Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Le Choix Eau Magique _ Mũ Phân Loại

_That must be why the sky is so gray, all the color is in your eyes.

Sau 3 tiếng dài đằng đẵng trên tàu, cuối cùng chúng tôi chuẩn bị đến địa điểm.

- Chúng ta nên bắt đầu thay đồng phục thôi.
Pansy lấy đồ từ hành lý cô ấy.

Tôi đứng lên toan lấy đồ của mình giá đỡ. Ngồi trong khoảng một thời gian dài khiến tôi có chút tê chân. Vừa đứng lên, người tôi không trụ vững mà liền ngã nhào về phía trước. May thay, cậu bạn Malfoy đã đỡ tôi lại kịp. Ánh mắt chúng tôi chạm nhau.

- Haiz tụi này ăn bánh kẹo no rồi không cần ăn thêm cơm cún của mấy người đâu.

Crabbe nói nhưng trong miệng vẫn nhai chóp chép miếng socola ếch. Goyle gật đầu đứng cạnh, trên tay vẫn cầm miếng bánh bí ngô đang ăn dở.

- Wow ghê nha, mới gặp mà đã ôm nhau thắm thiết như vậy rồi. Không biết mấy hôm nữa sẽ như nào đây ta?

Blaise thích thú nhìn cậu bạn nối khố mình chơi từ nhỏ. Đây là lần đầu tiên cậu ta tiếp xúc gần với con gái đến vậy ngoại trừ mẹ cậu ta và Parkinson. Đáng để ghi vào sổ sách! Pansy thấy vậy liền kéo tôi ra khỏi tay Malfoy, giọng cợt nhả:
- Nào nào, nhanh quá sẽ làm bạn sợ đó. Từ từ thôi.
Cậu bạn bị trêu đến mức đỏ mặt tía tai, liền cốc cho mỗi đứa bạn mình một cú trên trán. Mặt tôi không biết từ lúc nào đã xuất hiện vài vệt hồng trên má.

"Phù sinh năm nhất! Tất cả phù sinh năm nhất tập trung tại đây!" Một gã khổng lồ với bộ râu xuề xòa hét lớn.
- Ai vậy Pansy?
Tôi quay qua nhìn cô bạn đi bên cạnh mình, tay vẫn ôm chặt lấy tay tôi.
"Lão ta là Hagrid" Pansy ghé vào tai tôi nhẹ giọng" Người giữ khóa của trường"
Tôi hơi nhíu mày. Cách ăn mặc của bác có phần...quái dị?
Pansy để lại 1 chỗ trống trên thuyền cho tôi cạnh cô ấy, Malfoy cùng Blaise ngồi đối diện. Ngay lúc Goyle định bước lên, theo sau là Crabbe.
- Ây ây dừng bước. Hai bây mà lên là cả đám chết chìm đấy!
Blaise nhìn 2 thằng bạn mũm mĩm của mình mà ngăn lại.
- Gì vậy? Vậy tụi này ngồi ở đâu?
Goyle nhăn mặt.
" Kia, có con thuyền còn trống chỗ đó kìa! Hai đứa bây ra đó đi!" Blaise chỉ chỗ cách chúng tôi 2-3 con thuyền.
Crabbe và Goyle khó chịu nhưng cũng đành vậy.

Không một tiếng nói, chúng tôi im lặng mà ngắm nhìn cảnh vật xung quanh: làn nước xanh mát, trên trời là triệu vì sao... Cảnh vật nơi đây đẹp quá! Dù từ trước tôi cũng hay trốn kí túc xá để ra gốc cây sồi ngắm bầu trời đêm. Nhưng thật sự, nếu để so sánh, nó không bằng một góc trời chốn này.
Tôi choáng ngợp bởi ngôi trường mình sẽ theo học trong 7 năm tới. Dù đã đọc ở trong sách nhưng nó thật sự to hơn rất nhiều so với tôi tưởng tượng. Những tòa lâu đài cổ kính và hùng vĩ của Hogwarts, với những tháp cao vút, những cửa sổ rực rỡ và những mái vòm đẹp mắt... Tôi cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác biệt.

Chúng tôi được bác Hagrid tập trung đến trước một cánh cửa gỗ lớn. Nó to bằng 3 chiếc cổng ở trường cũ tôi ấy chứ.
Cảm xúc trong tôi lẫn lộn. Sự phấn khích, háo hức và tò mò lan tỏa trong cơ thể, tôi kỳ vọng về những điều kỳ diệu sắp tới sẽ xảy ra. Tuy vậy tôi cũng lo lắng trong lòng, một môi trường hoàn toàn mới và xa lạ, phép thuật và kì bí.

Tôi đang chìm đắm trong trí tưởng tượng của bản thân về những điều sắp tới thì cánh cửa lớn bật mở. Một người phụ nữ cao ráo có phần đứng tuổi, dáng người mảnh mai khoác lên mình chiếc váy xanh đậm pha chút đen dài qua mắt cá chân. Nếu tôi không nhầm đó là 1 vị giáo sư.
"Các học sinh năm nhất đây thưa giáo sư McGonagall"
"Cám ơn bác Hagrid, phần còn lại cứ để tôi phụ trách" nói rồi bà quay sang phía chúng tôi. "Các trò đi theo ta"
Chúng tôi băng qua một tầng lâu đài bằng đá phiến, 2 bên vách tường được thắp sáng bằng những bó đuốc to, trần lâu đài cao vời vợi. Có tiếng nói vọng lại, các phù sinh khác đang tụ tập quanh đây chăng?
Giáo sư dẫn đám trẻ năm nhất đến 1 căn phòng trống ở cuối hành lang.
- Chào mừng các trò đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các trò sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các trò học ở đây, ký túc xá của trò cũng giống như gia đình của trò trong trường Hogwarts. Các trò sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một ký túc xá.
Bà đánh mắt nhìn chúng tôi một lượt.
- Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng. Trong thời gian các trò học ở Hogwarts thì thành tích các trò đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các trò là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các trò được chọn vào nhà nào đi nữa.
Đang nói dở dang bỗng có giọng của 1 thằng bé vang lên: "Trevor!". Nó hét lớn, chạy đến chân giáo sư như thể bắt 1 con vật gì đó. Nếu tôi nhìn không nhầm thì nó là một con ếch. Bà McGonagall nhíu mày.
"Xin lỗi giáo sư" cậu bạn nói rồi đem chú cóc trên tay trở lại chỗ ngồi.
Hừ một tiếng, bà nói tiếp: "Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các trò sửa soạn cho chỉnh tề trong khi chờ đợi làm lễ."

Bà đi vào trong, tiếng xì xào bàn tán của bọn phù sinh lại nổi lên. Bỗng nhiên từ đâu những bóng ma xuất hiện, hình như là xuyên từ trường ra. Họ đang... cãi nhau? Nhờ vậy mà họ đã thành công dọa sợ phù sinh năm nhất, có những đứa co rúm lại, run rẩy, thậm chí là bật khóc.
Tôi giật mình suýt ngã ngửa, không thể tin vào mắt mình. Chúng di chuyển lơ lửng, trong suốt và rõ ràng là không phải con người. Mặc dù tôi chưa bao giờ sợ hãi bất cứ điều gì, nhưng lần này tôi không thể không cảm thấy hơi rùng mình.
Tôi đã từng đọc về họ trong một cuốn sách về Hogwarts và thế giới phù thủy. Tôi bắt đầu quan sát chúng một cách chăm chú.

Những hồn ma đang nói bỗng nhận ra sự hiện diện của đám chúng tôi: "Tụi bây đang làm gì ở đây hử?"
Phù sinh năm nhất sợ hãi không đứa nào dám hó hé dù chỉ 1 lời.
Con ma thầy tu mới nhìn quanh mỉm cười: "Học sinh mới đấy. Chắc là sắp được phân loại phải không?"
Vài đứa trẻ gật đầu nhưng vẫn im lặng. Thầy tu béo tiếp: "Hy vọng gặp lại các trò trong nhà Hufflepuff, nhà cũ của anh ấy mà."
Chợt vang lên một giọng sắc lạnh: "Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu." giáo sư mở rộng cánh cửa.

Khi tôi bước vào Đại Sảnh lớn, tôi phải ngước nhìn lên và há hốc miệng với vẻ ngỡ ngàng. Trần nhà không hề giống như bất kỳ trần nhà nào tôi từng thấy. Nó trông như bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, và những ngọn nến trôi lơ lửng khắp nơi như những ngôi sao nhỏ xung quanh chúng tôi.
Cảnh tượng này thật sự choáng ngợp. Tôi không thể rời mắt khỏi những ngọn nến bay lượn và bầu trời giả trên đầu. Tôi cứ tưởng mình sẽ không bao giờ quen được với những điều kỳ diệu này.
Và chỉ khi ngước nhìn xung quanh, tôi mới nhận ra rằng Đại Sảnh rộng lớn đến nhường nào. Nó có thể chứa đựng hàng trăm người, với bốn bàn dài chứa đầy học sinh tất cả đều chăm chú nhìn về phía trước, nơi một chiếc mũ cũ rách đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ.

Các vị giáo sư ngồi trên bục hướng mắt xuống đám phù sinh năm nhất. Chúng tôi xếp thành hàng ngay ngắn. Rồi bỗng chiếc nón vặn vẹo đó bắt đầu cất cao tiếng hát trời đánh của mình.
... Hoặc Slytherin cũng thế
Dạy cho ta đa mưu túc trí
Làm sai miễn đạt mục tiêu
Hãy đội lên. Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai ở nhà nào
Hãy bình tĩnh đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm.

Khi nó kết thúc, cả quảng trường nổ lên những tràng pháo tay. Lạy Chúa, tôi tưởng tai mình không còn hoạt động nữa rồi đấy. Mặc dù đã tôi đã từng phải nghe Samantha "tru tréo" vào mỗi tiết âm nhạc vì cô ta muốn trở thành ca sĩ sau này, nhưng chiếc mũ này đã thành công soán ngôi của Samantha.

Giáo sư lúc này biến ra 1 cuộn da dê: "Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế."
-Hannah Abbott
Nghe đến tên mình, cô bé liền tiến lên phía trước. Ngồi xuống chiếc ghế, bà McGonagall đặt chiếc mũ lên đầu cô bạn. Chẳng biết nó nói gì với cô bạn, chỉ biết sau một hồi suy ngẫm, nó hét lên: "Hufflepuff!"
Đồng loạt phù sinh nhà Hufflepuff vỗ tay nhiệt liệt. Chào đón nồng nhiệt quá chứ?
-Hermione Granger
Một cô bạn tóc xù màu hạt dẻ đi đến chiếc ghế, miệng cô bạn còn lẩm bẩm gì đó. Trông có phần... kỳ cục.
-Gryffindor! Chiếc nón hét lớn.

-Draco Malfoy.
Cậu bạn khệnh khạng bước đến chỗ ngồi, mặt có phần nhăn nhó. "Có vẻ Draco không muốn chiếc mũ rách rưới đó chạm vào mái tóc bóng bẩy của mình nhỉ?" Pansy nói nhỏ vào tai tôi. Tôi nghe vậy liền cười khúc khích. Chiếc nón chưa kịp đụng đến một sợi tóc của cậu liền nói lớn
-Slytherin!
Miệng cậu bạn nhếch lên, rất toại nguyện với kết quả này a. Dù cậu cũng đã biết trước. Khác với những nhà còn lại, Slytherin chỉ vỗ nhẹ, không hú hét, hò reo. Vô cùng nhã nhặn.
Cứ như vậy mà tiếp diễn. Tôi mới để ý, đám bạn của tôi giờ đây đã yên vị tại bàn nhà Slytherin. Cũng phải thôi, từ lúc nói chuyện trên tàu, tôi cũng đã cảm nhận được sự ranh ma trong câu nói của bọn bạn.
- Harry Potter.
A! Là cậu bạn tôi gặp hôm trước ở tiệm quần áo. Không biết cậu sẽ vào nhà nào nhỉ?
- Gryffindor!

Chiếc mũ nói lớn. Lúc nghe được tin, cả nhà sư tử rầm loạn cả lên. Sau một loạt các phù sinh khác thì cuối cùng cũng đến lượt tôi.
- Cuối cùng, Julianna Riddle.
Khi bà McGonagall hô lớn tên tôi, mọi tiếng ồn ào chợt tắt, thay vào đó là tiếng xì xào bàn tán.
Tôi để ý khi đến lượt tôi và Potter được phân loại, vị giáo sư với bộ râu bạc phơ liền nhướn người về phía trước.
Có chút hồi hộp, song tôi vẫn lấy lại được bình tĩnh, tự tin bước lên ghế ngồi.
"Chúc giáo sư buổi tối tốt lành" tôi quay sang ngước lên vị giáo sư bên cạnh.
Bà sững người giây lát." Em cũng vậy, Riddle"
Chiếc mũ yên vị trên đầu tôi:

- Riddle sao? Lâu lắm rồi tôi mới gặp lại một Riddle đó. Xem nào... Thông minh có, mưu mẹo có, vô cùng dũng cảm, rất tài năng. Khó đấy, khó đấy. Khát vọng được chứng minh bản thân ta thấy, khá lắm. Rất giống kẻ kia nhưng cũng vô cùng khác biệt. Nhà mi sẽ hợp với nhà nào đây?" chiếc nón liếc nhìn cả 4 nhà.
Từng giây, từng phút trôi qua, Rất nhiều câu hỏi đang hiện lên trong đầu tôi. Ai giống tôi? Tôi giống ai? Sao mãi chiếc mũ chưa quyết định vậy? Hỏng rồi ư? Hay tôi không thuộc về nơi này? Tôi không muốn quay về nơi kinh tởm kia đâu!

Tôi đánh ánh mắt xuống đám bạn phía dưới. Không chỉ họ mà tất cả mọi người cũng đang khó hiểu và hồi hộp chờ đợi kết quả.
- Đã 5 phút rồi đấy mũ à. Tôi đang bắt đầu nghi ngờ sự thông minh của ông rồi đấy.
Tôi đang dần mất kiên nhẫn.
- Nào nào bình tĩnh chứ cô gái trẻ, thôi được rồi. Slytherin!
Cuối cùng cũng xong. Tôi vui vẻ, xoay người cúi chào giáo sư đầy lễ nghi rồi bước xuống chỗ ngồi Pansy đã để cho mình. Giáo sư McGonagall như không tin vào tai mình mà quay sang nhìn chiếc mũ. 

- Này ông chắc chứ? Cô bé trông chả có gì là giống người đó cả.
Bà thì thầm với chiếc mũ.
- Tin tôi đi, con bé sẽ phát triển tốt trong ngôi nhà đó, tôi đã phải cân nhắc rất lâu mới đưa ra quyết định đó.
- Hừ, tôi nghĩ ông lâu ngày chưa bảo trì nên trí thông minh có phần lỗi rồi đấy!
- Cả bà cũng nói vậy ư?
Chiếc mũ bất lực nhìn về cô bé đang mải mê trò chuyện với lũ bạn. Tôi chắc chắn với quyết định của mình

Cụ già râu bạc đứng dậy, tươi cười với tất cả phù sinh, hai cánh tay cụ dang rộng. "Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo! Cảm ơn.
Trong đầu tôi lại đầy dấu hỏi chấm. Phù thủy thật khó hiểu. À quên tôi là một trong số họ.
Bắt đầu nhập tiệc, những chiếc đĩa, bát vàng trước mặt chúng tôi vốn không có gì giờ đây tràn ngập thức ăn.
Trước mặt tôi là những đĩa đựng đầy thức ăn nóng hổi - khoai tây nghiền, thịt gà rán, rau củ xào, và các loại thức uống từ bia đinh đến nước cam. Tôi thậm chí còn thấy những chiếc bánh sinh nhật và bánh ngọt đủ màu sắc.
Đây là những món tôi chưa từng được nếm qua ở ngôi trường cũ. Tôi sẽ cố gắng thử mỗi món một ít.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top