#23
Hoàng: Vy bà ăn chút gì đi...
Vy: cảm ơn Hoàng nhưng thật sự tôi không muốn ăn...
Minh: tao thật sự cảm thấy có gì đó sai ý, đầu óc con an rất đơn giản sao có thể nghĩ được chuyện phản bội mày
Hoàng: tao cũng có thông tin đôi chút của nó nguyễn minh ngọc năng lực điều khiển con rối bố là CEO sản xuất đá quý mẹ là...
Vy: hoàng à tôi cảm ơn ông nhưng giờ không cần nữa! Nếu bà ý yêu Ngọc tôi sẽ buông chỉ cần bà ý hạnh phúc là được rồi...*cười gượng gạo*
Minh: Vy à...
Hoàng: tối nay bà rảnh đi bar với tôi coi như giải khuây ha được chứ
Vy: được chờ tôi thay đồ!
21h tại bar stole
Hoàng: 2 người vô trước tôi chạy qua circle k đằng trước mua ít đồ!
Minh: nhanh nhé!
Lúc anh vô trong anh bắt gặp nó cũng đang lựa vài món đồ bên quầy bvs :v
Hoàng*nhìn xung quanh*" nhỏ không có ở đây..."
Nó có cảm giác bàn tay mình bị ai siết chặt lấy
An: ai vậy! hoàng...tìm tôi có gì không...*cúi gằm xuống*
Hoàng: an tôi không tin bà phản bội Vy rốt cuộc đã có chuyện gì! Kể tôi tôi sẽ giúp bà...
An:*nhìn xung quanh một lượt*được rồi...giúp tôi tôi không cố ý làm Vy đau... tôi chỉ muốn bảo vệ Vy hức...nếu tôi không làm theo lời nhỏ nhỏ sẽ làm hại Vy mất...
Hoàng: tại sao chứ...
Ngọc: an em lâu vậy!
An: xin phép...*cúi đầu chạy đi không để anh nói thêm gì*
Ngọc: em mới khóc?
An: không có tại lúc nãy bụi bay vào mắt...đi thôi muộn rồi...*kéo nhỏ đi trước khi nhỏ thấy anh*
Hoàng"an toàn cho Vy... đã có chuyện gì xảy ra chứ..."*nhắn tin*cho người theo dõi con an
Trong bar
Vy: an tao đã làm gì sai sao... hức...
Minh: Vy à mày uống từ từ thôi
Mùi cồn kích thích cộng thêm nỗi đau làm cô uống từ chai này đến chai khác rồi say khướt trên bàn
Hoàng: nó uống bao nhiêu chai rồi?
Minh: hết hồn à! Tầm 6 chai...
Hoàng: tôi mới gặp an*nói nhỏ cho cậu*nó nói không cố ý phản bội con Vy vì an toàn con Vy...
Minh: hả?
Hoàng: vậy là có uẩn khúc tôi đã cho người theo dõi nhất cử nhất động sẽ sớm tìm ra
Minh: vậy có nghĩa là con an đang bị đe doạ sao
Ting~
An: hoàng ông tránh xa tôi được chứ cả hai đứa kia nữa! Tôi không muốn ba người nguy hiểm vì tôi đâu! tôi sẽ câu giờ giúp ông
*Bạn không thể trả lời tin nhắn này*
Hoàng: chết tiệt nó chặn rồi
Tại nhà nhỏ
An"hoàng ông lại hy vọng duy nhất của tôi đấy..."
Ngọc: em suy nghĩ gì vậy? Về cô ta hả?
An: không... không có tôi..à em đâu suy nghĩ gì đâu chồng!
Ngọc: em mới gọi tôi là gì*cách xưng hô của nó làm nhỏ bất ngờ*
An:c... chồng em đâu suy nghĩ gì đâu em chỉ nghĩ về chúng ta thôi~*câu cổ nhỏ*
Ngọc: chuyện chúng ta là chuyện gì nào?*tay nhỏ lại lần mò vào trong áo nó tìm đến đôi bông đào kia*
An: ưm...em yêu chồng...*nó chủ động cởi đồ của nhỏ*
Ngọc: không phải mọi khi em ghét tôi lắm mà?*ngón tay nhỏ cạ vào đũng quần*
An: aaaa..em xin lỗi mà em sẽ bù đắp được không...*hôn lên môi nhỏ*mau lên em khó chịu...
Ngọc: được rồi chiều em a
An"hoàng ông nhanh lên tôi không trụ nổi lâu đâu..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top