giận không ngó ngàng tới Tố Trinh. Tiểu Thanh biết mình lỡ lời, muốn làm hòa, liền trên giường ôm Tố Trinh nói lời xin lỗi thì biết Tố Trinh giả bộ khí mình, tức giận không thôi, muốn "đè" nàng, nào ngờ bị Tố Trinh "phản công"... Chỉ với một câu "Thanh Nhi, ta muốn ngươi" của Tố Trinh mà Tiểu Thanh an phận chịu nằm bên dưới để Tố Trinh hầu hạ. Một đêm triền miên, Tiểu Thanh lần thứ ba bị đẩy ngã, chỉ khổ cho Bạch Trúc và Bạch Mặc, một đêm không ngủ.

Sau Ngũ Qủy báo cho Tiểu Thanh biết Hứa Tiên trốn ở Trấn Giang. Tiểu Thanh và Tố Trinh cùng tới Trấn Giang đòi mạng. Tố Trinh mỗi lần muốn giết Hứa Tiên thì động thai khí, trở về quán trọ nghỉ ngơi. Về phần Tiểu Thanh, gặp được Lương Liền, kẻ đã nhục hình mình ở Lâm An, rút kiếm giết hắn xong đụng phải Pháp Hải và giao đấu với hắn. Bị Kim Bát làm cho bị thương, tâm trí hỗn loạn, gặp phải bụng Tố Trinh bụng ngày càng lớn, tức giận ra tay bóp cổ Tố Trinh dùng sức đánh vào bụng nàng. Chỉ khi Tố Trinh phun một ngụm máu lên mặt Tiểu Thanh, nàng mới bừng tỉnh, kinh mạch tổn thương nên ngất xỉu. Tố Trinh dù bị thương nhưng vẫn một lòng lo lắng cho Tiểu Thanh, truyền nội lực cho nàng.

Hứa Tiên sau bị giết hụt, chạy tới pháp tự của Pháp Hải trốn. Pháp Hải lợi dụng điều này, giúp đỡ Hứa Tiên, một mặt hòng dụ được hai con xà yêu kia ra mặt. Tiểu Thanh khi biết được Hứa Tiên ở pháp tự, tức giận chạy tới đòi nợ, dù cho Tố Trinh có khuyên nhủ cỡ nào cũng không cản được nàng. Đành thở dài, liều mạng buông tay đi theo Tiểu Thanh. Khúc này tác giả dựa theo nội dung chính, viết về thủy mạn Kim Sơn, trong một đêm dìm chết hàng vạn người Trấn Giang, còn Tố Trinh thì trong lúc giao đấu, được Tiểu Thanh đỡ đẻ sinh ra con trai. Bị Pháp Hải đuổi giết tận cùng, Tố Trinh quỳ xuống van cầu hắn đừng giết Tiểu Thanh, tha cho nàng một con đường sống. Pháp Hải định xuống tay thì Bồ Tát xuất hiện, dặn dò Pháp Hải đem Tố Trinh vào Lôi Phong Tháp để nàng ăn năn sám hối, chỉ khi con trai nàng đủ 16 tuổi đậu trạng nguyên thì thả ra. Tố Trinh thừa dịp đó dặn dò Tiểu Thanh mau mau chạy trốn, mang theo con trai nàng. Tiểu Thanh bay đi, nhưng lại tới pháp tự, một kiếm giết chết Hứa Tiên. Trước lúc chết, Hứa Tiên đặt tên đứa bé là Sĩ Lâm. Sau nàng đem đứa bé theo lời dặn của Tố Trinh, đưa cho Hứa Kiều Dung và Lý Công Phủ nuôi nấng dạy dỗ.

Lúc Tố Trinh bị đày vào Lôi Phong Tháp, cũng là lúc tình cảm của nàng và Tiểu Thanh ngày càng khăng khít. Hàng ngày hàng đêm, Tiểu Thanh nhân cơ hội nói chuyện với Tố Trinh, dù ngăn cách là cánh cửa dày ba tấc. Nhưng chỉ cần nghe được giọng nói của người kia, là đủ. Dù luyến tiếc, Tiểu Thanh vẫn không thể ở lại lâu hơn vì thiên lôi không cho phép. Lo lắng Tiểu Thanh có thể bị lôi đánh chế, Tố Trinh khuyên nàng mau chóng trốn đi, đừng tới gặp nàng. Khi thù hận kết thúc, cũng là lúc Tiểu Thanh hối hận muốn hết. Kể từ đó, nàng thề sẽ nhất quyết đem tháp kia đánh đổ hòng cứu người yêu. Hàn huyên một hồi, Tiểu Thanh quyết định trở về Thanh Phong động tu luyện mười lăm năm để nâng cao nội công mong chờ ngày cứu Tố Trinh. Tố Trinh dù không muốn, nhưng không dám luyến tiếc, chỉ mong Tiểu Thanh cẩn thận và đừng quên nàng. Biết Tố Trinh không nỡ, Tiểu Thanh liền quăng ngoại sam của mình vào trong tháp cho Tố Trinh, mong có thể làm nguôi ngoai nỗi nhớ của nàng.

Nhiều năm trôi qua, Tiểu Thanh y theo lời của Tố Trinh, tới nhìn Sĩ Lâm, biết hắn an toàn, bình an lại một trận vui mừng. Nàng suy nghĩ một hồi, quyết định gặp hai vợ chồng Lý phủ, nói ra hết những khúc mắc, chuyện xưa đau thương, xong cầm kiếm đâm mình bốn nhát nhằm mong Lý phủ tha cho Tố Trinh và nàng khi xưa giết Hứa Tiên. Ân oán khi xưa kết thúc, một đoạn khởi đầu mới mở ra cho Tiểu Thanh và Tố Trinh. Sĩ Lâm và bích Liên (con gái của Lý vợ chồng) lên núi, vô tình gặp được Bảo Sơn vốn là Vũ Khúc hạ phàm như Sĩ Lâm. Cả ba kết bái làm huynh đệ, gặp được Mị Nương và Thải Đệm, là thỏ yêu nhưng tính tình tốt, chỉ là bị rết yêu khống chế. Sau được Tiểu Thanh cứu giúp và bái nàng làm sư phụ. Tác giả có nói thêm về cặp Mị Nương và Bích Liên, nhưng mình xin phép lượt sơ qua :D.

Một đêm hàn huyên, Pháp Hải vô tình xuất hiện, Tiểu Thanh và Pháp Hải giao đấu, biết được Tiểu Thanh sắp thua, Tố Trinh dùng hết công sức phá cửa ra ngoài cứu người yêu. Nàng vai trai bị gãy cộng thêm ánh mắt tiếp xúc đêm tối đã quen nên bị mù tạm thời. Đánh một hồi, Bồ Tát xuất hiện, lệnh cho Pháp Hải buông lỏng sát khí, đừng làm phiền cả hai. Còn dặn Tố Trinh nội trong hai canh giờ phải quay về tháp, nếu không hậu quả khó lường. Tương phùng, Tiểu Thanh ôm Tố Trinh thật chặt, tới mức không muốn bông ra. Dường như cảm nhận được hương khí của Tiểu Thanh, Tố Trinh an tâm lâm vào hôn mê vì vết thương trí mạng trước đó. Tiểu Thanh đau lòng không thôi, dùng hết một nửa nội lực truyền cho Tố Trinh. Một lúc sau, Tố Trinh thức tỉnh, mỉm cười nhìn Tiểu Thanh. Mười sáu năm trôi qua, hai người lại có thể ôm nhau mà khóc mà cười. Vì cả hai đều dính máu, nên Tiểu Thanh ôm Tố Trinh bước vào hồ tắm rửa. Vì mắt của Tố Trinh tạm thời bị mù, nên Tiểu Thanh lấy vải bố che lại. Nhìn thấy khuôn mặt kiều diễm, đỏ mặt e thẹn của Tố Trinh. Tiểu Thanh kìm lòng không đậu, ân ái Tố Trinh ngay giữa thiên thanh bạch nhật và ngay tại hồ này. (Hai vị tỷ tỷ này sao mà bạo quá vậy nè :) ) Hai canh giờ qua đi, cũng là lúc sinh ly tử biệt, Tiểu Thanh gắt gao ôm lấy Tố Trinh không muốn bỏ ra. Còn Tố Trinh vì không muốn Tiểu Thanh bị lôi đánh, đành phải giãy dụa đi vào trong tháp. Hạnh phúc tới thật nhanh những cũng thật ngắn.

Kể từ khi bị Bồ tát cảnh cáo, Tiểu Thanh không thể chạy lại tháp mà hàn huyên với Tố Trinh, chỉ còn cách đứng từ xa mong ngóng. Khi thì nhờ bằng hữu thân thiết chuyển lời cho Tố Trinh, khi thì hóa thành xa yêu chôn dưới đáy hồ nhìn về Lôi Phong tháp. Sau vì gặp được Địa Tạng Vương Bồ tát, được ngài chỉ điểm mang cuốn sám hối Phật tự khác đưa cho Tố Trinh. Nàng có cơ hội vào trong tháp. Chưa kịp cất tiếng gọi thì nghe bên ngoài có tiếng của Sĩ Lâm. Nguyên lai hắn đã biết hết tất cả, tới Lôi Phong tháp nhận lại mẹ ruột. Tố Trinh và Sĩ Lâm được dịp tương phùng.

Từ đoạn này trở đi, là kể về việc Tiểu Thanh ra tay trợ giúp Sĩ Lâm và Bảo Sơn đậu trang nguyên. Từ việc lên triều đình kiện cáo, bị đánh 108 trượng, cho tới khi giết được Pháp Hải, liều mình phá tháp cứu Tố Trinh. Sau thành công, Tố Trinh thân là Nữ Oa nương nương nhưng lại từ chối thành tiên, nguyện lòng bồi bên cạnh Tiểu Thanh. Hai người sống hạnh phúc bên nhau, thẳng cho tới thời hiện đại 800 năm sau. Khi thấy dân gian lưu truyền chuyện tình mỹ lệ giữa Tố Trinh và Hứa Tiên. Cả hai cũng không để ý, quyết định rời xa nhân gian. Từ nay, Tố Trinh cũng chỉ có Tiểu Thanh, mà Tiểu Thanh trong lòng cũng chỉ có Tố Trinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top