Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi đi đến quyết định chung, Trịnh Tại Hiền, Lý Hãn, Vũ Tương dồn một nghìn phần nghìn sức mạnh để chuẩn bị cho tour diễn.

Trịnh Tại Hiền muốn sáng tác thêm nhiều ca khúc mới, những ca khúc cuối cùng họ cất lên với tư cách là ban nhạc của thế kỷ.

Y miệt mài bất kể ngày đêm, nhạc phổ vo tròn vứt lay lắt trên đất, trên bàn, trên ghế sopha và trong thùng rác. Y nhốt mình trong phòng gần hai tháng trời, đeo tai nghe nghe nhạc kể cả lúc ngủ. Y chìm trong giai điệu, trong tiếng ngân nga của muôn loài, chìm vào trong bảy nốt nhạc cơ bản, hiến dâng toàn bộ linh hồn và thể xác để tạo ra những lời ca lung linh nhất.

Tháng trước, Từ Anh Hạo không thể đồng ý với cách làm việc bất chấp sức khỏe bản thân của văn nghệ sĩ, cưỡng ép gã Alpha say mê âm nhạc phải nghỉ ngơi.

"Em mà không nghỉ thì anh sẽ phá nát tour diễn của bọn em" Hắn âm trầm ban tối hậu thư đe dọa. Cũng là vì hắn quá lo lắng, quá xót xa. Hai mắt người yêu của hắn thâm quầng, má hõm, râu tóc không cao, mọc lù xù tùm lum tùm la. Hơn nữa y ăn uống ngày một linh tinh, đồ ăn mới hỏng cũng không phân biệt được.

"Anh dám thì chúng ta chia tay đấy" Trịnh Tại Hiền đang ở trong trạng thái sáng tác cực độ thì khí thế còn lớn hơn cả đại ca xã hội đen. Y giơ bút chì kim, khí thế giống như đang cầm bảo đao, tóc mái rũ xuống che bớt đôi mắt, chỉ để lộ hai gò má gầy gò.

"Để em yên"

Từ Anh Hạo vừa xót vừa tức, đạp cửa bỏ đi. Sau đó lại nhẫn nhịn mang đồ ăn trở lại, Trình Diệu, Lý Hãn, Vũ Tương đều trong trạng thái làm việc điên cuồng, ai cũng không quản được sống chết của ai, hắn mà không lo thì không xong.

Thế là Từ Anh Hạo ngậm bồ hòn nuốt giận vào trong, cũng khổ tâm phiền muộn thành bảo mẫu riêng cho Trịnh Tại Hiền tròn hai tháng trời. Ông chủ lúc nào cũng âm u như sắp nổi trận lôi đình, đàn em của hắn đều biết điều chạy xa tám vạn dặm, tâm thầm cầu khẩn cho chuyến lưu diễn mau diễn ra để chấm dứt tình trạng này.

Nhưng những thành viên thân cận của lão đại hội Tam hoàng không hề biết rằng khi tour lưu diễn diễn ra, cả ekip còn vất vả hơn thế này gấp nhiều lần, các nghệ sĩ phải làm việc với cường độ siêu cao, liên tục di chuyển giữa các địa điểm, hát và hát. Một đêm concert thường diễn ra trong khoảng ba tiếng với hơn bốn mươi bài hát cùng vũ đạo.

Trịnh Tại Hiền lúc thì vò đầu bứt tai, lúc thì cuộn mình nằm thu lu trên ghế sopha, lúc lại nằm dài trên đất, dang hai tay hai chân, mơ màng như kẻ nghiện, điên cuồng lắp ghép những nốt nhạc vào đúng vị trí trên nhạc phổ. Y đang bí ý tưởng, y đã nghe Carmen liên tục mười bốn tiếng đồng hồ nhưng y vẫn chưa thể chạm tay vào nữ thần.

Nốt này quá cao

Chỗ luyến này đúng chỗ rồi

Đoạn nghe chói quá

Đẹp, đẹp quá, tiếng piano vang lên trong không trung tĩnh mịch như tiếng ngọc rơi trên đá, tiếng Saxophone trầm đục nối liền sau đó. Ba chàng trai mặc vest tuxedo, đeo nơ đen, hát lên bài ca cuối cùng.

Biệt khúc tưởng niệm.

Trịnh Tại Hiền ôm nhạc phổ từ trong phòng ra ngoài. Trong hai tháng, y đã viết tám ca khúc, họ chỉ còn hai tháng nữa để hoàn thiện. Y viết xong bài nào đều gửi cho Vũ Tương và Lý Hãn để lên vũ đạo cùng set up sân khấu phù hợp.

Phải chống tay lên tường để mượn lực y mới bước được ra khỏi phòng, đôi chân y mềm nhũn, cả người gầy sọp đi, chỉ còn da bọc xương, đầu óc vì làm việc quá sức mà nhẹ bẫng như đang trên mặt trăng.

Từ Anh Hạo xuất hiện méo mó trước mặt y. Ý nghĩ cuối cùng y nhớ trước lúc ngất đi là mệt quá.

Từ Anh Hạo hoảng thần ôm lấy Trịnh Tại Hiền, hắn có gọi thế nào y cũng không tỉnh.

Vị đại ca đã trải qua bao sương gió hoảng loạn lái xe với tốc độ 200km/h ngay trong đường phố nội thành để đến bệnh viện gần nhất. Sau năm phút đã đưa người vào phòng cấp cứu.

.

.

.

Từ Anh Hạo lẳng lặng ngồi bên giường bệnh, Trịnh Tại Hiền ngất vì làm việc quá sức, đang được truyền nước và đạm. Hắn ngắm nhìn khuôn mặt Trịnh Tại Hiền, đôi mắt đượm ưu sầu.

Trịnh Tại Hiền nhíu mày, mở mắt, lập tức y bật dậy, nghiêng người nôn khan.

"Ụa..."Y cố kìm nén nhưng cơ buồn nôn cứ thốc tự dạ dày lên.

Từ Anh Hạo ân cần giúp y vỗ lưng. Nôn mất một lúc mới hoà hoãn, y uể oải tựa người vào thành giường, tay chân không có sức lực.Cũng không phải lần đầu bị như vậy, nhớ hồi còn là thực tập sinh y còn nghiêm trọng hơn cơ.

Từ Anh Hạo đắn đo nhìn y, cuối cùng hắn hạ quyết tâm. Nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Alpha, hắn từ tốn nói:

"Em không thể đi tour diễn này được"

"Anh" Trịnh Tại Hiền toan tranh luận, nhưng vì quá mệt mỏi lại thêm cảm xúc bị kích thích, y lại thấy đầu choáng mắt hoa, nôn oẹ một chặp nữa mới hoà hoãn. Y xụi lơ như quả bóng xì hơi, tựa vào bờ ngực rộng lớn của Từ Anh Hạo.

Lòng đau như cắt, Từ Anh Hạo vén vạt tóc vươn trước mắt y.

"Em bị ốm nghén, em có thai rồi" Hắn ôn nhu áp tay lên bụng Trịnh Tại Hiền.

Năm giây...

Ba mươi giây...

Một phút.....

Trịnh Tại Hiền đứng hình hẳn năm phút đồng hồ, cứ ngỡ vì suy nhược cơ thể mà nảy sinh ảo thanh. Tại Hiền ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Anh Hạo, như cần lắm sự xác nhận rằng y nghe nhầm một điều cực kì bất khả thi . 

Y rõ ràng là Alpha hàng thật giá thật, y cũng không bị phân hoá lại, cũng không có tuyến thể O ẩn?

Làm sao y có thể có thai được?

"Em có nhớ viên thuốc em uống lúc ở trường bắn không, Yuta nói ngoài hỗ trợ sức khoẻ thì nó có thể khiến cho Alpha có thai. Lúc hắn nói anh nghĩ hắn nói đùa, không ngờ hôm nay bác sĩ kiểm tra tuyến thể của em, kết quả test dương tính, em có thai hai tháng rồi" - Từ Anh Hạo đọc được ánh mắt ngờ vực của Tại Hiền, bản thân cũng bất lực không kém. Đến tinh thần thép như hắn, khi nghe tin này còn chẳng dám tin, dự định mắng bác sĩ một trận vì đã chẩn đoán sai bệnh tình của con mèo bông nhà hắn. Nhưng kết quả xét nghiệm khoa học đều chứng minh Từ Anh Hạo hắn sắp làm ba rồi. 

"Thật sự?" Trịnh Tại Hiền run rẩy áp tay lên bụng mình. Bản thân là Alpha có thể có con, đứa con chung của y và Anh Hạo.

Từ Anh Hạo gật đầu.

"Tuyến thể của em đang dần biến đổi để thích nghi với quá trình mang thai, nó trở nên dễ bị tổn thương hơn. Cơ thể em không lý tưởng để mang thai vì thế quá trình mang thai sẽ rất vất vả, em không thể đi tour diễn này được". 

Từ Anh Hạo từ tốn nhưng chắc nịch buông câu khẳng định như quan toà tối cao ra phán quyết cuối cùng. Thức tỉnh phong thái đĩnh đạc quyết đoán của thủ lĩnh hội Tam Hoàng khét tiếng. 

Hết chương 8

---------------------------------------

Dù có hơi muộn vì hôm qua mình "gục" quá giờ mới ngoi lên, nhưng hihihihi năm mới tết đến nhà nhà!!!!

Hi vọng mọi người năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý, thuận buồm xuôi gió và đặc biệt phải luôn hạnh phúc và vui vẻ nè 💗💗

Hi vọng JohnJae và cả NCT nói chung và 127 nói riêng, sang năm mọi việc thuận lợi, sức khỏe bình an, đạt được những mục tiêu mà cả nhóm hướng đến 💚💚💚

Chúc cho JohnJae đầu năm đã keo ly, suốt năm không mãi dính nhau thế này, shipdom nguyện "béo phì - cao huyết áp - đường trong máu" vì moment choáy bóc lửa như hình dưới này đây!

🐻🍑 💚💚💚💥💥💥💥💥

Xin mạn phép phỏng vấn Johnny Suh đầu năm, còn cái gì của Jung Jaehyun mà anh không đụng - không sờ - không tác động vật lý public nữa hông 🤧🤧🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top