Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9:

Nàng cầm tờ đơn ly hôn lên, có sẵn chữ ký của mình vẫy trên không trung.

- Thưa phu nhân, cô thật sự có muốn làm như vậy không?_ Beverly cuối cùng cũng lấy ra được sự dũng cảm hỏi

- Tôi cũng không biết quyết định của mình là đúng hay chưa?_ Nàng nói

- Phu nhân, cô và ngài tổng thống là cặp đôi được cả thế giới ngưỡng mộ. E rằng nếu chuyện cô định ly hôn với ngài tổng thống, tôi sợ những đối thủ chính trị sẽ dùng nó làm bàn đạp chống lại ngài Tổng thống.

- Yên tâm đi, Beverly. Ai rồi cũng sẽ chết thôi. Chỉ là quan trọng, ai là người chết trước.

Beverly kinh ngạc nhưng rồi không dám nói gì cả. Cô đã ở bên cạnh phu nhân quá lâu để hiểu rằng, cuộc hôn nhân của phu nhân không hề hạnh phúc, và biết rằng phu nhân đang mắc phải căn bệnh quái ác, căn bệnh trầm cảm.

Đệ nhất phu nhân Anastasia luôn cố gắng nở nụ cười làm vừa lòng chính khách và người dân. Nhưng sâu thẳm luôn che giấu đi tính cách thật của mình. Nhiều bài báo luôn tung hô rằng, phu nhân tổng thống là một người vợ hiền hậu, đảm đang luôn theo sát bên chồng trong mọi sự kiện, là người đi đầu xu hướng thời trang. Không một ai công nhận phu nhân tổng thống là 1 người tài giỏi, và đã từng đứng đầu trường luật hay thông thạo nhiều ngôn ngữ.

Không một ai.

Bởi vì sự thật, một người phụ nữ có khuôn mặt đẹp, có gia thế thì không được ai công nhận về tài năng của mình cả. Tất cả chỉ quy ra rằng " Cô ta có tiền, cô ta có thể cưới Tổng thống và làm bất cứ gì mà cô ta muốn".

Nàng chưa bao giờ để lộ tính cách thật cho ai thấy ngoài bác sĩ Jayden Stewart.

Những nhân viên thân cận bên cạnh tưởng rằng họ hiểu rõ nàng: một người phụ nữ thâm độc, mưu mô và đoạt những gì mình muốn.

Anastasia rút ra điếu thuốc và đưa lên miệng nhằm xóa tan suy nghĩ trong đầu nàng.

- Phu nhân, đây là thời khóa biểu hôm nay._ Beverly đọc cho nàng - Người cần phải chuẩn bị, hôm nay người đi thăm người dân ở trại tế bần.

Nàng không trả lời, đôi mắt sâu thẳm chợt lóe sáng ra ý nghĩ gì đó.

...

Do có báo là sự viếng thăm của Đệ Nhất Phu Nhân, khu này vốn chứa những người nghèo khổ, vô gia cư, nạn nhân của các trận thiên tai, lũ lụt, nạn đói, các trẻ em lang thang, trẻ em đường phố, trẻ em mồ côi.... bẩn thỉu, chứa đầy chuột và sâu bọ, những con người vốn nhếch nhác, hôi thối bị bắt tắm rửa sạch sẽ để chứng minh khu này là tốt, không ngược đãi ai cả. Những món đồ ăn thường ngày chỉ là cơm thừa canh cạn bị đổi thành món ăn xa xỉ. Những người dân ở đó liền xì xào với nhau, nói rằng phu nhân thật xa xỉ, rồi giả dối hay những con người giả tạo cố gây ấn tượng tốt.

Những người cả đời chưa bao giờ nhìn thấy người chính phủ nghĩ rằng "Đệ Nhất Phu Nhân" như 1 chức danh của các bà béo nạc mỡ nhiều tiền, ỷ có quyền quê nhà, nằm hưởng thụ trên đống tiền bạc, sống sung sướng nên làm gì để tâm để những con người chốn bần hèn này.

- Xe đến rồi! Xe đến rồi! Mọi người phải tiếp đón cho nồng hậu!!!

Chiếc xe màu đen đắt tiền đi vào cổng, làm ai ai cũng phải há hốc kinh ngạc. Những người vệ sĩ đi phía sau xuống xe trước, khi đảm bảo an ninh được an toàn, thì mới gật đầu mở cửa cho xe của Đệ Nhất Phu Nhân.

Nàng bước xuống xe, nở một nụ cười nhẹ nhàng đằm thắm, những người đứng đầu khu trại liền tiến đến kính chào nàng nhưng lại e dè với dàn vệ sĩ hùng hậu.

- Không sao đâu, tôi ổn mà_ Nàng nói với những người vệ sĩ, tiến đến chào hỏi những người đứng đầu đó.

Tất cả mọi người trong khu trại cực kỳ kinh ngạc. Bởi vì ở đây, cơ sở vật chất rất nghèo nàn, họ không có tivi nên không hề biết vị phu nhân lãnh đạo của đất nước này.

Trái ngược với suy nghĩ của họ, phu nhân là một cô gái trẻ với mái tóc vàng óng ánh làm si mê bất cứ người đàn ông nào, đôi mắt xám tuyệt đẹp và nụ cười như nàng công chúa trong truyện cổ tích.

Những cô bé lần đầu nhìn thấy nàng, họ đều ước mơ trong tương lai, họ đều sẽ trở thành nàng. Một cô công chúa, rồi cưới hoàng tử, trở thành hoàng hậu của 1 đất nước thì còn gì bằng. Một nàng công chúa ngoài đời thực.

Nàng bắt tay với nhiều người, hỏi han và lắng nghe câu chuyện của họ. Rồi đứng phát biểu họ sẽ sớm được rời khỏi đây.

Trong quãng thời gian nghỉ ngơi, nàng được chỉ vào nghỉ ở văn phòng riêng của người đứng đầu. Chỉ có nàng và thư ký Beverly.

- Nơi này đúng thật là giả dối! Tôi đã cử người đi điều tra nơi này và nói nó như "địa ngục trần gian" giam giữ người nghèo và những trẻ em không biết tương lai mình về đâu. Những con ngươi đang cầu cứu tôi khi tôi xuất hiện, họ đều mong rời khỏi nơi này.

- Phu nhân, người hãy nên nhớ, vấn đề này là vấn đề rất cấp bách của chính phủ. Chúng ta chỉ có thể báo cáo, không thể can thiệp.

Nàng giận dữ nắm chặt tay lại. Bây giờ quyền lực của nàng vẫn còn yếu kém, không thể đương đầu được với Landon.

Nàng mở cửa đi ra ngoài, nghe Beverly hỏi vội vã.

- Người đi đâu vậy, phu nhân?

Nàng không trả lời, liền đóng sầm cửa lại.

Anastasia đi dạo khắp hành lang với đôi mắt đượm buồn, nàng vừa đi, vừa nghe thấy những người trong đây nói chuyện với nhau

" Không ngờ, chính phủ đã gửi chúng ta đến đây. Có khả năng chính phủ đã để mắt đến chúng ta"

"Mẹ ơi, cô ấy đẹp quá! Con muốn trở thành người như cô ấy!"

"Suỵt! Chúng ta không bao giờ với tới đó được đâu! Đừng nói những điều nhảm nhí thế chứ!"

Nàng liền lướt đi, nếu muốn lật đổ được dòng họ, nàng phải chứng minh mình xứng đáng, phải có hậu thuẫn từ người dân.

Vì mải nghĩ ngợi, nàng bỗng dưng nghe thấy một giọng hát ngọt ngào, sâu lắng, khiến cả thế giới như im lặng lại để lắng nghe giọng hát đó.

Nàng biết bài hát mà người này đang hát, đây là bài hát nàng thích lúc nhỏ khi được nghe trên đài.

Tiếng hát vang vọng ra từ khu bếp, nàng rón rén đi vì sợ mình bị phát hiện. Chủ nhân của giọng hát là một cô gái có nước da socola ngọt ngào, mái tóc đen xoăn được búi lên, mặc trên mình áo đầm làm bếp đã cũ, vừa ngân nga hát, vừa làm công việc quét dọn của mình.

Nàng mải mê nghe giọng hát ấy, nó như mang một liều thuốc tươi mát, vừa đưa con người đến miền cực lại. Cũng vì sự mải mê đó, nàng vô tình chạm vào cây lau nhà đặt bên cạnh, rơi xuống vào tạo tiếng động làm cô gái ấy giật mình.

- Ai đó?_ Cô gái đó lên tiếng

Nàng biết mình không thể giấu được, liền bước ra và lên tiếng.

- Xin lỗi, tôi không có ý làm em sợ.

- Ôi lạy chúa!_ Cô gái đó cực kỳ ngạc nhiên khi thấy nàng - Cô... có phải là Phu Nhân Tổng Thống?

Cô gái liền lúng túng, không biết ứng xử thế nào trước mặt nàng

- Đừng hành xử vậy, tôi cảm thấy rất khó xử. Tôi chỉ là nghe thấy giọng hát của em và nó rất hay thôi!

Mặt cô gái đỏ lên vì lời khen, cô gái liền bật cười để lộ hàm răng trắng muốt.

- Được phu nhân khen, em cảm thấy rất vinh hạnh.

- Đừng gọi vậy, tên tôi là Anastasia, nhưng em có thể gọi là Anna. Em tên gì?

- Là Maya.

- Em có một giọng hát rất hay. Em có thể hát lại nó được không?

Nàng đi vào nhà bếp, tìm một chiếc ghế và ngồi xuống lắng nghe.

Maya kinh ngạc, không phải là Phu nhân Tổng Thống luôn được nghe ca hát mỗi ngày ở nhà hát sao? Tại sao có thể nghe cô hát được?

- Đừng e ngại, hãy xem tôi như không có ở đây đi!

Maya lúng túng, nhưng cuối cũng cũng đủ dũng khí để hát. Cô gái để ý rằng, nàng lắng nghe rất chăm chú và vui vẻ.

Khi bài hát đến khúc cao trào, thì có một người đàn ông thô lỗ xông đến, quát mắng Maya mà không hề để ý đến nàng ở đây.

- Mày nghĩ mày đang làm gì vậy? Mày không lo làm việc đi. Nơi này cần phải sạch sẽ và không có một chút bụi nào. Nghe rõ chưa?

- Tôi...

- Phu nhân sẽ đi kiểm tra và tao hy vọng nơi này không như thường ngày. Đợi đó, tao sẽ phạt mày sau

Tên này quát mắng lỗ mãng mà không hề để ý nàng đã nghe hết tất cả. Anastasia khoanh tay lại không định lên tiếng vì để tốn bao nhiêu giây để người này nhận ra nàng đang ngồi ở đây. Lâu hơn nàng nghĩ.

- Ai cho phép ông phạt người của tôi?

Người đàn ông lỗ mãng đó quay lại, đôi mắt mở to khi nhìn thấy nàng ung dung ngồi đó, miệng lắp bắp

- Phu... phu nhân?

"Tiêu rồi, cô ả đã nghe được tất cả" Người đàn ông đó nghĩ

- Phu nhân!!!_ Beverly cuối cùng cũng tìm thấy nàng liền đi vào, cúi đầu xuống

- Beverly, tôi tin người đàn ông này đang can thiệp việc tôi cho phép Maya hát. Hậu quả của việc vô lễ với Tổng thống và phu nhân là gì?

- Dạ là... từ 3-5 năm tù giam._ Beverly trả lời như đã thuộc nằm lòng từ lâu.

Nàng lại nở một nụ cười bí hiểm.

- Hãy giam người này lại, chúng ta sẽ xử sau.

Hai vệ sĩ đi theo Beverly tìm nàng liền đi vào, còng người đàn ông này lại.

Maya sợ hãi, nàng để ý người cô ấy còn nhiều vết thương chưa lành do sự đánh đập của gã đó.

Nàng liền đứng dậy, vươn tay sờ lên mặt cô gái tội nghiệp này.

- Đừng cam chịu khi bị ức hiếp, cô là một cô gái tuyệt vời,Maya

Cô gái run rẩy vì chuyện mới qua. Bao ký ức xấu xí trở về làm Maya bật khóc. Nàng ôm lấy Maya, vỗ về nhẹ nhàng.

Những người vui vẻ nhất, cũng chính là những người đau buồn nhất. Những bất công của xã hội thật quá tàn nhẫn.

Khi cô gái nín khóc, nàng đặt cô gái ngồi lên ghế, dùng khăn tay lau đi dòng lệ ấy. Ngay sau đó, hai người đã có hàn huyên tâm sự.

- Maya, ước mơ lớn nhất của em là gì?_ Nàng hỏi

- Em muốn trở thành ca sĩ, bởi vì mẹ em đã từng nói, em có giọng hát chữa lành mọi người.

- Mẹ luôn luôn là người đúng nhất._ Nàng mỉm cười

Nàng đứng dậy, ra lệnh cho Beverly tập trung mọi người vào hội trường.

- Em sẽ phải hát, phải chứng minh cho mọi người thấy em xứng đáng!_ Nàng vịn lấy hai vai Maya, lôi kéo cô đi

Mọi người tập trung lại, tự hỏi đã có chuyện gì xảy ra. Beverly bước ra với vai trò MC, giới thiệu Maya rụt rè cầm micro lên sân khấu.

Maya hoảng sợ vì quá đông người, còn nàng đứng ở góc khuất cổ vũ.

Maya dùng hết sự tự tin của mình để cất lên tiếng hát. Ai ai cũng im lặng để lắng nghe giọng hát thiên thần ấy.

Khi bài hát kết thúc, ai nấy đều vỗ tay nồng nhiệt làm cô gái bé nhỏ này xúc động.

- Em làm được rồi! Em làm được rồi!_ Cô gái hét lên chạy về phía nàng

Nàng nắm tay Maya, lòng cảm thấy hạnh phúc thay cho cô ấy.

- Em sẽ thực hiện được ước mơ của mình thôi.

- Em không biết đền ơn chị như thế nào.

- Đừng lo, tôi phải làm điều tôi phải làm

- Phu... à Anna, ước mơ lớn nhất của chị là gì?

Nàng khẽ nhướn mày bởi câu hỏi đột ngột đó. Ước mơ lớn nhất của nàng sao?

- Chị đã hỏi em vậy đó. Còn chị? Là ngài Tổng thống sao?

Bỗng dưng, trong đầu nàng hiện lên hình ảnh Jayden nắm lấy tay nàng, còn nàng mặc trang phục bình thường, cùng nhảy điệu Slow ở ngôi nhà nhỏ trong thị trấn.

- Đó là 1 bí mật.

Khi nàng ra về, có rất nhiều người đưa tiễn nàng.

Sau đó vì chuyến viếng thăm và báo cáo của nàng, trại tế bần khắp cả nước được kiểm tra đột ngột, để lộ ra nhiều bí mật động trời khiến nhiều nhân viên bị sa thải và vào tù. Trại tế bần được nâng cấp lại, và được nhiều tổ chức phi lợi nhuận để tâm hơn. Họ kiếm việc làm cho người vô gia cư, chăm sóc kỹ lưỡng người già neo đơn và trẻ mồ côi, cung cấp thức ăn, chỗ ở cho những người nhà bị thiên tai,...

Không ai biết rằng, ngoại trừ 1 người biết đó là do sự đứng sau chỉ đạo của cô gái có khuôn mặt đượm buồn.

Cô gái tên Maya mà nàng từng giúp đỡ chính là trong tương lai là nữ danh ca huyền thoại Maya Inaca. Nữ danh ca từng đề cập rằng mình rất biết ơn buổi gặp mặt bất ngờ của Phu nhân Anastasia, mình như được cứu lấy, cũng chính vì nó lấy làm động lực đi thử giọng, thay đổi cuộc đời của mình. Vị nữ danh ca còn nói, cô ấy muốn gặp lại Phu nhân 1 lần nữa, để nói với Phu Nhân rằng "Em làm được rồi!"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top