Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chươnng 18: Thiếu nữ thần bí

Lão thụ yêu nghe nàng nói không khỏi tức giận, mắng “ Nha đầu ngu xuẩn, ngươi cho rằng thứ ngươi đang cầm là gì hả? Đó là Thánh Thủy ngươi biết không. Đối với Yêu tộc bọn ta Thánh Thủy chính là thần dược, không phải muốn lấy liền lấy được. Thứ nước này Thiên Quân cầu còn không được. Đến lửa của Phượng Đế được ví như lửa bất diệt cũng bị Thánh Thủy dập tắt, thì vết thương bé nhỏ của sư phụ ngươi có là gì cơ chứ! “

Lão thụ yêu này lời nói tuy hoa trương nhưng xác thực không hề sai. Thứ nước Ly Tịch đang cầm, có cầu cũng không tới được. Lửa mà Phượng Đế dùng để niết bàn, ngọn lửa thuần khiết và bất diệt không gì dập tắt được, lại có thể bị Thánh Thủy dập tắt.

Thánh Thủy nằm ở một nơi gọi là Thần Trì. Thần trì tuy nhỏ nhưng lại tạo ra một luồng chấn động giống như một hải dương mênh mông đang nhấp nhô khiến người hoảng sợ. Nước thần lấp lánh đượm sắc màu thần thánh, tỏa ra vô số ánh hào quang.

Không những thế, hơi nước mịt mù dâng lên từng đám khí lành bao phủ nơi đó, cho dù ai đó không biết Thánh Thủy cũng hiểu đó chính là dị bảo vô giá.

Bởi vì dị tượng ở nơi đó rất đáng sợ, là đặc trưng của địa bảo.

Chỉ cần một giọt xuất hiện ở bên ngoài cũng đủ tạo ra chấn động, như vậy cả một lọ đầy giá trị căn bản là không thể tính được!

Ly Tịch nắm tromg tay địa bảo, nàng hít một hơi dài nếu là thứ quý giá như vậy dù đánh đổi Kim Đan nàng cũng cam lòng.

Liền dang tay ra nhắm hai mắt không chút lung lây ý chí nói với lão thụ yêu “ Tới đi, lấy Kim Đan đi! “

Lời vừa dứt, lão thụ yêu đem rễ cây của lão ta, nhanh chóng đâm xuyên vào cơ thể của Ly Tịch, khiến nàng hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, chúng vào sâu bên trong tìm thấy một viên Kim Đan màu vàng trong cơ thể nàng liền nhanh chóng quấn chặt kéo ra.

Ầm một tiếng, Kim Đan bị lôi ra khỏi cơ thể xong sau trực tiếp Ly Tịch phun ra một ngụm máu, khí sắc tức khắc biến trắng bệch.

Nhưng phía lão thụ yêu cũng không khá hơn nàng bao nhiêu. Tại lão dùng rễ cây tiến vào cơ thể nàng, hỏa linh khí liền động. Đem rễ cây thiêu đốt, lúc lão đem Kim Đan lấy ra một ngọn lửa cũng bám theo ra bên ngoài. Lão giữ Kim Đan của nàng vui mừng chưa bao lâu liền bị cháy “ Tại sao lại như vậy, lửa.... Lửa ở đâu ra. Ngươi... Ngươi trong cơ thể ngươi.... Ngươi là..?” lão nào kịp nói xong đã bị thiêu đốt cùng Kim Đan.

Ly Tịch không biết chuyện gì đang diễn ra, nàng một đầu mù mịt chỉ còn một ý niệm thôi thúc nàng đứng lên hướng về phía sư phụ mà chạy.

Nàng chạy mãi, chạy mãi, chạy cho đến khi vấp phải nhánh cây té xuống không còn sức lực vẫn có bò từng đoạn, quần áo rách nát, máu me bê bết cũng không bận tâm.

Rồi nàng gục xuống, tay vẫn nắm chặt Thánh Thủy, lờ mờ nhìn thấy một bóng người đi đến, nàng chỉ kịp phó thác “ C... Cứu... Cứu.. Sư phụ... Ta! “ sau đó ngất đi.

Người tới là một hắc bào nhân mặt mũi che kín không nhìn thấy dung mạo nhưng đi cùng hắn lại là Huyền U. Huyền U nhìn Ly Tịch còn sống không khỏi ngạc nhiên “ con nha đầu nay không phải bị Hỏa Trùng Vương đốt rồi sao chẳng lẽ Dạ Ngưng Sương thật sự cứu nó! “

Dạ Ngưng Sương? Hắc bào nhân thân thể rung lên nhẹ khi hắn nghe được cái tên này. Hắn nhìn qua Huyền U, trầm giọng hỏi “ Con nha đầu này là gì của Dạ Ngưng Sương. “

“ Là đệ tử của cô ta! Nhưng ta cảm thấy Dạ Ngưng Sương đặc biệt quan tâm, yêu thương con nha đầu này. Đến Hỏa Trùng Vương cũng vì nó mà hút ra, hẳn cô ta đang thống khổ lắm. “ Huyền U cười mỉa mai nói với hắc bào nhân, nhưng hắn không có đáp lại cô ta.

Huyền U khinh miệt nhìn Ly Tịch, nàng hận Dạ Ngưng Sương cho nên đồ đệ này nàng cũng phải hủy hoại cho bằng được. Nghĩ vậy, Huyền U rút bên hông ra thanh chủy thủy, từng bước tiến lại gần Ly Tịch định sẽ đâm nàng một nhát tiễn nàng đi. Hắc bào nhân cũng mặc kệ để cho Huyền U muốn làm gì thì làm mình thì chỉ lấy Thánh Thủy trong tay của Ly Tịch, bỏ đi, trước khi đi còn căn dặn Huyền U “ Ân oán giữa các ngươi bổn tọa không can thiệp, bổn tọa giúp Vô Cực cốc các ngươi đến đây, chuyện khác các ngươi tự xử lý đi! “

Huyền U giảo hoạt cười đáp “ Tần hộ pháp giúp đỡ Huyền U lấy làm vinh hạnh, sau này hộ pháp có việc, Huyền U ta sẵn sàng giúp đỡ. “

Hắc bào bỏ mặc lời Huyền U vừa nói, đối với hắn Huyền U cũng như Vô Cực cốc, cũng những kẻ khác chỉ là con cờ cho hắn vào đây chiếm lấy báu vật Phụ Thần mà thôi. Chết kẻ nào càng tốt kẻ đó!

Giờ phút này chỉ còn Huyền U và Ly Tịch, cô ta định dùng dao này làm Dạ Ngưng Sương phải đau khổ tột cùng nhưng nào ngờ chủy thủ còn chưa chạm vào được Ly Tịch đã bị đánh bay.

Một đôi cánh phượng hoàng dang ra bao lấy Ly Tịch vào trong bảo vệ nàng, còn đem mu bàn tay của Huyền U thiêu đến đen xì lì. Thần Tịch trên đầu của Ly Tịch như một con phượng hoàng sống, kêu lên một tiếng, vung cánh tạo thành trận cuồng phong thổi bay cô ta.

Thấy nguy hiểm đã biến mất Thần Tịch lại ngoan ngoãn làm một cây trâm bình thường yên lặng, chờ đợi người đến cứu Ly Tịch.

Còn về phía Dạ Ngưng Sương, sau khi hắc bào nhân chiếm Thánh Thủy đã tìm được đường đến chỗ Dạ Ngưng Sương đang hôn mê, mặc dù có Sương Hồn bảo vệ, nhưng Sương Hồn chỉ là kiếm không có người điều khiển thì nó cũng chẳng khác kiếm thường bao nhiêu.

Hắc bào phá được kết chướng tiến lại gần Dạ Ngưng Sương, hắn nhìn nàng một hồi lâu sau đó đem mũ tháo xuống để lộ một gương mặt như quan ngọc, phong trần, mày sắt như kiếm nhưng đôi mắt lại âm trầm sát khí. Hắn nhìn Dạ Ngưng Sương trong mắt nhu tình hóa thành hận ý, khom người dùng tay bóp cằm nàng nâng lên “ Là cô khiến ta thành như thế này, khiến ta vạn kiếp bất phục, khiến ta trở thành một tên ma đầu vạn người câm phẫn. Gia tộc cô, còn cả cô nữa, ta sẽ lấy lại từng chút một. Cô sẽ vĩnh viễn không biết, ta mới là kẻ đầu xỏ giết gia tộc cô! Ha ha ha! Ta đi tìm mọi cách để được tu chân, để xứng cô, nhưng đám người Chính đạo giả nhân giả nghĩa không chịu thu lưu ta, còn chèn ép ta. Những lúc đó cô ở đâu! Cô trở thành đệ tử chân truyền của cung chủ Lãm Nguyệt Cung chỉ dưới một trên vạn người. Còn ta phải lưu lạc đầu đường xó chợ bị người phỉ nhổ. Nhưng ta cũng phải đa tạ cô, nhờ hồng phúc cô vứt bỏ ta, ta mới biết được. Ở Tu chân giới, vũ lực mới là cao nhất tất cả. Không có vũ lực, chính là loài giun dế. “

Hắc bào tay nắm cằm Dạ Ngưng Sương trong vô thức nàng khẽ nhíu mày cảm nhận đau đớn nhưng không thể chuyển tỉnh. Hắn dời tay từ cằm xuống y phục của nàng, nụ cười nhếch lên đầy vẻ khinh miệt, tha hóa. Đã không chiếm được cô, vậy ta cũng khiến cô trở thành lô đỉnh của ta, từ từ cướp tu vi của cô.

Hắn cúi người dự tính muốn tranh thủ lúc Dạ Ngưng Sương hôn mê hạ nhục nàng, đợi nàng tỉnh sẽ diễn một trò nhưng nào ngờ ông trời không cho hắn toại nguyện, hắn còn chưa chạm được vào cơ thể của Dạ Ngưng Sương đã bị một đoàn hồng quang từ trong người của nàng bắn ra, đánh văng trăm mét.

Hắc bào bưng ngực ho ra ngụm máu, ánh mắt lãnh liệt nhìn về phía hồng quang, sớm hóa ra một thiếu nữ dung nhan diễm lệ, áo đỏ như thiêu cả chân trời, thân áo thêu một con chim phượng, đường nét dùng chỉ vàng để thiêu, khí thế quân chủ thiên hạ.

Hắc bào nhìn thần bí thiếu nữ tiên phong đạo cốt, tu vi hoàn toàn có thể dùng thâm bất khả trắc bốn chữ hình dung.

“ Đụng vào nàng, bản đế giết ngươi! “ Yên lặng lạnh lùng lời nói theo thần bí thiếu nữ trong miệng khinh nhu nói ra, dường như một cổ lạnh lẽo thấu xương phong đao để cho bầu không khí trở nên bị kiềm hãm.

Thần bí thiếu nữ tu vi cao, khó lòng đánh giá, nàng và hắc bào cũng không ở cùng một cấp bậc, hai người giữa, chênh lệch quá lớn.

Kia thiếu nữ, thậm chí câu nói đầu tiên có thể quyết định hắc bào sinh tử.

Hắc bào kém chút sợ than, nhưng mà hắn dù sao cũng là một Luyện Hư trung cảnh cường giả, thuở niên thiếu tu hành tới nay, cũng là thấy nhiều núi thây biển máu, cường giả mãnh nhân, có thể sống đến hiện tại, hắc bào trong xương tự có một phần dũng khí.

“ Tiền bối, ta chỉ là nghĩ cứu nàng, nào hại nàng. “

Thiếu nữ nghe hắn nói âm thanh biến càng thêm lãnh, nhấc ngón tay Thánh Thủy từng trong người hắc bào liền bay tới nàng trong lòng bàn tay. Thiếu nữ cầm lấy Thánh Thủy trầm tư suy nghĩ, vung ngón tay, từng giọt màu vàng lấp lánh bay vào miệng Dạ Ngưng Sương. Tận mắt chứng kiến sắc mặt của Dạ Ngưng Sương thay đổi trở nên hồng hào, thần bí thiếu nữ mới an tâm.

Đôi mắt nàng tựa như băng tinh vạn năm kết thành, đâm xuyên qua thân thể hắc bào mồ hôi xuyên thấu qua xiêm y. Giống như rơi vào hầm băng!

Thiếu nữ thần bí không để hắn vào mắt, chỉ lưu cho hắn cảnh cáo nhẹ ban nãy, một chưởng lúc đó nếu nàng muốn giết hắn thì có cho hắn mười cái mạng cũng sống không được, cùng lắm tu vi tổn hao chút đỉnh!

“ Đừng để bổn đế phát giác ngươi có ý đồ với nàng, bằng không.... Bổn đế cho ngươi nếm trải mùi vị của vạn hỏa thiêu đốt! “ nói xong liền tan biến. Để lại hắc bào cay nghiệt bưng ngực ho sặc sụa mà không làm được gì!

Hết chương 18

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top