Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Cắm đi vào, thao mở nàng

Chương 7: Cắm đi vào, thao mở nàng



"em quen hay không quen bạn trai có quan hệ gì với tôi?" Tần Xá nói, giọng điệu đã mềm nhũn hơn trước nhiều.



Phó Tuyết Nguyệt đột nhiên cảm thấy bất đắc dĩ với người đàn ông này. Tần Xá có vẻ đã thay đổi rất nhiều, nhưng vẫn có những chỗ chẳng khác trước là mấy.



"Tốt, coi như không liên quan đến anh." Phó Tuyết Nguyệt gật đầu, nhớ lại việc chia tay người khác trước khi gặp Tần Xá. Không phải cô đối với Tần Xá qua loa, chỉ là cô quá hiểu rõ hắn.



Trước kia như thế nào không cần nói, tóm lại bây giờ Tần Xá sẽ không làm cô vừa lòng đẹp ý.



Nếu cô không nói mục đích của mình là để cướp dự án, thì có thể tốt hơn, nhưng một khi đã nói ra, đó sẽ trở thành thẻ bài để Tần Xá uy hiếp cô. Cô muốn bảo Tần Xá không hợp tác với Trương Lệ Lệ, nhưng chắc chắn hắn sẽ không nghe, ngược lại còn có thể khiến hắn thêm quyết tâm hợp tác với Trương Lệ Lệ.



Nói tóm lại, không có gì để bàn.



Ở lại đây chỉ là lãng phí thời gian. Cô vừa đạt cao trào, giờ có chút buồn ngủ, về khách sạn tắm rửa rồi ngủ còn tốt hơn đứng đây đối thoại với Tần Xá.



Chỉ là, cô sơ sót đánh giá thấp sức lực của Tần Xá. Nếu như đổi lại là lúc yêu nhau cuồng nhiệt trước kia, Tần Xá chắc chắn không nỡ đối xử với cô như vậy.



Phó Tuyết Nguyệt hơi chỉnh lại váy, vừa định đứng dậy thì bị Tần Xá ngăn lại.



Tần Xá rất rõ ràng nhận ra ý định của Phó Tuyết Nguyệt muốn rời đi. Bàn tay vừa buông lỏng lại gia tăng sức lực: "Sao thế? Em muốn giống như trước đây, sảng khoái xong rồi trở mặt không quen biết?"



Phó Tuyết Nguyệt rất muốn nói hôm nay mình mặc váy chứ không phải quần, nhưng nghĩ lại việc tranh luận chi tiết này với Tần Xá không phải là hành vi sáng suốt: "Tôi không đi thì làm gì? Không cần anh nói, tôi cũng biết hôm nay là đàm phán không thành. Anh, tôi cũng đã hiểu, mọi kế hoạch của tôi đều vô dụng. Anh dù thế nào cũng sẽ không giao dự án cho tôi, đúng không Tần Xá?"



Tần Xá nhíu mày nhìn Phó Tuyết Nguyệt: "Cũng không ngốc lắm. Nhưng em phải biết, em mà cứ thế đi, giữa chúng ta sẽ càng căng thẳng hơn, kết cục chỉ có thể tệ hơn.


Trương Lệ Lệ thường xuyên cướp dự án của em, đúng không? Tôi nói cho em biết, trong tay tôi có rất nhiều đơn đặt hàng lớn. Nếu hôm nay em rời khỏi đây, tôi sẽ giao hết những đơn này cho đối thủ của em, không chỉ vậy, tất cả các dự án tôi đang tiếp xúc cũng sẽ liên hệ với cô ấy. Sau này em muốn cướp dự án, tôi cũng sẽ biến nó thành vàng cho cô ấy."



Phó Tuyết Nguyệt tức giận, ngạc nhiên nhìn Tần Xá, đôi mắt cay xè chớp liên tục, khóe mắt hơi ướt.



"Em đừng tưởng rơi mấy giọt nước mắt, lộ ra biểu cảm ủy khuất là tôi sẽ đau lòng em. Tôi nói cho em biết, hôm nay em mà bước ra khỏi cái cửa này, cả đời chúng ta đều kết thúc!"



Phó Tuyết Nguyệt cảm thấy mệt mỏi.



Nam nhân đôi khi thật sự tâm khẩu bất nhất. Tần Xá đã nói rõ ràng đến mức này, ý đồ quá rõ ràng, đơn giản là không muốn cô đi, nhưng lời nói thì lại đầy sắc bén.



Ai.



Phó Tuyết Nguyệt cũng chẳng biết làm sao với hắn.



"Được, tôi không đi. Tôi sẽ ở lại đây nói chuyện với anh, coi như là đàm phán hợp tác."



Phó Tuyết Nguyệt nhìn Tần Xá, nhẹ nhàng lướt tay qua cổ áo của hắn: "Vậy nếu tôi nhất quyết phải giành lấy dự án từ tay Trương Lệ Lệ, anh có cho tôi cơ hội không?"



Tần Xá nhìn cô từ trên xuống dưới: "Không phải là không có cơ hội, tùy xem em có thành tâm hay không."



"Anh muốn làm thế nào?" Gần như ngay lập tức, Phó Tuyết Nguyệt đã hiểu ý đồ của hắn.



Thường ngày không nhìn ra, nhưng Tần Xá khi động đến chuyện kia thì không thể khinh thường. Vừa rồi cô một mực chỉ nghĩ đến bản thân, còn Tần Xá lại chẳng chút quan tâm, giờ nghĩ lại, hắn chắc chắn đã kìm nén rất lâu.



Tần Xá nuốt một ngụm nước bọt.



Quả nhiên, một giây sau, Phó Tuyết Nguyệt nghe thấy hắn nói: "Em đã sảng khoái xong, vậy còn tôi? Phục vụ cho tốt, tôi còn chưa xong đâu."



Nói xong, hắn ra hiệu bằng cằm chỉ về phía một nơi nào đó đang căng tràn.



Phó Tuyết Nguyệt lập tức hiểu ý hắn: "Anh muốn tôi làm anh xuất ra?"



"Ân?" Tần Xá lườm cô một cái, trong mắt ham muốn chậm rãi dâng lên.



Từ sau khi chia tay Phó Tuyết Nguyệt, hắn không hề qua lại với nữ nhân nào khác. Tâm lý hắn có chút bệnh sạch sẽ, có nhu cầu sinh lý cũng chỉ là tự giải quyết, hoặc tắm nước lạnh để giảm bớt. Hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc tùy tiện tìm nữ nhân ngủ cùng.



Dù đã chia tay Phó Tuyết Nguyệt, nhưng từ đầu đến cuối hắn chỉ có cô là người phụ nữ duy nhất, từ cả sinh lý lẫn tâm lý, hắn vẫn hướng về cô.



"Tôi giúp anh cởi ra, được không?" Chính cô sảng khoái xong rồi bỏ Tần Xá lại không để ý cũng có chút không nhân nghĩa.



Thấy Tần Xá không nói gì, cô bắt đầu hành động.



Leo lên người hắn, ngồi đối diện, cô chậm rãi kéo khóa của hắn.



Quả nhiên là nhẫn nhịn rất lâu.



Quần tây phía dưới căng phồng, chống lên một lều vải cứng rắn.



Hôm nay Tần Xá mặc rất trang trọng, rất đẹp trai, làm cô rất động lòng, giống như thật sự muốn đàm phán làm ăn. Có lẽ cả hai đều không nghĩ đến, nói nói một hồi lại trở thành chuyện trên giường.



Phó Tuyết Nguyệt vừa lột ra đồ lót của Tần Xá, côn thịt liền đột nhiên bật ra ngoài, vừa nóng vừa cứng. Cô có chút may mắn vì đã không muốn làm chuyện đó bằng miệng, nếu không vừa chạm vào một chút đã muốn đánh lên mặt của cô.



Kích thước của Tần Xá, Phó Tuyết Nguyệt rất rõ ràng, sự bền bỉ của hắn cũng vậy. Đơn giản là anh ta không thể xuất tinh chỉ bằng cách thủ dâm vài lần.



Phó Tuyết Nguyệt thở dài, có chút không biết bắt đầu từ đâu, tinh tế suy tư một chút mới bắt đầu nắm tay đưa tới. Đỉnh lỗ nhỏ rịn ra một chút dịch nhờn, cô lấy tay lây dính một điểm, trơn mượt, dựa sát thân gậy hướng xuống hơi hơi bôi trơn, bắt đầu từ từ vuốt ve lên xuống.



Cơ hồ là vừa mới bắt đầu xoa lên đi, Phó Tuyết Nguyệt liền nghe được Tần Xá thở dốc.



Ngẩng đầu nhìn hắn, cặp mắt hắn hơi hơi đóng lại, khẽ nhếch miệng, tiếng thở dốc rất lớn, một bộ nhịn được rất cực khổ. Phó Tuyết Nguyệt trong nháy mắt cũng cảm giác dưới bụng mình một dòng nước nóng, trong khe huyệt lại có hoa mật chảy ra.



Tần Xá côn thịt hơi có chút phấn nộn. Bởi vì nhịn quá lâu, phía trên ẩn ẩn có nổi gân xanh, giống như là vật sống một dạng theo Phó Tuyết Nguyệt mỗi lần xoa vuốt mà giật giật.



Từ chậm đến nhanh.



Vốn là Tần Xá đã rất lớn, thế nhưng Phó Tuyết Nguyệt vuốt ve nó như vậy, lại phát giác hắn còn có xu thế càng lớn. Mỗi lần cô vuốt ve nó cho anh, vật kia đều phồng lớn một điểm, cuối cùng một tay không đủ dùng, đều phải hai cái tay cùng một chỗ vòng quanh di chuyển lên xuống.



Phó Tuyết Nguyệt cảm thấy chính mình huyệt Thái Dương có chút run lên.



Xem ra Tần Xá đang sảng khoái, cô mỗi lần xoa một chút, Tần Xá đều có hành động, theo nhanh chóng di chuyển, nam nhân thở dốc càng lúc càng lớn, hơn nữa Tần Xá thở mạnh có chút gợi cảm, có chút êm tai, cô thậm chí cảm giác lỗ tai của mình có chút mềm. Không chỉ có mang tai, mà chân cũng nhanh mềm nhũn.



Vừa thô lại lớn.



Chừng mực có chút có thể quan.



Phó Tuyết Nguyệt bên cạnh vừa vuốt ve vừa nghĩ, nếu như có thể thao làm nàng, cắm đi vào, thao mở nàng, thì tốt biết bao.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top