Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Hệ thống: Đột nhiên thấy tuyệt vọng quá!

Tới đây Mộc Hành vẫn chưa hiểu nhiệm vụ mình cần làm là gì, bởi trong đó đã thể hiện rõ bạn thân cô đã trả thù được, vực dậy công ty thậm chí nó còn phát triển hơn lúc đầu.

Xem đi xem lại cuối cùng cô thấy vấn đề duy nhất trong chuyện này là chính cô,  người cần được giúp đỡ không phải là bản thân cô à, cô sắp chết tới nơi rồi đấy.

Lúc bấy giờ 3247 mới lên tiếng:

"nhiệm vụ chính mà cô cần phải làm, chính là tìm ra tình yêu đích thực cho nữ chính, vì thế giới này không có đc cảm xúc hạnh phúc của nữ chính, mà nó dần dần bị tan rã, đã có nhiều kí chủ làm nhiệm vụ ở thế giới này nhưng đều thất bại, dù họ đã cứu được ba mẹ nữ chính, giúp nữ chính đứng trên vinh quang nhưng vẫn ko thu đc giá trị tình yêu, nên thứ cô cần làm là tìm tình yêu cho nữ chính"

Dừng lại một chút 3247 lại nói tiếp:

" Thậm chí chúng tôi đã tìm cách lấy đi thân xác của cô và cho 1 kí chủ có kinh nghiệm để làm nhiệm vụ, nhưng bằng cách nào đó nữ chính ngay lập tức nhận ra, nên chúng tôi cần đến sự hợp tác của cô"

" Cô giúp chúng tôi tìm được cảm xúc hạnh phúc của nữ chính, tôi giúp cô được tiếp tục sống, cả 2 cùng có lợi".

Lúc này Mộc Hành bổng cảm thấy không đúng lắm liền nói:

" Nếu Cẩm Nhu lợi hại như vậy thì tôi chỉ cần xin giúp đỡ của cô ấy cũng được mà, cần gì phải nhờ các người chớ, con này đẹp chớ hỏng có ngu nha"

Đột nhiên một tiếng phì cười bỗng vang lên bên cạch cô, quay sang thì thấy người bạn chó má của mình bỗng bật cười, cô nghi hoặc thầm nghĩ người này đọc sách đến điên rồi hay sao, thì thấy ngưòi bạn thân đưa mắt nhìn sang, lập tức ko hiểu sao cô có phần chột dạ cúi đầu xuống.

3247 không để ý động tác nhỏ này mà tiếp tục nói:

" Dù cho nữ chính này có lợi hại như thế nào đi nữa, nếu không có sự tác động từ bên ngoài, thì tuổi thọ không thể tăng lên, dù lần này cô thoát được chuyện tai nạn, nhưng có thể cô sẽ bị bệnh chết, té cầu thang chết, cô chết bằng cách nào không quan trọng mà chuyện quan trọng chính là thời gian cô chết, vậy nên cô đừng nghĩ bản thân có thể thoát được"

" mà dù gì cô cũng đã chấp nhận nhiệm vụ, thì ko thể từ chối được đâu, trừ khi xuống lỗ thôi"

Nghe tới đây Mộc Hành mỉm cưòi, dơ ngón tay hữu nghị quốc tế lên ( ngón giữa đó quí dị) chửi má nó, cùng với lúc đó tiếng thầy giáo vang lên.

" Bạch Mộc Hành, em làm gì đó"

Như có công tắc từ ngón tay hữu nghị quốc tế chuyển ngay sang ngón cái ngay lập tức.

" em đang thả like cho thầy đó thầy, nghe thầy giảng mà có cảm giác kiến thức nó đấm vào não em dị đó, sâu sắc"

Thầy Vương nghe vậy cười lạnh 1 tiếng

" Vậy em nói xem bài này làm như thế nào"

Mộc Hành ngay lập tức cứng người, nếu mà cô biết làm thì cô cũng không cần mỗi lần họp phụ huynh, đều trốn nhà ra đi chớ.

Vương Trình nhất thời cạn lời, sau đó nhìn đối phương, định tìm một con đường khác:

"Mộc Hành, thật ra giá trị của một đời người rất cao, chỉ cần nỗ lực hết mình sẽ có ngày được đền đáp. Em không cần thay đổi nhanh chóng chỉ cần từ từ chăm chỉ hơn 1 chút, mỗi ngày đọc 1 ít sách, thuộc 1 ít công thức là được rồi"

Mộc Hành: "Ừm, em biết rồi thưa thầy"

Vương Trình trừng lớn mắt, "Em thật sự biết? Vậy ước mơ của em là gì"

Mộc Hành thẹn thùng cúi đầu,

"Em muốn làm diễn viên ạ, bởi em cảm thấy làm diễn viên thì không cần đọc công thức hàm số đâu ạ"

Mộc Hành nhìn lên, mắt chớp chớp hai cái, vô cùng sâu sắc nói: "Nỗ lực chưa chắc sẽ thành công, nhưng từ bỏ chắc chắn sẽ rất nhẹ nhõm."

Củi mục không đẽo được!

Vương trình nhìn cô mà đầu đau tim nhói

"Vậy thì là vì em căn bản chưa từng nỗ lực!"

"Em có biết những diễn viên luôn luôn có người đang nỗ lực không, em có biết một phút người ta đứng trên sân khấu là bao nhiêu lâu dưới sân khấu không?"

Đối phương dâng trào kích động nói

Mộc Hành sững sờ một lúc, "60 giây ạ ?"

Vương Trình: "..."

" Thôi, em ngồi xuống đi" nói nữa là tôi sẽ tức đến đột quỵ mất.

Cuộc đối thoại này bị hệ thống 3247 nghe thấy, nó đột nhiên hơi nghi ngờ quyết định chọn kí chủ của nó lần này, phải chăng trước khi chọn kí chủ thì phải tìm hiểu về IQ của kí chủ trước.

Là một hệ thống thực tập, thật sự mà nói, nó cũng chẳng có kinh nghiệm gì cả, nó chỉ là một hệ thống gà mờ dựa vào sách hướng dẫn mà thôi.

Thật ra nó nói mạt sát kí chủ cũng là nói dối mà thôi, bởi bọn chúng không có quyền động chạm vào cốt truyện, bởi vậy bọn chúng phải có kí chủ cho mình, dẫn dắt họ làm nhiệm vụ, nhưng có vẻ nhiệm vụ của nó đi tong rồi, tiền thưởng cuối năm của nó cũng không còn nữa, sao 1 hệ thống thực tập như nó lại bốc trúng 1 nhiệm vụ có độ khó cao chớ.

3247 ngẩng đầu lên trời 45° chảy ra một giọt nước mắt tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top