Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17

Chương 17: Nhìn có vẻ là người giỏi chuyện đó



Tối qua cô nghỉ ngơi tại khách sạn.


Sáng sớm hôm nay, Phó Tuyết Nguyệt và nhóm của cô đã phải khởi hành về công ty.



Trên đường từ thành phố B trở về thành phố A, Phó Tuyết Nguyệt cứ mãi suy nghĩ, tại sao Tần Xá lại về nước, và tại sao đột nhiên anh lại đặt cho mình một cái tên tiếng Anh, trở thành một khách hàng lớn bên phía Trương Lệ Lệ.


Ở nước ngoài anh sống rất thuận lợi, không lẽ vì nhớ nhà nên mới quay về?



Nếu không phải vì lý do gia đình thì vì ai? Có phải là vì người nào đó mà anh không thể buông bỏ?


Nhưng Tần Xá cũng chưa kết hôn, chưa lập gia đình, cũng không có bạn gái.


Anh đạo đức cao như vậy, chắc chắn sẽ không làm chuyện đồi bại như thế với cô khi đang có bạn đời.



Trong lòng Phó Tuyết Nguyệt bất chợt giật mình, nhưng ngay sau đó sự kinh hoàng ấy nhanh chóng biến mất, cô đẩy ý nghĩ hoang đường ra khỏi đầu...



Nực cười.


Không lẽ lại là vì cô sao.



Trở lại công ty, Phó Tuyết Nguyệt ban đầu định kìm nén niềm vui của mình lại, dù sao đi công tác hai ngày chỉ để giành dự án của đồng nghiệp, nói ra cũng không hay ho gì.


Nhưng...


Nghĩ đi nghĩ lại, Phó Tuyết Nguyệt nảy ra một câu hỏi: Rốt cuộc Trương Lệ Lệ làm sao quen biết được Tần Xá? Họ đâu có học cùng trường đại học với anh, ngay cả cô cũng phải thông qua Cố Lương Dụ mới quen được Tần Xá.


Theo lý mà nói thì không thể nào quen biết được?


Trương Lệ Lệ làm sao lại có liên hệ với Tần Xá?



Thật sự không thể nào.



Chưa kịp suy nghĩ xong, Trương Lệ Lệ bên này đã dẫn nhóm của mình lao vào như vũ bão: "Phó Tuyết Nguyệt, cô có ý gì? Công khai giành dự án của nhóm tôi hả?"



Phó Tuyết Nguyệt bắt chéo chân, ngón tay vẫn nhịp nhàng gõ lên bàn, bộ dạng đầy lý lẽ: "Đây sao có thể gọi là giành? Nếu mà gọi là giành, thì mấy dự án mà nhóm tôi bị cô lấy đi tính sao đây?"



"Đúng vậy, chị Linda!" Có người xung quanh hùa theo, "Chị Nguyệt nói đúng mà, rõ ràng trước đây chị đã giành nhiều dự án của nhóm chúng tôi, giờ chị Nguyệt ký được hợp đồng của khách hàng của chị thì chị không chịu nổi à?"



"Trương Lệ Lệ! Làm ơn tỉnh táo một chút được không?" Phó Tuyết Nguyệt tiếp lời, "Với lại tôi đâu có giành dự án của cô như cách cô giành dự án của tôi? Hơn nữa dự án của cô vốn dĩ cô đã không thể đàm phán được rồi còn gì!"




Lúc này Trương Lệ Lệ mới nhận ra rằng cô ấy dường như không có lý do gì để phản đối, và đúng như Phó Tuyết Nguyệt nói, cô ấy chưa đạt được thỏa thuận với James.



Tuy nhiên, cô ta thực sự không có ý định đàm phán bất kỳ dự án nào với James. Cô ta đã vào làm sớm hơn Phó Tuyết Nguyệt vài năm và tự nhiên tiếp xúc với nhiều doanh nhân hơn. Vì vậy, chỉ cần nhìn thoáng qua là cô ta có thể biết rằng James rất tham vọng, và anh ấy là kiểu doanh nhân điển hình, luôn cố gắng hạ giá xuống mức thấp nhất để tối đa hóa lợi nhuận. Nếu không đạt được, cô ta sẽ không bao giờ thương lượng.


Cô ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần nên thực ra cô ta không muốn nói chuyện công việc với hắn.


Người trẻ tuổi ai cũng có nhu cầu riêng của mình. Người mà cô ấy thực sự thích là James.



Trương Lệ Lệ nhớ lại. James có bờ vai rộng và vòng eo thon gọn. Mỗi lần gặp, anh ấy luôn trông sạch sẽ và tươi tắn, khác biệt với nhiều người đàn ông khác.


Thật đáng để ngủ với anh ấy một lần.



Nhưng dù cô đã hẹn riêng với anh nhiều lần, dù là về mặt cá nhân hay công việc, thì vẫn không thể tiến triển thêm.


Kế hoạch tốt đẹp của cô đã trở thành vô ích.



Bây giờ cô rất bối rối, tại sao Phó Tuyết Nguyệt lại hẹn được anh? Dự án đã được đàm phán chưa?


Mặc dù Phó Tuyết Nguyệt thực sự rất xinh đẹp, nhưng cô ấy cũng không kém gì. Tại sao James lại coi thường cô ấy?



"Ai mà biết được? Đối với một dự án lớn như vậy, cô nhất định phải dùng rất nhiều thủ đoạn mới có thể ký kết!" Trương Lệ Lệ khoanh tay, bước tới gần tai Phó Tuyết Nguyệt, nói bằng giọng chỉ hai người họ có thể nghe thấy: "Cô đã ngủ với anh ta rồi à?"



Những lời này khiến Phó Tuyết Nguyệt giận dữ bật dậy, lùi lại ba bước: "Chết tiệt, Trương Lệ Lệ, sao cô lại tối tăm như vậy? Đổ nước bẩn lên người tôi à? Cô cho rằng ai cũng giống như cô sao?"



...Mặc dù cô ấy đã ngủ với Tần Xá.


Và qua nhiều năm, cô biết chính xác anh có bao nhiêu nốt ruồi trên lưng.



! ! !


Nhưng bản chất lại hoàn toàn khác! ! !



"Phản ứng lớn như vậy? Đã ngủ rồi sao? Nói cho tôi biết, bộ dáng của James như thế nào?"



Phó Tuyết Nguyệt mắng Trương Lệ Lệ mười ngàn lần trong lòng. Đây là nơi làm việc, nơi thực hiện ước mơ của mình! ! ! Ở đây có rất nhiều nhân viên, nếu họ nghe thấy, tin tức sẽ lan truyền từ người này sang người khác, dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể để lộ ra ngoài.



...



Hiểu rồi!


Là "kẻ thù vạn năm," Phó Tuyết Nguyệt gần như hiểu ngay ý đồ của Trương Lệ Lệ trong giây tiếp theo.


Cô ấy chắc canh muốn ngủ với Tần Xá! ! !



Phó Tuyết Nguyệt chống tay lên hông, cố ý hét lên để mọi người đều nghe thấy: "Trương Lệ Lệ chết tiệt! Cô muốn ngủ với tên James chết tiệt đó! Tôi đã nói nhiều năm rồi, cô có thể trưởng thành hơn không, tại sao còn thích cái loại đàn ông mỹ nam không có mấy miếng thịt?"



Vừa dứt lời, Phó Tuyết Nguyệt liền cảm thấy phía sau có một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn cô, như thể có thứ gì đó mạnh mẽ đang chăm chú vào cô.



Ừm.


Chính cái mỹ nam không có mấy miếng thịt đó đang đứng ngay sau cô...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top