Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Kim Nam-joon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Dạo đó khai giảng, bạn chính là loại học giỏi nhưng lại chẳng có hứng thú với việc học hành, sáng bảnh mắt, mặt trời lên 8 chục sào, mẹ réo khô cả cổ bạn mới lết cái thây đi vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng, nặng nhọc mặc bộ đồng phục cứ như bộ áo giáp.
   - Chị đẹp, con đi học nhé!
   Đôi giày bata, cái mũ lưỡi trai, cái đồng hồ cơ, chẳng son phấn, với bạn vậy là chuẩn đẹp. Tuy rất lười nhưng nghĩ đến việc được gặp lại lũ giặc ở lớp bạn cũng khá là hứng thú, nghĩ vậy bạn cắm tai nghe, hào hứng bước đến trường, vừa đi vừa nghêu ngao hát.
    - Uissss - bạn vừa đâm sầm vào 1 tên cao nghều nào đó..
    - Cậu có sao không? Tớ xin lỗi!
    - Yahhhh! Không có mắt hả? đã cao còn đứng đây là sao? - Bạn nổi điên, quát tháo inh ỏi ngay cổng trường dù rõ ràng là bạn đụng phải người ta.
    - Ơ .. tớ tớ..
    - Tớ tớ cái gì, chị đây là học sinh cuối cấp rồi nhé, gọi một tiếng chị xem nào! Sao hả cậu em, học lớp nào tên gì?
    - Tớ là Nam-joon học sinh cuối cấp, vừa mới chuyển vào, tớ thật xin lỗi cậu có sao không? - Nam-joon nãy đến giờ cứ áy náy, gãi gãi đầu.
    - Ờ cuối cấp rồi sao, thôi yên tâm đi, chẳng có sao trăng gì đâu! - bạn xua tay bỏ đi, cảm thấy bản thân mình hôm nay thật là rộng lượng quá thể . Nhưng cũng ghim ở đấy, bao giờ có dịp sẽ báo thù =))
   Vừa Bước vào cửa lớp, cả lớp đã nhao nhao.
   - (Tb) hôm nay cũng đi nhận lớp à tưởng cậu chết dí ở nhà rồi chứ! - đó là cách chào hỏi lịch sự nhất lớp bạn, bạn chưa kịp cười đáp thì đã suýt trẹo hàm khi nhìn thấy cái ông thần Nam-joon gì đấy nhồi chễm chệ ngay bàn đầu cạnh lối vào.
   - Này tên kia! Sao lại ngồi đây! - Bạn vỗ bàn chỗ Nam-joon ngồi.
   - Các bạn bảo tớ ngồi đây! - Nam-joon thật thà trả lời, bạn ngẫm lại cũng đúng, bàn đầu không ngủ gục được, dĩ nhiên không ai chịu ngồi mới ép cho cậu ấy.
   - Ý tôi là sao cậu lại vào lớp này? - Bạn đuối lý, vớt vát lại sĩ diện.
   - Nhà trường xếp như vậy tớ cũng không rõ nữa .
   - Aisssss oan gia, rõ thật là!
  Ấn tượng đầu bạn có vẻ không ưa gì Nam-joon, cái tên trông ngố ngố hiền hiền này, nhưng chẳng hiểu sao về sau lại có hứng thú.
   Mới học 1 tháng thôi mà điểm hễ bạn 98 thì họ Kim đó 99, bạn 99 thì hắn 100, cô cứ khen đến mỏi mồm, bạn thì lại chướng mắt vì mất vị trí độc tôn trong lớp. Hắn lại còn được giao hẳn chức lớp trưởng bạn bị đẩy xuống làm lớp phó.
   Tối về bạn nhất định tìm bằng được cách liên lạc với Nam-joon.
   " Này mặt ngố!"
   " Ai thế ?"
   " là tôi (tb) đây!"
   " À là cậu lớp phó, cậu tìm tớ có việc sao?"
   "Chẳng có việc gì cả, đang khó chịu muốn tìm cậu trút giận, sao hả? Có ý kiến gì không?"
   " À không... cậu .. cậu cứ tự nhiên! "
   Bạn rất bất ngờ vì thái độ của Nam-joon, nhưng kệ, ai có lòng thì bạn có dạ, rồi bao nhiêu buồn bực cứ mang ra rủa xả Nam-joon, nói nhăng nói cuội, chửi bới loạn xị, vậy mà thành thói quen, cứ hôm nào cũng phải nhắn tin, không chửi bới thì kể lể, lâu lâu lại hỏi " cậu có đang nghe tôi nói không đấy" bên kia lại đáp " có tớ vẫn luôn nghe"
   Nhiều đêm vắt tay lên trán nghĩ về con người này bạn không hiểu sao hắn ta lại có thể hiền, có thể nhường nhịn bạn đến vậy chứ. Thắc mắc thì phải hỏi thôi, đã nữa đêm bạn còn cầm điện thoại nhắn tin cho Nam-joon.
    " Này mặt ngố! Sao cậu luôn nhường nhịn tôi vậy?"
     Tuy đã khuya nhưng bên kia trả lời ngay.
     " vì tớ ngưỡng mộ cậu!"
     Bạn nghe như 1 sự xúc phạm, 1 học sinh giỏi toàn diện như Nam-joon lại ngưỡng mộ bạn.
     " Gì chứ? Tôi có gì mà ngưỡng mộ!"
     " vì cậu hoạt bát, can đảm, không rụt rè như tôi, có gì muốn cũng không dám nói"
     " Ừ nhỉ, cũng phải, cậu cũng nên mạnh dạn lên đi, có việc gì cũng phải nói ra, miễn mình nói sự thật thì việc gì phải sợ"
     " nhưng .. nhưng tớ không dám"
     " việc gì mà lại không dám.. nói nghe xem!"
     " Thôi.. chẳng có gì đâu, cậu đừng hỏi"
     " lại còn bảo không. Muốn chết à nói mau ><"
     " Tớ .. tớ..."
     " lại tớ tớ, tớ cái gì mà tớ.. NÓI!"
     " tớ thích cậu!"
     "...."
     " tớ thích cậu từ lần đầu gặp cơ... tớ đã nghe lời cậu mà lấy hết can đảm đấy, tớ xin lỗi! "
    " ....."
   Bạn bị rơi vào trạng thái sốc nặng, dằn vặt giữa lý trí và con tim lắm, cuối cùng đưa ra kết luận, bạn cũng đã thích anh tự bao giờ không hay, vậy là 1 chàng thư sinh hiền lành, và 1 cô bé năng động, cá tính, ưa bạo lực lại yêu nhau, tuy hơi lệch nhưng vẫn kết thúc viên mãn bằng 1 đám cưới ngập hạnh phúc <3
  Au: mất 1 tiếng cho chương này đấy T.T
  
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top