Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

sixteen p. 2

Sau 2 tháng làm quen với nhau,  2 người dần trở nên thân thiết. 

Đại Huy và Trân Ánh đã quen dần với thói quen người này đến đón người kia đi học, đôi khi cậu hoặc anh đi học trễ thì người còn lại lại cảm thấy nó trống trống như nào ý, kiểu lâu dần rồi quen

Hàng xóm xung quang đã quen với cảnh tượng 2 chàng trai 1 bé 1 lớn ngày ngày đi cùng nhau rồi rượt đuổi nhau khắp làng.

Mọi chuyện cứ bình yên như thế, cho đến một ngày

Dạo gần đây DaeHwi cứ thấy mình kì lạ sao sao ý, cứ nhìn anh JinYoung rồi lại cười, xong rồi tim lại đập thình thịch cả lên.

Có lúc cậu nhìn anh chơi đá bóng,  nhìn cặp đùi săn chắc của anh xong lại nhìn mặt của anh đang đổ mồ hôi,  cậu cảm thấy tim mình nó lệch đi 180° mất rồi.

Bị anh JinYoung lây người,  DaeHwi đột ngột rớt từ trên mây xuống,  ngơ ngác liên tục hỏi :

- hả hả chuyện gì - xong quay qua nhìn anh,  mới bình tĩnh lại- à ra là anh,  làm hết hồn

Chợt cậu nghĩ lại anh lây mình, có gì đâu mà bất ngờ nhỉ?  Vì trường này ngoài anh và Chí Huân ra còn có ai kêu cậu như vậy đâu. Nghĩ tới đây,  sống mũi cậu lại cay cay

- ngơ ngẩn gì thế ông,  đói bụng chưa ? đi ăn nào- nhìn cậu bé ngơ ngác trước mặt, anh cười nhẹ một cái

- vâng vâng,  mà ăn gì anh?

- em thích ăn gì ?

-dạ gì cũng được hihi

Nhìn cậu cười như thế, rồi bất giác lại nhìn 1 vòng từ trên xuống, anh nghĩ thầm " chà! em ấy ốm quá rồi, eo còn thon hơn cả con gái,  không được không được,  phải vỗ béo em ấy thôi "

Sau một hồi ngẫm nghĩ, anh nói:

-hay mình đi ăn thịt bò đi, anh khao. Đi thôi

-vâng,  á hyung đợi emmmm

--------------- ta là dảy phân cách -------------

Đi một hồi,  cũng tới quán thịt nướng anh nói.

\Quán này cũng gần trường,  lại rất nổi tiếng về món thịt tuyệt vời,  không những lại còn đầy đủ món ăn dinh dưỡng, kì này phải bắt em ấy ăn nhiều thôi haha / JingYoung nghĩ

Vào bàn, bạn gái phục vụ đem menu tới,  rồi nhìn anh say đắm,  chắc là do anh quá đẹp trai :v

- bạn ơi, cho mình 1 japchae ( miến trộn ), 1 bimbimpap, 2 dĩa thịt Hanwoo, 1 tuen-chang-chi-ke ( canh tương ), 1 sam-kyop-sal ( thịt ba chỉ nướng)  tất cả đều cỡ lớn với 2 cola nha- JinYoung cười đưa menu lại cho bạn phục vụ liền nhận ra bạn đang nhìn mình chầm chầm,  khẽ gọi- bạn ơi, mình gọi nhiêu đó nhé

- à vâng vâng quý khách đợi 1 tí đồ ăn sẽ được mang ra ạ,  đang ngây ngất ngắm nam thần thì bị lây,  tiếc thật - bạn gái phục vụ nghĩ

Bên đây,  DaeHwi thấy JinYoung gọi nhiều như vậy , quá bất ngờ liền lên tiếng

- anh gọi nhiều thế cho ai ăn vậy,  đã thế còn gọi tận 2 dĩa thịt Hanwoo nữa, mắc lắm đó anh ơiii- DaeHwi nói

- nhiêu đó mà nhiều á?  Anh thấy ít mà. Với lại thịt Hanwoo bồi bổ cho em thì đối với anh chả là bao nhiêu- xoa đầu em,  JingYoung nói

Câu chuyện cứ tiếp tục diễn ra cho đến khi đồ ăn được mang ra.

Anh và cậu lại giành nhau đòi nướng thịt,  cuối cùng cậu vẫn thua,  đành ngậm ngùi ngoan ngoãn ăn đồ ăn anh nướng rồi gắp vào chén cho mình

- em tự gấp cũng được,  hyung cũng ăn đi chứ,  cứ nướng hoài vậyyyy

- anh thì từ từ ăn cũng được nhưng em phải ăn,  ăn nhiều vào cho anh,  không chút nữa em bỏ em lại đây 1 mình đó ( rich: miệng thì nói mà hông nỡ )

- nhưng em no rồiii

- ăn có tí mà no,  bảo sao không gầy như này,  ăn cho hyung- JinYoung gằn giọng

-vâng ( ngoan ngoãn ngồi ăn như 1 chú cún part 2 )

Đến khi ăn hết đồ ăn, cũng gần 8h tối,  JinYoung đi tính tiền, DaeHwi ngồi chờ.

- ê ê tụi bây phải Lee DaeHwi thằng mồ côi cha mẹ bị cả trường ghét không?  -  nữ sinh A nói

-đúng rồi đó,  mà kia có phải Bae JinYoung nam thần khối 12 không mày?  - nữ sinh B nói

- đúng rồi chính ảnh đó,  mà sao ảnh lại đi với thằng ẻo lả đó?  Đáng ghét quá - nữ sinh C cũng hùa vào.

- không biết,  lại ấy thử xem- rồi cả bọn ấy tiến gần lại DaeHwi- người mà nãy giờ bị nói xấu và đã nghe hết câu chuyện

- ê thằng mồ côi,  sao lại đi với nam thần JinYoung, mày dụ dỗ ảnh à? Nữ sinh C hùng hồ lên tiếng

Ngước đôi mắt long lanh lên nhìn họ, cậu bâng khuâng không biết nói gì,  chẳng lẽ bây giờ nói anh là bạn thân của mình hay là nói người anh thân thiết nên đi cùng sao. Nhưng nói mấy lời đó cậu thấy dối lòng quá,  nên thôi.  Im lặng vẫn hơn,  quen rồi

- ơ ơ cái thằng này,  bạn tao hỏi mà mày không trả lời à,  đã mồ côi lại còn chảnh chó.  Mày không biết nhục khi đi với anh JinYoung à?  - nữ sinh A

- đúng thế,  thằng mồ côi như mày sao lại được đi với nam thằng trường ta kiêm con chủ tịch công ty Bae Thị lớn nhất Seoul chứ - nữ sinh B tiếp lời

Hả?  Cái gì công ty Bae Thị ? Cậu có nghe nhầm không,  từ đó giờ cậu chả nghe anh nói gì về gia đình cả. Mỗi lần qua nhà cùng anh đi học chỉ biết rằng anh sống cùng 1 người phụ nữ hiền hậu hay cười với mình, căn nhà anh ở cũng không hẳn là lớn lắm, nhưng nó là căn nhà lớn nhất khu cậu ở. Càng nghĩ đầu cậu càng trống rỗng

Mãi đến khi JinYoung hyung đi ra và hỏi các cô gái làm gì DaeHwi thì cậu mới hoàn hồn nhìn anh

Cậu nhìn anh,  anh cũng nhìn cậu. Anh gọi khẽ

- về nhà thôi

Đường về nhà sao hôm nay xa quá, cậu một muốn hỏi một lại không muốn hỏi anh về việc anh có phải con của chủ tịch Bae Thị không. Cậu quyết định hỏi anh:

- anh...  Em có chuyện muốn hỏi- ngập
ngừng nắm tay áo anh

- ừ em hỏi đi

- anh là con của chủ tịch công ty Bae Thị ạ- hỏi xong cậu liền nhìn anh - thấy anh nhìn chầm mình liền giải thích- à à tại em thắc mắc thôi chứ không có ý gì đâu, anh không trả lời cũng được

-bọn con gái lúc nãy nói cho em nghe hả

-vâ.. âng

-được,  anh sẽ kể về gia đình anh cho em nghe khi nào rảnh,  còn bây giờ,  tới nhà em rồi.  Vào nhà đi kẻo lạnh,  ngủ ngon - JinYoung tạm biệt em rồi đi về phía ngược lại

DaeHwi ngắm nhìn bóng lưng vững chắc ấy đi một mình dưới bóng đèn đường cô đơn quá. Chắc hẵn anh cũng có nhiều tâm sự giống mình.....
-------------------@@------@@-----------------

Vào phòng,  do quá mệt mỏi cộng thêm mới ăn no xong nên DaeHwi ngả thẳng lưng ra giường.  Đầu lại thắc mắc sao JinYoung hyung là con chủ tịch Bae Thị lớn như vậy mà anh lại không ở chung với ba,  lại ở biệt thự nhỏ ở khu này,  càng nghĩ càng nhức não.

Quá chán,  cậu quơ tay quơ chân tìm điện thoại,  lướt lướt dế yêu của mình một chút,  bỗng cậu dừng lại ngay bài báo có tự đề " Yêu ". Tò mò bấm vào,  đập vào mắt cậu là dòng chữ in đậm
       [ đã bao giờ bạn thấy tim mình đập nhanh chỉ vì thấy ai đó cười, chơi thể thao hay đơn giản chỉ là những hành động nhỏ chưa?  Đơn giản là tim bạn đã rung động vì ngta rồi đó... ]


Đọc đến đây,  cậu bất chợt nghĩ lại dạo gần đây mình khi thấy anh JinYoung cũng có biểu hiện này, cậu tự hỏi:           " không lẽ mình y..êu anh ấy ? "

Không tin được,  lướt thêm tí nữa, đập vào thêm 1 dòng chữ nữa:
[ người ấy bước vào cuộc đời bạn nhanh như cơn gió xuân . Cuộc đời bạn đã từng như 1 cây xương rồng cô đơn đứng giữa xa mạc khô hạn rộng lớn bỗng chốc nhờ người mà trở thành 1 bó hoa hồng đầy màu sắc tươi sáng..... ]

" Càng đọc càng thấy giống,  chời ơi không lẽ mình yêu JinYoung hyung thật sao " DaeHwi lại bị bối rối.

Từ khi anh bước vào cuộc đời cậu,  cậu có thêm sức sống như những bó hồng đầy màu sắc thật. Có lẽ cậu đã yêu anh thật rồi.

Suy nghĩ thêm 1 chút, do quá buồn ngủ nên cậu lăn đùn ra ngủ luôn, đêm đó cậu mơ,  mơ thấy anh JinYoung đang đùa vui với cậu. 2 người đùa trông rất hạnh phúc

Bỗng,  anh biến mất,  cậu hoảng loạn tìm anh. Cậu khóc,  nước mắt rơi lả chả,  nhưng vừa vào lúc đó,  anh từ xa bước lại gần,  cậu mừng rỡ chạy lại ôm anh. Anh cũng cười với cậu, anh bất ngờ lôi 1 bó hoa hồng sau lưng ra nói tặng cậu,  chưa kịp mừng rỡ,  cậu lại thấy trên tay anh đầy máu

Ôm lấy tay anh,  cậu thấy rõ những vết thương do gai hoa hồng đâm. Cậu hỏi anh tại sao lại thế,  anh bảo : " làm mọi cách để có được bó hồng này cho em ", rồi anh lại biến mất,  để lại cậu một mình trong bóng tối. Đến đây,  cậu tỉnh giấc, mỗ hôi rơi lã chã, thở phù ra nhìn xung quanh vì đây chỉ là mơ.

Cậu ngẫm lại giấc mơ vừa nãy,  tại sao anh JinYoung lại cố cầm bó hoa cho mình không màng tay đang bị gai đâm chảy máu ?

-haizzz,  để mai nghĩ tiếp,  ngủ thôi- thở dài rồi lại đi vào mộng. Giấc mơ tiếp theo,  em thấy ba và mẹ.  Ba mẹ ôm em thật lâu,  em kể cho ba mẹ nge hết mọi việc gần đây.  Rồi vu vơ hỏi mẹ có phải mình đang yêu không.  Mẹ nhìn em dịu dàng trả lời:

" Con tự hỏi câu đó. Nhưng con ơi, con có biết muốn hái hoa 1 bó hồng đẹp bằng tay không thì đồng nghĩa với việc tay sẽ bị gay hoa đâm không con. Đó cũng có nghĩa muốn lấy được con,  chàng trai đó sẽ phải rất cố gắng, mạnh mẽ lượt bỏ những cái gai không màn đến mình đang bị thương.

Nếu làm được,  chứng tỏ anh chàng rất thương con , còn nếu anh chàng ấy không đủ mạnh mẽ thì hãy bỏ đi lớp bọc bên ngoài và giúp cậu ấy con nhé!"

Rồi ba mẹ cậu lại biến mất, nhưng lần này cậu lại ngủ giấc ngon,  không bị ám ảnh bởi những cơn ác mộng nữa. 

Đêm còn dài,  mộng chưa tan. Câu chuyện tình yêu của mình,  rốt cuộc sẽ trôi về đâu?

    ------------------------♥-------------------------

Chào mọi người,  như lời hứa,  Rich đã trở lại rồi đây.  Chỉ còn 1 tiếng nữa là năm mới rồi.  Mình chúc các cậu có một năm thật may mắn,  hạnh phúc và nhiều sức khỏe nhé ♥ hãy cố gắng lưu trữ thật nhiều khoảng khắc đẹp vào năm 2018❤

À mình nói luôn là " sixteen " phần cuối sẽ có vào cuối tuần nhé.  Còn quà năm mới của các cậu sẽ là 1 đoản ngọt ngào siêu đáng yêu,  hãy cùng mong chờ nhé.

Đừng quên nhắn nút sao vàng bên tay trái và cmt cho mình biết chuyện có hay hoặc gặp vấn đề gì không nhé.  Yêu thương các bạn xinh đẹp của mình ♥

            








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top