Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Lựa chọn của Doãn Triết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lựa chọn của Doãn Triết

"Hạng mục thu mua công ty SLK là dự án của các anh cùng với Sally hợp tác làm, hiện tại case này xảy ra vấn đề, Sally đã từ chức."

Giang Quân dừng lại nhìn hai người đang bày cái thái độ ta không xem lời nói của ngươi vào tai, tim như ngừng đập tại chỗ.

"Các cậu rất ưu tú. Nhưng xin lỗi, hy vọng trong hôm nay có thể nhìn thấy thư từ chức của các cậu."

"Em nghĩ rằng anh đã làm như thế nào?" Doãn Triết an tĩnh nhìn cô. "Phối hợp với John, hãm hại Sally, rồi lại cùng nhau để lộ chứng cứ ư?"

"Chờ đi!" Giang Quân định thần cơn giận, nhấp môi ngụm trà rồi nói "Kiên nhẫn chờ đi, chờ John ra tay. Hắn không có bản lĩnh đó đâu, tôi cảm thấy hứng thú hơn cả là người đứng sau lưng cậu ta cơ."

"Em chắc chắn cậu ta sẽ làm như vậy?" Hắn có chút mê hoặc váng đầu.

"Đúng vậy, hắn muốn ở tại MH, nhưng tôi nhất định đòi tống cổ hắn đi, vậy thì chỉ còn cách tìm đến chủ tử nhờ hỗ trợ thôi. Sally đã từng bảo anh làm mấy thứ về dung đạt khoa học kỹ thuật, vậy thì bản kế hoạch của chúng ta coi như là lễ vật cho hắn đi."

"Hiểu rồi, anh sẽ tìm cơ hội bắt thóp hắn."

"Tốt lắm." Cô đem vài tờ văn kiện đưa cho Viên Soái. "Tuy nhiên bản này, anh về nhà chỉnh sửa lại các số liệu đi.

Doãn Triết nghiêm túc nhìn những con số, sắc mặt trở nên dị thường, tái nhợt. Hắn ngơ ngẩn nhìn Giang Quân một hồi mới gật đầu nói "Được."

"Anh..." Không nghĩ rằng Viên Soái sẽ đáp ứng, Giang Quân thật thống khoái, không biết nên dùng từ gì để miêu tả cảm xúc này.

"Hy vọng lần này anh sẽ không khác anh trai thất vọng, anh ấy đặt rất nhiều tâm tư ở phía anh." Cô khô cằn nói.

"Anh ấy nghĩ như thế nào anh biết, anh chỉ là không muốn em thất vọng." Hắn nắm chặt mấy tờ tờ giấy

"Thành thật với anh đi, Giang Quân. Em làm điều này là vì cậu ta sao?"

Cô thất thần, theo bản năng cười khổ lắc đầu.
Hắn đem văn kiện cẩn thận gấp bỏ vào túi, khuôn mặt trở nên nghiêm túc: "Lần này, anh sẽ không làm em thất vọng."

"Anh không sợ sao?"

"Sợ cái gì?" Hắn khó hiểu hỏi cô. Bị thái độ của hắn làm cho bất đắc dĩ, cô trào phúng nói: "Lá gan của anh cũng thật lớn."

"Đó là vì anh tin tưởng em! Giang Quân, anh tin tưởng trên thế giới này chỉ có em sẽ không hại anh."

Cô cười nhẹ một tiếng, đứng dậy rời đi. Khoảnh khắc ngón tay đụng tới then cửa, cô quay đầu nhìn hắn: "Doãn Triết, tôi đã không còn là đồ ngốc từ lâu rồi."

——————

Rời khỏi ghế bành, cô rẽ vào phòng riêng của mình và Viên Soái.

"Vẫn chưa gọi món sao?" Nhìn gạc tàn đầy ngập tàn thuốc, cô nhíu nhíu mi.

"Chờ em đến mà."

Viên Soái mở hai chân kéo cô vào trong lòng ngực.

"Em đúng là đồ vô lương tâm, đã ngang nhiên cùng tình nhân cũ gặp mặt, còn dám ỉ ôi chồng em bày mưu tính kế giúp nữa?"

Giang Quân thân thân hắn "Lần sau em chẳng thèm kể anh nghe nữa."

"Dám ư, cho ánh mặt trời lại muốn tự mình tỏa sáng, cho em tự do lại còn muốn làm cách mạng à!" Hắn cúi đầu hôn cô.

"Dám chứ sao không, sợ anh không chịu được thôi."

Cô giãy giụa đi ấn chuông gọi phục vụ.

Hắn cười khúc khích. "Láo nháo à, anh mách ông nội, đem mông em đánh đến nở hoa."

"Uii, vậy thì em cũng đi mách lại bác Viên!" Cô lườm hắn một cái, cười với người phục vụ đang bưng mấy món đồ họ thích ăn đến.

"Đừng uống Coca, đau dạ dày, mang cho tôi một tách trà tim sen."

Hắn gọi lại đồ với nhân viên phục vụ xong, đóng cửa thật kỹ, vẻ mặt nghiêm túc nói. "Đồng nghiệp à em quá giảo hoạt rồi, nếu cần thiết thì anh có thể nhờ lực lượng bên phía anh, phát động quần chúng trấn áp em!"

Hắn nheo lại đôi mắt, trên dưới đánh giá cô một chút.

"Trừ phi em triển mỹ nhân kế với anh, nếu không anh quyết không buông tha em."

Giang Quân vừa ăn vừa cười rộng cả miệng, ăn no nê, sau đó bị Viên Soái khiêng về nhà trực tiếp tư dâm dục.

"Hiện tại mọi người đều biết lần này phòng cấp cao MH cao tầng đổi mới, nên Lei Du mới khử từng người một, em chính là cánh tay của Du, thì chính mình cẩn thận một chút đi. Tuy em là cấp trên của nhiều ngươi, nhưng mặt khác VP nếu muốn đụng vào em, vẫn là có biện pháp." Viên Soái dựa vào trên giường ôm cô sầu lo.

"Yên tâm đi, cùng lắm thì lão nương đây về nhà cho anh nuôi." Cô chẳng hề để ý ngáp một cái.

Hắn làm bộ đi lấy đầu giường điện thoại. "Ai nha, hối hận giúp em rồi, chạy nhanh mật báo đi."

"Diệt cái miệng anh ý!" Giang Quân kéo kéo lỗ tai Viên Soái, hắn thuận thế gối lên bụng cô "Nói đi, hôm nay kết quả như thế nào?"

"Có quân sư quạt mo là anh hỗ trợ, có thể không được sao? Những số liệu đó anh lấy từ đâu ra?"

"Trước kia có từng muốn thu mua. Nhưng công ty lại bất lương, tài sản thống kê cũng làm giả. Lấy lòng anh đi, còn không mau cổ vũ một chút, tới chụt chụt anh một cái." Viên Soái vô lại khoác cổ cô, bị cô một chưởng chụp bay.

"Anh bạo hành lão bà, em sẽ đi tố cáo."

"Em thì chỉ có nước đến hiệp hội bảo vệ động vật hoang dã thôi."

Cô nằm xuống đắp chăn nghiêm chỉnh, Viên Soái chen vào dùng bàn tay lang sói ở trên người cô, tuần tra từng thước da thịt. Cô điều chỉnh tư thế sao cho thoải mái, đáng thương hề hề làm nũng.

"Nhưng mà em kiệt sức rồi ý."

"Lập tức sẽ có lại đây." Thanh âm hàm hồ của Viên Soái từ ngực cô truyền đến.

"Sao lúc nào anh cũng tinh thần tràn trề vậy hả?"

"Động vật hung mãnh a, không phải anh cũng là động vật hoang dã hay sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top