Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Khởi đầu cho tình bạn

12 năm trước,

" Mama , có người đang chuyển vào căn biệt thự hàng xóm cạnh nhà mình kìa..."- Cô bé có mái tóc hồng đào và đôi mắt ngọc lục bảo níu tay mẹ mình, chỉ tay vào căn biệt thự bên cạnh nhà.

" Sakura ngoan, hay là hai mẹ con mình cùng đi chào hỏi hàng xóm mới nhé ?"- Người phụ nữ trông giống hệt cô bé, chỉ khác ở mái tóc vàng mỉm cười, đáp lời đứa con gái xinh xắn của mình.

" Vâng !"- Cô bé nở nụ cười tươi rói, rồi cùng với mẹ mình sang căn biệt thự bên cạnh.

------------------------------------------------------------------------------------

Ở bên căn biệt thự đó,

Có một gia đình đang sắp xếp đồ đạc cho căn nhà mới của họ. Gồm hai đứa con trai và hai vợ chồng trong căn nhà đó.

" Nhà mới thật đẹp đúng không Ita-chan, Sasu-chan ?"- Người phụ nữ tươi cười hỏi hai người con trai yêu quý của cô.

" Đúng thật là vậy !"- Người con trai lớn có vẻ hài lòng với sự sang trọng của căn biệt thự.

" Hn...tạm thôi !"- Người con trai nhỏ có vẻ lạnh lùng, nhưng trong suy nghĩ của anh..." Thế là được rồi !" ( do gen di truyền hay là bản năng vốn có ? )

" Chúng ta sẽ ở đây !"- Người đàn ông độ trung niên, chồng của người phụ nữ và là cha của hai người con trai đó nói.

" Píng Poong "- Tiếng chuông cửa reo lên

" Ra ngay đây !"- Người phụ nữ bước từ trong nhà ra. Chợt thấy hai mẹ con cô bé, reo lên -" Mebuki ??? Sao cậu lại ở đây ?"

Người mẹ của cô bé nghe thấy tên mình, ngước đầu lên và nhìn thấy cô bạn thân thời thơ ấu của mình - " Mikoto ??? Là cậu sao ?"

" Ừ, là mình ! Cậu vào nhà đi rồi hẵng nói !"- Rồi Mikoto mới chú ý đến cô bé đứng nép phía sau Mebuki-" Con gái của cậu với Kizashi à ?"

" Đúng thế, nó tên là Haruno Sakura" - Mebuki nhìn nó, cười nhẹ - " Sakura, chào cô Mikoto đi con !"

Sakura rụt rè, nói nhỏ - " Chào cô Mikoto, cháu tên là Haruno Sakura !"

"Kawaiii~♡♥"- Mikoto hét lớn, chợt thấy biểu hiện của mình có chút...... không đúng lắm, lập tức dừng lại, mời Mebuki và Sakura vào nhà mới.

-------------------------------------------------------

Trong căn biệt thự đó,

Có hai người con trai cứ nhìn chằm chằm vào....

Haruno Sakura...

Nhìn chằm chằm vào cô bé...

Với đôi mắt ngọc lục bảo và...

Mái tóc hồng đào phấp phơ trong gió...

" Này Sasu-chan, Ita-chan, mau chào cô Mebuki đi chứ !"- Giọng Mikoto vang lên kéo tâm trí của hai người quay trở lại.

"Chào cô, cháu tên là Uchiha Itachi..."- Người con trai lớn mở giọng chào hỏi Mebuki.

"Chào cô, cháu là Uchiha Sasuke..."- Tiếp đến là người con trai nhỏ hơn.

" Này Sakura !"- Mebuki khẽ vỗ vỗ vào lưng của Sakura - " Chào anh Itachi và Sasuke đi con..."

" Vâng mama !"- Rồi Sakura quay sang, cúi đầu lễ phép -" Chào hai anh, em là Haruno Sakura, 4 tuổi. Mong hai anh giúp đỡ sau này !"

" Chào em, anh lớn hơn em 1 tuổi đấy..."- Itachi xoa đầu Sakura, nháy mắt -" Hoa anh đào nhỏ à ;)"

Hành động này đã làm cho Sakura thất thần vài giây...

"Hn....Bằng tuổi"- Sasuke lạnh lùng, nhưng cũng lén nhìn trộm cô bé dễ thương Sakura này.

Sakura tiến lại gần, mặt đối mặt với Sasuke =))) - " Chúng mình làm bạn nhé ?" - Cô nở nụ cười tươi hơn ánh mặt trời

Đỏ mặt

Sasuke đỏ mặt ? Ôi đệch =))))

"Hn....Cũ...n.....g.......đ....ược" - Ngại ngùng ( rồi cơ đấy ="=) quay mặt sang chỗ khác..

Sakura dang tay....

Nắm lấy tay.... ( của ai đó đang ngại ngùng ;;;v;;;)

Sasuke nở nụ cười

Tình bạn của chúng nó bắt đầu như thế đấy....

----------------------------------------------------------------------------

Trở về hiện tại....

( Sasuke = hắn ; Sakura = nó )

Đang là 6h15 sáng...

"Píng poong"

Chuông cửa nhà nó vang lên...

Mẹ nó ra mở cửa.....

" Chào dì Mebuki !"

Không cần nhìn cũng biết là ai....

Cô ( Mebuki ) đã quá quen rồi..

" Sasuke phải không ? Sakura nó trên phòng ngủ, sẽ xuống ngay thôi ! Cháu chờ tí nhé ?"- Mebuki nói với hắn

" Dạ vâng !" - Rồi hắn ngồi xuống chiếc ghế trên bàn ăn...

Quay mặt về phía cầu than...

Cùng lúc đó....

Thật tình cờ.....

Nó, ăn mặc chỉnh tề, từ trên lầu đi xuống...

( Đào : Ơ ? Bình thường ta ăn mặc lôi thôi lắm à ?
Kaa : Chắc là vậy á ;) Kkk * cười bá đạo xong xách dép bỏ chạy *
Đào : Yaaaaaahhhh !!!!!! Shannnnaaaarooo !!!! Kaa ngươi đứng lại đó cho ta !!!! * hét lớn rồi chạy theo Kaa *
Kaa : Plè ~ Mị hổng có ngu đâu nha :33 * lè lưỡi rồi chạy tiếp *)

" Này, ĐẦU ĐÍT VỊT , sao ngày nào mày cũng đến đây ăn chực nhà tao vậy ? Tao nhớ dì Mikoto, bác Fugaku, anh Itachi cho mày ăn uống đầy đủ lắm cơ mà ?" - Nó vừa ngáp vừa đẩy ghế ngồi xuống bên cạnh hắn....

" Thích thôi CHẰN TINH TÓC HỒNG ạ ~" - Hắn nói, môi nở nụ cười hình bán nguyệt....

Nụ cười có thể làm ngất ngây biết bao fangirls.....

Trừ một người....

Mà ai cũng biết là ai.....

Nó sờ sờ hai tay, nổi da gà - " Tởm lợm, sao ai cũng khen nụ cười mắc ói ấy của mày đẹp thế hả giời ?"

Vâng, và bạn Sặc của chúng ta đã bị đơ..........

Tởm lợm ?

Tởm lợm ?

Tởm lợm ?

Nụ cười hoàn mỹ của mình ?

Tởm.....

Lợm ????

Hắn khóc không ra tiếng !!!

Tội cho cô gái đó.....

Í nhầm, chàng trai ấy

Bài hát ( chế lại ) của Khắc Việt đã được bật lên trên radio

"Anh đang cố gắng

Kìm nén mọi thứ

Lúc này

Nụ cười của anh

Em đã nói rằng... nó...

Tởm lợm...

Em tệ lắm

Em biết không ?

Vì anh

đã từng được nghe

Câu nói đó

Với chính anh

Và hứa chỉ nói

Với mỗi anh...

......

--------Kết thúc bài hát--------

" Há há há !!!!!" - nó cười như đang lên cơn - " Sao thế Sặc ? ĐƠ rồi hả mày ??? HÁ HÁ HÁ!!!"

Tâm trí của hắn đã bay về phương trời nào.....

" Sakura, thôi chọc Sasuke và lo ăn sáng trước đã !" - Mebuki quát - " Chắc hai đứa không muốn bị trễ học đúng không ? "

Lúc này hắn mới định thần lại....rồi ăn sáng

Nó thì nhìn đồng hồ..

6h45 ????

Nó ăn lấy đáo lấy để, ăn tới nỗi mắc nghẹn phải đám thùm thụp vào ngực của mình...

Hắn vội vàng lấy ly sữa trên bàn cho nó uống....

Tay còn lại vỗ vỗ vào lưng để nó nuốt cho trôi...

Nuốt hết phần ăn sáng của mình...

Nó lấy vội cặp sách định đi khỏi nhà..

Hắn vội la lớn, lấy khăn lau miệng cho nó - " Mày chưa lau miệng này ! Muốn ra đường người khác nhìn đúng không ?"

" Ừ, cảm ơn mày nhá ~" - Nó híp mắt, cười nhẹ

" Lớn rồi phải biết chăm sóc bản thân chứ !"- hắn nói, nhưng thực ra từ nhỏ đến lớn cái gì hắn cũng quan tâm đến nó, lo cho nó từng li từng tí.....

" Mày như mẹ của tao vậy..." - Nó bĩu môi - "...nhưng tao thích thế !....Đi thôi !!!"

Rồi nó nắm lấy tay hắn phi ra khỏi nhà.....

" Cẩn thận nhé hai đứa !" - Giọng Mebuki từ trong bếp vang ra...

Đôi khi, tình bạn cũng chỉ đơn thuần như thế đấy ?

Nhưng không ai biết được....

Tình bạn ấy....

Nó không phải...

Lúc nào cũng bằng phẳng....

Mà không hề gặp sóng gió....

-----------------------------------------------------------------
Trích lời con t/g :

Có vẻ không hay lắm nhỉ ?

Có hài hước không ?

Không cần hay đâu !

Vui vẻ là yếu tố chính mà !

Lời cuối cùng....

Con au yêu tất cả độc giả nhiều ♥♥♥

♥♡ Kaa ♡♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top