Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 27 tháng 3, 2023

Jennie’s POV:

"Chúng tôi sắp đến nơi rồi, thưa cô," người lái xe nói từ ghế trước.

Câu trả lời duy nhất của tôi là một cái gật đầu nhẹ nhàng, mặc dù anh ta chả bao giờ nhìn vào gương chiếu hậu cả. Tôi dùng cả hai lòng bàn tay mềm mại của mình để làm phẳng lại những nếp nhăn trên chiếc váy đen nhỏ bó sát vào đùi, như thể hành động đó cũng sẽ khiến tôi mất hứng.

Tôi lôi chiếc gương nhỏ gọn và một tuýp son môi đỏ sậm ra để chỉnh sửa lại trước khi đến nơi, và khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình, tôi dừng lại khi thấy được sự lo lắng toát ra từ đôi mắt vô hồn của mình. Chúng đã không còn là màu đen như xưa nữa rồi, không phải từ vài tháng trước khi Blackpink tách ra, cũng không phải kể từ khi tôi và Rosé chia tay.

Phải mất vài giây trước khi tôi thoát ra khỏi suy nghĩ của mình về cô gái mắt nâu, nhưng tôi nhanh chóng lắc đầu và xem nhanh lại lớp trang điểm một lần nữa để đảm bảo rằng nó hoàn hảo. Khi tôi đóng gương lại và đặt nó vào lại trong ví của mình, chiếc xe dừng lại ở phía trước club.

Tôi đã có thể cảm nhận được âm trầm từ tiếng nhạc đang vang lên bên trong tòa nhà và có những ánh đèn sân khấu ở phía trước, nó báo hiệu rằng đây là nơi để đến. Tất nhiên Lisa sẽ quẩy hết mình cho bữa tiệc sinh nhật lần thứ 25 của mình rồi. Con bé đã khá tiến xa so với khi con bé từng rất lo lắng trước mỗi buổi biểu diễn và ba chúng tôi đã phải an ủi và động viên con bé phải cố gắng hết sức.

Đó là một điều bình thường, khi nghĩ về thời gian của tôi với nhóm. Nhưng điều đó không thực sự đáng ngạc nhiên lắm, vì chúng đã là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi trong nhiều năm nay rồi. Không một ngày nào trôi qua mà tôi không nghĩ về chúng và những kỷ niệm chúng tôi đã cùng nhau tạo ra cả. Ngay cả khi đó là điều nhỏ nhặt như nhìn thấy một nhãn hiệu kem mà chúng tôi đã từng ăn và nhớ lại lần Lisa ịnh gần như cả ly kem vào mặt Jisoo khi chị ấy đang ngủ, sau đó Rosie và tôi cười khi chúng tôi xem, hoặc xem một bộ phim trên TV trong khi tôi và Rosie cầm tay nhau bên dưới chiếc chăn.

Và đó là cách mà những dòng suy nghĩ của tôi luôn hoạt động. Mọi thứ luôn dẫn ngược lại phía em. Park Chaeyoung. Người con gái mà tôi đã từng gọi là của tôi.

Người lái xe mở cửa cho tôi và đưa tay để tôi nắm lấy trước khi tôi có thể tiếp tục suy nghĩ về Rosie và những cô gái khác. Ánh đèn flash chiếu vào mặt tôi khi tôi bước ra khỏi xe và các tay săn ảnh, cũng như các nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp được trả tiền, chụp nhanh những bức ảnh tôi bước ra vỉa hè. Lisa đã trải sẵn một tấm thảm đỏ để mọi người có thể chụp ảnh trên đường đi vào, nhưng tôi lại bỏ qua cảnh tượng đó và lao ngay vào phía bên trong. Tôi chưa bao giờ là một fan của các tay săn ảnh, nhưng bây giờ thậm chí còn tệ hơn khi họ thường hét lên những câu hỏi về Blackpink hoặc Rosie.

Ngay khi tôi vừa bước vào club, tôi có thể cảm nhận được những rung động trầm lắng sâu trong lồng ngực mình, khiến tôi rung động gần như mọi dây thần kinh trong tôi. Ánh đèn không ngừng nhấp nháy, nhưng lần này chúng ở dạng đèn nhấp nháy và tia laze thay vì từ những chiếc máy ảnh. Tôi có thể ngửi thấy mùi hôi của rượu trong không khí và thấy chất lỏng được bắn xung quanh trong nhiều loại ly và cốc thủy tinh. Chỉ riêng từng đấy mùi thôi cũng khiến lòng tôi quặn cả lên rồi, nhưng tôi biết bản thân sẽ phải ở đây vào tối nay. Nhưng những ngày nà tôi có quyền tự chủ để không nhượng bộ thứ gì hết, điều mà cách đây vài tháng tôi đã không thể nói ra được.

Những ngày sau khi Rosé bỏ đi đã làm tôi buồn bã khôn siết. Sau đó, tôi tự làm khổ mình trong nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng sau đó.

Tôi hít một hơi thật sâu và lấy hết can đảm để bước đến quầy bar, cố gắng phớt lờ đi mọi thứ xung quanh đang dụ dỗ tôi đi lấy đồ uống thay vì chỉ một cốc nước lọc tươi mát. Nhưng ngay sau khi tôi vừa tiến lên được hai bước, "Jendeukie!" tiếng hét lướt vào tai khi Jisoo đi lại vòng tay qua cổ tôi, vô tình cắt đứt gần hết nguồn cung cấp oxi của tôi.

"Hi Chu!" Tôi cười khúc khích và quay lại, nhưng trước khi tôi có thể quay hết vòng thì một lực khác ập vào bên cạnh tôi.

"What's up, Unnie?!" Lisa hét lên và tôi khẳng định khá chắc rằng con bé thực sự đang cố gắng để đè tôi dài xuống đất, nhưng cuối cùng lại lao thẳng vào ngực tôi.

"Em rất vui vì chị đã đến đấy!"

"Sinh nhật vui vẻ nhé, Lisa!"

"Cảm ơn chị nha, Unnie!"

Khoảng một năm trước, tôi đã chuẩn bị tinh thần cho những cú va chạm khác, nhưng trí nhớ từ cơ bắp của tôi đã được tua lại chỉ để biết là hai cái ôm thay vì ba cái như lúc trước.

Tôi vẫn quét khắp phòng để tìm kiếm thành viên thứ tư bị mất tích của nhóm mình, tự hỏi liệu con bé đã đến ở cùng họ chưa. Khi mắt tôi không bắt gặp đôi con ngươi màu nâu ở bất cứ đâu các khu xung quanh, tôi thả lỏng bản thân vào cái ôm của nhóm hơi khổng lồ một chút.

"Tụi chị nhớ em nhiều lắm đấy, cô gái của tôi ạ," Jisoo nói vào tai tôi trước khi hôn nhanh lên thái dương và buông tôi ra, khiến Lisa cũng phải buông vòng tay đang ôm chặt lấy tôi ra.

"Em nhớ mọi người hơn mọi người tưởng tượng nữa đấy," Tôi nói đầy chắc chắn.

Tất cả mọi người đều biết tôi lựa chọn rời nhóm, điều này dẫn đến sự sụp đổ của nhóm, nhưng mọi người đều hiểu cho tôi và trung thành với tôi hơn những gì tôi đáng có được. Họ hiểu nhóm sẽ độc hại như thế nào đối với tôi sau khi tôi và Rosie tách ra và tôi biết họ muốn thấy tôi tốt hơn cho bản thân thay vì tiếp tục những cách thức tự hủy hoại bản thân mà tôi đã làm hồi lúc trước.

Nó cũng giúp chúng tôi có những dự án phụ mà mỗi người có thể theo đuổi xa hơn sau khi chia tay. Lisa trở nên tích cực hơn trong việc nhảy cũng như làm phụ thêm là người mẫu. Jisoo hứa cuối cùng chị ấy sẽ quay trở lại với âm nhạc nhưng vẫn theo đuổi đam mê của mình là diễn xuất và người mẫu. Rosé thì giờ dã trở thành một nghệ sĩ solo thực thụ rồi. Ngay từ đầu con bé đã luôn nổi bật với tài năng của mình. Con bé đã viết nên những sáng tác của riêng mình ngay cả trong thời gian còn sống với cái tên Blackpink, vì vậy không có gì lấy làm ngạc nhiên đối với bất kỳ ai trong chúng tôi khi điều này xảy ra cả. Con bé đã và vẫn là một tài năng bất diệt và không thể phủ nhận điều đó.

Hai cô gái này vẫn thường xuyên liên lạc với tôi, nhưng vì họ đều có sự nghiệp riêng và tôi bận rộn với công việc của mình nên chúng tôi hiếm khi có thể gặp nhau. Tôi đã giữ kín bản thân mình rất nhiều trong năm vừa qua, xấu hổ vì là người đã chia rẽ nhóm, xấu hổ vì cuộc sống của tôi đã mất kiểm soát và tôi không muốn hai người này nhìn thấy điểm yếu của tôi. Bữa tiệc này cũng là lần đầu tiên sau ít nhất sáu tháng tôi được nhìn thấy lại mọi người, nhưng họ biết chính xác cách khiến tôi cảm thấy như chúng tôi vẫn là nhóm các cô gái tuổi teen thân thiết như cách đây một năm trước.

"Tối nay trông chị thật tuyệt đấy, Jennie. Trông đẹp hơn rất nhiều so với lần cuối tụi em gặp chị nữa," Lisa nói khi choàng tay qua vai tôi, dẫn tôi và Jisoo hướng đến quầy bar.

"Nhìn xem ai đang nói chuyện kìa, cô gái của buổi sinh nhật. Em trông thật tuyệt đó," tôi mỉm cười với người trẻ nhất trong nhóm.

Em ấy thực sự trông thật khó tin, nhưng điều đó không có gì mới mẽ đối với em ấy. Em ấy có vẻ thực sự luôn vui vẻ và vô tư như thế, điều mà cô gái này xứng đáng nhận được hơn hầu hết những ai tôi từng biết nữa. “Còn chị nữa Chu, trông cũng tuyệt lắm đấy,” tôi nói với Jisoo đang đứng ở phía bên kia của tôi.

"Nào, chúng ta nâng ly cho buổi sinh nhật này nào!" Lisa hét lớn và gọi người phục vụ đến rót rượu ra tám ly, vì kế hoạch của Lisa chắc chắn là mọi người sẽ phải say cực nhanh. Trước đây, tôi sẽ không hề do dự, có lẽ thậm chí sẽ gọi thêm một nữa sau khi lấy cả hai chiếc, nhưng thật tiếc là không phải tối nay. Tôi không thể.

"Tôi sẽ phải bỏ qua những điều này tối nay rồi, Lis à," tôi nói và nhìn em ấy đầy hối lỗi.

"Chị sao?! Jennie Kim mà em từng biết sẽ không bao giờ từ chối một lời mời nào cả. Chị có phải thức dậy sớm vào ngày mai hay sao thế? Bởi vì em biết cách chữa chứng nôn nao tuyệt vời này và -"

"Không, Lisa," tôi cắt lời em ấy, "Chị chỉ không uống nữa."

"Chờ đã, Tại sao trên trái đất này- "

"Chị nghĩ điều đó thật tuyệt, Jennie à," Jisoo bước vào và nhìn tôi đầy trấn an. Tôi bắt gặp chị ấy đang trừng mắt nhìn Lisa và sau đó cái nhìn nhận ra lan tràn trên khuôn mặt của cô gái trẻ nhất.

"Shit, em xin lỗi. Em không nhận ra," Lisa nói khi em ấy kéo tôi lại gần hơn vòng tay ôm lấy vai tôi. "Em thực sự tự hào về chị, Unnie á."

"Cảm ơn em, Lalisa," Tôi nói với một nụ cười trên môi và vòng tay qua eo em ấy, âu yếm thật tình cảm trước khi những chiếc được nâng lên.

Tôi gọi nước từ nhân viên pha chế khi nhìn các cô gái khác cổ vũ cho buổi sinh nhật lần thứ 25 của Lisa, trước khi chạm nhẹ vào ly của nhau, sau đó lên quầy bar và rót chất lỏng xuống một cách thật nhẹ nhàng, sau đó lặp lại quy trình với những người còn lại.

"Chị thực sự rất vui vì em đã xuất hiện vào buổi tối hôm nay đấy," Jisoo nói và chị ấy ôm lấy vai tôi với một nụ cười toe toét trên khuôn mặt.

"Em cũng vậy. Em có ý như vậy khi em nói rằng em thực sự nhớ mọi người rất nhiều."

"Thật ngọt ngào quá đi mất, em nghĩ rằng tất cả những gì em sẽ làm cho phần còn lại của đêm là khóc", Lisa nói khi con bé lau đi giọt nước mắt giả trân dưới mắt mình. Sau đó, thì dừng lại và mỉm cười nhẹ nhàng trước khi hét lên, "Psych! Hãy nhảy thôi nào!"

Bởi vì khiêu vũ là những gì mà các cô gái của buồi sinh nhật muốn, khiêu vũ là những gì các cô gái buổi sinh nhật này nhận được. Tất cả mọ người đều hướng ra sàn nhảy và hòa mình với một nhóm lớn các vũ công nhảy múa đã có sẵn ở đó.

Thường xuyên có người ngăn Lisa lại và chúc em ấy, cổ vũ hay cố gắng khiêu vũ trong một phút trước khi họ lịch sự cáo lỗi.

Sau đó, em ấy sẽ quay lại với chúng tôi và tiếp tục như không có gì xảy ra, uống rượu bằng tay phải đưa lên trên đầu, thể hiện những động tác mà em ấy có thể làm mà không làm đổ chất lỏng ra khắp nơi trên sàn.

Tôi không bị gò bó như khi rượu chảy trong huyết quản, nhưng tôi luôn biết cách để có một khoảng thời gian vui vẻ với các cô gái này. Tôi đang khiêu vũ với họ, cũng như một số những con người lạ lẫm ngẫu nhiên nào đó đi ngang qua chỉ để cười một cái, và tất cả chúng tôi dường như đang có một khoảng thời gian thật sự tuyệt vời.

Đó là, cho đến khi tôi gặp em.

Cô vỗ vai Lisa và đứng đó với món đồ uống đang ở trên tay và nụ cười vẫn trên môi khi Lisa quay lại và nhận ra người đó là ai.

"Trời ơi, Chipmunk!" Lisa hét lên và kéo cô gái cao lớn hơn vào trong một cái ôm tưởng như sắp gãy xương đến nơi rồi. Ngay sau khi Lisa kéo em vào và Rosie nhìn qua vai cô bạn, đó là lúc em cuối cùng cũng nhận ra Lisa đang nhảy với ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top