Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 5 : Ham Muốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhặt lại mảnh vải cuối cùng mặc lên người , Chu Ánh Như cảm thấy thẹn vô cùng ... Dù đây không phải là lần đầu trao thân cho người con gái kia , nhưng bây giờ với danh phận là mẹ kế thì có chút e dè ... Lưu Hải Dương bình thản ngồi bấm điện thoại nhìn theo bóng lưng của Chu Ánh Như rời khỏi phòng mình mà miệng cong lên 1 nụ cười nhẹ .

" Để xem ... Trong đây có gì ! "_ Lưu Hải Dương mở điện thoại lên , vào mục hình ảnh thì khá nhiều hình chụp cùng Chu Ánh Như , kể cả số điện thoại cũng đặt là Vợ Của Tui kèm theo icon trái tim nữa , cô bắt đầu nhíu mày lại vào khi vào Facebook ... Ảnh từ hồi gần 6 năm trước , Lưu Hải Dương chụp đầu tiên với Chu Ánh Như up lên Facebook là từ hồi 8/10 /2015 trong trường đại học Sài Gòn . Trông nàng rất trẻ so với bây giờ xinh hơn tươi hơn , nhưng dù trước hay bây giờ trông nàng vẫn quyến rũ cực kỳ .

" ( Ngày đầu hẹn hò ... Em đã nghĩ ra tên con của chúng ta luôn rồi chị à 😁) Quen từ lâu như vậy rồi sao ? "_ Lưu Hải Dương đọc cap trong ảnh thì thấy quen biết nhau đã từ lâu nên lướt tiếp xem có gì khác không .

Từng ảnh từng cái stt cô viết dành cho nàng và gắn thẻ vào , cuộc tình bắt đầu kết thúc vào ngày 30/11/2017 với dòng trạng thái buồn của cô dành cho nàng . ( Chị muốn dừng , thì em cũng không muốn bước nữa 💔 ) và dòng cmt khá đau lòng từ nàng dành cho cô ( Chị mệt mỏi rồi , hãy tìm người khác đi cùng em nhé 😊 )

" Vậy là mình và dì yêu nhau thật , và chia tay thật ... "_ Lưu Hải Dương ánh mắt đanh lại khi nhớ lại hành động ban nãy của mình dành cho Chu Ánh Như ... Thật quá đáng .

Cô mở danh bạ lên lần nữa , nhất định có số của Ngọc Băng lưu trong này , vì nó nói nó là bạn thân của cô từ thời đi học mà . A , đây rồi ... Tên lưu là Quễ Băng Ám Dương , trời ạ . Nghe trẻ nghé vãi cả luôn .

• Tút Tút ~ •

" Ù ôi ... Hôm nay điện tao luôn bây "_ Ngọc Băng giọng ngạc nhiên bên đầu dây bên kia bất ngờ lên tiếng .

" Cho tôi nhờ cậu 1 chuyện được không ? "_ Lưu Hải Dương

" MÀY ĐỪNG CÓ XƯNG HÔ TÔI CẬU ĐƯỢC KHÔNG ? NGHE MÀ SỞN HẾT CẢ DA GÀ ... MÀY VỚI TAO ĐI "_ Ngọc Băng bực dọc hét lên .

" Úi...à...uh ...mày ... mày giúp tao chuyện này được không ? "_ Lưu Hải Dương ngập ngừng nói .

" Rồi sủa đi "_ Ngọc Băng thích cách nói chuyện ngày xưa của 2 đứa hơn thì phải .

" Tao không phải chó "_ Lưu Hải Dương

" Rồi ! Vô vấn đề chính "_ Ngọc Băng

" Thuê giúp tao 1 thám tử giỏi ! Bao nhiêu tiền cũng được ... Nếu có thì giới thiệu cho tao nhé "_ Lưu Hải Dương nói .

" Ok , tao biết mày định làm gì rồi ! Yên tâm đi để tao lo "_ Ngọc Băng giọng chắc chắn nói .

Hai đứa cúp máy nhau , Lưu Hải Dương liền ngồi dậy vì chán nản mở cửa phòng ra bước ra ngoài tìm Chu Ánh Như . Vào phòng nàng 1 cách nhẹ nhàng , Lưu Hải Dương thấy mẹ kế đang thoa kem dưỡng da thì từ sau lưng nàng 1 cách chậm rãi .

" Dì đang làm gì vậy ? "_ Lưu Hải Dương đóng nhẹ cửa lại sờ bả vai nàng hỏi khiến người Chu Ánh Như giật thót lên 1 cái .

" À ... Uh , Dì xoa kem thôi ! "_ Chu Ánh Như vừa nói vừa xoa xoa cánh tay mình .

" Bình thường ba tôi khi nào mới về dì biết không ? "_ Lưu Hải Dương ngồi trên giường nàng hỏi .

Đúng như lời Chu Ánh Như nói , phòng này chỉ có 1 cái gối nằm 1 gối ôm và 1 cái mền bông thôi , giường cũng nhỏ hơn phòng của Lưu Hải Dương nên cô nghĩ những gì Chu Ánh Như khi nãy thú nhận là thật , cô nhìn cái dác căn phòng xong rồi cười nhẹ hài lòng .

" T ... thường thì 6h chiều sẽ về ... Còn lúc nào tiếp khách thì sẽ 8-9h mới về ... Có hôm sẽ qua đêm luôn mà không báo trước ... Mà , chi vậy ? "_ Chu Ánh Như bắt đầu ngập ngừng nhìn từng hành động của Lưu Hải Dương .

" Vậy còn giờ đi làm ? "_ Lưu Hải Dương

" Thất thường lắm ... Có khi 6h 7h hoặc 8h sáng ..."_ Chu Ánh Như nói rồi thấy cô dần ngồi dậy bước tới đóng cửa và ...

• Tách •

Tiếng chốt cửa vang lên , căn phòng trống rãi ... À , phải nói là cả căn nhà chứ ! Chỉ còn lại Lưu Hải Dương và Chu Ánh Như bên trong , cô từ từ quay sang Chu Ánh Như và cởi từng cúc áo trên người mình ra .

" C...con định làm gì nữa vậy ? Mau về phòng đi "_ Chu Ánh Như đứng lên chỉ ra cửa thì bị cô nắm cổ tay kéo lại ôm vào lòng .

" Bây giờ mới gần 2h trưa ! Chúng ta vẫn còn nhiều thời gian mà mẹ kế nhỉ ? "_ Lưu Hải Dương đẩy người nàng về sau nắm chặt 2 cổ tay ngã xuống giường , ánh mắt cô nhìn nàng đăm đăm nói .

" N...nhưng dì còn mệt ... Dì đã chưa ăn gì sáng giờ ... X ... xin lỗi .."_ Chu Ánh Như giơ 2 tay chéo nhau che mặt lại nhìn cô bằng ánh mắt khẩn khoản .

" có gì phải xin lỗi ! Vậy dì muốn ăn gì ? "_ Lưu Hải Dương buông nàng ra , cô gài lại cúc áo , Chu Ánh Như bị 1 phen hú vía nên ôm tim mình cố bình tĩnh lại .

" V...vậy chúng ta xuống bếp ăn cơm đi ... "_ Chu Ánh Như lấy áo khoác khoác thêm vào người mình rồi cúi đầu chỉ ra cửa nói .

Lưu Hải Dương gật đầu , đúng thật khi ở gần Chu Ánh Như cô dường như không kiềm hãm được cảm xúc mãnh liệt đó , nó quá lớn 1 thứ tình cảm sâu nặng không thể nào đứt ra được ... Cô cũng khẳng định bản thân thích nữ giới rồi , Lưu Hải Dương cũng cố giữ vững tinh thần mở cửa bước xuống nhà ... Làm điều đó được 1 lần , cô lại muốn làm thêm lần nữa với Chu Ánh Như , cái thú tính dần dần nổi dậy chiếm lấy bên trong con người cô vậy , ham muốn cũng trực trào trong cơ thể Lưu Hải Dương .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top