Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Jung Ho-seok

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn đang nấu cơm trong bếp thì nghe hai cha con Jung cãi cọ.
   - Tiểu bảo bối, con yêu bố hơn hay yêu mẹ hơn.
   - Yêu mẹ hơn! - nhóc con chính là thừa hưởng cái gen phủ phàng từ bạn.
   - Ơ Sao lại thế , con phải yêu bố hơn, không thì chí ít cũng phải yêu như nhau chứ.
   - Yêu mẹ hơn!
   - Cho bố 1 lý do.
   - Vì mẹ đọc truyện mỗi tối cho con nghe.
   - Bố cũng có đọc mà.
   - Bố đọc truyện con không thích, con thích truyện ma mà bố cứ bảo bố sợ không dám đọc.
   - Chỉ như vậy? bố thấy chưa thõa đáng.
   - Mẹ cho con đồ chơi.
   - Bố vẫn mua cho con hàng tuần mà.
   - Nhưng cái đấy con không thích, mẹ bắt cho con con bọ cánh cứng, bố còn nhất định bắt mẹ vứt đi vì bố sợ đến xanh mặt.
   - Chỉ vậy thôi mà con không yêu bố! ><
   - Con muốn đi tàu lượn bố cũng không cho, bố bảo chơi cái đấy không tốt cho trí thông minh của con, nhưng con biết rồi nhé, mẹ bảo bố nói dối vì bố sợ không dám đi.
   - Ai cũng có một nổi sợ, tiểu bảo bối phải thông cảm cho bố chứ.
   - Nhưng cái gì bố cũng sợ. Không chỉ vậy bố còn không nhớ nổi con học lớp nào, sinh ngày nào...
   - Con phải biết nhìn vào mặt tốt của bố , con thử kể 1 vài cái xem nào. -  Ho-seok nhăn nhó cãi.
   - Không có!
   - Ơ, không có tí nào luôn sao?
   - Để con xem, bố trông ngố ngố, hậu đậu , nhát gan, cũng đẹp trai, với lại là ca sĩ mà hát chói tai.
   - Con đang khen bố sao, con phải biết bố là Rapper chứ T.T ... sao lại nhìn bố như vậy.
   - Con đang tìm xem mẹ rốt cuộc yêu bố điểm nào.
   - Con tìm ra chưa?
   - Mẹ là 1 người sáng suốt một đời...
   - Đúng, haha, dĩ nhiên mẹ con có mắt nhìn người rồi.
   - Nhưng cuối cùng cũng mắc sai lầm. Đáng buồn!
   -.....
  Ho-seok bỏ qua bên ngồi một góc.
  - Bố biết mà, con chỉ yêu mẹ, không yêu bố, trong nhà này không ai yêu bố cả.
  Nhóc con chạy lại thơm lên má Ho-seok.
  - Có mẹ yêu bố mà, với cả con cũng yêu, bố không nghe người ta bảo không nên tin lời trẻ con sao - đấy là logic của nhóc con nhà bạn.
  - Nhưng con chê bố, còn nói bố không có điểm nào tốt.. bố giận rồi nhé.
  - Ơ thế con nói đùa thế mà giận thật à?
Nhóc con ngoe nguẩy bỏ vào bếp, dắt tay bạn.
   - Sao thế con, mẹ đang nấu bữa tối mà.- bạn thắc mắc
   - Mẹ ra mà xem, bố dỗi con ngồi 1 góc kia kìa.
   - Con lại làm gì cho bố giận đấy?
   - Con chỉ trêu bố 1 tí thôi mà.
   - Con hư quá đó...
  Hai mẹ con dắt tay nhau ra phòng khách.
   - Con lại còn mang đồng minh ra tấn công bố đấy à? - Ho-seok chu môi lên phản kháng
   - Đồng minh gì chứ, sao hai bố con lại giận nhau rồi.
   - Con không yêu anh kia kìa.
   - Con bảo chỉ trêu anh thôi mà.. có thế cũng xị mặt ra.
   - Em thì làm sao mà hiểu nổi khổ của anh, em trong nhà là nhất rồi, vừa có anh vừa có cả con yêu em, còn anh bị em hất hủi, con cũng không thèm yêu, em nói xem anh sống có đáng buồn không? T.T
   - Ai bảo em không yêu anh, không yêu thì em đã không vứt con bọ đi rồi, để yên đấy anh sợ đến vỡ mật chết cũng nên ! =))
   - Thôi bố đừng giận nữa, hứa như hai người đàn ông là sau này con sẽ yêu thương bảo bọc bố nhiều hơn. - nhóc con giơ ngón út bé xíu ra ngoéo tay với Ho-seok.
  Bạn nghe mùi khét trong bếp.
   - Đấy! Bố con các người sau này cãi nhau thì đừng lôi tôi vào nhé, giờ xác định nhịn đói cả nhà để thể hiện sự đoàn kết yêu thương rồi><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top