Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngai vàng đơn độc Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa xuân, một năm trước | Sân khấu Checkmate

Leo: Tui đã hỏi mọi người mấy câu như "Cậu nghĩ về tui?" hoặc, "Tui là gì với cậu?"

Có nhiều câu trả lời lắm. Nhưng chúng chẳng có nghĩa lý gì cả.

Họ có khẳng định họ là bạn, là đồng đội, hay họ thích tui, thì tui vẫn không tin. Cái miệng con người khó đoán lắm.

Nên tui ép họ phải đưa ra sự lựa chọn. Họ sẽ phải chọn giữa tui và nhạc tui viết.

Nếu họ thích tui và muốn làm đồng đội, bạn bè... Tui sẽ không cho họ dùng nhạc của tui nữa.

Còn nếu họ trở thành kẻ thù của tui, họ được phép dùng nhạc của tui miễn phí.

Khi tui đặt ra điều kiện đấy, cậu nghĩ kết quả là gì? Họ không chút lưỡng lự, cười thật tươi, và nói rằng sẽ làm đối thủ của tui!

Buồn cười thật nhỉ, Sena! Cái mọi người yêu không phải là tui, mà là nhạc của tui!

Cũng dễ hiểu thôi, tui là thiên tài mà! Các bản nhạc của tui đều là tuyệt tác cả, wahahaha!

Tuy nhiên! Nếu họ và tui không phải là bạn mà là kẻ thù, thì dù chúng ta có làm gì, họ cũng không được phép than vãn nữa?

Nếu là kẻ thù, ta có thể chiến đấu với nhau, giết nhau! Thậm chí còn có thể châm ngòi chiến tranh, và thảm sát tất cả!

Wahaha! Sena, Tenshi! Đúng như hai người đã nói!

Tui yêu bọn họ, nhưng họ đâu có yêu gì tui?

Vậy mà tui không nhận ra! Buồn cười thật! Tui cứ nghĩ mình được yêu, nghĩ rằng tui đang sống vui vẻ cùng với bạn bè!

Tất cả đều là tui tự ngộ nhận thôi! Wahahahaha!

Izumi: ...Leo-kun.

Leo: Không, đừng mà Sena! Đừng cố nói đỡ nữa! Đây là thời khắc tuyệt tác được sinh ra, hãy cười cùng tui đi!

Tui có nói là tui đàm phán với Chess đúng không?

Thì, tui nói với họ là... Tiền thưởng tham gia Checkmate của họ, tôi sẽ trả hết, nên đừng xuất hiện trên sân khấu.

Tui đề xuất họ vắng mặt đi. Họ đông đúc như vậy, sao có thể đứng hết cùng một sân khấu được.

Và họ cứ thế mà đồng ý!

Họ nói khỏi cần lên sân khấu mà vẫn được tiền như thế thì vui phải biết! Họ còn "cảm ơn~" tui nữa!

Làm việc tốt thật đúng là sảng khoái nhỉ! Wahaha!

Nhưng mà! Tui đã mong họ từ chối đấy! Tui muốn họ từ chối, đấm tui một cái và bảo bớt giỡn đi!

Này, rốt cuộc họ bị làm sao thế? Có thật là idol không vậy? Sống thế để làm gì? Sao không chết hết đi?

Sao không một ai cố gắng nỗ lực làm điều mình thích vậy? Suốt một quãng thời gian, tui cứ nghĩ họ cũng giống như tui!

Sáng tác là niềm hạnh phúc của tui! Tui có chết trong hạnh phúc vào giây phút được hát, được nhảy và được khán giả chào đón tui bằng nụ cười và tràng pháo tay!

Tui luôn sống vì điều đó! Tui mãn nguyện đến nỗi không muốn dành thời gian để ăn hay ngủ!

Nhưng! Đám người kia lại không như thế, đúng không... Sena?

Cậu đã luôn cố nói cho tui biết nhỉ? Xin lỗi vì đã không nghe cậu! Tui chỉ không muốn tin thôi!

Lỗi của cậu hết đấy! Cậu là người đầu tiên tui gặp trong trường này, là người bạn đầu tiên của tui, người luôn nỗ lực ở mọi mặt!

Idol tuyệt thật, chắc mình sẽ tìm được đồng đội ở đây!

Tui đã tin thế đó! Đó là lý do tại sao tất cả mọi chuyện đều là lỗi của cậu hết... Sena!

Izumi: ... Tại sao lại là lỗi của tôi chứ?

Leo: ♪~♪~♪

Izumi: —Cậu ta bắt đầu hát luôn rồi. Không hiểu cái gì hết... Cậu ta cứ muốn nói gì thì nói, làm gì thì làm.

Khó theo kịp quá đi, Leo-kun.

Với lại, cánh tay gãy của cậu vẫn chưa lành hẳn, đúng không? Nếu cậu cứ nhảy nhót như thế thì sẽ ảnh hưởng đến xương đấy. Chăm sóc cho bản thân mình đi chứ.

Không thể nào chịu được mà... Cậu ta còn chưa nói mình tại sao lại bị gãy tay.

Madara: Hahaha, cậu ấy không muốn cậu lo lắng thôi. Leo-san lúc nào cũng nói, "Sena sẽ trở nên bất ổn nếu có chuyện gì ảnh hưởng đến tâm lý cậu ấy."

Cậu ấy chỉ muốn cậu luôn xinh đẹp và hoàn hảo thôi.

Izumi: ...Trông cậu có vẻ biết nhiều thứ nhỉ. Cậu biết lý do là gì đúng không, Mikejima? Chuyện gì đã xảy ra thế?

Từ khi bị gãy tay thì cậu ta càng ngày càng kỳ quái hơn.

Madara: Mm... Tôi nghĩ cậu cần phải biết, nên tôi sẽ tóm gọn lại.

Leo-san bị gãy tay ở sân tập bắn cung. Đám du côn, hay nói đúng hơn là đám ăn không ngồi rồi hay tụ tập ở đó.

Mỗi ngày họ đều gây chuyện hết. Nhưng Leo-san đã nhắm mắt làm ngơ.

Chắc là vì trông họ có vẻ vui? Cậu ấy có vài khúc mắc, nhưng cũng bỏ qua.

Mỗi khi Keito-san trong câu lạc bộ bắn cung mất bình tĩnh, Leo-san sẽ là người đứng giữa để xoa dịu tình hình.

Với mấy câu như là "Hoà thuận với nhau đi nào; cười lên, cười lên~", rất là Leo-san.

Ngai vàng đơn độc Chương 6 – Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top