Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

02

Từ khi quen Phúc, tuy luôn được Phúc chìu chuộng nhưng Lâm Lâm hầu như chưa bao giờ lấy đó làm "đặc quyền", cô rất biết điều và cũng sẵn sàng chìu ý người yêu. Mặc dù thế, Lâm Lâm vẫn luôn giữ giới hạn cần thiết trong lúc thân mật với Phúc. Chưa bao giờ cô để Phúc vượt qua ranh giới nụ hôn. Chưa bao giờ Phúc được chạm vào những phần nhạy cảm trên cơ thể Lâm Lâm. Chính điều này làm cho Phúc càng thêm kiên trì trong mối quan hệ với Lâm Lâm.

Thi thường tự hỏi "Không biết trong Phúc có chút nào thật lòng với Lâm Lâm hay không?".

Nhìn những chăm sóc Phúc dành cho người yêu, Thi cố tin rằng Phúc sẽ dần dần yêu thương Lâm Lâm thật sự và tình yêu ấy sẽ chế ngự được cơn hiếu thắng, thích chinh phục của anh. Khu resort được chia theo từng cụm nhà riêng biệt, nằm trên những ngọn đồi thấp, quay mặt ra biển hoặc ra vườn. Đến nơi thì đã quá trưa, sau khi dùng cơm ngay tại nhà hàng của resort, Lâm Lâm tranh thủ chụp hình khắp nơi. Chí Hào và Chí Hải cũng nhiệt tình tham gia cùng hai cô bé mặc cho ánh mặt trời chói chang.

- Vào nghỉ trưa đi mấy đứa! Chí Vỹ giục

- Trời! Gần 2h trưa rồi há! Lâm Lâm giật mình.

Quay sang Thi, cô nói

"Thôi mình về phòng, ba anh cũng về nghỉ đi! 4h mình ra tắm biển nhe!"

Buổi chiều nô đùa với sóng biển làm tất cả mệt nhoài và đói bụng. Mọi người hầu như ai cũng ngon miệng hơn thường ngày.

- Ôi! No quá! Mình đi dạo biển nha anh Hai? Lâm Lâm đề nghị.

- Uh! Chí Vỹ hiền lành gật đầu. Anh khoác vai Thi đi trước. Lâm Lâm nhanh chóng chạy theo, sánh vai Thi phía còn trống và choàng tay qua eo cô. Thi quay sang cười với bạn, lòng rộn rã niềm vui. Đi một lúc, mọi người ghé vào một quán bar, Thi và Lâm Lâm uống nước, ba anh em trai chơi billards với nhau. Thi ngồi nhìn mọi người, lòng vui sướng ước mong mình sẽ bên bạn mãi như lúc này. Thỉnh thoảng cô cười một mình và bâng quơ thổi ly ca cao nóng trên tay.

Lâm Lâm không bỏ qua hành động nào của bạn, cô cũng thầm mong luôn thấy Thi thong thả, tươi vui và hạnh phúc như lúc này. Mặc dù đã đóng kín cửa phòng, tiếng sóng biển vẫn rì rầm bên tai Thi. Khó ngủ quá! Cô nhẹ nhàng mở cửa đi ra biển. Tình cờ hôm nay lại là ngày rằm, ánh trăng nhuộm vàng bãi cát làm Thi cảm thấy bớt cô đơn. Bên cô vẫn còn trăng và những vì sao.

Dưới ánh trăng vàng rực rỡ, những vì sao chỉ tỏa ra thứ ánh sáng yếu ớt nhưng vẫn giữ được vẻ lấp lánh vốn có của mình. Từng ngọn sóng bạc đầu vẫn miên man vỗ về bờ cát, lúc ầm ào dữ dội, lúc nhẹ nhàng dịu êm. Thi nhắm mắt lắng nghe những âm thanh quanh mình. Chợt có ai đó nhẹ ngồi xuống bên Thi, choàng cho cô thêm chiếc áo khoác. Thi bất ngờ nhưng không giật mình hoảng hốt vì cô nhận ra mùi hương quen thuộc của Lâm Lâm.

"Ra đây lâu chưa? Sao không gọi Lâm Lâm đi cùng?".

"Thi thấy Lâm Lâm ngủ ngon quá! Không nỡ đánh thức!".

Lâm Lâm im lặng không nói gì, ngã đầu tựa vào vai Thi. Thi ngước nhìn bầu trời

"Kia là Lâm Lâm!" cô đưa tay chỉ vì sao sáng nhất.

"Thi đâu?".

Thi chỉ cho Lâm Lâm ngôi sao nhỏ bé nằm gần đấy và thầm nghĩ

"Mình cũng sẽ chỉ là ngôi sao yếu ớt này, lẩn khuất đâu đó phía sau cuộc đời cuả Lâm Lâm".

Bỗng Thi chợt thảng thốt vì ý nghĩ vừa rồi của mình. Một ngôi sao vụt băng ngang bầu trời. Lâm Lâm lay mạnh tay Thi

"Ước đi!".

Và cô cũng nhanh miệng

"Ước gì Thi luôn vui vẻ!".

Thi bất chợt quay sang hôn lướt qua má Lâm Lâm, thì thầm vào tai bạn

"Cảm ơn bạn yêu quý!".

Rồi kỳ thi quan trọng nhất cũng dần đến. Mặc dù tất bật ôn thi nhưng cứ cách hai ba hôm Lâm Lâm lại sang nhà Thi trò chuyện cùng bạn. Hoặc Thi sang chở Lâm Lâm ra quán cà phê thư giãn. Quán nằm trong con hẻm nhỏ trên đường ĐBP, chỉ mở nhạc Trịnh Công Sơn hoặc đích thân cô chủ đàn piano phục vụ khách. Những lúc ấy, Thi và Lâm Lâm như đắm chìm trong suy tư của riêng mình. Cả hai rất ít khi lên tiếng, thỉnh thoảng quay sang cười với nhau. Tuy thế, họ dường như cảm nhận được điều muốn nói qua những ánh nhìn, những cử chỉ. Thi yêu nhất khoảnh khắc ấy:

"Không cần phải nói ra những điều chừng như rất khó hiểu, không cần diễn giải những suy tư thầm kín, không cần bày tỏ thành lời tiếng nói trái tim. Chỉ cần những giây phút thinh lặng bên nhau và ánh mắt nói thay tiếng lòng như lúc này đây, phải không Lâm Lâm?".

Rồi những ngày thi nặng nề cũng đến. Sau những buổi thi căng thẳng, đêm đêm đôi bạn vẫn gọi điện cho nhau. Họ không nói gì nhiều, chỉ là những lời động viên nhau cố gắng vượt qua kỳ thi và giữ gìn sức khỏe. Rồi những ngày hồi hộp chờ kết quả thi cũng nhẹ nhàng trôi với những buổi xem phim, những lần lang thang phố phường cùng nhóm bạn Huy, Long, Hà như xưa.

Thỉnh thoảng, Thi và Chí Vỹ cùng đi chơi với đôi Phúc và Lâm Lâm.

Chí Vỹ rất thích những cuộc vui như thế, anh nói

"Có lẽ do anh gần gũi với Lâm Lâm từ bé nên anh rất vui khi nhìn thấy cô bé trưởng thành, có người yêu xứng đôi vừa lứa. Nên những lúc đi chơi chung anh thấy mình vui và hạnh phúc gấp bội em à!".

Thi chỉ biết mỉm cười và cố chìu theo ý anh mặc dù lòng ngổn ngang tâm sự.

Lâm Lâm cũng thế, sau mỗi lần đi chơi chung, cô thường gọi điện trò chuyện với Thi lâu hơn.

Đôi khi cả hai cầm máy mà không nói gì, thỉnh thoảng lại gọi tên nhau.

Hôm đi xem kết quả, Chí Vỹ nhất quyết nghỉ làm đưa Thi và Lâm Lâm đi.

Cả Thi và Lâm Lâm đều đậu vào trường ĐHKT, riêng Thi còn đậu thêm trường KHXH&NV.

Ngay khi xem xong kết quả của trường KT, Thi quay sang ôm chầm lấy Lâm Lâm, không chút ngượng ngùng, bối rối như một điều hiển nhiên rằng Lâm Lâm là người luôn bên Thi để chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn. Lâm Lâm úp mặt vào vai Thi nghe lòng vui sướng lạ.

Chí Vỹ mỉm cười nhìn hai cô gái và cũng bước đến ôm cả hai vào lòng. Để mừng Thi vào ĐH, ba mẹ tổ chức một buổi tiệc nhỏ tại nhà.

Mặc dù ba muốn tổ chức ngoài nhà hàng và mời tất cả bạn bè làm ăn cùng chung vui nhưng cuối cùng ông chìu theo ý Thi, chỉ làm tại nhà để Thi cùng vui với nhóm bạn Long, Huy, Hà và anh em Lâm Lâm mà thôi. Không khí náo nhiệt làm Thi phấn chấn và uống hơi nhiều champagne. Lâm Lâm cũng thế. Do chưa quen nên cả hai có phần váng vất khi chỉ mới uống vài ba ly.

Thi và Lâm Lâm lên phòng nghỉ một lúc cho tỉnh rượu trong khi dưới nhà mọi người vẫn tiếp tục cuộc vui. Nằm một lúc cả hai đã lấy lại thăng bằng và cùng vào WC rửa mặt. Nhìn nhau qua gương. Thi không tránh ánh mắt long lanh, đăm đắm của Lâm Lâm. Nồng nàn, da diết như không muốn rời nhau. Bao yêu thương ẩn chứa dưới vỏ bọc tình bạn bấy lâu chợt trỗi dậy và bùng nổ. Lâm Lâm quay sang dang rộng vòng tay đón bạn vào lòng.

"A time for us, some day there'll be. When chains are torn by courage born of a love that's free. A time when dreams so long denied can flourish. As we unveil the love we now must hide...".

Thi nhắm mắt nghe tim đập mạnh từng hồi rộn rã. Vụng về Thi hôn lên trán bạn. Nụ hôn còn ngập ngừng trên mũi, chợt Lâm Lâm bạo dạn áp môi mình lên môi Thi. Những nút thắt như được mở ra, đôi môi Thi hối hả, quấn quýt riết lấy môi bạn. Những yêu thương thầm kín dành cho nhau bao ngày qua được đáp trả ngày càng nồng nhiệt.

Rời nhau ra, chưa hết bỡ ngỡ, nhìn sâu vào mắt Lâm Lâm, Thi hỏi

"Chúng ta....tại sao...có phải....????".

"Phải!"

Lâm Lâm đáp và ngăn lời bạn bằng nụ hôn kế tiếp. Tiếng mở cửa phòng làm cả hai hốt hoảng buông nhau ra. "Hai em tỉnh rồi hả? Lâm Lâm xuống nhà ngồi chơi chút với bà nội nhe em, lát anh đưa về! Khuya rồi!"

Phúc vừa bước vào vừa nói. Lâm Lâm quay sang nhìn Thi mỉm cười và đi xuống với Phúc.

Còn lại một mình, Thi thấy tim mình vẫn đập mạnh. Cô dường như chưa tin chuyện vừa xảy ra là thật. Lát sau, Lâm Lâm quay lên, nhẹ nhàng ngồi xuống, hai tay ôm lấy mặt Thi

"Bây giờ Lâm Lâm về! Chút nữa gọi điện cho Thi nhé! Đừng thắc mắc gì hết!".

Thi như người mộng du, chỉ biết gật đầu. Rồi như bừng tỉnh, một lần nữa Thi ôm chặt lấy Lâm Lâm như để xác định việc vừa xảy ra là thật.

"Alo, Thi hả? Lâm Lâm vừa về tới! Mình nói chuyện nha!

"Uh!"

....

Sau một lúc im lặng, Lâm Lâm tiếp tục

"...Thật ra thì...Từ lâu rồi Lâm Lâm luôn thấy tình cảm giữa chúng mình rất lạ...Rồi cái lần mình tâm sự chuyện tình cảm với nhau...Lần đi MN...Kể từ đó, Lâm Lâm luôn để ý những cảm xúc mỗi khi ở bên Thi....Còn Thi?".

"...Thi.. Thi cũng không biết rõ mình như thế nào! ... Chỉ biết rằng... lúc nào cũng muốn ở bên Lâm Lâm, không muốn bất kỳ ai làm Lâm Lâm buồn...Muốn được nắm tay...được ôm...".

"Uh, bây giờ mình sẽ như thế, sẽ bên nhau...Nha Thi!".

"...Nhưng còn anh Phúc, anh Vỹ....Làm sao đây Lâm Lâm?" giọng Thi run run.

"Chuyện này... chuyện này Lâm Lâm có nghĩ đến rồi! Mình ... sẽ dấu tất cả. Chỉ có hai chúng mình biết thôi!"

Lâm Lâm bình thản. "...Làm sao cho người khác biết được! Chuyện chúng mình là ... tội lỗi, phải không?".

Cả hai cùng im lặng như thừa nhận đó là sự thật. Những ngày tháng yêu nhau lén lút bắt đầu. Không như những đôi tình nhân bình thường khác, giữa Thi và Lâm Lâm như không có những giận hờn. Khoảnh khắc riêng tư bên nhau quá hiếm hoi khiến cả hai đều trân trọng và không nỡ làm tổn thương đối phương.

Trong mắt hai gia đình, Thi và Chí Vỹ, Lâm Lâm và Phúc thật đẹp đôi. Thời gian của Thi và Lâm Lâm giành cho mối tình "danh chính ngôn thuận" của mình hầu như nhiều hơn cả.

Vì nghĩ rằng mình có lỗi với Chí Vỹ và Phúc nên Thi và Lâm Lâm rất ít khi từ chối đi chơi cùng "người yêu". Tuy nhiên, mỗi khi nhìn thấy Lâm Lâm đi cùng Phúc, Thi không khỏi đau lòng. Và Lâm Lâm cũng thế. Nhiều lúc Thi muốn Lâm Lâm chia tay Phúc nhưng nghĩ lại, dù sao thì giữa họ như chỉ còn sự níu kéo mà thôi. Phúc chưa đạt được mục đích nên vẫn quyến luyến Lâm Lâm. Lâm Lâm thì lấy đó làm cái cớ để luôn được gần gũi Thi. Còn với anh Vỹ, thật ra Thi không nỡ lòng đối xử với anh tệ bạc. Cho tới bây giờ, sự tránh né của Thi đối với những cử chỉ thân mật của anh càng làm anh trân trọng Thi.

Trong thâm tâm, dường như anh cho đó là sự đoan trang, kín đáo của một cô gái hiền thục. Có lẽ vì thế Thi an lòng khi tiếp tục duy trì mối quan hệ với Chí Vỹ. Đôi khi, Thi thấy mình thật tệ vì đã lừa dối anh. Nhưng không còn cách nào khác. Trích từ: www.heavengay.com

Rồi sự kiên nhẫn của Phúc cũng không còn khi Lâm Lâm ngày càng thờ ơ với anh. Đầu năm thứ 3 ĐH, Phúc và Lâm Lâm chia tay.

Cùng lúc đó, ba mẹ Lâm Lâm đã sang ngỏ ý với ba mẹ Thi xin cưới Thi cho Chí Vỹ sau khi Thi tốt nghiệp. Mặc dù biết trước đây sẽ là điều không thể né tránh khi mối quan hệ giữa Thi và Chí Vỹ ngày càng tốt đẹp và khắng khít nhưng cả Thi và Lâm Lâm đều không khỏi bàng hoàng và sợ hãi. Lâm Lâm không trách Thi. Cô hiểu rằng chuyện giữa họ rồi sẽ không đi tới đâu khi còn nhiều kỳ thị, cấm kỵ về những mối quan hệ thế này. Và Thi cũng thế. Cô biết trước sau gì mình và bạn cũng sẽ đi trên con đường mà những cô gái bình thường sẽ qua. Biết thế nhưng Thi và Lâm Lâm vẫn tìm đến nhau, đến với yêu thương nồng cháy để rồi mai này dù có phải xa nhau, họ sẽ không có gì để mà hối tiếc. Thế nên cả hai như cố gắng tận dụng thêm nhiều cơ hội bên nhau.

Giờ đây những nụ hôn, những vòng tay ôm chặt dường như không đủ thỏa mãn yêu thương họ dành cho nhau. Cơ hội bên nhau lại không nhiều khi Lâm Lâm ngại sang nhà Thi những khi có Phúc. Ngoài ra, việc buôn bán cuả hai gia đình ngày càng tất bật cũng như việc học ngày càng nặng nề. Cả hai khổ sở, lẩn quẩn trong vòng vây những ước vọng, những cấm kỵ của tình yêu khác thường.

Nhiều lúc, Lâm Lâm nghĩ đến "giới hạn cuối cùng", cô biết mình muốn gì.

Lâm Lâm muốn Thi là người đầu tiên...Dường như Thi cũng thế. Ai cũng sẵn sàng "cho" nhưng đối phương không dám "nhận". Lâm Lâm biết rằng Thi rồi sẽ làm vợ Chí Vỹ, cô không thể để Thi bị coi thường trong gia đình mình.

Còn với Thi, vì Lâm Lâm không thể "nhận" từ mình nên cô cũng không thể với Lâm Lâm, như thế sẽ không công bằng cho Lâm Lâm. Dù biết yêu là không suy tính nhưng sao Thi vẫn không thể vượt qua giới hạn này. Thời gian gần đây, cả hai luôn tìm cách ở bên nhau nhiều hơn. Những cuộc đi chơi cứ thế bất chợt nảy ra tùy thích. Đang chở Lâm Lâm đến trường, Thi đột ngột dừng xe lại:

"Hôm nay mình nghỉ học nhe!".

Dường như đã quen, Lâm Lâm nhanh chóng đồng ý và cũng không hỏi bạn điểm đến. Thi quay đầu chiếc spacy, chạy về hướng cầu SG. Đến ngã ba DG, Thi rẽ trái và cho xe chạy chậm lại. Hai bên đường là rừng cao su đều tăm tắp. Lâm Lâm ngửa mặt nhìn trời. Trời trong và xanh quá. Baó hiệu một ngày nắng đẹp. Chạy thêm quãng 20km nữa đến thị trấn GK, Thi lại quẹo trái vào con đường đất ven một ngôi chợ nho nhỏ. Đường ngày càng hẹp dần và khó chạy. Lâm Lâm như siết chặt eo Thi hơn. Bỗng đâu đây vang tiếng réo rắt, ầm ào... Lạ quá, Lâm Lâm không thể nhận ra tiếng gì. Thi dừng lại và gửi xe ở quán nước bên đường. Dắt tay Lâm Lâm, Thi đi về phía có tiếng động lạ. Qua khỏi lùm cây...Chợt hiện ra trước mắt Lâm Lâm một thác nước đang ào ạt chảy. Tiếng ầm vang giờ đã rõ hơn. Hơi nước bắn ra theo dòng tuôn trào mát lạnh. Xắn xong quần của mình, Thi quay sang giúp Lâm Lâm. Lâm Lâm nhìn Thi cảm động và cuối xuống hôn nhẹ lên tóc bạn. Theo Thi, cả hai đi ngược dòng về phía đầu nguồn. Phía ấy là con suối nhỏ, nước ngập ngang bắp chân, trong, thấy rõ cả rong và sỏi đá dưới đáy. Hai bên bờ là bắp và cỏ lau mọc lòa xòa.

Khung cảnh yên bình. Hồn chợt thanh thản, nhẹ nhàng. Đôi bạn vui đùa, té nước vào nhau. Tiếng cười vang cả không gian tĩnh lặng.

Đến một lùm cây khá lớn, tán xòa ra mặt nước, Thi kéo Lâm Lâm ngồi xuống. Nụ hôn rơi trên trán, trên mắt, trên môi dần xuống ngực. Chưa bao giờ Thi dám mở nút áo Lâm Lâm dù đã nhiều lần hôn ngực bạn qua áo. Cứ thế những nụ hôn nối tiếp nhau miên man không dứt. Đột ngột, Lâm Lâm cầm tay Thi để lên ngực mình. Ánh mắt như khuyến khích. Thi run run lần mở từng chiếc nút và luồn tay ra sau tháo gỡ đi phần vướng víu còn lại. Dưới ánh mặt trời, ngực Lâm Lâm trắng mịn như ngọc. Ngỡ ngàng và hạnh phúc, Thi sững sờ chiêm ngưỡng người yêu và không dám chạm vào. Lâm Lâm mỉm cười áp mặt Thi vào ngực mình và nhắm mắt chờ đợi. Nhẹ nhàng, chầm chậm như sợ làm đau Lâm Lâm, Thi hôn nhẹ lên từng cm ngực bạn. Lâm Lâm ghì chặt bạn vào ngực mình, nước mắt lặng lẽ rơi trên má. Thi bồi hồi hôn lên mắt Lâm Lâm và nước mắt cũng tuôn trào, thương cho bạn, xót cho mình....

Tựa vào lòng bạn, Lâm Lâm nhắm mắt mơ màng "Ước gì mình được rong chơi bên nhau như thế này mãi!".

Vòng tay ôm sát Lâm Lâm vào người, Thi nhẹ tựa cằm lên vai bạn

"...Hẹn kiếp sau nhé!...".

" ... Lỡ kiếp sau Thi là con kiến, Lâm Lâm là cục đá thì sao?".

"...Zậy Lâm Lâm sướng rồi! Không cần phải ưu tư, suy nghĩ gì cả!".

"Làm sao em biết bia đá không đau..." Lâm Lâm khẽ hát.

"Uh, làm sao biết?" Thi lẩm bẩm và ghé môi hôn vào tai bạn. Chợt Lâm Lâm hỏi

"Sao Thi biết chỗ này?".

"...".

" Hả Thi???".

"..Uh, có chuyện này Thi kể Lâm Lâm đừng giận nhé!".

"Uh".

"Hứa đi!".

"Uh, hứa!"

. Giọng Thi đều đều chậm rãi...

--------- Sau kỳ thi ĐH, một sáng Long đến tìm Thi.

"Thi ơi, mình có chuyện nhờ Thi?".

"Chuyện gì hả Long?"

Thi ngạc nhiên vì lâu nay tuy khá thân nhau nhưng Long hiếm khi tới nhà Thi một mình như lúc này.

"...Ah, Long muốn nhờ Thi đi cùng Long đến một nơi.".

"Quan trọng lắm hả?".

"Uh, chuyện quan trọng... nha Thi!..." Long ấp úng.

Nhìn vẻ mặt khổ sở của Long, Thi thấy tội nghiệp và gật đầu. Thế là Long chở Thi đến con suối này. Tìm một bờ đá, sau khi khẩn khoản đề nghị được ngồi bên Thi, Long trầm giọng:

"Thi đừng nói, đừng hỏi gì cả! Chỉ cần nghe Long nói mà thôi! Long chỉ nói một lần này thôi, rồi sau đó ... Thi tính sao cũng được. ...Thi biết không, ngay từ năm lớp 9, Long đã bắt đầu thích Thi....Nhưng lúc đó, Long nghĩ mình còn nhỏ, nên chú tâm vào việc học, nhất là phải đậu ĐH nên Long...Long giận bản thân mình...Tại sao không chọn học chung trường cấp 3 với Thi?

... Tại Long tự cao...Và khi biết Thi quen với anh Chí Vỹ... nhiều lần Long tự hỏi, tại sao, tại sao mình lại bỏ lỡ cơ hội...Tai sao không dám nói với Thi dù chỉ một lần...Thật ra thì đã nhiều lần Long đến nhà Thi nhưng...nhưng không dám gọi Thi ra... Long tự nhủ rằng thi xong ĐH thì Long sẽ nói tất cả...Long yêu Thi nhiều lắm!".

Thi quay người tránh ánh mắt nồng nàn của Long. Bao năm quen biết nhau, đi chơi chung nhóm cũng nhiều, dù Long không học chung cấp 3 nhưng với Thi, Long là một người bạn học giỏi và tốt tính rất đáng quý. Thi bối rối chưa biết nên lựa lời từ chối Long như thế nào thì

"Long chỉ muốn nói ra cho nhẹ lòng thôi! Chứ Long biết, Thi không yêu Long. Đừng nói lời nào cả! Long không muốn làm Thi khó xử đâu. Dù không yêu Long nhưng Long xin Thi hãy để Long luôn được làm bạn của Thi. Long sẽ luôn có mặt khi Thi cần...".

Cho đến lúc này, Thi luôn cảm ơn ông trời đã mang đến cho Thi những người bạn trai thật tốt, như anh Giao, như Long và ...như cả Chí Vỹ. Nhưng không hiểu sao, chưa ai có thể khơi gợi những yêu thương mãnh liệt trong Thi. Từ lúc nào lòng Thi như nguội lạnh. Mọi thứ đối với Thi như không còn quan trọng. Thi sống bình thản với mọi người và dấu mọi suy tư trong lòng.

Chỉ những khi bên Lâm Lâm, Thi mới tìm được cho mình một chút hơi ấm. Nhưng khi ấy, Thi vẫn chưa biết đích thực mối quan hệ giữa Thi và Lâm Lâm là như thế nào. Hoặc cô đã lờ mờ nhận ra nhưng không dám chấp nhận điều đó??? ... Nhìn Thi kể với nét mặt thanh thản, Lâm Lâm chợt cười nhẹ

"Trời, sao lâu nay dấu kỹ thế?".

"..Uh. Thi thấy cũng không quan trọng... Vả lại Thi không muốn Lâm Lâm nghi kỵ Long. Long là bạn tốt của Thi mà. Phải không?".

"Uh, bạn tốt! Hèn chi lúc nào cũng nhiệt tình giúp đỡ tìm tài liệu làm tiểu luận!".

Thi cười xòa vuốt nhẹ mặt bạn. Chợt Lâm Lâm hạ giọng

"Hôm ấy nói chuyện xong rồi sao? Có...có gì nữa không?".

"Gì là gì?"

Thi nhướng mắt. Thật ra Thi còn dấu một chuyện, đó là Thi đã đồng ý để Long ôm một cái như để an ủi và cảm ơn tấm chân tình của Long. Ngày ấy mới đây đã xa ngái. Long vẫn chưa có bạn gái. Thi giờ đã bên Lâm Lâm. Nhưng chỉ năm sau nữa thôi thì mọi chuyện biết sẽ trôi về đâu. Liệu những ký ức của một thời yêu nhau có còn vương trong tâm khảm mỗi người. Nghĩ tới là đau nhưng Thi vẫn cố nghĩ như một cách tập cho mình quen với thực tế phũ phàng ấy. Lâm Lâm cũng thế. Thoạt nhìn cứ tưởng đây là cô gái mong manh, dễ vỡ. Nhưng thật ra, Lâm Lâm mạnh mẽ hơn cả Thi, cô bình tĩnh sắp xếp kế hoạch cho những ngày tháng tới. Sang năm thứ 4, Lâm Lâm nhận lời yêu Huy. Tuy đã biết trước, nhưng Thi vẫn không tránh khỏi những khổ tâm, day dứt. Nhìn Huy hớn hở bên Lâm Lâm, Thi chỉ biết cố nén nước mắt vào lòng. Vì bản thân cô cũng thế, cô đã có Chí Vỹ và sắp làm vợ anh. Điều an ủi duy nhất đối với Thi trong chuyện này là Chí Vỹ có khuôn mặt và chiếc mũi giống Lâm Lâm. Đôi khi Thi tự lừa dối cảm giác khi bên Chí Vỹ với những nét quen thuộc này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top