Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2 : gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chồi ôi chời nãy á mày tao gặp anh kia  đẹp trai kinh khủng trời má ơi ta nói nó đẹp.

Từ xa đi vào dù chưa thấy mặt đã nghe tiếng của Khắc Đình vang vọng khắp lớp , trai thôi mà làm gì mà thấy ớn. Đây đâu phải lần đầu Nhã Lâm được nghe bạn của mình khoe, khoe gì còn giấu giấu dím dím úp úp mở mở chứ khoe trai đẹp chắc chắn nàng sẽ được nghe rõ đến từng cọng tóc không thiếu một nét nào trên khuôn mặt của anh trai kia rồi.

Lần này cũng đâu ngoại lệ, riết mà nàng cảm thấy trai đẹp là thứ gì đó cũng bình thường qua lời kể của Khắc Đình.

- làm gì mà thấy ớn vậy tao tưởng mày gặp idol nổi tiếng không đó ( Nhã Lâm )

 

- hơn idol nổi tiếng nữa mày ơi ta nói hen cao lắm mày ơi, tóc thì 2 mái, mắt á ta nói nhìn một cái thôi hén là mê tới già. Ảnh mà của tao là tao để lên tủ kính luôn.  ( khắc Đình )

Định là đọc cho xong cái cuốn sách này tới vô tiết học luôn ai mà có dè cha nội Khắc Đình lại vô, mà còn lại kể mấy cái vụ trai đồ của nó. Chắc Nhã Lâm cũng ngán tới tận cổ rồi mà không nói thôi. Để không bị thằng bạn hay kể của mình đánh giá thì nàng đành tiếc nuối gấp quyển sách đang đọc lại, chứ để mở ra vừa đọc vừa nghe nó kể chắc chữ cũng sợ mà bay hết.

- thôi thôi né ra giùm tao, ba cái trai trái gì đó thơm ngon bổ dưỡng thì ăn một mình đi. Tao đây xin nhắc lại là tao ...
....không......có.....mê ( Nhã Lâm )

- mày còn hơn tao nữa mày nói ai ( Khắc Đình )

Cái gì hơn sao, nàng nhớ là nàng đâu có cảm tình với con trai, nói thích thì không có, nói yêu càng không, mà nói mê cở như thằng bạn mình á thì chắc đổi kiếp mới có vụ đó chứ đâu ra. Một đứa tím lịm như Nhã Lâm lại có ngày mê trai như Khắc Đình được chứ chuyện này hoàn toàn không xảy ra được. Đừng có mà đổ hoang cho người ta nha, đâu để yên nàng liền rửa hoang cho mình.

- hơn mày chỗ nào tao, trai tao còn không thèm nhìn nữa ở đó mà mê. Nói ai thì nói đi chứ nói tới tao mà kèm thêm 2 chữ mê trai vô thì lộn người giống tên rồi đó. ( Nhã Lâm )

- thì mày thấy gái là mắt mày sáng rỡ lấp lánh đồ đó ta nói hén là có hiếu với gái.
( Khắc Đình )

- Liên quan gì mày, mà nói nghe để lúc mắt tao lấp lánh thì coi bộ chắc lâu đó cùng lắm là đồng tử nó giãn ra thôi. Mà bộ mày không có hiếu với gái được nên ganh tị với tao hã. ( Nhã Lâm )

- cái thứ mê gái nói quài không nghe, giờ còn trả treo với tao nữa. ( Khắc Đình )

- mà tội nghiệp ghê 16 tuổi đầu rồi cũng không có mối tình vắt vai, nắm tay cũng chưa nắm nữa. Đợi lúc mày có bồ rồi ra mắt cho tao coi không biết lúc nào ( Khắc Đình )

- sao tao phải nghe mày trong khi giọng mày đâu phải giọng cao ( Nhã Lâm )

- ê đụng chạm vậy, tao cũng muốn giọng cao lắm đó chứ mà có được đâu ( Khắc Đình )

- thì đó mày đâu phải con gái đâu mà tao nghe mày cái thứ giọng trầm ( Nhã Lâm )

Hình như Nhã Lâm gãi trúng chỗ ngứa của Khắc Đình rồi, ghẹo người ta một hồi thế nào cũng có màng romeo and Juliet cho mà coi. Mà nếu Khắc Đình là Juliet chắc nàng cũng không chịu làm romeo đâu.

- định á là kể cho bạn nghe tui mới gặp chuyện vui á. Mà bạn á phũ tui, thôi được rồi không kể cho bạn nghe nữa. ( Khắc Đình )

- vui ghê đó, từ đầu mà mày nhận ra sớm là tao mừng rồi. Sao tới tận bây giờ mới nhận ra vậy còn hơi buồn đó ( Nhã Lâm )

Coi bộ không phải con gái thì còn lại Nhã Lâm đều cho vô chuồng gà hết mà. Thôi số phận đẩy đưa phải thân với đứa giọng trầm muốn cao như Khắc Đình coi như bù qua sớt lại, vớt vát được phần nào. Tưởng đâu cuộc đời nàng không biết 2 từ con trai là gì rồi đem nó cất vô trong từ điển coi như là một thứ phi vật thể không có trên đời chứ.

- sao nỡ lòng nào nói vậy với bạn, người ta cũng là con người đó. Biết buồn đó nghe ( Khắc Đình )

- giỡn đó, cô vô rồi kìa ( Nhã Lâm )

Cuối cùng thì 1 tiếng 30 phút rất nhanh nhưng vào môn tiếng Anh thì 1 tiếng 30 phút nó dài như bộ phim cô dâu 8 tuổi của Ân Độ thôi, thì như mọi người biết là Nhã Lâm thật sự rất yếu môn tiếng Anh.

Không giấu gì mọi người thì nàng có một ước mơ nhỏ nhoi luôn ấp ủ trong lòng là có một cô bạn gái giỏi tiếng Anh hơn nàng chỉ nhiêu đó thôi là nàng cũng thấy vui rồi. Mà coi bộ không như ý nguyện rồi, nói ra thì Khắc Đình thế nào cũng chê cười nàng cho coi.

Lời hồi nãy cậu ta nói đúng rồi đó nàng ta vẫn chưa biết yêu là gì hết, nói không biết thì không đúng theo kinh nghiệm của nàng thì nàng biết yêu đó nhưng ông bà ta thường nói học đi đôi với hành. Mà nàng biết thôi chứ đâu có người yêu đâu sao mà nói là biết yêu được.

Đến Khắc Đình mà còn có người yêu cũ thì nói ra có phải Nhã Lâm coi như bỏ không chứ 16 tuổi rồi còn gì, cũng không biết chừng nào mới có người yêu.

Sau khi kết thúc buổi học thì nàng nhanh chóng dọn dẹp đồ, chắc mọi người chưa biết. Nhã Lâm là một người đến sớm về sớm, cứ phải gọi là tiết kiệm từng giây chỉ cần hết học thôi là nàng nhanh chóng dọn dẹp đồ rồi đi về chứ không muốn ở lại. Nói thẳng ra thì nàng ra về không nhất thì cũng nhì. Riết rồi như một thói quen.

Nhưng hôm nay coi bộ lại phá lệ với đứa bạn thân này của nàng rồi

- Nhã Lâm mày làm gì mà đi nhanh vậy không biết ở lại đợi người khác hã.
( Khắc Đình )

- nhìn tao đi, giống con người biết đợi
lắm hã. Tao khẳng định với mày đó giờ tao chưa biết đợi chờ một ai nhất là mày á .( Nhã Lâm )

- rồi rồi tao dọn nhanh nè về chung đi, bữa nay ba mẹ tao ổng bả đi qua nước ngoài mất tiêu rồi..... ( Khắc Đình )

- thôi thôi biết rồi mày định rủ rê tao đâu nữa chứ gì đúng không.( Nhã Lâm )

- coi bộ bạn thân của tui cũng có ngày hiểu tui rồi. ( Khắc Đình )

Không phải là do nàng hiểu Khắc Đình mà là ngày nào sau khi học xong, cậu ta đều rủ rê nàng đi. Không đi ăn cũng đi chơi, riết mà thuộc luôn từng lời thoại.

- chứ không phải ngày nào mày cũng rủ nên tao nhớ hã ( Nhã Lâm )

- thì coi như tao giúp người yêu tương lai của mày cho mày lên vài kí rồi trả lại cho người yêu mày thôi, mốt có người yêu thì kêu nó đưa tao tiền coi như quà cảm ơn nghen chưa ( Khắc Đình )

- hay rồi, nằm mơ hã. Mày rủ tao thì OK đi mà cái quà gì đó tính sau đi hén, biết chừng nào tao mới có người yêu chuyện vài năm nữa hay gì ( Nhã Lâm )

- lớp gần ra hết rồi kìa đi lẹ còn ăn nữa ( Khắc Đình )

- tại mày đó lúc nào cũng lâu lắc ( Nhã Lâm )

- ê coi chừng ...( Khắc Đình )

Thì chuyện gì tới cũng tới nói chuyện mà cứ châm châm vô một người mà còn đi ra không nhìn đường nữa thì sớm muộn gì cũng đụng trúng người ta thôi. Và không phải lần nào hết chính xác là lần này không cần thử nghiệm nhiều lần như ông Thomas Edison, Nhã Lâm Chỉ cần 1 lần thôi là đụng trúng người ta rồi.

Một người mà cẩn thận nhìn trước ngó sau như nàng mà lần này lại đụng trúng người ta mà nếu là nhà phát minh thì coi như là quá thành công rồi. Mà bây giờ là thành 4 con mắt nhìn nhau chứ không phải thành công nữa.

Nàng đi ra vô tình đã đụng trúng một bạn nữ có vẻ là hơn cao hơn nàng nửa cái đầu, thân hình cũng thon gọn. Mà nàng va vô người ta kiểu bất thình lình như vậy, nhanh còn hơn sấm nữa thì ai né cho kịp thành ra cả 2 đều té xuống.

- ui da trời ơi ..... Đau quá ( Nhã Lâm )

- aaaa đau quá ... Bạn gì ơi bạn ngồi dậy đi. Bạn đang ngồi lên chân của mình á
( Hi Văn )

Thôi rồi Nhã Lâm ơi còn gì quê hơn nữa, đã đụng trúng người ta rồi mà còn ngồi lên luôn người của người ta. Nếu được cơ hội chắc nàng ngồi luôn không đứng dậy để đỡ quê chứ đứng dậy rồi biết làm sao nữa. Đó giờ nàng với vẻ bề ngoài là ít nói bên trong bất thường vậy mà giờ xảy ra cớ sự này có phải là kêu nàng xuống địa ngục đâu chứ.

Nghe người kia nhắc nhở nàng liền đứng dậy.

- mình... Mình xin lỗi bạn nha do mình bất cẩn quá nên mình mới mới như vậy.
( Nhã Lâm )

Bạn kia cũng chả nói gì chỉ cầm mấy cây bút do té khiến nó văng ra bỏ vào cặp lại, rồi đi về cũng với bạn của mình chứ cũng không nói gì với Nhã Lâm. Khiến cho nàng có hơi trách bản thân mình, không hiểu sao nay nàng kì lạ như vậy nữa.

- nè nè ê hêy Nhã Lâm bị gì vậy mê người ta hã gì mà nhìn chầm chầm vậy má. Ghê vậy trời mới nói cái giờ có đối tượng luôn rồi ( Khắc Đình )

Cái gì mà mê chứ, mới gặp có 1 cái lỡ đụng một cái mà mê cái gì. Chỉ là có vẻ nàng thấy có lỗi thôi chớ nàng ta không tin tiếng sét ái tình hay là yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu. Dù sao nàng cũng đâu biết người ta là ai lớp nào, muốn liên lạc xin lỗi cũng khó nữa.

- khùng điên ( Nhã Lâm )

- đó đó vậy là yêu rồi đó má, sao bạn nỡ bỏ tui một mình vậy ( Khắc Đình )

- trời ơi nói khùng gì vậy, không có chỉ là ( Nhã Lâm )

- là trúng tiếng sét ái tình hã ( Khắc Đình )

Chưa kịp nói hết câu thì cậu bạn thân của nàng đã nhảy vô nói dùm nàng, mà có lẽ đâu phải ý nàng là vậy đâu nên mặt nàng có hơi nhăn nhó khó chịu, nhưng thôi cũng không có chấp đứa bạn hóng chuyện này của nàng làm gì.

- kệ mày nghĩ gì nghĩ đi, có đi ăn không lẹ lên tao không có rảnh mà đợi mày nữa đâu do mày mà mới đụng trúng người ta đó ( Nhã Lâm )

- đỗ thừa nữa chứ ai làm gì bạn tui có đẩy hay xô bạn vô người ta đâu mà đỗ thừa bạn kì ghê ( Khắc Đình )

Cậu ta nói với giọng ghẹo chọc nàng làm cho nàng muốn xì khói đến nơi. Không chấp Khắc Đình nàng mặt kệ mà đi trước bỏ cậu ta ở lại, do biết mình đã giỡn hơi quá nên Khắc Đình đi theo để năn nỉ.

- ê giận hã thôi mà ( Khắc Đình )

- không ( Nhã Lâm )

- tao bao đừng giận mà ( Khắc Đình )

- được đó đi thôi bạn thân ( Nhã Lâm )

Đúng là giận thì giận chớ kêu bao là nàng mê dữ lắm.

Hết chương 2 đoán xem chương tiếp theo nhé ❤️

Tác giả: Riz ( Ngọc Duyên )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top