Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ là sáng hôm sau của vụ tai nạn . Kim Ánh Dương đã lấy được ý thức nhưng cơ thể cô không cử động vì mỏi nhừ và cũng vì cô lười . Cô chăm chú nghe cuộc nói chuyện giữa bác sĩ và Bỉ Ngạn Hoa .

" cô ấy bị trấn thương nặng ở đầu có khả năng mất trí nhớ , nhưng vì trước đó chải qua cú sốc nên tâm lý cũng có thể bị ảnh hưởng . " Bác sĩ báo cáo

" sẽ như thế nào vậy " Kim Ngọc Bội lo lắng .

" cậu đừng lo mọi chuyện sẽ ổn thôi " Bỉ Tử Đồng chấn an Kim Ngọc Bội .

" có thể sẽ sợ người nhưng người trước khi cô ấy ngất sẽ không sợ . Chuyện này có khả năng tới 88% " Bác sĩ .

" còn gì nữa không " Bỉ Ngạn Hoa . 

" cơ thể của cô ấy cần bổ sung nhiều chất dinh dưỡng . Hết rồi " Bác sĩ 

" cảm ơn " Bỉ Ngạn Hoa . 

" Bỉ tỷ tỷ chị định đi ư " Kim Ngọc Bội kéo tay Bỉ Ngạn Hoa .

" .... " Bỉ Ngạn Hoa không nói gì . 

" chị à bác sĩ đã nói rồi đó , chị nên ở lại đi " Bỉ Tử Đồng .

" Bỉ Ngạn Hoa , Kim Ánh Dương nó không giận cháu đâu " Mẹ của cô .

" ....... chị đi mua chút đồ thôi " Bỉ Ngạn Hoa im lặng một chút . 

Kim Ngọc Bội nghe vậy cũng thả tay Bỉ Ngạn Hoa ra .

Bỉ Ngạn Hoa đi lên tầng thượng hóng gió . 

Kim Ánh Dương nằm trên giường lúc này , cô đang tự hỏi rằng nàng còn tình cảm với mình không . Kim Ánh Dương nghĩ ngợi một hồi lâu cũng thiếp đi .

Trong giấc mơ .

" hộc hộc hộc " Kim Ánh Dương chạy thục mạng khỏi một đám đen . Bọn chúng hình thù không sác định nhưng chúng muốn cô , cô thật sự rất sợ . Không ai giúp cô cả , gia đình họ đều không có khả năng và chả ai quan tâm cô cả .

Kim Ánh Dương cứ chạy mãi , chạy mãi . Chạy đến ki vấp ngã .

Cô quay đầu lại nhìn thì thấy chúng đã ở ngay sau , Kim Ánh Dương hai mắt nhắm chặt chờ chết . 

" không sao chứ " giọng nói quen thuộc . 

Kim Ánh Dương hai mắt mở to nhìn người trước mắt , Bỉ Ngạn Hoa đánh bay đám kia . 

" chị ơi chị ơi chị ơi " Giọng của Kim Ngọc Bội Vang To . 

Kim Ánh Dương đôi mắt mở to đầy sợ hãi . Cơn ác mộng vừa rồi khiến cô nhìn mọi thứ theo góc nhìn khác , mọi thứ đều âm u và lạnh lẽo . Kim Ánh Dương chui vào chăn cả người co lại run rẩy . 

" chị ơi " Kim Ngọc Bội lo lắng , nước mắt chảy ra. Vừa rồi sắc mặt của Kim Ánh Dương tràn đầy sợ hãi , mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra . Khi tỉnh dậy thì lại né tránh mọi người nữa , thật sự mọi chuyện sảy ra như lời bác sĩ nói rồi .

" chị tớ sắp tới rồi " Bỉ Tử Đồng sớm thấy không ổn liền gọi cho Bỉ Ngạn Hoa . 

' là em mình mà ' Kim Ánh Dương trong chăn trấn an bản thân . Rõ ràng là cô nhớ mọi chuyện không có bị mất trí nhớ nhưng cô vẫn cảm thấy rất sợ . 

" Rầm " Cánh cửa bị đẩy mạnh . Bỉ Ngạn Hoa khuôn mặt lo lắng bước vào cùng bác sĩ . 

" mọi người ra ngoài đi chỉ để Bỉ tiểu thư và cô ấy thôi " bác sĩ nói . 

Mọi người nhanh chóng rời khỏi phòng , bây giờ bên trong chỉ còn Kim Ánh Dương và Bỉ Ngạn Hoa . Bỉ Ngạn Hoa nhẹ nhàng tiến tới gần Kim Ánh Dương , nhìn đống chăn trên giường bệnh mà tim nàng sót xa . 

" Kim Ánh Dương " Bỉ Ngạn Hoa cất tiếng . 

" tên tôi là Kim Ánh Dương " cô giả vớ mất trí , có như vậy cô mới dũng cảm đối mặt với nàng . 

" đúng , mở chăn ra nói chuyện đi " Bỉ Ngạn Hoa lấy hết dũng khí ra yêu cầu .

" vâng " Kim Ánh Dương ngồi dậy bỏ chăn ra , sau nhiều năm không gặp nàng đã cao và trưởng thành hơn rất nhiều rồi . Nhưng khuôn mặt đầy sự mệt mỏi với hai mắt thâm khiến cô đau lòng . 

" chị nhớ gia đình của mình không nhớ nhà của mình không " Bỉ Ngạn Hoa hỏi . Nàng nhìn vào đôi mắt xanh tướng phượng đang mở to nhìn mình , trông cô vẫn thật xinh đẹp và đáng yêu . Bỉ Ngạn Hoa khao khát được ôm cô vào lòng , nàng muốn sờ cái đầu với mái tóc trắng dài óng mượt đó muốn được tận hưởng làn non mịn đó . 

" ưmmmmm không nhớ " Kim Ánh Dương giả vờ suy nghĩ rồi nói . 

" hoàn toàn không nhớ gì " Bỉ Ngạn Hoa chân mày cau lại . Nếu vậy thì Kim Ánh Dương sẽ không thể ở một mình được như lời bác sĩ nói . 

" vâng ạ " Kim Ánh Dương khuôn mặt buồn bã .

" vậy còn em chị nhớ không " Bỉ Ngạn Hoa thử .

" ưmm chỉ nhớ tên là Bỉ Ngạn Hoa " Kim Ánh Dương vẻ mặt ngây thơ đáp . 

" mỗi vậy " Bỉ Ngạn Hoa hai mắt mở to . 

" vâng ạ " Kim Ánh Dương gật đầu . 

" aaaaaaaaa " Bỉ Ngạn Hoa ôm mặt , nhìn Kim Ánh Dương ngây thơ đáng yêu trả lời nhũng câu hỏi của mình . Trông như một con thỏ vậy . 

" '-'? " Kim Ánh Dương nghiêng đầu , trong lòng lo lắng không biết Bỉ Ngạn Hoa sẽ làm gì tiếp theo . 

"cốc cốc cốc " tiếng gõ cửa . 

" Bỉ Ngạn Hoa , Kim Ánh Dương ổn chứ " người nói là mẹ cô . 

" d.! " Bỉ Ngạn Hoa nhìn sang Kim Ánh Dương thì thấy cô đôi mắt tràn đầy lo sợ nhìn mình . 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top