Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Khúc nhạc của kẻ sát nhân Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa xuân, một năm trước | Cổng trường Yumenosaki

Izumi: (A~...... Mệt quá đi.)

(Thiệt tình, cậu ta bị cái gì vậy? Quá là phiền phức đi.)

(Bị gãy tay mà cậu ta vẫn tới trường như thể không có gì xảy ra, còn soạn nhạc bằng một tay nữa chứ.)

(Mình đâu thể để mặc được, nên đành phải kéo cậu ta đến bệnh viện và để cậu ta ở đó.)

(Sao mình lại là người phải chịu cảnh này... Gần đây mình chỉ làm mỗi thế.)

(Mình thậm chí đã đặt phòng tập rồi, nhưng lại phải bỏ để lôi tên ấy đến bệnh viện...)

(Tiền thuê không phải là vấn đề, nhưng mà...)

(Thời gian và tiền bạc đều rất quý giá, vậy mà chúng ta chỉ biết phí phạm.)

(Chúng ta là unit lớn, nên phải chịu nhiều thứ phí.)

(Thôi thì, cậu ta là người soạn nhạc cho nhóm, và mua rẻ các bản thiết kế từ "người quen" của cậu ta.)

(Chi phí thấp đấy, và doanh thu cũng thấp theo luôn.)

(Cậu ta không muốn đuổi ai đi hết... Thu nhận và chăm bẵm một đám vô dụng như thế, cậu ta bị ngốc à?)

(Với lại, làm vậy thì được ích lợi gì chứ.)

(Mấy tên vô ơn đó chỉ xem cậu ta là "thằng ngốc đa năng" để trục lợi thôi.)

(Đám ấy còn không thèm dùng những thứ cậu ta đã dày công chuẩn bị, chỉ có đốt tiền là giỏi.)

(Vậy mà cậu ta vẫn cứ cười... Hẳn là cậu ta không biết chuyện gì đang diễn ra rồi.)

(Cậu ta cũng chỉ là trẻ con, đâu biết mình đang bị lợi dụng.)

(Còn mình thì thi thoảng lại muốn phát khùng lên.)

(Nếu mình than phiền chuyện mấy tên kia, cậu ta lại cư xử như thể mình mới là người không hiểu chuyện... Còn nói "Hoà đồng với mọi người đi!")

(Aa, bực quá đi. Tên nào cũng khiến mình bực hết, đi chết hết giùm cái~)

(Mà nghĩ lại thì, sao mình lại không tách khỏi cậu ta được dù ở lại chỉ tổ thêm nặng đầu?)

(Bình thường thì mình đã hết thương nổi từ lâu rồi.)

(Thôi thì, cũng đâu còn đường lui nữa. Mình không thể quay lại làm người mẫu, nên chỉ có thể sống ngày nào hay ngày đó thế này...)

(Hít vào thở ra cái không khí tanh tưởi này, để mặc cho cơ thể dần mục ruỗng.)

Izumi: (......)

Arashi: ......

Izumi: Hm? Này, bốn mắt chết tiệt nhà cậu đang làm gì ở đó thế?

Arashi: Hya!? Giật cả mình! Đừng có lén lút hù tôi như thế! Anh có phải mèo đâu!

Với lại "bốn mắt chết tiệt" là sao? Xấu tính quá đi~ Tôi tổn thương lắm đó!

Cặp kính này không hợp với tôi hả? Sao lại thế được! Nó giống y chang với kính của Kunugi-sensei mà~ Nhìn dễ thương ha ♪

Izumi: Ngừng ăn nói kiểu đó đi, nghe gớm quá... Và đừng có đứng ngay giữa cổng ngáng đường người qua lại thế.

Arashi: Ấy, nhưng tôi đâu có đang ngáng đường ai? Nhìn đi, xung quanh tôi còn nhiều chỗ để đi mà?

Izumi: Ý tôi là sự tồn tại của cậu không khác gì cái gai trong mắt đó. Sao cậu lại học chung trường với tôi kia chứ?

Và trong lúc tôi không để ý, tính cách của cậu rẽ sang hướng khác hoàn toàn. Độ kinh tởm của cậu bay khỏi mốc cao nhất rồi đấy.

Arashi: Ể~? Anh sao thế, bình tĩnh lại cái nào? Tôi không có hứng thù với Izumi-chan đâu~ Hay phải nói là không ai lọt vào tầm mắt tôi hết! Tình yêu đúng là mù quáng mà... ☆

Izumi: Là "Sena-senpai", không phải "Izumi-chan". Từ lần đầu gặp mặt tôi đã cậu phải biết kính trên nhường dưới rồi mà. Cặp tai đó chỉ để trang trí thôi sao?

Arashi: Fufu. Được thế thì càng tốt, vậy thì tôi có thể đổi nhiều mẫu được.

Quan trọng hơn là, theo thông tin tôi có được, Kunugi-sensei sắp tan ca và đi ngang qua đây vào khoảng thời gian này...

Nhưng tôi không thấy thầy xuất hiện. Anh có biết lý do không?

Nếu tôi nhớ không lầm thì Izumi-chan cũng thân với Kunugi-sensei lắm nhỉ?

Izumi: Không thân đến mức đấy...

Thầy ấy là người mẫu top đầu thế hệ trước chúng ta. Tôi nghĩ xin lời khuyên người tài năng như thầy ấy thì sẽ nhanh hơn tự mò.

Thầy ấy cũng chu đáo và tốt bụng với tôi nữa.

Trước khi chuyển sang làm idol thì thầy ấy có chăm sóc tôi một thời gian ngắn.

Nhưng không phải cậu thân với thầy hơn sao? Hồi nhỏ cậu dính chặt lấy thầy ấy như keo. Nhìn mà ngứa mắt lắm luôn ấy—

Arashi: Fufu. Quả là một câu chuyện tình lấy đi nước mắt của cả khán giả và người kể!

Người ta gọi đó là cuộc gặp gỡ định mệnh đó~ Nè, muốn nghe không? Câu chuyện khởi đầu cho mối tình giữa tôi với Kunugi-sensei đó...!

Izumi: Không, không hề hứng thú. Có gì đâu mà rơi lệ? Mà sao tôi lại phải nghe câu chuyện về một người nam bị ám ảnh cuồng nhiệt một người nam khác?

Vừa không lành mạnh gì, vừa không liên quan đến tôi.

Mà, Kunugi-senpa... sensei đang bị đẩy cho nhiều việc lắm, vì thầy ấy là giáo viên mới.

Nên hôm nay thầy ấy chắc sẽ làm việc muộn?

Arashi: Ấy chà, vậy là Izumi-chan có biết chuyện thật. Đừng nói với tôi là anh cũng muốn tấn công Kunugi-sensei nhé? Không được nha, thầy ấy là tri kỷ của tôi!

Izumi: Không hề, của cậu cả đấy. Tôi biết vì thầy ấy cũng không biết nhiều người ở trường lắm, nên trông hơi cô đơn.

... Và thầy ấy đến bắt chuyện với tôi như thể bạn tốt ấy.

Thôi thì thầy ấy cũng là giáo viên, với lại tôi cũng nợ khoảng thời gian thầy ấy chăm sóc tôi...

Tôi chỉ nghe thầy ấy than phiền thôi. Lúc nào tôi cũng bị đặt vào vị trí đó hết.

Arashi: Fufu, Izumi-chan tuy có cái miệng dữ dằn với thái độ khó chịu, nhưng lại dễ trò chuyện cùng lắm.

Anh biết lắng nghe người khác... và anh hay cùng giúp tìm ra giải pháp hay đưa ra lời khuyên.

Trong trường này ai cũng nói thẳng điều mình muốn. Nói thật là người như anh hiếm gặp lắm ♪

Izumi: Nghĩa là trường toàn một đám trẻ con. Hừ, thiệt tình, phiền quá đi~

Mà, có đợi Kunugi-sensei ở đây cũng tổ tốn thời gian thôi... Cậu không còn chuyện gì để làm thì đi với tôi nào.

Arashi: Hả, tại sao? Không chịu đâu? Cám ơn vì lời mời hẹn hò, nhưng mà tôi đã hứa hôn với người khác rồi♪

Izumi: Nói câu nào nghe thấy ghét câu đó... Sao cũng được, đi với tôi.

Tôi chuẩn bị đi tập, nhưng hai người thì có thể học được nhiều thứ hơn.

Cậu có đôi mắt tinh nên có thể chỉ ra những điểm tôi cần cải thiện.

Tôi sẽ cho cậu dùng phòng tập miễn phí, quá hời cho cậu rồi còn gì?

Arashi: Ể~ Izumi-chan đúng là thích luyện tập quá nhỉ... Ở trường này mà cố gắng hết sức thì trông không khác gì thằng ngốc đâu.

Khúc nhạc của kẻ sát nhân Chương 4 – Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top